Chương 39
Nzero
19/08/2020
Edit: Draxt
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Cậu thật sự thích ca ca tám năm sao?” Tống Hi Đông hỏi.
“Tôi chỉ có thể nói bây giờ tôi còn thích anh ấy.”
Tống Hi Đông thoáng trầm mặc, sau đó nói: “Ca ca tôi năm nay ba mươi ba, hơn cậu chín tuổi, anh ấy nói từng có rất nhiều đối tượng, thế nhưng đều bị anh ấy đá. Tuy rằng mỗi lần anh ấy đều không sao cả cười cười, nhưng mà tôi biết anh ấy kì thực rất khó khăn để vượt qua. Vì vậy, nếu như cậu dám làm anh ấy tổn thương, tôi nhất định đi đốt nhà cậu.”
“Đầu tiên thuốc nổ rất khó tìm, tiếp đến, tôi không có cái gọi là nhà, sau cùng, tôi sẽ không phụ anh ấy.” Diệp Mặc nói.
Tống Hi Đông cảm thấy Diệp Mặc như vậy còn thật là đẹp trai.
“Đưa điện thoại cho tôi.” Tống Hi Đông hỏi hắn đòi di động.
Diệp Mặc đem điện thoại di động đưa cho cô, Tống Hi Đông nhỏ giọng nói: “Ca, xin lỗi, anh tương đối có khả năng thích hợp được chăm sóc hơn, vì lẽ đó em sẽ tìm bạn trai cho anh.”
Đem số điện thoại nhập xong, sau đó Tống Hi Đông nói: “Ca ca tôi vẫn bị ba mẹ buộc đi xem mắt, cậu nếu như thật sự thích anh ấy, có lẽ không chỉ là đem anh ấy bẻ cong mà còn phải nghĩ biện pháp để ba mẹ tôi đồng ý.”
“Vì vậy hiện tại cô là người bên phía tôi?” Diệp Mặc nhìn số điện thoại, sau đó nhìn cô hỏi.
Tống Hi Đông gật đầu bất đắc dĩ nói: “Xem như là vậy đi!”
“Đem những thứ mà anh cô thích lẫn ghét liệt thành một danh sách, hứng thú ưa chuộng, yêu thích đồ ăn rồi màu sắc gì đó, càng rõ ràng càng tốt.” Diệp Mặc đứng dậy nói: “Tôi sẽ siêu cấp nghiêm túc với anh cô.”
(Khả: thề, giữ nguyên luôn, cảm giác thực cute làm sao…* ( ̄▽ ̄)”)
Tống Hi Đông cảm giác hành động triển khai lúc này của hắn có chút giống với … bá đạo phúc hắc tâm cơ sâu cường công cùng với ôn nhu thiện lương tình thương thấp cường thụ sao? Mà cô chính là thần trợ công trong truyền thuyết, thật sự còn có nhân vật như vậy a!
“Biết rồi, cậu cũng tuyệt đối không được làm chuyện gì có lỗi với anh ấy.” Tống Hi Đông có chút buồn bực nói.
Tại sao cô lại dễ dàng bị Diệp Mặc thu phục cơ chứ? Rõ ràng cô là muốn cự tuyệt a, thế nhưng sau lần giao lưu đó, cảm giác Diệp Mặc thật sự yêu thích ca ca, về sau cô liền tạo phản, quả nhiên mình đúng là siêu cấp không có lập trường a!
Chuyện đến nước này, cô cũng chỉ có thể làm thần trợ công mà thôi…
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Diệp Mặc về khách sạn tắm rửa, sau đó thay một bộ quần áo sạch, nhìn đồng hồ một chút, cảm giác không sai biệt lắm liền đi quán bar Xám Phồn.
Diệp Mặc không cách nào yêu thích nổi loại địa phương ăn chơi trác táng này, nhưng Vu Cảnh Bạch bọn họ yêu thích liền theo bọn họ đi!
“Uy!! Mặc thiếu đến.” Một nam nhân đeo kính mặc sơ mi đen nói, vừa nhìn coi giống loại xã hội tinh anh.
“Mặc thiếu, đã lâu không gặp.” Lý Phỉ Thái cười nói: ” Đến đến đến, muốn uống chút gì không?”
“Bia là được rồi, tôi còn phải lái xe về, không thể uống say.” Diệp Mặc liếc mắt liền nhìn thấu nhóm người này, định khiến hắn quá chén sao, nào có dễ dàng như vậy!
“Đây là sớm cho chúng ta một cái lý do sao?” Vu Cảnh Bạch trêu chọc: “Nhưng mà tuy vậy, nhóm người này cũng sẽ không bỏ qua cho Mặc thiếu đâu.”
“Vu tổng giám đốc nói có lý.” Một người vóc dáng tương đối thập phần thon dài, vô cùng có khí phái nam nhân nói: “Thời điểm ở quân đội, hết thảy chiến hữu đều uống say, chỉ có Diệp Mặc thượng tá thì chưa, tôi cũng rất muốn nhìn dáng vẻ Mặc thiếu say rượu.”
“Đỗ Vũ cũng nói như vậy, vậy chúng ta đương nhiên sẽ không buông tha cho Mặc thiếu.” Gã đeo kính tà mị cười nói: “ Tửu lượng Mặc thiếu thế nào?”
“Cát Nhất Châu* anh có phải hay không sợ nhàn rỗi quá rồi ?” Diệp Mặc hỏi gã đeo kính.
(( Dra: Vốn là Cát Nhất Chu(舟) nhưng hán việt đọc là Châu nên để luôn nhé:’)))
Gã đeo kính một mặt sợ hãi nói: “Tôi sẽ làm việc thật tốt, cậu không cần phóng mắt lạnh như thế.”
“Cậu ấy cũng không có phóng mắt lạnh, cậu ấy vốn là như vậy.” Vu Cảnh Bạch đưa cho một ly rượu đỏ cho Diệp Mặc nói: “Tiếp tục này, không nên nhìn Mặc thiếu, muốn lạnh hết cả ra rồi.”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Vì vậy trong phòng lại trở về tình hình lúc vừa bắt đầu, ồn ào.
Beta: Khả Tịch Nguyệt
“Cậu thật sự thích ca ca tám năm sao?” Tống Hi Đông hỏi.
“Tôi chỉ có thể nói bây giờ tôi còn thích anh ấy.”
Tống Hi Đông thoáng trầm mặc, sau đó nói: “Ca ca tôi năm nay ba mươi ba, hơn cậu chín tuổi, anh ấy nói từng có rất nhiều đối tượng, thế nhưng đều bị anh ấy đá. Tuy rằng mỗi lần anh ấy đều không sao cả cười cười, nhưng mà tôi biết anh ấy kì thực rất khó khăn để vượt qua. Vì vậy, nếu như cậu dám làm anh ấy tổn thương, tôi nhất định đi đốt nhà cậu.”
“Đầu tiên thuốc nổ rất khó tìm, tiếp đến, tôi không có cái gọi là nhà, sau cùng, tôi sẽ không phụ anh ấy.” Diệp Mặc nói.
Tống Hi Đông cảm thấy Diệp Mặc như vậy còn thật là đẹp trai.
“Đưa điện thoại cho tôi.” Tống Hi Đông hỏi hắn đòi di động.
Diệp Mặc đem điện thoại di động đưa cho cô, Tống Hi Đông nhỏ giọng nói: “Ca, xin lỗi, anh tương đối có khả năng thích hợp được chăm sóc hơn, vì lẽ đó em sẽ tìm bạn trai cho anh.”
Đem số điện thoại nhập xong, sau đó Tống Hi Đông nói: “Ca ca tôi vẫn bị ba mẹ buộc đi xem mắt, cậu nếu như thật sự thích anh ấy, có lẽ không chỉ là đem anh ấy bẻ cong mà còn phải nghĩ biện pháp để ba mẹ tôi đồng ý.”
“Vì vậy hiện tại cô là người bên phía tôi?” Diệp Mặc nhìn số điện thoại, sau đó nhìn cô hỏi.
Tống Hi Đông gật đầu bất đắc dĩ nói: “Xem như là vậy đi!”
“Đem những thứ mà anh cô thích lẫn ghét liệt thành một danh sách, hứng thú ưa chuộng, yêu thích đồ ăn rồi màu sắc gì đó, càng rõ ràng càng tốt.” Diệp Mặc đứng dậy nói: “Tôi sẽ siêu cấp nghiêm túc với anh cô.”
(Khả: thề, giữ nguyên luôn, cảm giác thực cute làm sao…* ( ̄▽ ̄)”)
Tống Hi Đông cảm giác hành động triển khai lúc này của hắn có chút giống với … bá đạo phúc hắc tâm cơ sâu cường công cùng với ôn nhu thiện lương tình thương thấp cường thụ sao? Mà cô chính là thần trợ công trong truyền thuyết, thật sự còn có nhân vật như vậy a!
“Biết rồi, cậu cũng tuyệt đối không được làm chuyện gì có lỗi với anh ấy.” Tống Hi Đông có chút buồn bực nói.
Tại sao cô lại dễ dàng bị Diệp Mặc thu phục cơ chứ? Rõ ràng cô là muốn cự tuyệt a, thế nhưng sau lần giao lưu đó, cảm giác Diệp Mặc thật sự yêu thích ca ca, về sau cô liền tạo phản, quả nhiên mình đúng là siêu cấp không có lập trường a!
Chuyện đến nước này, cô cũng chỉ có thể làm thần trợ công mà thôi…
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Diệp Mặc về khách sạn tắm rửa, sau đó thay một bộ quần áo sạch, nhìn đồng hồ một chút, cảm giác không sai biệt lắm liền đi quán bar Xám Phồn.
Diệp Mặc không cách nào yêu thích nổi loại địa phương ăn chơi trác táng này, nhưng Vu Cảnh Bạch bọn họ yêu thích liền theo bọn họ đi!
“Uy!! Mặc thiếu đến.” Một nam nhân đeo kính mặc sơ mi đen nói, vừa nhìn coi giống loại xã hội tinh anh.
“Mặc thiếu, đã lâu không gặp.” Lý Phỉ Thái cười nói: ” Đến đến đến, muốn uống chút gì không?”
“Bia là được rồi, tôi còn phải lái xe về, không thể uống say.” Diệp Mặc liếc mắt liền nhìn thấu nhóm người này, định khiến hắn quá chén sao, nào có dễ dàng như vậy!
“Đây là sớm cho chúng ta một cái lý do sao?” Vu Cảnh Bạch trêu chọc: “Nhưng mà tuy vậy, nhóm người này cũng sẽ không bỏ qua cho Mặc thiếu đâu.”
“Vu tổng giám đốc nói có lý.” Một người vóc dáng tương đối thập phần thon dài, vô cùng có khí phái nam nhân nói: “Thời điểm ở quân đội, hết thảy chiến hữu đều uống say, chỉ có Diệp Mặc thượng tá thì chưa, tôi cũng rất muốn nhìn dáng vẻ Mặc thiếu say rượu.”
“Đỗ Vũ cũng nói như vậy, vậy chúng ta đương nhiên sẽ không buông tha cho Mặc thiếu.” Gã đeo kính tà mị cười nói: “ Tửu lượng Mặc thiếu thế nào?”
“Cát Nhất Châu* anh có phải hay không sợ nhàn rỗi quá rồi ?” Diệp Mặc hỏi gã đeo kính.
(( Dra: Vốn là Cát Nhất Chu(舟) nhưng hán việt đọc là Châu nên để luôn nhé:’)))
Gã đeo kính một mặt sợ hãi nói: “Tôi sẽ làm việc thật tốt, cậu không cần phóng mắt lạnh như thế.”
“Cậu ấy cũng không có phóng mắt lạnh, cậu ấy vốn là như vậy.” Vu Cảnh Bạch đưa cho một ly rượu đỏ cho Diệp Mặc nói: “Tiếp tục này, không nên nhìn Mặc thiếu, muốn lạnh hết cả ra rồi.”
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Vì vậy trong phòng lại trở về tình hình lúc vừa bắt đầu, ồn ào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.