Chương 5:
Than Thủ Thán Khí
06/10/2023
“Còn chưa ngủ?” Anh một bên ngồi xuống cởi giày vừa nói.
“Vâng, vừa mới tắm xong, khát nước nên ra ngoài uống. Người ăn cơm chưa? Mẹ ngủ rồi, con làm một ít đồ ăn cho người.” Cô biết anh xã giao bên ngoài thật chỉ là uống rượu thôi sao có thể ăn được gì, cho nên mới thường quấn lấy anh để anh ít ở bên ngoài xã giao mà tận lực đúng giờ về nhà ăn cơm tối.
“Ba ở bên ngoài cùng mấy người chú Diệp ăn rồi. Con ngủ sớm một chút, ngày mai còn đi học đó.”
“Vâng, ngủ ngon!”
“Ừ, con ngủ ngon!”
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Tử Nhiên đã không còn gọi anh là ba nữa rồi, lúc mới phát hiện anh còn vì thế mà có chút mất mát nho nhỏ, nhưng rồi lại thấy Tử Nhiên không vì thế mà cha con bất hòa, vẫn hiểu ý như xưa, chẳng qua vấn đề xưng hô tùy theo cô đi, giống như mấy gia đình nước ngoài, con cái có thể gọi thẳng tên cha mẹ.
Anh sao có thể hiểu được tình cảm phức tạp trong long Tử Nhiên. Cô yêu Trần Viễn Sâm, sao còn có thể đem tiếng “Ba” này gọi ra miệng được nữa.
Đây là bước đầu tiên của cô, không gọi anh là baba, cô muốn đem anh trở thành một nam nhân bình thường rồi mới có thể tiến hành động tác tiếp theo.
Đạt được mục đích, cô thấy được, trong mắt anh lóe lên kinh diễm cùng một tia sát ý loáng qua, không thể nhầm. Cô chỉ cần chậm rãi đợi thời cơ kéo anh cùng rơi xuống mà thôi!
Đêm hôm đó Trần Viễn Sâm tỉnh dậy sau khi mơ, không phải là ác mộng nhưng lại khiến anh cả kinh tỉnh lại.
Anh vậy mà mơ thấy.... Mình hôn Tử Nhiên, không phải là loại hôn con gái, mà một nụ hôn kiểu Pháp thật sự, mơ thấy khao khát mút lấy lưỡi cô, hai tay đem cô ôm vào trong ngực, gắt gao dán sát thân thể mình... một giấc mơ chân thật... mà lúc anh tỉnh lại cũng phát hiện hạ thân của mình thế nhưng nhếch cao "chào cờ".
Quay đầu nhìn Lương Thư Đồng đang ngủ, trong lòng có một loại tư vị không thể tả, đột nhiên lại đối Tử Nhiên có ảo tưởng, nghĩ đại khái là do lúc nãy về nhà nhìn thấy bộ dạng như thế của Tử Nhiên.
Anh đứng dậy đi đến phòng vệ sinh ngoài phòng ngủ, mở nắp bồn cầu, tay phải nắm chặt côn thịt bắt đầu tuốt không ngừng, hô hấp anh bắt đầu dồn dập trên mặt cũng đỏ lên, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh Tử Nhiên quấn khăn tắm ngửa đầu uống nước, anh bắt đầu tưởng tượng mình giật phắt khăn tắm bao trên người cô, thân thể trắng noãn kia, anh nghĩ muốn hung hăng giày vò nó một phen, sau đó bộc phát!
Nhìn tinh dịch trên vách bồn cầu, Trần Viễn Sâm có chút phản ứng không kịp, anh hình như lấy Tử Nhiên ảo tưởng mà đạt đến cao trào, đến tột cùng bản thân đã xảy ra chuyện gì?!
Bất kể thế nào thì trong lòng hai người đã có sóng ngầm mãnh liệt, nhưng ngoài mặt vẫn cho là cuộc sống vẫn sẽ bình thản mà trôi qua thôi.
Tử Nhiên vẫn như trước đây, luôn tìm cách lấy cơ hội thân thiết với Trần Viễn Sâm. Mà anh cũng không tránh né cô nữa, thậm chí còn bắt đầu len lén nhẹ nhàng hít vào mùi hương trên tóc cô cùng mùi hương thơm ngát của cơ thể qua cần cổ, sau lần đó Tử Nhiên lại càng thường xuyên xuất hiện trong mộng của hắn, mà trong mộng anh đối với cô một lần so với một lần càng ngày càng quá đáng. Có lần anh mơ thấy mình thiếu chút nữa đã làm tình với Tử Nhiên!
Anh nghĩ đại khái là do bản thân đã lâu ko có làm tình, mà quan hệ giữa anh cùng Lương Thư Đồng lại lãnh đạm khiến anh không thể nào bắt buộc cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, chuyện đó chỉ càng chứng minh thất bại của anh, anh chỉ có thể len lén đem giấu Tử Nhiên trong lòng, không phải có câu "Con gái là tình nhân kiếp trước của cha" sao!!
“Vâng, vừa mới tắm xong, khát nước nên ra ngoài uống. Người ăn cơm chưa? Mẹ ngủ rồi, con làm một ít đồ ăn cho người.” Cô biết anh xã giao bên ngoài thật chỉ là uống rượu thôi sao có thể ăn được gì, cho nên mới thường quấn lấy anh để anh ít ở bên ngoài xã giao mà tận lực đúng giờ về nhà ăn cơm tối.
“Ba ở bên ngoài cùng mấy người chú Diệp ăn rồi. Con ngủ sớm một chút, ngày mai còn đi học đó.”
“Vâng, ngủ ngon!”
“Ừ, con ngủ ngon!”
Cũng không biết bắt đầu từ lúc nào, Tử Nhiên đã không còn gọi anh là ba nữa rồi, lúc mới phát hiện anh còn vì thế mà có chút mất mát nho nhỏ, nhưng rồi lại thấy Tử Nhiên không vì thế mà cha con bất hòa, vẫn hiểu ý như xưa, chẳng qua vấn đề xưng hô tùy theo cô đi, giống như mấy gia đình nước ngoài, con cái có thể gọi thẳng tên cha mẹ.
Anh sao có thể hiểu được tình cảm phức tạp trong long Tử Nhiên. Cô yêu Trần Viễn Sâm, sao còn có thể đem tiếng “Ba” này gọi ra miệng được nữa.
Đây là bước đầu tiên của cô, không gọi anh là baba, cô muốn đem anh trở thành một nam nhân bình thường rồi mới có thể tiến hành động tác tiếp theo.
Đạt được mục đích, cô thấy được, trong mắt anh lóe lên kinh diễm cùng một tia sát ý loáng qua, không thể nhầm. Cô chỉ cần chậm rãi đợi thời cơ kéo anh cùng rơi xuống mà thôi!
Đêm hôm đó Trần Viễn Sâm tỉnh dậy sau khi mơ, không phải là ác mộng nhưng lại khiến anh cả kinh tỉnh lại.
Anh vậy mà mơ thấy.... Mình hôn Tử Nhiên, không phải là loại hôn con gái, mà một nụ hôn kiểu Pháp thật sự, mơ thấy khao khát mút lấy lưỡi cô, hai tay đem cô ôm vào trong ngực, gắt gao dán sát thân thể mình... một giấc mơ chân thật... mà lúc anh tỉnh lại cũng phát hiện hạ thân của mình thế nhưng nhếch cao "chào cờ".
Quay đầu nhìn Lương Thư Đồng đang ngủ, trong lòng có một loại tư vị không thể tả, đột nhiên lại đối Tử Nhiên có ảo tưởng, nghĩ đại khái là do lúc nãy về nhà nhìn thấy bộ dạng như thế của Tử Nhiên.
Anh đứng dậy đi đến phòng vệ sinh ngoài phòng ngủ, mở nắp bồn cầu, tay phải nắm chặt côn thịt bắt đầu tuốt không ngừng, hô hấp anh bắt đầu dồn dập trên mặt cũng đỏ lên, trong đầu không ngừng xuất hiện hình ảnh Tử Nhiên quấn khăn tắm ngửa đầu uống nước, anh bắt đầu tưởng tượng mình giật phắt khăn tắm bao trên người cô, thân thể trắng noãn kia, anh nghĩ muốn hung hăng giày vò nó một phen, sau đó bộc phát!
Nhìn tinh dịch trên vách bồn cầu, Trần Viễn Sâm có chút phản ứng không kịp, anh hình như lấy Tử Nhiên ảo tưởng mà đạt đến cao trào, đến tột cùng bản thân đã xảy ra chuyện gì?!
Bất kể thế nào thì trong lòng hai người đã có sóng ngầm mãnh liệt, nhưng ngoài mặt vẫn cho là cuộc sống vẫn sẽ bình thản mà trôi qua thôi.
Tử Nhiên vẫn như trước đây, luôn tìm cách lấy cơ hội thân thiết với Trần Viễn Sâm. Mà anh cũng không tránh né cô nữa, thậm chí còn bắt đầu len lén nhẹ nhàng hít vào mùi hương trên tóc cô cùng mùi hương thơm ngát của cơ thể qua cần cổ, sau lần đó Tử Nhiên lại càng thường xuyên xuất hiện trong mộng của hắn, mà trong mộng anh đối với cô một lần so với một lần càng ngày càng quá đáng. Có lần anh mơ thấy mình thiếu chút nữa đã làm tình với Tử Nhiên!
Anh nghĩ đại khái là do bản thân đã lâu ko có làm tình, mà quan hệ giữa anh cùng Lương Thư Đồng lại lãnh đạm khiến anh không thể nào bắt buộc cô thực hiện nghĩa vụ vợ chồng, chuyện đó chỉ càng chứng minh thất bại của anh, anh chỉ có thể len lén đem giấu Tử Nhiên trong lòng, không phải có câu "Con gái là tình nhân kiếp trước của cha" sao!!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.