Chương 16: Chọn Ta
Nãi Thái
19/07/2024
Liễu Văn Kiều chạy thẳng về phòng của mình, "Bùm" một tiếng, nhốt tất cả mọi người ở ngoài cửa, kể cả Hà Hoa phản ứng chậm.
Hà Hoa biết nơi đây không nên ở lâu, lúng túng gãi đầu, lặng lẽ meo meo chạy ra khỏi viện, chỉ có Lý Dung Hiên còn đang kiên nhẫn gõ cửa.
Hắn gõ cửa không được, lại dời đến bên cửa sổ gõ cửa sổ, không ngờ một giây sau cửa sổ thật sự bị mở ra từ bên trong, hắn còn chưa kịp cười, một chén nước trà đã hắt ra trước mặt.
"...!..."
Lý Dung Hiên xoay người né tránh, cũng may hắn nhanh nhẹn, chỉ thiếu chút nữa nước trà đã bay vào trong miệng hắn.
Khi cửa sổ hai lá sắp khép lại, hắn nhanh tay lẹ mắt nhét quạt ngọc trong tay vào trong khe hở, ngăn chặn động tác đóng cửa sổ từ bên trong của Liễu Văn Kiều.
"Lý Dung Hiên! Huynh đừng trách ta không khách khí!"
Liễu Văn Kiều bên trong ngẩng đầu lên, nắm lấy cây quạt bị ép vào, bắt đầu dùng sức rút vào trong, phát hiện một tay không rút được, hai tay cùng rút ra, dốc hết sức từ lúc bú sữa mẹ đến giờ, nhưng người bên ngoài lại không tốn chút sức nào, vững như Thái Sơn.
Liễu Văn Kiều buông tay, ổn định hô hấp và cảm xúc, đột nhiên mở cửa sổ, vẻ mặt trào phúng nhìn người bên ngoài cửa sổ.
"Nếu có người khác ở đây, huynh còn mặt dày mày dạn như vậy sao."
Đây là ngoài sáng trong tối nói hắn giả vờ trước mặt mọi người.
"Ta nói xong, ta lập tức rời đi."
Nàng cũng muốn nghe xem hắn lại có chuyện gì!
"Nghe bá mẫu nói muốn tìm vị hôn phu cho muội?"
"Mắc mớ gì tới huynh?"
Liễu Văn Kiều thật sự chán ghét bộ dạng hả hê của Lý Dung Hiên, hận không thể cào lên mặt hắn mấy cái, cào rách tướng, để hắn biết sự lợi hại của mình!
"Nhìn dáng vẻ của bá mẫu hẳn là đã hạ quyết tâm, nếu để người khác làm phu quân, chuyện kia của muội sợ là sẽ lộ tẩy."
Nàng lại chưa từng nghĩ đến chuyện Dung Tú Phường, nếu thật sự gả cho người khác, quan hệ phu thê thân mật như thế, sẽ có một ngày bí mật của nàng bị phu quân tương lai biết được, thậm chí cha mẹ chồng tương lai... Trong khoảng thời gian ngắn, nàng cũng gặp khó khăn.
Nhìn thấy Liễu Văn Kiều nhíu mày khổ não, Lý Dung Hiên nở nụ cười hài lòng, ánh mắt đầy vẻ xảo trá, lại tiếp tục đưa ra ý kiến.
"Nếu như không muốn lộ tẩy, chỉ có hai biện pháp."
"Một là không thành thân."
Nghe nói Liễu Văn Kiều trợn trắng mắt với hắn, nếu không thành thân còn cần hắn ở đây đưa ra ý kiến?
"Còn hai là, đó là lựa chọn một vị phu quân thích hợp, phu quân có thể giữ bí mật giúp muội."
Tất cả đều là nói nhảm, phu quân từ đâu tới vậy? Người mẫu thân chọn lựa ra nàng không nhận ra một ai, sau khi thành thân, ai có thể cam đoan sẽ bảo vệ bí mật như vậy thay mình?
"Uổng huynh còn là đại học sĩ, cũng chỉ biết nói chút lời thừa ấy?"
Liễu Văn Kiều nghiến răng nghiến lợi hạ thấp hắn.
"Chắc chắn muội đang nghĩ xem phu quân này từ đâu tới, đúng không?"
"Nếu không ngại, muội có thể lựa chọn thành thân với ta. Đương nhiên, ta không ngại."
Liễu Văn Kiều bị dọa đến sững sờ tại chỗ, không thể tin đánh giá nam nhân trước mắt. Nụ cười trên mặt Lý Dung Hiên lại là nụ cười tiêu chuẩn, nhưng theo nàng, đó là một người có quỷ kế đa đoan, miệng nam mô, bụng đầy dao găm.
"Muội suy nghĩ kỹ một chút xem còn có phương pháp nào khác không?"
"Hiện tại ta mới là người thích hợp nhất cho vị trí phu quân kia, đã biết bí mật của muội, lại có thể cam đoan giữ bí mật giúp muội."
"Không chọn ta, chẳng lẽ muội muốn chọn Lưu đông gia của Dung Tú Phường? Hay là tiểu nhị nhà hắn?"
Liễu Văn Kiều gượng gạo nhếch miệng, đúng như lời Lý Dung Hiên nói, chuyện cho tới bây giờ, nàng đã không còn cách nào khác. Từ nhỏ được cha mẹ che chở, nàng không thể lựa chọn rời nhà trốn đi, càng không thể lựa chọn trốn hôn. Nhưng nếu gả cho Lý Dung Hiên, hai người mỗi ngày sống dưới một mái hiên, không phải mỗi ngày nàng đều phải chịu sự tức giận của nam nhân sao?
"Muội cũng đừng sợ sau khi thành hôn ta sẽ bắt nạt muội. Có cha mẹ ta ở đây, chỉ có ta bị bắt nạt."
"Ba ngày sau ta sẽ tới cầu hôn, trước đó nếu muội không cho ta câu trả lời thuyết phục, ta sẽ coi như muội ngầm thừa nhận."
"Còn nữa, vòng tay tặng muội mỗi ngày đều phải đeo, đây là chuyện thứ hai trong ba chuyện kia, ba ngày sau ta sẽ kiểm tra."
Sau khi hạ xong thông điệp cuối cùng, Lý Dung Hiên kìm nén hưng phấn trong lòng, hai tay chắp sau lưng như một đại lão gia đi mất, bước chân nhẹ nhõm khó nén tâm tình vui sướng của hắn.
Hà Hoa biết nơi đây không nên ở lâu, lúng túng gãi đầu, lặng lẽ meo meo chạy ra khỏi viện, chỉ có Lý Dung Hiên còn đang kiên nhẫn gõ cửa.
Hắn gõ cửa không được, lại dời đến bên cửa sổ gõ cửa sổ, không ngờ một giây sau cửa sổ thật sự bị mở ra từ bên trong, hắn còn chưa kịp cười, một chén nước trà đã hắt ra trước mặt.
"...!..."
Lý Dung Hiên xoay người né tránh, cũng may hắn nhanh nhẹn, chỉ thiếu chút nữa nước trà đã bay vào trong miệng hắn.
Khi cửa sổ hai lá sắp khép lại, hắn nhanh tay lẹ mắt nhét quạt ngọc trong tay vào trong khe hở, ngăn chặn động tác đóng cửa sổ từ bên trong của Liễu Văn Kiều.
"Lý Dung Hiên! Huynh đừng trách ta không khách khí!"
Liễu Văn Kiều bên trong ngẩng đầu lên, nắm lấy cây quạt bị ép vào, bắt đầu dùng sức rút vào trong, phát hiện một tay không rút được, hai tay cùng rút ra, dốc hết sức từ lúc bú sữa mẹ đến giờ, nhưng người bên ngoài lại không tốn chút sức nào, vững như Thái Sơn.
Liễu Văn Kiều buông tay, ổn định hô hấp và cảm xúc, đột nhiên mở cửa sổ, vẻ mặt trào phúng nhìn người bên ngoài cửa sổ.
"Nếu có người khác ở đây, huynh còn mặt dày mày dạn như vậy sao."
Đây là ngoài sáng trong tối nói hắn giả vờ trước mặt mọi người.
"Ta nói xong, ta lập tức rời đi."
Nàng cũng muốn nghe xem hắn lại có chuyện gì!
"Nghe bá mẫu nói muốn tìm vị hôn phu cho muội?"
"Mắc mớ gì tới huynh?"
Liễu Văn Kiều thật sự chán ghét bộ dạng hả hê của Lý Dung Hiên, hận không thể cào lên mặt hắn mấy cái, cào rách tướng, để hắn biết sự lợi hại của mình!
"Nhìn dáng vẻ của bá mẫu hẳn là đã hạ quyết tâm, nếu để người khác làm phu quân, chuyện kia của muội sợ là sẽ lộ tẩy."
Nàng lại chưa từng nghĩ đến chuyện Dung Tú Phường, nếu thật sự gả cho người khác, quan hệ phu thê thân mật như thế, sẽ có một ngày bí mật của nàng bị phu quân tương lai biết được, thậm chí cha mẹ chồng tương lai... Trong khoảng thời gian ngắn, nàng cũng gặp khó khăn.
Nhìn thấy Liễu Văn Kiều nhíu mày khổ não, Lý Dung Hiên nở nụ cười hài lòng, ánh mắt đầy vẻ xảo trá, lại tiếp tục đưa ra ý kiến.
"Nếu như không muốn lộ tẩy, chỉ có hai biện pháp."
"Một là không thành thân."
Nghe nói Liễu Văn Kiều trợn trắng mắt với hắn, nếu không thành thân còn cần hắn ở đây đưa ra ý kiến?
"Còn hai là, đó là lựa chọn một vị phu quân thích hợp, phu quân có thể giữ bí mật giúp muội."
Tất cả đều là nói nhảm, phu quân từ đâu tới vậy? Người mẫu thân chọn lựa ra nàng không nhận ra một ai, sau khi thành thân, ai có thể cam đoan sẽ bảo vệ bí mật như vậy thay mình?
"Uổng huynh còn là đại học sĩ, cũng chỉ biết nói chút lời thừa ấy?"
Liễu Văn Kiều nghiến răng nghiến lợi hạ thấp hắn.
"Chắc chắn muội đang nghĩ xem phu quân này từ đâu tới, đúng không?"
"Nếu không ngại, muội có thể lựa chọn thành thân với ta. Đương nhiên, ta không ngại."
Liễu Văn Kiều bị dọa đến sững sờ tại chỗ, không thể tin đánh giá nam nhân trước mắt. Nụ cười trên mặt Lý Dung Hiên lại là nụ cười tiêu chuẩn, nhưng theo nàng, đó là một người có quỷ kế đa đoan, miệng nam mô, bụng đầy dao găm.
"Muội suy nghĩ kỹ một chút xem còn có phương pháp nào khác không?"
"Hiện tại ta mới là người thích hợp nhất cho vị trí phu quân kia, đã biết bí mật của muội, lại có thể cam đoan giữ bí mật giúp muội."
"Không chọn ta, chẳng lẽ muội muốn chọn Lưu đông gia của Dung Tú Phường? Hay là tiểu nhị nhà hắn?"
Liễu Văn Kiều gượng gạo nhếch miệng, đúng như lời Lý Dung Hiên nói, chuyện cho tới bây giờ, nàng đã không còn cách nào khác. Từ nhỏ được cha mẹ che chở, nàng không thể lựa chọn rời nhà trốn đi, càng không thể lựa chọn trốn hôn. Nhưng nếu gả cho Lý Dung Hiên, hai người mỗi ngày sống dưới một mái hiên, không phải mỗi ngày nàng đều phải chịu sự tức giận của nam nhân sao?
"Muội cũng đừng sợ sau khi thành hôn ta sẽ bắt nạt muội. Có cha mẹ ta ở đây, chỉ có ta bị bắt nạt."
"Ba ngày sau ta sẽ tới cầu hôn, trước đó nếu muội không cho ta câu trả lời thuyết phục, ta sẽ coi như muội ngầm thừa nhận."
"Còn nữa, vòng tay tặng muội mỗi ngày đều phải đeo, đây là chuyện thứ hai trong ba chuyện kia, ba ngày sau ta sẽ kiểm tra."
Sau khi hạ xong thông điệp cuối cùng, Lý Dung Hiên kìm nén hưng phấn trong lòng, hai tay chắp sau lưng như một đại lão gia đi mất, bước chân nhẹ nhõm khó nén tâm tình vui sướng của hắn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.