Chương 14:
Tô Mã Lệ
10/03/2024
Phục Hoa dùng đôi tay mềm mại đánh cậu, gọi tên cậu, gần như cầu xin: “Đừng…”
Cô vô cùng hoảng hốt.
Cô luôn cảm thấy Hạng Huân không nên làm vậy, cậu không nên hôn cô.
Hạng Huân giữ chặt tay cô, đè lên đỉnh đầu, liếm lỗ tai của cô, “Chị dâu, em muốn.”
Vừa dứt lời, cậu đã nhấc chân cô lên, cắm vào một lần nữa.
Cô chảy rất nhiều nước, khi thọc vào rút ra có tiếng nước rõ ràng, cậu ưỡn hông, đâm toàn bộ dương vật vào trong, trái tinh hoàn đập mạnh vào mông cô, thấy cô che kín miệng không cho mình phát ra âm thanh, cậu kéo tay cô, hai tay ôm mặt cô, gần như thô bạo mà mút hôn môi cô.
Côn thịt đâm vào trong cơ thể cô vừa nhanh vừa mạnh.
“Hạng Huân…” Cô không chịu nổi, khóc lóc gọi cậu, xin cậu chậm lại.
Sao Hạng Huân có thể dừng lại, cậu ép hai chân cô sang hai bên, ôm vòng eo thon nhỏ của cô, điên cuồng đâm vào giữa hai chân cô.
Dương vật đỏ au ra ra vào vào, kéo theo tinh dịch và bọt trắng còn sót lại.
Phục Hoa bị đụ mạnh, lúc lên đỉnh, cô không ngừng hét chói tai: “A a a…Đừng…Đừng…”
Bụng dưới của cô run lên mấy chục lần, nước từ tiểu huyệt phun thẳng vào bụng dưới của Hạng Huân, cậu chọc thêm mấy lần, lúc này mới thở hổn hển xuất tinh vào trong cơ thể cô.
Phục Hoa há mồm thở dốc, ý thức của cô trống rỗng.
Lúc Hạng Huân hôn cô, cô thậm chí còn không có sức phản kháng, chàng trai cuốn lấy đầu lưỡi cô, hôn một lúc lâu, dùng bàn tay lau nước mắt cho cô, sau đó cúi đầu hôn lên đôi mắt của cô.
Trái tim của Phục Hoa bất giác run lên.
Cô nghe thấy Hạng Huân nói: “Chị dâu, chị nói với anh trai em, em chỉ làm một lần.”
Phục Hoa trợn mắt, Hạng Huân lại cúi đầu hôn cô, giọng nói thoát ra từ giữa môi và răng hơi khàn.
“Đây là bí mật của hai chúng ta.”
Hạng Huân đi tắm.
Hạng Chấn đợi một lúc mới đẩy cửa bước vào, còn rót cho Phục Hoa một cốc nước.
Phục Hoa đã thay ga giường, cô đắp chăn nằm trên giường, nghiêng người quay mặt vào tường.
Hạng Chấn đặt cốc nước lên bàn, anh muốn ngồi xuống giường, chợt nhớ tới vừa rồi Hạng Huân mới làm chuyện đó với Phục Hoa trên chiếc giường này, anh lại đứng lên, đứng đó một lúc, muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì.
Cô vô cùng hoảng hốt.
Cô luôn cảm thấy Hạng Huân không nên làm vậy, cậu không nên hôn cô.
Hạng Huân giữ chặt tay cô, đè lên đỉnh đầu, liếm lỗ tai của cô, “Chị dâu, em muốn.”
Vừa dứt lời, cậu đã nhấc chân cô lên, cắm vào một lần nữa.
Cô chảy rất nhiều nước, khi thọc vào rút ra có tiếng nước rõ ràng, cậu ưỡn hông, đâm toàn bộ dương vật vào trong, trái tinh hoàn đập mạnh vào mông cô, thấy cô che kín miệng không cho mình phát ra âm thanh, cậu kéo tay cô, hai tay ôm mặt cô, gần như thô bạo mà mút hôn môi cô.
Côn thịt đâm vào trong cơ thể cô vừa nhanh vừa mạnh.
“Hạng Huân…” Cô không chịu nổi, khóc lóc gọi cậu, xin cậu chậm lại.
Sao Hạng Huân có thể dừng lại, cậu ép hai chân cô sang hai bên, ôm vòng eo thon nhỏ của cô, điên cuồng đâm vào giữa hai chân cô.
Dương vật đỏ au ra ra vào vào, kéo theo tinh dịch và bọt trắng còn sót lại.
Phục Hoa bị đụ mạnh, lúc lên đỉnh, cô không ngừng hét chói tai: “A a a…Đừng…Đừng…”
Bụng dưới của cô run lên mấy chục lần, nước từ tiểu huyệt phun thẳng vào bụng dưới của Hạng Huân, cậu chọc thêm mấy lần, lúc này mới thở hổn hển xuất tinh vào trong cơ thể cô.
Phục Hoa há mồm thở dốc, ý thức của cô trống rỗng.
Lúc Hạng Huân hôn cô, cô thậm chí còn không có sức phản kháng, chàng trai cuốn lấy đầu lưỡi cô, hôn một lúc lâu, dùng bàn tay lau nước mắt cho cô, sau đó cúi đầu hôn lên đôi mắt của cô.
Trái tim của Phục Hoa bất giác run lên.
Cô nghe thấy Hạng Huân nói: “Chị dâu, chị nói với anh trai em, em chỉ làm một lần.”
Phục Hoa trợn mắt, Hạng Huân lại cúi đầu hôn cô, giọng nói thoát ra từ giữa môi và răng hơi khàn.
“Đây là bí mật của hai chúng ta.”
Hạng Huân đi tắm.
Hạng Chấn đợi một lúc mới đẩy cửa bước vào, còn rót cho Phục Hoa một cốc nước.
Phục Hoa đã thay ga giường, cô đắp chăn nằm trên giường, nghiêng người quay mặt vào tường.
Hạng Chấn đặt cốc nước lên bàn, anh muốn ngồi xuống giường, chợt nhớ tới vừa rồi Hạng Huân mới làm chuyện đó với Phục Hoa trên chiếc giường này, anh lại đứng lên, đứng đó một lúc, muốn nói nhưng lại không biết phải nói gì.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.