Chương 76
Nzero
19/08/2020
Chương 76:
Edit: Vũ
Beta: Khả Tịch Nguyệt
============================
Do say rượu nên hôm sau cực kì đau đầu, liền gọi điện thoại cho Đỗ Du nói xin nghỉ, ở nhà ngủ thẳng đến buổi chiều mới dậy.
Lúc xế chiều, cậu mới chịu tỉnh lại, tắm rửa bản thân sạch sẽ, ăn một chén cháo sau đó bắt đầu xem ti vi, điều hòa lại chút sinh khí.
Tống Đàn Vũ đã hơn ba mươi tuổi, cậu dự định cố gắng điều dưỡng thân thể, để tránh khỏi thân thể sau này bị bệnh tật. Cậu nghĩ, nếu sau này công tác ít đi, chăm chỉ đi phòng tập thể hình một chút, dáng người của cậu nhất định sẽ đẹp trai mê người lại thôi.
Đúng vậy, tất cả mọi chuyện đều trở lại giống như trước đây thôi.
Tống Đàn Vũ cảm giác cuộc sống của mình đã quay lại quỹ đạo lúc trước, tìm một cô gái thật tốt để kết hôn, sau đó có một đứa con trai, cuộc sống gia đình hạnh phúc qua ngày, không thiếu tiền, thân thể mình cũng khỏe mạnh, con cái cũng khoái khoái lạc lạc lớn lên, vợ của mình cũng hiền lành, ngẫm lại cuộc sống như thế đã rất mỹ mãn rồi.
Diệp Mặc rời đi ngày thứ hai, Tống Đàn Vũ đi làm bình thường, Đỗ Du lại không có chuyện làm, tới văn phòng tìm Tống Đàn Vũ tán gẫu.
"Tiểu đồng chí Tống, cậu nói xem cậu đã đưa công ty qua tay người khác rồi còn nghiêm túc vậy làm gì?" Đỗ Du ngồi rảnh rỗi cắn mẻ hạt dưa, hai chân tréo nhau hỏi.
(* chữ tréo này là đúng chính tả nhé, không phải chéo đâu nha.)
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Coi như cậu lấy công ty chuyển nhượng rồi đi, nhưng cậu vẫn dựa vào công ty kiếm tiền, chỉ là không có mệt mỏi như trước thôi, vì thế làm nhiều thêm một chút cũng đâu có mất gì." Tống Đàn Vũ nhìn văn kiện, thật lòng nói: "Thêm nữa, tại sao Vu Cảnh Bạch vẫn không truyền tin tức ra ngoài?"
"Ai biết hắn chứ! Hắn nói phải đợi một quãng thời gian nữa." Đỗ Du không cho là đáng kể nói: "Cậu xem, hiện tại nên đi coi mắt đi, công tác cũng đã ổn định, giờ chỉ cần tìm một ý trung nhân là được."
"Ờ." Tống Đàn Vũ gật gật đầu, xác thực nên suy tính một chút.
"Không đúng!" Đỗ Du đột nhiên nhớ tới chuyện gì, "Lần trước không phải Hi Đông nói cậu có một bạn trai sao? Cậu đi coi mắt có thể sẽ bị đánh ghen đấy."
"Cậu nghe Hi Đông nói lung tung gì vậy?" Tống Đàn Vũ không muốn nhớ tới người kia, đi rồi thì cứ để hắn đi đi!
"Các người đang chia tay sao?" Đỗ Du đúng là không sợ chết hỏi.
"Cậu nói lại lần nữa xem tôi có dám ném cậu ra ngoài không." Tống Đàn Vũ trừng hắn.
Đỗ Du đột nhiên cảm thấy tò mò, lý do có thể làm cho Tống Đàn Vũ trở mặt với bạn trai, hắn vô cùng có hứng thú muốn tìm hiểu.
Đỗ Du chính là người như thế, trời sinh thích bị ngược, người khác càng không muốn nói cho hắn biết, hắn càng muốn biết.
Tiếp đó hắn trườn đến trước mặt Tống Đàn Vũ, nằm sấp trên bàn nhìn vào mắt Tống Đàn Vũ hỏi: "Cậu không phải là thật sự yêu hắn đó chứ!? Không phải chỉ là vui đùa một chút thôi sao? Hắn là nam nhân đó, không thể yêu hắn đâu."
"Cậu nói một thêm một câu nữa thì mau cút ra ngoài cho tôi." Tống Đàn Vũ gần như là rống lên với hắn.
Lúc này Đỗ Du mới yên tĩnh, Tống Đàn Vũ không phải loại người thích lớn tiếng, lần này lại hét lên như vậy, Tống Đàn Vũ tức giận thật rồi. Nên Đỗ Du chỉ nói một câu: "Vậy tôi cút đây."
Đỗ Du lập tức đi ra ngoài, sau đó phát hiện Tống Hi Đông đang ở ngoài cửa.
"Anh chọc anh ấy tức rồi?" Tống Hi Đông hỏi Đỗ Du.
"Ừm, rống lên với tôi." Đỗ Du bộ mặt đáng thương nói.
"Đáng đời anh." Tống Hi Đông mặt ghét bỏ nói: "Anh nói cái gì mà chọc giận anh ấy? Tôi còn đi nói chút chuyện có nghĩa hơn với anh ấy."
"Chính là chuyện mấy người nói lần trước, cái người bạn trai nhỏ của cậu ta ấy." Đỗ Du chậm rãi nói:"Thật giống như đang chia tay đó chứ, tôi còn tưởng bọn họ chỉ đang đùa giỡn nên mới chọc một chút, ai ngờ cậu ta nổi giận thật chứ."
"Cho nên ý mà anh muốn nói với tôi là?" Tống Hi Đông cho hắn quyền nói tiếp.
"Bọn họ không phải là đùa giỡn!" Đỗ Du không quá chắc chắn, nói: "Cô cũng rõ tính khí anh trai cô rồi đó, mọi khi sẽ không tức giận như vậy."
"Không phải đùa giỡn vậy thì càng phiền toái." Tống Hi Đông tự nhủ.
Cô thật sự có chút bận tâm với Diệp Mặc, bởi vì anh trai cô hình như thật sự yêu hắn mất rồi.
Cô lắc lắc đầu, nói: "Đúng là chết tiệt thật mà, một nam nhân khỏe mạnh đang thẳng tắp như vậy, nói uốn cong liền thế nào cong ngay."
"Cô đây là đang mắng anh trai cô sao?" Đỗ Du hỏi cô.
"Anh nói xem?" Cô trừng Đỗ Du, có chút căm tức.
Hiện tại Tống Hi Đông rất khó xử, tuy rằng khi vừa bắt đầu, người bán anh trai đi là cô, nhưng cô vẫn không thật sự muốn để hai người kia ở cùng nhau, dù sao cũng là hai người đàn ông, ở cùng nhau, bên gia đình kia của cô cũng có vấn đề.
Ba mẹ cô tuy quanh năm ở nước ngoài, nhưng tư tưởng lại thuộc phái bảo thủ, nếu như biết Tống Đàn Vũ ở cùng với nam nhân, không phế bỏ anh trai mới là lạ. Chẳng qua theo tính cách Diệp Mặc, có thể sẽ bảo vệ được anh trai, như vậy nháo đến cuối cùng hẳn là phải đoạn tuyệt giao tình mất!
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
"Đoạn tuyệt giao tình, đoạn tuyệt giao tình..." Tống Hi Đông tự lẩm bẩm, "Đoạn tuyệt giao tình không phải là đoạn tuyệt quan hệ sao! Vậy tôi với anh trai sau này làm sao gặp mặt đây, tuyệt đối không thể!"
"Cô có phải là não bổ quá nhiều rồi không?" Đỗ Du một bên nhìn cô, vẻ mặt biến hoá phong phú.
"Làm sao anh còn ở đây?" Tống Hi Đông lập tức lộ ra vẻ mặt nữ vương đại nhân, đàng hoàng trịnh trọng hỏi hắn.
"Được được được, tôi đi. Cô cẩn thận an ủi anh trai cô một chút, đừng để cậu ta bận tâm." Lúc Đỗ Du rời đi còn nói:"Không phải chỉ là một người đàn ông thôi sao? Có cái gì tốt chứ, cũng không bằng nữ nhân."
Tống Hi Đông trong lúc nhất thời không biết nói cái gì mới phải, câu nói " Có cái gì tốt chứ, cũng không bằng nữ nhân " kia làm Tống Hi Đông có chút tức giận.
Bởi vì có quá nhiều người như thế, cho nên người đồng tính luyến ái này đã trở thành dị loại.
"Đỗ Du, chẳng qua là anh chưa bao giờ gặp thôi." Tống Hi Đông đẩy cửa đi vào, cũng không có lý trả lời Đỗ Du.
"Sao thế?" Tống Đàn Vũ đã tỉnh táo lại, còn tưởng rằng là Đỗ Du, "Cậu quên đồ gì sao?"
"Anh đây với Đỗ Du hòa hảo rồi sao?" Tống Hi Đông vẻ mặt xem thường, "Quá không nguyên tắc, từ nhỏ đến lớn anh tức giận đều không vượt qua nổi một ngày."
"Em là người bận bịu bên Lluxs, sao lại đến cái công ty nhỏ này của anh vậy?" Tống Đàn Vũ thả công tác trong tay xuống một bên, cười nói: "Diệp Uẩn là loại cuồng công tác mà đồng ý cho nghỉ?"
Diệp Uẩn là người cuồng công tác là chuyện mà những người trong giới thương trường đều biết, vì thế thân là phụ tá riêng kiêm thư ký riêng, Tống Hi Đông hầu như không có kỳ nghỉ.
Tống Hi Đông nói, nếu không phải Diệp Uẩn đã từng giúp cô giải quyết sự việc của Diệp Sâm, cô đã sớm từ chức rồi. Làm mệt như vậy, dù cho tiền nhiều hơn nữa cô cũng không muốn làm, là do cô nợ Diệp Uẩn một ân tình, nên chỉ có thể chờ đợi Diệp Uẩn sa thải cô
"Hắn đang muốn thân cận với Vu Cảnh Bạch, chính là lão tổng công ty mới lên của các anh." Tống Hi Đông tùy ý ngồi một vị trí trên ghế salông nói: "Vì thế thả cho em thời gian nghỉ 1 tuần."
"Vậy em đến tìm người anh này làm gì? Không đi nghỉ ngơi bên ngoài sao?"
"Chung quy cũng phải cùng anh trai mình chơi một ngày rồi mới đi được!" Tống Hi Đông đứng dậy đi tới bên cạnh cậu nói: "Cùng ra bên ngoài đi dạo đi! Hiện tại anh cũng không phải tổng tài đại nhân, em cũng thong thả, cho nên ngày hôm nay hai chúng ta đi hẹn hò nha."
"Được rồi, lần này thôi đấy." Tống Đàn Vũ hết cách với Tống Hi Đông rồi, hơn nữa cậu cũng muốn cùng em gái mình hảo hảo đi ra ngoài một chút.
Truyện chỉ có tại Ý Vị Nhân Sinh.
Tống Đàn Vũ dọn dẹp xong, Tống Hi Đông ở dưới lầu chờ cậu.
Tống Hi Đông nhớ lần trước cô chờ Tống Đàn Vũ cũng như vậy, hình như là thời điểm cô tốt nghiệp đại học, tính đến hiện tại đã bốn năm trôi qua rồi.
Thời gian bốn năm đó cô lại bị Diệp Uẩn nghiền ép, không được, khi trở lại nhất định phải cùng Diệp Uẩn nói chuyện về kỳ nghỉ của cô mới được.
---- end chương 76 ---
Tích cực vote nào mấy cô nương
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.