Mượn Giống Em Chồng

Chương 46:

Tô Mã Lệ

08/06/2024

“Căn cước và ví tiền của chị dâu thì sao?” Hạng Huân hỏi.

Hạng Chấn buông tay, cau mày nói: “Không biết.”

Hạng Huân cầm túi đã đóng gói trong tay đi ra ngoài: “Anh không xem xét nhà cửa sao?”

“Tao sốt suột tìm người.” Hạng Chấn đi theo cậu.

“Điện thoại thì sao?”

“Điện thoại của cô ấy ở trên xe tao.”

“Được rồi, chúng ta về nhà phân công nhau đi tìm.” Hạng Huân mở điện thoại, giao cho Hạng Chấn đến siêu thị và chợ gần nhà, bản thân về nhà sẽ đi đến những nơi gần bệnh viện tìm, cậu sợ Phục Hoa thấy không khỏe nên đến bệnh viện khác gần đây.

Gần trưa, cả hai về nhà mà không thu hoạch được gì.

Hạng Huân nhờ bảo vệ tiểu khu cho mình xem camera, phải mất hơn một tiếng mới tìm thấy người, kết quả không biết xui xẻo thế nào mà camera ở cổng tiểu khu bị hỏng, không quay được Phục Hoa đi hướng nào.

“Đều tại mày!” Hạng Chấn uống nước xong thì ném cái cốc xuống đất, “Nếu không tại mày sao cô ấy có thể bỏ nhà đi được!”

Hạng Huân nhìn bản đồ trên điện thoại, không thèm ngẩng đầu lên: “Hiện tại việc cấp bách là tìm người, anh đừng nói chuyện khác.”



“Chuyện khác?” Hạng Chấn đi tới, túm lấy cổ áo của Hạng Huân, hung dữ nói: “Tao nói cho mày biết, Hạng Huân, nếu như vợ tao xảy ra chuyện gì, cho dù mày là em trai ruột của tao thì tao cũng giết chết mày!”

Hạng Huân hất tay anh ra: “Chị dâu biến mất ở chỗ anh, anh muốn làm gì em? Em nói cho anh biết, nếu chị dâu xảy ra chuyện, em sẽ không tha cho anh.”

“Con mẹ mày!” Hạng Chấn đấm cậu.

Hạng Huân nghiêng đầu né tránh, trực tiếp đá anh một cái: “Nếu như tối hôm qua chị dâu ở chỗ của em, chị ấy sẽ không bỏ đi!”

“Mày mẹ nó vẫn còn mặt mũi nhắc đến chuyện tối qua với tao?”

Hai người ngã lăn trên đất, bóp cổ đối phương không chịu buông tay, sau đó họ nghe thấy tiếng mở cửa, Phục Hoa xách túi đi vào.

Hạng Chấn và Hạng Huân vẫn đang bóp cổ đối phương, sau khi nhìn thấy Phục Hoa, cả hai đồng thời buông đối phương ra, nhanh chóng đứng dậy.

“Vợ ơi em đi đâu vậy?”

“Chị dâu, chị về rồi.”

Phục Hoa vào phòng tắm rửa tay, khi cô bước ra, thấy bàn trà và mặt đất bừa bộn, bên cạnh máy lọc nước có một cốc thủy tinh vỡ vụn, Hạng Chấn đang quét rác, Hạng Huân đang dọn bàn.

Nhìn thấy cô bước ra, cả hai đều dừng việc đang làm, nhìn về phía cô.

Phục Hoa quấn khăn lụa vào một ngày nắng nóng, cô cởi khăn lụa ra, trên cổ rậm rạp dấu hô, có của Hạng Chấn, có của Hạng Huân, tư thế đi lại của cô cũng không được tự nhiên, khi ngồi xuống ghế hai chân còn run lên.



Cô ngồi trên ghế sô pha, nói với Hạng Huân đang dọn dẹp: “Hạng Huân, em tới đây ngồi đi.”

Hạng Chấn cúi đầu như gặp đả kích, xong rồi, vợ anh muốn rời đi với Hạng Huân.

“Chị đã bàn bạc với anh trai em rồi, sau này bọn chị không cần con nữa.” Phục Hoa nói, “Hạng Huân, sau này em đừng đến đây nữa.”

Đôi mắt của Hạng Chấn đột nhiên sáng lên, anh ném cây chổi đi, chạy đến bên cạnh Phục Hoa, vươn cánh tay dài ra, ôm cô vào trong lòng ngực, vênh váo nhìn Hạng Huân.

Trên mặt viết: Cút đi, vợ là của tao.

Hạng Huân ngồi trên sô pha, hai ngón tay cầm lọn tóc dài dưới bàn trà, đây là tóc của chị dâu.

Cậu nghiêng đầu nhìn Phục Hoa, vẻ bình tĩnh thường ngày bị phá vỡ, trong mắt hiện rõ sự bi thương: “Chị dâu, chị đừng tuyệt tình như vậy.”

“Chị rất yêu anh trai em.” Phục Hoa nhìn Hạng Huân, nói: “Mong em sau này đừng làm phiền cuộc sống của anh chị.”

Hạng Huân liếc nhìn hai người đang nắm tay nhau, cậu cụp mắt xuống, gật đầu.

Một lúc sau, cậu nhếch môi nói với Phục Hoa: “Được, em đi.”

Sau khi vào phòng, khóe môi nhếch lên từ từ hạ xuống.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Mượn Giống Em Chồng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook