Mượn Giống Em Chồng

Chương 11:

Tô Mã Lệ

10/03/2024

Buổi tối gối lên tay Hạng Chấn, trong đầu Phục Hoa tràn ngập khuôn mặt của Hạng Huân, cô cảm thấy bản thân ngốc thật, không biết sau nửa đêm mơ thấy gì, mơ mơ màng màng ngủ quên mất.

Hôm sau là thứ sáu, bởi vì buối tối Hạng Huân sẽ đến nên Phục Hoa đi siêu thị mua một ít đồ ăn cậu thích và một ít trái cây.

Hạng Huân là người ưa sạch sẽ, mỗi lần cậu đến, Phục Hoa đều phải thay mới toàn bộ ga giường cho cậu, chăn bông trên giường cũng phải hai ngày phơi một lần, cứ cách một ngày là lau dọn phòng một lần để tránh bụi bẩn.

Khi cô đang nấu ăn, Hạng Huân đã đến, trực tiếp đi vào phòng tắm tắm rửa.

Phục Hoa căng thẳng đến mức quên không thêm gia vị, nếm đi nếm lại nhưng vẫn không nếm được vị gì, cũng may không lâu sau Hạng Chấn về, nghe thấy âm thanh trong phòng tắm, anh biết Hạng Huân đã đến, nhìn Phục Hoa một cái rồi trực tiếp đi thẳng vào phòng tắm.

Một lúc sau, giọng nói có phần chán ghét của Hạng Huân truyền ra từ trong phòng tắm: “Anh không biết em đang tắm sao? Mau đi ra ngoài.”

Hạng Chấn nói rất nhỏ, không biết anh nói gì mà Hạng Huân bên trong cũng im lặng.

Một lúc sau, Hạng Chấn đi ra.

Tim của Phục Hoa gần như nhảy ra khỏi lồng ngực, cô cầm chiếc xẻng xào rau hồi lâu không nhúc nhích, nơi khóe mắt nhìn thấy Hạng Chấn đi tới, ôm vai cô nói: “Anh nói với nó rồi.”

Trái tim Phục Hoa ngừng đập trong giây lát.

Cô nghe thấy Hạng Chấn nói: “Nó bảo tối nay có thể.”



Tim cô đập dữ dội, màng nhĩ ù đi, bàn tay cầm xẻng khẽ run lên.

Thật lâu sau, cô mới nghe thấy giọng nói của mình.

“…Được.”

...

Hạng Chấn ở bên ngoài nói với Hạng Huân: “Chỉ cần xuất một lần là được.”

Hạng Huân không tỏ ý kiến, vóc người của cậu xấp xỉ với Hạng Chấn, hai người đứng ở cửa, không khí yên lặng lại xấu hổ, một lúc sau, Hạng Chấn quay người lại, nói: “Vào đi.”

Là vào phòng của Hạng Chấn và Phục Hoa.

Hạng Huân đẩy cửa bước vào, Phục Hoa đã sấy khô tóc, nằm trên giường.

Đèn trong phòng vẫn sáng, bởi vì xấu hổ mà Phục Hoa không dám nhìn cậu, cô vừa mới tắm xong, khuôn mặt hồng hào xinh đẹp.

Hạng Huân từng bước đi tới, đưa tay kéo chăn, Phục Hoa căng thẳng nhìn cậu, cô chỉ mặc đồ ngủ, bên trong rỗng tuếch, không mặc áo lót và quần lót, bộ đồ ngủ màu hồng nhạt, có thể nhìn thấy bộ ngực đẫy đà và núm vú nho nhỏ kia.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mượn Giống Em Chồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook