Chương 14: 18+
Tô Mã Lệ
30/11/2023
Côn thịt được bao bọc trong chiếc quần lót màu đen nhưng kích thước của nó vẫn quá mức bắt mắt.
Nhiếp Thư Diêu đặt ngón tay lên mép quần lót của anh, nhẹ nhàng kéo quần lót xuống, lông được cạo sạch sẽ, bộ phận sinh dục hoàn toàn lộ ra ngoài tầm nhìn, bao gồm cả hai quả cầu phía bên dưới. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, tình cờ chạm phải tầm mắt của Chu Đạc, vẻ mặt của người đàn ông vẫn lạnh nhạt như trước, con ngươi tối đen như hố sâu.
Lúc nào vẻ mặt của anh vẫn rất lạnh lùng nhưng đồ vật phía bên dưới.
Nóng như bị bỏng.
Quy đầu màu đỏ tím đang bừng bừng khí thế hướng về phía cô, côn thịt thô dài, nổi lên rất nhiều gân xanh.
Trước đó, Nhiếp Thư Diêu chỉ nhìn thấy dương vật của Chu Đồ, quy đầu màu hồng, kích thước không nhỏ, cô không có thứ gì để so sánh nhưng tác động của dương vật trước mặt mang tới tương đối mạnh, lúc nó từ bên trong quần nhảy ra, trong đầu Nhiếp Thư Diêu lập tức hiện lên hai chữ: “dữ tợn”.
Chân tay cô có chút luống cuống, trong lòng cô vô cùng rõ ràng, mình không thể nuốt nổi nó.
Cô quỳ xuống giữa hai chân người đàn ông, vươn tay quấn quanh dương vật như một thanh sắt nóng đỏ, lòng bàn tay tê dại vì nóng, thân côn thịt quá to, một tay của cô căn bản không thể cầm được hết, chỉ có thể vuốt ve mấy cái tượng trưng, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm.
Cô không ngừng tự thôi miên mình, tự nhủ đây là bộ phận sinh dục của Chu Đồ, tự nhủ... cô đang quan hệ bằng miệng với Chu Đồ.
Động tác liếm đã trở nên quen thuộc, từ quy đầu đến tinh hoàn, cô cẩn thận liếm từng chút một, đầu lưỡi quét qua từng tấc dương vật thô to. Mắt ngựa phía trên tiết ra chất nhầy trong suốt, cô mút một cái, dương vật của đối phương lập tức hưng phấn nảy lên một cái. Cô nhẹ nhàng liếm láp, há miệng ngậm lấy quy đầu thử thăm dò, sau đó từ từ nuốt vào trong miệng.
Lúc này điện thoại nội bộ vang lên, một giây sau, giọng nói của trợ lý đặc biệt vang lên: "Sếp, Vilin gọi video tới, anh có muốn trả lời không?"
"Lập tức kết nối."
Đèn đỏ của máy chiếu lóe lên hai lần, một thanh niên tóc vàng mắt xanh xuất hiện trên bức tường đối diện với bàn làm việc, nói tiếng Anh Anh, chào hỏi Chu Đạc.
Nhiếp Thư Diêu không thể tin được lúc này anh lại đang cùng người khác trò chuyện qua video, kinh ngạc ngẩng đầu lên, Chu Đạc vẫn mặc vest chỉnh tề, ngồi trên ghế văn phòng, đang trả lời lưu loát bằng tiếng Anh.
Nhiếp Thư Diêu đặt ngón tay lên mép quần lót của anh, nhẹ nhàng kéo quần lót xuống, lông được cạo sạch sẽ, bộ phận sinh dục hoàn toàn lộ ra ngoài tầm nhìn, bao gồm cả hai quả cầu phía bên dưới. Cô kinh ngạc ngẩng đầu lên, tình cờ chạm phải tầm mắt của Chu Đạc, vẻ mặt của người đàn ông vẫn lạnh nhạt như trước, con ngươi tối đen như hố sâu.
Lúc nào vẻ mặt của anh vẫn rất lạnh lùng nhưng đồ vật phía bên dưới.
Nóng như bị bỏng.
Quy đầu màu đỏ tím đang bừng bừng khí thế hướng về phía cô, côn thịt thô dài, nổi lên rất nhiều gân xanh.
Trước đó, Nhiếp Thư Diêu chỉ nhìn thấy dương vật của Chu Đồ, quy đầu màu hồng, kích thước không nhỏ, cô không có thứ gì để so sánh nhưng tác động của dương vật trước mặt mang tới tương đối mạnh, lúc nó từ bên trong quần nhảy ra, trong đầu Nhiếp Thư Diêu lập tức hiện lên hai chữ: “dữ tợn”.
Chân tay cô có chút luống cuống, trong lòng cô vô cùng rõ ràng, mình không thể nuốt nổi nó.
Cô quỳ xuống giữa hai chân người đàn ông, vươn tay quấn quanh dương vật như một thanh sắt nóng đỏ, lòng bàn tay tê dại vì nóng, thân côn thịt quá to, một tay của cô căn bản không thể cầm được hết, chỉ có thể vuốt ve mấy cái tượng trưng, sau đó vươn đầu lưỡi ra liếm.
Cô không ngừng tự thôi miên mình, tự nhủ đây là bộ phận sinh dục của Chu Đồ, tự nhủ... cô đang quan hệ bằng miệng với Chu Đồ.
Động tác liếm đã trở nên quen thuộc, từ quy đầu đến tinh hoàn, cô cẩn thận liếm từng chút một, đầu lưỡi quét qua từng tấc dương vật thô to. Mắt ngựa phía trên tiết ra chất nhầy trong suốt, cô mút một cái, dương vật của đối phương lập tức hưng phấn nảy lên một cái. Cô nhẹ nhàng liếm láp, há miệng ngậm lấy quy đầu thử thăm dò, sau đó từ từ nuốt vào trong miệng.
Lúc này điện thoại nội bộ vang lên, một giây sau, giọng nói của trợ lý đặc biệt vang lên: "Sếp, Vilin gọi video tới, anh có muốn trả lời không?"
"Lập tức kết nối."
Đèn đỏ của máy chiếu lóe lên hai lần, một thanh niên tóc vàng mắt xanh xuất hiện trên bức tường đối diện với bàn làm việc, nói tiếng Anh Anh, chào hỏi Chu Đạc.
Nhiếp Thư Diêu không thể tin được lúc này anh lại đang cùng người khác trò chuyện qua video, kinh ngạc ngẩng đầu lên, Chu Đạc vẫn mặc vest chỉnh tề, ngồi trên ghế văn phòng, đang trả lời lưu loát bằng tiếng Anh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.