Chương 43:
Tô Mã Lệ
11/12/2023
Đến gần mười một giờ đêm, Nhiếp Thư Diêu mới khôi phục lại một chút, cổ tay cô đã được cởi trói nhưng chiếc cà vạt quanh mắt và miếng bịt miệng vẫn còn nguyên, kể cả thắt lưng trên cổ, cô nằm trên ghế sô pha một lúc lâu, ước chừng khoảng mười phút mới ngồi dậy, cô tự mình tháo bịt miệng xuống, sau đó cởi cà vạt và dây lưng.
Cô đã bị bịt mắt quá lâu, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng, cô vô thức giơ tay lên che lại nhưng cổ tay lại vô cùng đau nhức, nghỉ ngơi lâu như vậy, hai chân vẫn run rẩy, cô cẩn thận đứng lên, tinh dịch trộn lẫn với dâm thủy từ bên trong miệng huyệt không ngừng trào ra ngoài.
Trong không khí tràn ngập mùi tinh dịch nồng nặc, cô không nhớ đã qua bao lâu, cô chỉ nhớ mình đã lên đỉnh nhiều lần, trên ghế sô pha ướt đẫm dâm dịch và nước tiểu.
Mà từ đầu tới cuối Chu Đạc chỉ xuất tinh hai lần.
Lần này, cô còn chưa kịp mặc váy vào thì Chu Đạc đã từ phòng trong đi ra, anh không chỉ tắm rửa mà còn thay một bộ vest mới.
Dáng người anh vừa kiêu ngạo lại vừa anh tuấn, sống lưng thẳng tắp như thân cây tùng, thân hình cao lớn, tóc mái xõa xuống dưới tràn vẫn còn hơi ướt, đôi lông mày đen nhánh sắc bén bị nước làm ướt, anh hơi nghiêng đầu, từ sống mũi tới quai hàm sắc bén như dao, mí mắt hơi cụp xuống, có chút thờ ơ, sắc mặt lạnh như băng.
Anh vừa thắt cà vạt vừa bước ra khỏi phòng, khi Nhiếp Thư Diêu nhìn thấy chiếc cà vạt trong tay anh, cô nhớ tới chiếc cà vạt mình vừa cởi ra, nó đã ướt đẫm nước mắt, đang nằm ở trên ghế sô pha, bất cứ phút giây nào nó cũng muốn nhắc nhở cô về sự điên cuồng của bản thân.
Nhiếp Thư Diêu không dám nhìn vào mắt anh, rõ ràng hai người họ đã làm chuyện này rất nhiều lần nhưng cô vẫn không dám nhìn anh, ngoại trừ cảm giác xấu hổ và khó xử, hình như còn có chuyện gì khác, cô không rõ lắm, có thể bởi vì anh là anh trai của Chu Đồ, cũng có thể bởi vì lúc này cả người cô hoàn toàn trần trụi, trên người không có lấy một mảnh vải che thân.
Cô buộc mình phải bước đến bàn làm việc, nhặt chiếc váy dài lên mặc vào, theo sau là chiếc áo gió.
Nơi riêng tư giữa hai chân cô ướt át lầy lội vô cùng, đùi trong dính đầy tinh dịch và dâm thủy. Trên người cô còn có mùi đàn hương trộn lẫn với mùi tinh dịch, lẽ ra cô nên tắm rửa trước khi rời đi nhưng nghĩ tới cảnh tượng buổi sáng cùng với Chu Đạc trong phòng tắm, cô lập tức kìm nén suy nghĩ này xuống.
Nếu như còn làm thêm một lần nữa, có thể cô sẽ ngất xỉu ở đây mất.
Chu Đóa bấm máy nội bộ, gọi Hứa Cương vào.
Cô đã bị bịt mắt quá lâu, đột nhiên nhìn thấy ánh sáng, cô vô thức giơ tay lên che lại nhưng cổ tay lại vô cùng đau nhức, nghỉ ngơi lâu như vậy, hai chân vẫn run rẩy, cô cẩn thận đứng lên, tinh dịch trộn lẫn với dâm thủy từ bên trong miệng huyệt không ngừng trào ra ngoài.
Trong không khí tràn ngập mùi tinh dịch nồng nặc, cô không nhớ đã qua bao lâu, cô chỉ nhớ mình đã lên đỉnh nhiều lần, trên ghế sô pha ướt đẫm dâm dịch và nước tiểu.
Mà từ đầu tới cuối Chu Đạc chỉ xuất tinh hai lần.
Lần này, cô còn chưa kịp mặc váy vào thì Chu Đạc đã từ phòng trong đi ra, anh không chỉ tắm rửa mà còn thay một bộ vest mới.
Dáng người anh vừa kiêu ngạo lại vừa anh tuấn, sống lưng thẳng tắp như thân cây tùng, thân hình cao lớn, tóc mái xõa xuống dưới tràn vẫn còn hơi ướt, đôi lông mày đen nhánh sắc bén bị nước làm ướt, anh hơi nghiêng đầu, từ sống mũi tới quai hàm sắc bén như dao, mí mắt hơi cụp xuống, có chút thờ ơ, sắc mặt lạnh như băng.
Anh vừa thắt cà vạt vừa bước ra khỏi phòng, khi Nhiếp Thư Diêu nhìn thấy chiếc cà vạt trong tay anh, cô nhớ tới chiếc cà vạt mình vừa cởi ra, nó đã ướt đẫm nước mắt, đang nằm ở trên ghế sô pha, bất cứ phút giây nào nó cũng muốn nhắc nhở cô về sự điên cuồng của bản thân.
Nhiếp Thư Diêu không dám nhìn vào mắt anh, rõ ràng hai người họ đã làm chuyện này rất nhiều lần nhưng cô vẫn không dám nhìn anh, ngoại trừ cảm giác xấu hổ và khó xử, hình như còn có chuyện gì khác, cô không rõ lắm, có thể bởi vì anh là anh trai của Chu Đồ, cũng có thể bởi vì lúc này cả người cô hoàn toàn trần trụi, trên người không có lấy một mảnh vải che thân.
Cô buộc mình phải bước đến bàn làm việc, nhặt chiếc váy dài lên mặc vào, theo sau là chiếc áo gió.
Nơi riêng tư giữa hai chân cô ướt át lầy lội vô cùng, đùi trong dính đầy tinh dịch và dâm thủy. Trên người cô còn có mùi đàn hương trộn lẫn với mùi tinh dịch, lẽ ra cô nên tắm rửa trước khi rời đi nhưng nghĩ tới cảnh tượng buổi sáng cùng với Chu Đạc trong phòng tắm, cô lập tức kìm nén suy nghĩ này xuống.
Nếu như còn làm thêm một lần nữa, có thể cô sẽ ngất xỉu ở đây mất.
Chu Đóa bấm máy nội bộ, gọi Hứa Cương vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.