Chương 30: Đừng khách sáo
Lam Tuyết Liên
26/12/2023
Huyết túi bay tới Vị Thủy, cách độ trăm bước chân trước căn nhà nơi Triệu Di ở
" Sao lại là ở đây " - Na Tra đáp đất, không khỏi khó hiểu
" Na Tra, đệ nói xem Huyết túi đưa chúng ta đến đây để làm gì " - Võ Cát nhìn quanh, màn phép được Y Trân phá lần trước nay lại được giăng kín
" Quái lạ thật, màn phép này không phải là của Sư phụ, lại chứa rất nhiều yêu khí "
" Không hay rồi chúng ta mau vào xem đi, đệ lo cho Triệu Di cô nương quá "
Hai tiểu tiên nhìn nhau gật đầu, cẩn trọng đi đến trước màn phép
" Võ Cát lùi lại " - Na Tra dùng tay chắn ngang ngực Võ Cát, nói đoạn biến ra Đá Ngũ Sắc mà Lôi Chấn Tử tặng
Hắn tung loạt các viên đá lên cao, nó tỏa ra tia điện tạo nên những âm thanh đinh tai. Chúng lao vào màn phép ra sức chọc thủng, tình cảnh như thể hai giới tiên ma đang giao đấu
Vật lộn một hồi lâu, Đá Ngũ Sắc to nhất dùng cạnh góc nhọn của mình, phóng ra tia điện, những viên còn lại ra sức ma sát rơi ra vô số ánh lửa
Và quả nhiên là đồ của Lôi Thần, phá tan được màn phép dày đặc kia chúng lại rớt xuống tay Na Tra
" Chúng ta vào được rồi "
Bước đến trước hiên nhà, cả hai ngạc nhiên khi thấy bên trong là Hoàng Thiên Hóa đang trấn áp Triệu Di dưới tay
Võ Cát thấy sự liền chạy vào can ngăn dù bản thân hắn cũng chẳng biết vì sao Thiên Hóa lại ra tay với cô
" Thiên Hóa huynh làm gì vậy, buông Triệu Di cô nương ra "
Võ Cát tung một chưởng lên bả vai Thiên Hóa thành công tách rời thế sự
Thiên Hóa lúc này mặt lạnh như tờ, không màng đến Võ Cát đứng chắn trước Triệu Di, hung hăng lao đến một lần nữa muốn chế ngự cô
" Yêu quái đừng giả vờ nữa, còn không mau khoanh tay chịu trói "
Thiên Hóa lớn giọng như thể ra lệnh, ánh mắt sắt bén nhìn Triệu Di đang co rúm thân nép sau Võ Cát
" Huynh nói cái gì vậy đây là Triệu Di cô nương, không phải yêu quái đâu Thiên Hóa "
Võ Cát một mực đứng cản Thiên Hóa, miệng ra sức thanh bạch cho người phía sau
Na Tra đứng gần đó cũng không thuận mắt, hấp tấp chạy lại ôm Thiên Hóa lùi ra xa
" Giữ ả ta lại " - Thiên Hóa bất lực kêu lên
Thấy biểu hiện khác thường của Hoàng Thiên Hóa, Na Tra đành ra hiệu cho Võ Cát giữ Triệu Di lại. Hiểu ý, Võ Cát giả vờ đứng ra phía sau cô thủ thế
" Huynh bình tĩnh đi, có chuyện gì " - Na Tra vuốt vuốt trước ngực của Thiên Hóa
" Ả ta là yêu quái " - Thiên Hóa chỉ tay vào nữ nhân trước mặt, chắc nịch quyết đoán
Na Tra cùng Võ Cát ngạc nhiên, cả hai quay qua nhìn Triệu Di, Võ Cát còn khịt khịt mũi
" Không có mùi yêu khí "
" Đúng đó Thiên Hóa, tôi cũng không ngửi thấy yêu khí " - Na Tra đồng tình, nghi hoặc nhìn Thiên Hóa
" Nhìn tôi như vậy là có ý gì, tôi chắc chắn ả ta là yêu quái. Chính mắt tôi đã thấy ả cùng với một con rắn nước uốn éo trong nhà "
Thấy hai người họ vẫn chưa tin, Hoàng Thiên Hóa tay biến ra một lá bùa
Hỏa Ngụy Phù, một loại bùa khắc chế yêu ma hiện nguyên hình, được xem là loại bùa hữu dụng nhất mà các tu sĩ Vu tộc thường dùng
" Đây là Hỏa Ngụy Phù, do chính tôi vẽ để lưu truyền cho người trần có thiên mệnh sử dụng phò trợ việc hàn yêu diệt ma "
" A cái này Võ Cát tôi biết, hữu ích vô cùng, yêu ma tứ phương không cần biết đạo hạnh ra sao chỉ cần chạm vào lập tức da thịt bị thiêu đốt đến khi hiện nguyên hình "
" Lợi hại vậy sao, so với Tam Muội Chân Hỏa hơn bao nhiêu phần " - Na Tra tò mò tiến lại gần nhìn lá bùa trên tay Thiên Hóa
" Lửa này chỉ thiêu yêu quái, không bì được với Tam Muội Chân Hỏa đâu " - Võ Cát xua tay, lòng hiện lên tia cao ngạo bởi Côn Luân Kính mà Sư phụ cho hắn chứa Tam Muội Chân Hỏa loại lửa độc nhất vô nhị
" Không quan trọng, hai người không tin lời tôi nói thì nhìn xem
Lưng của cô ta khi nãy đã dính Hỏa Ngụy Phù của tôi, máu còn đang rỉ
Nếu là người bình thường tuyệt nhiên sẽ không bị nó làm cho bị thương "
Triệu Di vô thức vòng tay ra sau sờ lấy mảng da thịt bỏng rát nhưng lạ thay lại chẳng thấy đau
" Cô ta là yêu quái đó, còn không mau bắt lại " - Thiên Hóa một lần nữa hô hoán
Võ Cát lúc này phía sau nhìn lên đúng thật là lưng của cô có một vết thương, máu còn không ngừng chảy, đinh ninh nhìn Na Tra gật đầu xác nhận quả thật lời Thiên Hóa không phải là giả
Khi này cả ba đều hướng mắt về cô nương kia thăm dò, thật sự không thể không đề phòng
Triệu Di bấy giờ mới có động thái, cô đưa bàn tay vừa mới xoa sau lưng ra trước mặt, quả thật tay đã đẫm màu đỏ tươi
Ánh mắt cô oan ức nhìn Võ Cát, đầu liên tục lắc tỏ ý không phải như họ nghĩ nhưng chính cô cũng không biết phải minh bạch thế nào
Là thân cô do dính phải lửa hàn yêu của Thiên Hóa mà bị bỏng, phải nói thế nào mới phải
Tay cô run run, ánh mắt nghi ngờ đều đang dán lên người cô khiến cô uất nghẹn
" Không không phải đâu, ta không phải là yêu quái đâu mà
Võ Cát, ngươi nhìn ta đi ta là người
Na Tra ngươi chạm vào ta a, ta có thân nhiệt, có trái tim, ta không phải yêu quái
Các ngươi
Đừng nhìn ta như vậy có được không
Các ngươi không tin ta sao? "
Na Tra trĩu mày, không đành lòng nhưng cũng phải cất lời
" Cô...có gì chứng minh không? "
Triệu Di thất vọng, người ở đây vậy mà đều bắt đầu nghi ngờ cô. Trước đó không lâu còn rất vui vẻ, cô không hiểu tại sao lại sớm thay đổi như vậy
" Nếu có Trân nhi ở đây, không biết muội ấy có tin ta hay không "
" Được rồi, ta không phải yêu quái, nhưng nếu các người đều nghĩ như vậy thì cứ dùng Hỏa Ngụy Phù lên người ta đi
Ta thật sự không cảm thấy đau, ta không hiểu vì sao ta lại thành ra như thế này nhưng ta không phải là yêu quái "
Triệu Di nói những lời tự biện minh cho chính mình, sở dĩ cô chọn như vậy là vì cô cũng chẳng biết mình rốt cuộc có phải như lời Thiên Hóa nói hay không, đành thử mới biết
" Hay lắm, cô nhất định không được chạy đâu đó " - Thiên Hóa thích thú, tay nắm chặt Hỏa Ngụy Phù từng bước lại gần Triệu Di
Cô dang cánh tay ra, nhắm nghiền mắt chờ đợi kết quả
Thấy Triệu Di đã có lòng, Hoàng Thiên Hóa cười đắc chí, vung tay lên cao rồi phóng lá bùa lên tay của Triệu Di
Hỏa Ngụy Phù trên không trung bay xuống, đến gần tay Triệu Di thì bén lửa phừng lên, nuốt trọn tay của cô trong biển lửa
Cô nghe tiếng phực phực của lửa, tai cô ù đi, tay Triệu Di vậy mà bị lửa hàn yêu làm cho bị thương
Vẫn không dám mở mắt, cô sợ phải đối diện với cái cô không muốn thừa nhận, cô thật không tin mình là yêu quái
Tuy sợ nhưng lòng cô vẫn biết, bản thân cô không có chút cảm giác đau đớn hay nóng rát gì khi bị Hỏa Ngụy Phù thiêu da thịt, điều đó lóe lên niềm tin nhỏ nhoi cho cô
Võ Cát đứng nhìn Triệu Di, ruột gan cồn cào cả lên. Cánh tay nhỏ kia máu chảy không ngừng, cảnh tượng khiến con người ta khó chịu. Hắn nắm chặt cung tay, siết đến lòng bàn tay rớm máu
Nơi cổ tay cô đột ngột cảm nhận được một hơi ấm nóng, không còn nghe cái tiếng phừng phực của lửa nữa thay vào đó là giọng nói nam nhân có vẻ rất sốt sắng
" Dừng tay "
Trong đầu Triệu Di nhanh chóng nhận ra được giọng nói ấy, là Khương Tiên Sinh
Hắn nhảy ra, dùng phép dập tắt Hỏa Ngụy Phù khiến cho Thiên Hóa bị khí lực đẩy ra sau, nữ nhân nhỏ bé không kịp trụ lại, thân thể cũng vì vậy ngã ra sau
Khương Tử Nha quay lại trừng mắt khó hiểu lướt qua ba Sư điệp rồi dừng lại nơi Thiên Hóa bị té xuống
" Các người đang làm gì vậy, hả "
" Sư thúc, ả là yêu quái giả mạo, chính ả đã lừa chúng ta " - Thiên Hóa đứng dậy, vội vàng giải thích
Nhưng người trước mặt sao có thể nghe lọt tai khi nỗi lo của hắn đều đặt lên hết trên người của nữ nhân kia
Khương Tử Nha không đợi Thiên Hóa nói hết câu đã quay sang Triệu Di, ngồi thộp xuống đỡ cô dậy. Khi vừa cầm vào tay cô, máu đã ướt cả sang tay của hắn
Khương Tử Nha hốt hoảng nhìn lòng bàn tay mình rồi lại nhìn Triệu Di. Cuối cùng cũng có người đứng về phía mình cô liền tủi thân tuôn lệ
Đối mặt với Triệu Di đôi mắt ngấn lệ, Khương Tử Nha nhớ đến ánh nhìn đau đớn tột độ của Mã Chiêu Đệ. Trái tim một lần nữa như bị xé thành nhiều mảnh
" Tiên sinh, Di nữ không thấy đau
Thật đó
Không đau một chút nào
Người tin Di nữ đi
Di nữ không phải như họ nói đâu "
Thấy Khương Tử Nha nhìn mình, cô miệng ra sức giải bày
Hắn cuối xuống nhìn lớp da bị bong tróc, hơi thở đứt quãng. Trong sự ngỡ ngàng của cô, hắn xé vạt áo thành một miếng vải, vừa vặn bao bọc lấy nơi bị bỏng kia cầm máu
Tử Nha mím chặt môi, nhẹ nhàng để tay Triệu Di xuống, hắn nhắm mắt nén lại hình ảnh Mã Chiêu Đệ năm xưa rồi chầm chậm quay đầu nhìn Thiên Hóa
" Lần hành động khinh suất này, ta thật không muốn thấy lại, Thiên Hóa "
Khương Tử Nha đổi hướng sang Na Tra, đoạn nói " Các con nên bình tĩnh suy xét mọi chuyện mới phải "
" Cả con nữa Võ Cát, ta giao mảnh hồn của Sư mẫu con cho con không phải để con trơ mắt đứng nhìn nàng gặp chuyện "
Một mình Khương Tử Nha độc thoại chẳng để ai kịp góp lời, gương mặt từng người bị khiển trách đều trở nên nhăn nhó, cuối cùng cũng không nhịn được mà có người lên tiếng
" Sư thúc, cô ta thành ra như vậy, không phải là quá rõ ràng sao "
" Thiên Hóa, ta tin Triệu Di không phải " - Khương Tử Nha đáp ngay sau câu nói của Thiên Hóa vừa dứt, tỏ ý vô cùng chắc chắn
" Nhưng con đã thấy cô ta cùng với một con rắn nước uốn éo rồi trầm mình xuống Vị Thủy, yêu khí nực nồng "
Triệu Di nghe đến đây trố mắt, sau tất cả cô vẫn chẳng hiểu Hoàng Thiên Hóa đang nói cái gì, chính cô cũng không biết tại sao cô lại có mặt ở đây
Lúc này cô thật sợ Khương Tử Nha vì những câu nói hoang đường ấy mà cũng nghĩ cô là yêu nữ như bọn họ
" Tiên sinh à Di nữ không có làm những chuyện đó, những lời cậu ta nói Di nữ không nhớ gì hết "
" Ta tin cô "
Hắn buông thõng một câu nhẹ tênh, người nơi đây đều bất ngờ trước thái độ của Khương Tử Nha
" Thiên Hóa làm nhiệm vụ do thám Vị Thủy có điều không biết thì ta không trách
Còn hai con, chẳng nhẽ không thấy biểu hiện của Huyết túi đang ra sức nhắc nhở ta rằng Triệu Di đang gặp nguy sao?
Sao các con không nghĩ ai đó đã biến thành dung mạo của nàng như cách Hồ Tiên Nhi năm đó năm lần bảy lượt biến thành ta để gây hấn với biết bao giao hữu Tây Kỳ, khiến Xiển Giáo Triệt Giáo giết hại lẫn nhau, đao kiếm không ngớt
Các con thân là thần tiên vậy mà để sơ hở cho kẻ khác lợi dụng ly gián "
Phải rồi, Na Tra nhận ra rồi, hắn nắm lấy Huyết túi vắt bên hông nhìn Võ Cát
Hình như, bọn họ thật sự đã quá vội vàng
Võ Cát cắn rứt cuối gầm mặt " Sư phụ, đồ nhi biết sai rồi "
" Sư thúc, con..."
" Triệu Di mới là người mà các con cần phải _ "
Khương Tử Nha bỏ lửng câu nói
Hai tiểu tiên nhìn nhau hiểu ý, ngẩng đầu nhìn Triệu Di, môi mấp máy định nói gì đó
" Không cần phải như vậy đâu, dù sao cũng là tiên nhà trời, làm vậy coi sao được " - Triệu Di lên tiếng gạt đi ý định của họ
" Nhưng Sư thúc, Hỏa Ngụy Phù đã cháy trên người cô ta " - Thiên Hóa vẫn không tin Triệu Di, cậu tin vào mắt của mình hơn là một cái túi
" Nếu người dung chứa, ai biết được ngày nào đó cô ta sẽ làm hại và lừa tất cả chúng ta "
Khương Tử Nha thở hắt ra một cái, kiên định nhìn Hoàng Thiên Hóa
" Thôi được, nếu con vẫn còn nghi ngờ. Vậy thì như vầy đi, Triệu Di từ nay chỉ được ở trong phòng, không được ra ngoài một mình
Đến khi tìm ra nguyên do vì sao Hỏa Ngụy Phù lại cháy trên người của nàng
Chính ta sẽ giám sát, nếu là yêu quái chính tay ta sẽ diệt trừ
Như vậy nàng sẽ không thể gây hại cho ai, như vậy thỏa đáng rồi chứ "
Không đợi câu trả lời tiếp theo của Hoàng Thiên Hóa là gì, Khương Tử Nha một mạch quay lại nắm tay Triệu Di đi ra khỏi căn nhà
Ra ngoài trời, hắn phất tay, linh thú Tứ Bất Tượng hiện ra uy thế ngút trời, xung quanh tỏa ra những ánh hào quang vàng lấp lánh
Sốc eo cô ngồi lên, hắn cũng ngồi ngay sau đó, hai người cưỡi linh thú bay vào không trung
" Đa tạ Tiên sinh "
" Đừng khách sáo, không cần như vậy với ta "
" Chúng ta...ngồi trên con thú này có ổn không? "
" Đừng sợ, nó là thú cưỡi của ta, sắc mặt cô như vậy ta sợ dùng thuật dịch chuyển sẽ khiến cô say sẩm
Nếu còn sợ thì cứ nhắm mắt lại, sớm thôi sẽ đưa cô về an toàn a "
" Sao lại là ở đây " - Na Tra đáp đất, không khỏi khó hiểu
" Na Tra, đệ nói xem Huyết túi đưa chúng ta đến đây để làm gì " - Võ Cát nhìn quanh, màn phép được Y Trân phá lần trước nay lại được giăng kín
" Quái lạ thật, màn phép này không phải là của Sư phụ, lại chứa rất nhiều yêu khí "
" Không hay rồi chúng ta mau vào xem đi, đệ lo cho Triệu Di cô nương quá "
Hai tiểu tiên nhìn nhau gật đầu, cẩn trọng đi đến trước màn phép
" Võ Cát lùi lại " - Na Tra dùng tay chắn ngang ngực Võ Cát, nói đoạn biến ra Đá Ngũ Sắc mà Lôi Chấn Tử tặng
Hắn tung loạt các viên đá lên cao, nó tỏa ra tia điện tạo nên những âm thanh đinh tai. Chúng lao vào màn phép ra sức chọc thủng, tình cảnh như thể hai giới tiên ma đang giao đấu
Vật lộn một hồi lâu, Đá Ngũ Sắc to nhất dùng cạnh góc nhọn của mình, phóng ra tia điện, những viên còn lại ra sức ma sát rơi ra vô số ánh lửa
Và quả nhiên là đồ của Lôi Thần, phá tan được màn phép dày đặc kia chúng lại rớt xuống tay Na Tra
" Chúng ta vào được rồi "
Bước đến trước hiên nhà, cả hai ngạc nhiên khi thấy bên trong là Hoàng Thiên Hóa đang trấn áp Triệu Di dưới tay
Võ Cát thấy sự liền chạy vào can ngăn dù bản thân hắn cũng chẳng biết vì sao Thiên Hóa lại ra tay với cô
" Thiên Hóa huynh làm gì vậy, buông Triệu Di cô nương ra "
Võ Cát tung một chưởng lên bả vai Thiên Hóa thành công tách rời thế sự
Thiên Hóa lúc này mặt lạnh như tờ, không màng đến Võ Cát đứng chắn trước Triệu Di, hung hăng lao đến một lần nữa muốn chế ngự cô
" Yêu quái đừng giả vờ nữa, còn không mau khoanh tay chịu trói "
Thiên Hóa lớn giọng như thể ra lệnh, ánh mắt sắt bén nhìn Triệu Di đang co rúm thân nép sau Võ Cát
" Huynh nói cái gì vậy đây là Triệu Di cô nương, không phải yêu quái đâu Thiên Hóa "
Võ Cát một mực đứng cản Thiên Hóa, miệng ra sức thanh bạch cho người phía sau
Na Tra đứng gần đó cũng không thuận mắt, hấp tấp chạy lại ôm Thiên Hóa lùi ra xa
" Giữ ả ta lại " - Thiên Hóa bất lực kêu lên
Thấy biểu hiện khác thường của Hoàng Thiên Hóa, Na Tra đành ra hiệu cho Võ Cát giữ Triệu Di lại. Hiểu ý, Võ Cát giả vờ đứng ra phía sau cô thủ thế
" Huynh bình tĩnh đi, có chuyện gì " - Na Tra vuốt vuốt trước ngực của Thiên Hóa
" Ả ta là yêu quái " - Thiên Hóa chỉ tay vào nữ nhân trước mặt, chắc nịch quyết đoán
Na Tra cùng Võ Cát ngạc nhiên, cả hai quay qua nhìn Triệu Di, Võ Cát còn khịt khịt mũi
" Không có mùi yêu khí "
" Đúng đó Thiên Hóa, tôi cũng không ngửi thấy yêu khí " - Na Tra đồng tình, nghi hoặc nhìn Thiên Hóa
" Nhìn tôi như vậy là có ý gì, tôi chắc chắn ả ta là yêu quái. Chính mắt tôi đã thấy ả cùng với một con rắn nước uốn éo trong nhà "
Thấy hai người họ vẫn chưa tin, Hoàng Thiên Hóa tay biến ra một lá bùa
Hỏa Ngụy Phù, một loại bùa khắc chế yêu ma hiện nguyên hình, được xem là loại bùa hữu dụng nhất mà các tu sĩ Vu tộc thường dùng
" Đây là Hỏa Ngụy Phù, do chính tôi vẽ để lưu truyền cho người trần có thiên mệnh sử dụng phò trợ việc hàn yêu diệt ma "
" A cái này Võ Cát tôi biết, hữu ích vô cùng, yêu ma tứ phương không cần biết đạo hạnh ra sao chỉ cần chạm vào lập tức da thịt bị thiêu đốt đến khi hiện nguyên hình "
" Lợi hại vậy sao, so với Tam Muội Chân Hỏa hơn bao nhiêu phần " - Na Tra tò mò tiến lại gần nhìn lá bùa trên tay Thiên Hóa
" Lửa này chỉ thiêu yêu quái, không bì được với Tam Muội Chân Hỏa đâu " - Võ Cát xua tay, lòng hiện lên tia cao ngạo bởi Côn Luân Kính mà Sư phụ cho hắn chứa Tam Muội Chân Hỏa loại lửa độc nhất vô nhị
" Không quan trọng, hai người không tin lời tôi nói thì nhìn xem
Lưng của cô ta khi nãy đã dính Hỏa Ngụy Phù của tôi, máu còn đang rỉ
Nếu là người bình thường tuyệt nhiên sẽ không bị nó làm cho bị thương "
Triệu Di vô thức vòng tay ra sau sờ lấy mảng da thịt bỏng rát nhưng lạ thay lại chẳng thấy đau
" Cô ta là yêu quái đó, còn không mau bắt lại " - Thiên Hóa một lần nữa hô hoán
Võ Cát lúc này phía sau nhìn lên đúng thật là lưng của cô có một vết thương, máu còn không ngừng chảy, đinh ninh nhìn Na Tra gật đầu xác nhận quả thật lời Thiên Hóa không phải là giả
Khi này cả ba đều hướng mắt về cô nương kia thăm dò, thật sự không thể không đề phòng
Triệu Di bấy giờ mới có động thái, cô đưa bàn tay vừa mới xoa sau lưng ra trước mặt, quả thật tay đã đẫm màu đỏ tươi
Ánh mắt cô oan ức nhìn Võ Cát, đầu liên tục lắc tỏ ý không phải như họ nghĩ nhưng chính cô cũng không biết phải minh bạch thế nào
Là thân cô do dính phải lửa hàn yêu của Thiên Hóa mà bị bỏng, phải nói thế nào mới phải
Tay cô run run, ánh mắt nghi ngờ đều đang dán lên người cô khiến cô uất nghẹn
" Không không phải đâu, ta không phải là yêu quái đâu mà
Võ Cát, ngươi nhìn ta đi ta là người
Na Tra ngươi chạm vào ta a, ta có thân nhiệt, có trái tim, ta không phải yêu quái
Các ngươi
Đừng nhìn ta như vậy có được không
Các ngươi không tin ta sao? "
Na Tra trĩu mày, không đành lòng nhưng cũng phải cất lời
" Cô...có gì chứng minh không? "
Triệu Di thất vọng, người ở đây vậy mà đều bắt đầu nghi ngờ cô. Trước đó không lâu còn rất vui vẻ, cô không hiểu tại sao lại sớm thay đổi như vậy
" Nếu có Trân nhi ở đây, không biết muội ấy có tin ta hay không "
" Được rồi, ta không phải yêu quái, nhưng nếu các người đều nghĩ như vậy thì cứ dùng Hỏa Ngụy Phù lên người ta đi
Ta thật sự không cảm thấy đau, ta không hiểu vì sao ta lại thành ra như thế này nhưng ta không phải là yêu quái "
Triệu Di nói những lời tự biện minh cho chính mình, sở dĩ cô chọn như vậy là vì cô cũng chẳng biết mình rốt cuộc có phải như lời Thiên Hóa nói hay không, đành thử mới biết
" Hay lắm, cô nhất định không được chạy đâu đó " - Thiên Hóa thích thú, tay nắm chặt Hỏa Ngụy Phù từng bước lại gần Triệu Di
Cô dang cánh tay ra, nhắm nghiền mắt chờ đợi kết quả
Thấy Triệu Di đã có lòng, Hoàng Thiên Hóa cười đắc chí, vung tay lên cao rồi phóng lá bùa lên tay của Triệu Di
Hỏa Ngụy Phù trên không trung bay xuống, đến gần tay Triệu Di thì bén lửa phừng lên, nuốt trọn tay của cô trong biển lửa
Cô nghe tiếng phực phực của lửa, tai cô ù đi, tay Triệu Di vậy mà bị lửa hàn yêu làm cho bị thương
Vẫn không dám mở mắt, cô sợ phải đối diện với cái cô không muốn thừa nhận, cô thật không tin mình là yêu quái
Tuy sợ nhưng lòng cô vẫn biết, bản thân cô không có chút cảm giác đau đớn hay nóng rát gì khi bị Hỏa Ngụy Phù thiêu da thịt, điều đó lóe lên niềm tin nhỏ nhoi cho cô
Võ Cát đứng nhìn Triệu Di, ruột gan cồn cào cả lên. Cánh tay nhỏ kia máu chảy không ngừng, cảnh tượng khiến con người ta khó chịu. Hắn nắm chặt cung tay, siết đến lòng bàn tay rớm máu
Nơi cổ tay cô đột ngột cảm nhận được một hơi ấm nóng, không còn nghe cái tiếng phừng phực của lửa nữa thay vào đó là giọng nói nam nhân có vẻ rất sốt sắng
" Dừng tay "
Trong đầu Triệu Di nhanh chóng nhận ra được giọng nói ấy, là Khương Tiên Sinh
Hắn nhảy ra, dùng phép dập tắt Hỏa Ngụy Phù khiến cho Thiên Hóa bị khí lực đẩy ra sau, nữ nhân nhỏ bé không kịp trụ lại, thân thể cũng vì vậy ngã ra sau
Khương Tử Nha quay lại trừng mắt khó hiểu lướt qua ba Sư điệp rồi dừng lại nơi Thiên Hóa bị té xuống
" Các người đang làm gì vậy, hả "
" Sư thúc, ả là yêu quái giả mạo, chính ả đã lừa chúng ta " - Thiên Hóa đứng dậy, vội vàng giải thích
Nhưng người trước mặt sao có thể nghe lọt tai khi nỗi lo của hắn đều đặt lên hết trên người của nữ nhân kia
Khương Tử Nha không đợi Thiên Hóa nói hết câu đã quay sang Triệu Di, ngồi thộp xuống đỡ cô dậy. Khi vừa cầm vào tay cô, máu đã ướt cả sang tay của hắn
Khương Tử Nha hốt hoảng nhìn lòng bàn tay mình rồi lại nhìn Triệu Di. Cuối cùng cũng có người đứng về phía mình cô liền tủi thân tuôn lệ
Đối mặt với Triệu Di đôi mắt ngấn lệ, Khương Tử Nha nhớ đến ánh nhìn đau đớn tột độ của Mã Chiêu Đệ. Trái tim một lần nữa như bị xé thành nhiều mảnh
" Tiên sinh, Di nữ không thấy đau
Thật đó
Không đau một chút nào
Người tin Di nữ đi
Di nữ không phải như họ nói đâu "
Thấy Khương Tử Nha nhìn mình, cô miệng ra sức giải bày
Hắn cuối xuống nhìn lớp da bị bong tróc, hơi thở đứt quãng. Trong sự ngỡ ngàng của cô, hắn xé vạt áo thành một miếng vải, vừa vặn bao bọc lấy nơi bị bỏng kia cầm máu
Tử Nha mím chặt môi, nhẹ nhàng để tay Triệu Di xuống, hắn nhắm mắt nén lại hình ảnh Mã Chiêu Đệ năm xưa rồi chầm chậm quay đầu nhìn Thiên Hóa
" Lần hành động khinh suất này, ta thật không muốn thấy lại, Thiên Hóa "
Khương Tử Nha đổi hướng sang Na Tra, đoạn nói " Các con nên bình tĩnh suy xét mọi chuyện mới phải "
" Cả con nữa Võ Cát, ta giao mảnh hồn của Sư mẫu con cho con không phải để con trơ mắt đứng nhìn nàng gặp chuyện "
Một mình Khương Tử Nha độc thoại chẳng để ai kịp góp lời, gương mặt từng người bị khiển trách đều trở nên nhăn nhó, cuối cùng cũng không nhịn được mà có người lên tiếng
" Sư thúc, cô ta thành ra như vậy, không phải là quá rõ ràng sao "
" Thiên Hóa, ta tin Triệu Di không phải " - Khương Tử Nha đáp ngay sau câu nói của Thiên Hóa vừa dứt, tỏ ý vô cùng chắc chắn
" Nhưng con đã thấy cô ta cùng với một con rắn nước uốn éo rồi trầm mình xuống Vị Thủy, yêu khí nực nồng "
Triệu Di nghe đến đây trố mắt, sau tất cả cô vẫn chẳng hiểu Hoàng Thiên Hóa đang nói cái gì, chính cô cũng không biết tại sao cô lại có mặt ở đây
Lúc này cô thật sợ Khương Tử Nha vì những câu nói hoang đường ấy mà cũng nghĩ cô là yêu nữ như bọn họ
" Tiên sinh à Di nữ không có làm những chuyện đó, những lời cậu ta nói Di nữ không nhớ gì hết "
" Ta tin cô "
Hắn buông thõng một câu nhẹ tênh, người nơi đây đều bất ngờ trước thái độ của Khương Tử Nha
" Thiên Hóa làm nhiệm vụ do thám Vị Thủy có điều không biết thì ta không trách
Còn hai con, chẳng nhẽ không thấy biểu hiện của Huyết túi đang ra sức nhắc nhở ta rằng Triệu Di đang gặp nguy sao?
Sao các con không nghĩ ai đó đã biến thành dung mạo của nàng như cách Hồ Tiên Nhi năm đó năm lần bảy lượt biến thành ta để gây hấn với biết bao giao hữu Tây Kỳ, khiến Xiển Giáo Triệt Giáo giết hại lẫn nhau, đao kiếm không ngớt
Các con thân là thần tiên vậy mà để sơ hở cho kẻ khác lợi dụng ly gián "
Phải rồi, Na Tra nhận ra rồi, hắn nắm lấy Huyết túi vắt bên hông nhìn Võ Cát
Hình như, bọn họ thật sự đã quá vội vàng
Võ Cát cắn rứt cuối gầm mặt " Sư phụ, đồ nhi biết sai rồi "
" Sư thúc, con..."
" Triệu Di mới là người mà các con cần phải _ "
Khương Tử Nha bỏ lửng câu nói
Hai tiểu tiên nhìn nhau hiểu ý, ngẩng đầu nhìn Triệu Di, môi mấp máy định nói gì đó
" Không cần phải như vậy đâu, dù sao cũng là tiên nhà trời, làm vậy coi sao được " - Triệu Di lên tiếng gạt đi ý định của họ
" Nhưng Sư thúc, Hỏa Ngụy Phù đã cháy trên người cô ta " - Thiên Hóa vẫn không tin Triệu Di, cậu tin vào mắt của mình hơn là một cái túi
" Nếu người dung chứa, ai biết được ngày nào đó cô ta sẽ làm hại và lừa tất cả chúng ta "
Khương Tử Nha thở hắt ra một cái, kiên định nhìn Hoàng Thiên Hóa
" Thôi được, nếu con vẫn còn nghi ngờ. Vậy thì như vầy đi, Triệu Di từ nay chỉ được ở trong phòng, không được ra ngoài một mình
Đến khi tìm ra nguyên do vì sao Hỏa Ngụy Phù lại cháy trên người của nàng
Chính ta sẽ giám sát, nếu là yêu quái chính tay ta sẽ diệt trừ
Như vậy nàng sẽ không thể gây hại cho ai, như vậy thỏa đáng rồi chứ "
Không đợi câu trả lời tiếp theo của Hoàng Thiên Hóa là gì, Khương Tử Nha một mạch quay lại nắm tay Triệu Di đi ra khỏi căn nhà
Ra ngoài trời, hắn phất tay, linh thú Tứ Bất Tượng hiện ra uy thế ngút trời, xung quanh tỏa ra những ánh hào quang vàng lấp lánh
Sốc eo cô ngồi lên, hắn cũng ngồi ngay sau đó, hai người cưỡi linh thú bay vào không trung
" Đa tạ Tiên sinh "
" Đừng khách sáo, không cần như vậy với ta "
" Chúng ta...ngồi trên con thú này có ổn không? "
" Đừng sợ, nó là thú cưỡi của ta, sắc mặt cô như vậy ta sợ dùng thuật dịch chuyển sẽ khiến cô say sẩm
Nếu còn sợ thì cứ nhắm mắt lại, sớm thôi sẽ đưa cô về an toàn a "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.