Chương 25: Không Chịu Nổi (H)
Tô Mã Lệ
07/12/2023
Trên tủ đầu giường đặt một bộ vest mới của anh, anh cởi cà vạt ra lập tức bịt mắt cô lại, thắt nút phía sau gáy của cô.
Đôi mắt của Nhiếp Thư Diêu rất đẹp, trong sáng dịu dàng, đôi mắt tròn xinh đẹp giống như hoa đào, mỗi khi cô đạt tới cao trào ánh mắt trở nên mơ hồ rung động lòng người nhưng Chu Đạc lại không muốn nhìn thấy đôi mắt đó, như thể cô vẫn luôn tìm kiếm hình bóng của Chu Đồ trên người anh.
Nhưng thật đáng tiếc.
Anh không phải Chu Đồ.
Nhiếp Thư Diêu bị bịt mắt, không nhìn thấy gì nhưng các giác quan khác lại được phóng đại vô hạn.
Vật khổng lồ trong cổ họng cô dường như đã sưng thêm mấy lần, người đàn ông đẩy hông về phía trước, cổ họng cô gần như bị đâm thủng, cảm giác đau đớn khiến cô không chịu nổi bắt đầu giãy dụa nhưng cổ tay lại bị người đàn ông giữ chặt lấy sau đó đặt ở phía sau đầu.
Chu Đạc dùng một tay giữ chặt hai cổ tay của cô, ấn chặt cổ tay vào sau gáy của cô, đồng thời hông vẫn liên tục đưa đẩy vào bên trong khoang miệng của đối phương.
Từng cú nhấp của anh vừa sâu vừa mãnh liệt, ra vào rất nhanh, mỗi lần đưa vào đều chạm tới tận sâu bên trong cổ họng của cô, cuống họng không ngừng co rút lại vì không thể nào chịu đựng nổi sự xâm nhập của vật to lớn. Trong nháy mắt khi quy đầu bị siết chặt khiến anh cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Nhiếp Thư Diêu bị đâm mạnh đến mức không phát ra được bất cứ âm thanh nào, cô có thể nghe thấy tiếng nước bọt òm ọp bên trong cổ họng mỗi khi côn thịt của đối phương đâm thật sâu vào bên trong, cô quỳ trên giường, hai tay ôm đầu, bị người đàn ông điên cuồng đâm vào trong miệng khiến cô cảm thấy cực kỳ đau khổ
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Chu Đạc cũng buông cô ra, Nhiếp Thư Diêu quỳ ở trên giường không ngừng ho khan.
Nước mắt thấm ướt đẫm cà vạt, nước bọt chảy xuống cổ, cô đưa tay lau đôi môi đang bỏng rát, vừa mới lau khô miệng, người đàn ông lật cô lại để cô nằm trên giường, vòng eo thon gọn của cô bị lòng bàn tay nóng như lửa nắm lấy nâng lên giữa không trung.
Lòng bàn tay to vỗ vào mông cô hai cái, rõ ràng rất đau nhưng dâm dịch bên trong miệng huyệt chảy ra ngày càng nhiều.
Người đàn ông nắm lấy dương vật đưa tới trước miệng huyệt ướt át, không chút do dự, trực tiếp đâm thật sâu vào bên trong.
Nhiếp Thư Diêu bị đâm mạnh đến mức toàn thân run lên, sâu trong cổ họng phát ra tiếng nức nở, cô dùng hai tay chống đỡ thân thể bò về phía trước, kích thước của người đàn ông này quá lớn đối với cô, quả thật cô có chút không chịu nổi.
Đôi mắt của Nhiếp Thư Diêu rất đẹp, trong sáng dịu dàng, đôi mắt tròn xinh đẹp giống như hoa đào, mỗi khi cô đạt tới cao trào ánh mắt trở nên mơ hồ rung động lòng người nhưng Chu Đạc lại không muốn nhìn thấy đôi mắt đó, như thể cô vẫn luôn tìm kiếm hình bóng của Chu Đồ trên người anh.
Nhưng thật đáng tiếc.
Anh không phải Chu Đồ.
Nhiếp Thư Diêu bị bịt mắt, không nhìn thấy gì nhưng các giác quan khác lại được phóng đại vô hạn.
Vật khổng lồ trong cổ họng cô dường như đã sưng thêm mấy lần, người đàn ông đẩy hông về phía trước, cổ họng cô gần như bị đâm thủng, cảm giác đau đớn khiến cô không chịu nổi bắt đầu giãy dụa nhưng cổ tay lại bị người đàn ông giữ chặt lấy sau đó đặt ở phía sau đầu.
Chu Đạc dùng một tay giữ chặt hai cổ tay của cô, ấn chặt cổ tay vào sau gáy của cô, đồng thời hông vẫn liên tục đưa đẩy vào bên trong khoang miệng của đối phương.
Từng cú nhấp của anh vừa sâu vừa mãnh liệt, ra vào rất nhanh, mỗi lần đưa vào đều chạm tới tận sâu bên trong cổ họng của cô, cuống họng không ngừng co rút lại vì không thể nào chịu đựng nổi sự xâm nhập của vật to lớn. Trong nháy mắt khi quy đầu bị siết chặt khiến anh cảm thấy cực kỳ thoải mái.
Nhiếp Thư Diêu bị đâm mạnh đến mức không phát ra được bất cứ âm thanh nào, cô có thể nghe thấy tiếng nước bọt òm ọp bên trong cổ họng mỗi khi côn thịt của đối phương đâm thật sâu vào bên trong, cô quỳ trên giường, hai tay ôm đầu, bị người đàn ông điên cuồng đâm vào trong miệng khiến cô cảm thấy cực kỳ đau khổ
Không biết thời gian trôi qua bao lâu, cuối cùng Chu Đạc cũng buông cô ra, Nhiếp Thư Diêu quỳ ở trên giường không ngừng ho khan.
Nước mắt thấm ướt đẫm cà vạt, nước bọt chảy xuống cổ, cô đưa tay lau đôi môi đang bỏng rát, vừa mới lau khô miệng, người đàn ông lật cô lại để cô nằm trên giường, vòng eo thon gọn của cô bị lòng bàn tay nóng như lửa nắm lấy nâng lên giữa không trung.
Lòng bàn tay to vỗ vào mông cô hai cái, rõ ràng rất đau nhưng dâm dịch bên trong miệng huyệt chảy ra ngày càng nhiều.
Người đàn ông nắm lấy dương vật đưa tới trước miệng huyệt ướt át, không chút do dự, trực tiếp đâm thật sâu vào bên trong.
Nhiếp Thư Diêu bị đâm mạnh đến mức toàn thân run lên, sâu trong cổ họng phát ra tiếng nức nở, cô dùng hai tay chống đỡ thân thể bò về phía trước, kích thước của người đàn ông này quá lớn đối với cô, quả thật cô có chút không chịu nổi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.