Chương 59: Quyển 2 - Chương 19
Hủ Nam Ngốc
26/09/2022
Anh đã đưa cô đến nhà của mình với mục đích ra mắt ba mẹ mình về cô. Bước vào bên trong căn nhà cô đưa mắt nhìn mọi thứ xung quanh tất cả điều rất đẹp và tráng lệ, nó khiến cô vô cùng thích thú mà không thể rời mắt. Lúc này anh bảo cô hãy ngồi trên chiếc ghế đằng kia. Cô mỉm cười và đã ngồi ở đó.
Giờ đây anh bước vào bên trong, sau một lát anh đã đưa bác gái và bác trai ra, bọn họ giờ trước đưa mắt nhìn chăm chăm cô như chả có thiện cảm lắm. Cô cũng hơi e ngại mà bối rối không biết bọn họ nhìn mình như vậy là sao? Nhưng rồi cũng mặc kệ giờ đây bọn họ cũng đã ngồi trên ghế. Ánh mắt hướng của phía cô và hỏi:
"Ai đây? Là bạn con sao?"
Bà ta lên tiếng với giọng khinh bỉ anh giờ đây gật đầu trả lời là phải, giờ bà ta nhếch mép cười nói tiếp:
"Cô gái này có phải là người ở khu ổ chuột đúng chứ? Tại sao con lại mang rác rưởi về nhà thế này?"
Cậu im mà có chút bối rối bởi vì cậu không biết phải nói sao bởi mẹ cậu không thích những người nghèo giờ cậu cố tình bình tĩnh nói:
"Mẹ thật ra thì cô ấy..."
Chưa kịp nói hết mẹ cậu lại nói tiếp:
"Con đừng nói nữa cũng đừng biện minh. Bởi vì mẹ đã thấy cô ta ở khu ổ chuột và cô ta là một kẻ nghèo hèn lúc nào cũng mặt đồ rách đi xin ăn. Vậy thì làm sao có thể xứng với gia đình ta chứ? Tại sao con mang cô ta về nhà để làm xấu mặt chúng ta?"
Cậu nghe những lời này mà tức giận quát lớn:
"Mẹ im lặng đi...Mẹ không được sỉ nhục người yêu của con."
Bà ta lại cười sau đó trả lời: "Cái gì? Người yêu? Yêu một đứa bần hèn này sao? Con có lộn không vậy? Con là một người có quyền cao chức trọng. Nên không thể yêu cô ta được.
Vì vậy hãy bỏ cô ta đi..."
Trước những lời ngăn cản của mẹ mình cậu quyết định không bỏ cuộc mà đối đáp lại với mục đích bảo vệ cô. Giờ là mẹ cậu nói tiếp:
"Con coi đừng để cô ta lừa không thì cả cái nhà này cũng chả còn đâu đấy..."
Cậu càng lúc càng tức giận hơn cậu bắt đầu quát lớn: "Mẹ thật là quá đáng. Nếu như mẹ đã không muốn con ở bên cô ấy thì con sẽ rời khỏi căn nhà này để ở bên cô ấy. Con không cần gì nữa cũng chả cần ai quan tâm vì vậy mẹ đừng bận tâm về con..."
Bà nghe đến đây mà sững sờ đưa mắt nhìn con trai mình đang nắm lấy tay người con gái kia. Bà nói:
"Con đang làm cái quái gì vậy hả?"
Cậu giờ trước trả lời bà một cách lạnh lùng:
"Nếu như mẹ Không chịu chấp nhận con và cô ấy thì bọn con còn ở lại đây làm gì. Bọn con sẽ rời khỏi đây và sống một cuộc họp hạnh phúc cho riêng mình."
Mẹ anh nghe đến tên mà tức điên như muốn hộc quyết mà chết bà giờ đây chỉ có thể bất lực mà chấp nhận những gì anh đã đưa ra, bởi bà không để cho nó làm những gì nó muốn thì nó sẽ rời đi. Bà giờ đây đã chấp nhận bọn họ:
"Được rồi ta sẽ làm theo những gì con muốn được chưa?"
Hai người giờ đây hạnh phúc vô cùng khi đã được tác hợp thành đôi, bọn mày đã quỳ xuống và cảm ơn mẹ của mình. Sau đó cậu bắt đầu nói về mẹ rằng chúng ta sẽ đám cưới gấp được không? Bởi con muốn cô ấy làm vợ con liền.
Bà ta với sắc mặt khó chịu nhìn hai người như không đồng ý, nhưng rồi cũng gật đầu cho qua chuyện và thế là bọn chúng đã gần chính thức làm phu thuê.
Và ngày cưới cuối cùng cũng đã đến cô mặt một bộ y phục đỏ bước lên lễ đường cùng anh. Tiếng các nghi lễ trong hôn nhân bắt đầu vang lên:
"Nhất bái Tiên Địa. Nhị đái cao đường, phu thuê giao bái."
Thế là sau khi bái lạy bọn họ cũng thực hiện xông nghi thức giờ họ đến chỗ mẹ cậu uống chà để được ban phước lành. Sau khi được ban phước lành bọn họ cũng đã vào phòng để bắt đầu động phòng. Anh đưa tay lột chiếc khăn che mặt của cô xuống mà mỉm cười. Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô một lát lâu sau đó lấy bình rượu giao bôi rót đầy hai ly, giờ thì hai ta bắt đầu uống rượu giao bôi vôi nhau.
Sau một uống xông anh đưa tay chạm vào tóc cô mà bảo rằng tóc cô thật xuông mượt. Chốc lát anh đã đưa tay chạm vào cơ thể cô, nhưng cô lại không phản kháng lại. Anh dần đưa đôi môi của mình chạm vào thân thể trắng nà của cô. Đôi bàn tay bắt đầu len lỏi vào những phần bên trong áo.
Anh đã lột áo của cô ra mà như một kẻ điên cuồng, anh lao vào cắn hai ả hồng đào của cô, anh bóp nó thật mạng. Khiến cho cô cảm thấy hưng khóa mà rên rỉ hưm Hưm...
Anh giờ đây bảo rằng mình muốn có con và muốn cô xin cho anh một đứa bé trai. Chốc lát anh đã đưa tay cầm lấy thứ đó của mình, nó bắt đầu được anh đưa vào chỗ một cái hố đen sâu thẳm và đút vào bên trong khiến nó vang lên những âm thanh quỷ dị.
Hoà theo giọng nói của anh và tiếng kêu la của cô đã xé đi cả một màn đêm yên tĩnh.
Giờ đây anh bước vào bên trong, sau một lát anh đã đưa bác gái và bác trai ra, bọn họ giờ trước đưa mắt nhìn chăm chăm cô như chả có thiện cảm lắm. Cô cũng hơi e ngại mà bối rối không biết bọn họ nhìn mình như vậy là sao? Nhưng rồi cũng mặc kệ giờ đây bọn họ cũng đã ngồi trên ghế. Ánh mắt hướng của phía cô và hỏi:
"Ai đây? Là bạn con sao?"
Bà ta lên tiếng với giọng khinh bỉ anh giờ đây gật đầu trả lời là phải, giờ bà ta nhếch mép cười nói tiếp:
"Cô gái này có phải là người ở khu ổ chuột đúng chứ? Tại sao con lại mang rác rưởi về nhà thế này?"
Cậu im mà có chút bối rối bởi vì cậu không biết phải nói sao bởi mẹ cậu không thích những người nghèo giờ cậu cố tình bình tĩnh nói:
"Mẹ thật ra thì cô ấy..."
Chưa kịp nói hết mẹ cậu lại nói tiếp:
"Con đừng nói nữa cũng đừng biện minh. Bởi vì mẹ đã thấy cô ta ở khu ổ chuột và cô ta là một kẻ nghèo hèn lúc nào cũng mặt đồ rách đi xin ăn. Vậy thì làm sao có thể xứng với gia đình ta chứ? Tại sao con mang cô ta về nhà để làm xấu mặt chúng ta?"
Cậu nghe những lời này mà tức giận quát lớn:
"Mẹ im lặng đi...Mẹ không được sỉ nhục người yêu của con."
Bà ta lại cười sau đó trả lời: "Cái gì? Người yêu? Yêu một đứa bần hèn này sao? Con có lộn không vậy? Con là một người có quyền cao chức trọng. Nên không thể yêu cô ta được.
Vì vậy hãy bỏ cô ta đi..."
Trước những lời ngăn cản của mẹ mình cậu quyết định không bỏ cuộc mà đối đáp lại với mục đích bảo vệ cô. Giờ là mẹ cậu nói tiếp:
"Con coi đừng để cô ta lừa không thì cả cái nhà này cũng chả còn đâu đấy..."
Cậu càng lúc càng tức giận hơn cậu bắt đầu quát lớn: "Mẹ thật là quá đáng. Nếu như mẹ đã không muốn con ở bên cô ấy thì con sẽ rời khỏi căn nhà này để ở bên cô ấy. Con không cần gì nữa cũng chả cần ai quan tâm vì vậy mẹ đừng bận tâm về con..."
Bà nghe đến đây mà sững sờ đưa mắt nhìn con trai mình đang nắm lấy tay người con gái kia. Bà nói:
"Con đang làm cái quái gì vậy hả?"
Cậu giờ trước trả lời bà một cách lạnh lùng:
"Nếu như mẹ Không chịu chấp nhận con và cô ấy thì bọn con còn ở lại đây làm gì. Bọn con sẽ rời khỏi đây và sống một cuộc họp hạnh phúc cho riêng mình."
Mẹ anh nghe đến tên mà tức điên như muốn hộc quyết mà chết bà giờ đây chỉ có thể bất lực mà chấp nhận những gì anh đã đưa ra, bởi bà không để cho nó làm những gì nó muốn thì nó sẽ rời đi. Bà giờ đây đã chấp nhận bọn họ:
"Được rồi ta sẽ làm theo những gì con muốn được chưa?"
Hai người giờ đây hạnh phúc vô cùng khi đã được tác hợp thành đôi, bọn mày đã quỳ xuống và cảm ơn mẹ của mình. Sau đó cậu bắt đầu nói về mẹ rằng chúng ta sẽ đám cưới gấp được không? Bởi con muốn cô ấy làm vợ con liền.
Bà ta với sắc mặt khó chịu nhìn hai người như không đồng ý, nhưng rồi cũng gật đầu cho qua chuyện và thế là bọn chúng đã gần chính thức làm phu thuê.
Và ngày cưới cuối cùng cũng đã đến cô mặt một bộ y phục đỏ bước lên lễ đường cùng anh. Tiếng các nghi lễ trong hôn nhân bắt đầu vang lên:
"Nhất bái Tiên Địa. Nhị đái cao đường, phu thuê giao bái."
Thế là sau khi bái lạy bọn họ cũng thực hiện xông nghi thức giờ họ đến chỗ mẹ cậu uống chà để được ban phước lành. Sau khi được ban phước lành bọn họ cũng đã vào phòng để bắt đầu động phòng. Anh đưa tay lột chiếc khăn che mặt của cô xuống mà mỉm cười. Anh nhìn khuôn mặt xinh đẹp của cô một lát lâu sau đó lấy bình rượu giao bôi rót đầy hai ly, giờ thì hai ta bắt đầu uống rượu giao bôi vôi nhau.
Sau một uống xông anh đưa tay chạm vào tóc cô mà bảo rằng tóc cô thật xuông mượt. Chốc lát anh đã đưa tay chạm vào cơ thể cô, nhưng cô lại không phản kháng lại. Anh dần đưa đôi môi của mình chạm vào thân thể trắng nà của cô. Đôi bàn tay bắt đầu len lỏi vào những phần bên trong áo.
Anh đã lột áo của cô ra mà như một kẻ điên cuồng, anh lao vào cắn hai ả hồng đào của cô, anh bóp nó thật mạng. Khiến cho cô cảm thấy hưng khóa mà rên rỉ hưm Hưm...
Anh giờ đây bảo rằng mình muốn có con và muốn cô xin cho anh một đứa bé trai. Chốc lát anh đã đưa tay cầm lấy thứ đó của mình, nó bắt đầu được anh đưa vào chỗ một cái hố đen sâu thẳm và đút vào bên trong khiến nó vang lên những âm thanh quỷ dị.
Hoà theo giọng nói của anh và tiếng kêu la của cô đã xé đi cả một màn đêm yên tĩnh.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.