My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa?

Chương 71: Special 1: Hai trái tim

My Engineer

24/06/2024

[Bohn]

“Bohn...”

“Thằng Bohn”

“Thằng kỳ đà!!!!”

“Cái gì...” Tôi cau mày nói với giọng ngái ngủ, chớp mắt vài cái cho xua tan cơn buồn ngủ trước khi từ từ mở mắt ra, hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy là người yêu đang ở bên cạnh giường. Mùi gì thế, xà phòng? Này là tắm rửa ăn mặc xong xuôi hết rồi đó hả, mày vội vàng đi đâu thế.

“Dậy nhanh lên, lát nữa phải đi tập trung ở phòng của P'Boss đó” Nó rung lắc người tôi qua lại, hôm nay nhóm chúng tôi sẽ đi đến trang trại của thằng Boss ở tỉnh khác. Thực ra từng đến đó rồi nhưng chỉ đi trong một thời gian ngắn thế nên lần này chúng tôi quyết định đi một thời gian dài...rất rất dài, tận mười hai ngày.

“Xin mười phút nữa...”

“Không được, kẻo đến muộn”

“Hừm...ôm chút đi” Tôi tóm lấy người đối phương lại ôm trong vòng tay, ấn chóp mũi vào cặp má trắng nõn để hít hà mùi thơm còn đọng lại. Không dùng sữa rửa mặt nhưng má vẫn cực kỳ thơm, vợ ai đây.

“Bohn, dậy nhanh lên cái thằng mê ngủ”

“Một chút nữa thôi...” Tôi lên tiếng trước khi Morning kiss người yêu liên tục nhưng không làm gì nhiều hơn ngoài chạm vào rồi rời ra đến nỗi thân hình mảnh khảnh cười khúc khích.

“Ưm, đừng kéo” Người trong vòng tay vũng vẫy khi tôi chuyển từ chạm thành kéo môi dưới, bàn tay trắng cố gắng đẩy mặt tôi ra xa. Sức của nó cũng nhiều đó...nhưng dù sao thì cũng không đủ nhiều để đấu lại với sức của tôi.

“Chỉ một chút thôi” Tôi di chuyển đôi môi xuống dưới chiếc cổ trắng ngần, đưa chóp mũi dọc theo da thịt của người yêu cho đến khi đối phương rụt cổ trốn.

“Mày không bao giờ chỉ một chút đâu. Á...Bohn, không muốn”

“Chỉ một chút thôi nhé ạ”

Tôi thì thầm sát vành tai trắng sáng, cùng lúc đó thò tay vào trong chiếc áo mỏng. Sự đụng chạm mềm mại trượt dài nơi đầu ngón tay khiến tôi nở nụ cười, cúi xuống hôn nhẹ nhàng vào hõm cổ của người trước mặt. Mọi thứ dường như diễn ra tốt đẹp, thế là trong lòng tôi nghĩ rằng sẽ ăn được chắc chắn nhưng tôi quên nghĩ mất đây chính là Duennhaw...và cuốn tiểu thuyết này cũng không phải là một cuốn tiểu thuyết tình yêu nóng bỏng khiêu dâm...

“Thằng chó, tao đã bảo là dậy mà!!!”

Phập!

Rầm!!

“Ối, tao đau đó nha” Tôi rên rỉ cùng với xoa mông mình nhè nhẹ, thằng ngơ nó đá tôi rơi xuống giường, khốn nạn...đau mông. Đây chính là hành động mà vợ nên làm với chồng đó hả.

“Thì làm cho đau...đi tắm rửa thay đồ”

“Gì chứ”

“Tao sẽ đi nấu đồ ăn sáng, nếu nấu xong rồi mà mày còn chưa thay đồ mới nhá...mày chết chắc thằng Bohn”

“Vậy á, như thế luôn hả”

“Chết ở đây là...mày chắc chắn sẽ phải khó chịu đến chết vì tao sẽ không cho mày chạm vào trong một thời gian dài”

“...”

Tôi đây nhanh chóng chạy mất dạng vào phòng tắm, không phải sợ đâu nha...chỉ là lo cho tụi kia phải đợi lâu thôi.

“Thơm thế”

“Tất nhiên, tao làm mà lại”

“Ý tao là đầu bếp, không phải đồ ăn”

Chụt!

“Ối thiệt thân, muốn ăn cơm hay là ăn tao” Duen nói giọng bực mình, có lẽ là hết kiên nhẫn thật rồi nhưng việc ghẹo gan người yêu nó là nghĩa vụ, xin lỗi nhé, thực sự không thể dừng lại được.

“Nếu được chọn thì muốn ăn mày”

“Nghỉ ngơi chút đi, tao lạy”

“He” Tôi ngồi xuống ăn cơm ngon lành khi được trêu trọc hết mức rồi. Ngày nào không được trêu chọc nó cảm giác ăn cơm không ngon á, giống như ăn đồ ăn Issan mà không được ăn xôi vậy, thực sự không thể thiếu.

“Mày định mặc bộ này hả”

“Ừm, làm sao”

“Hôm nay trời hơn ba mươi độ, mặc áo kiểu này nó không thoát nhiệt được đâu...để tao đi lấy áo khác cho” Nói xong thì bác sĩ tương lai chạy vào phòng ngủ ngay lập tức. Dạo gần đây nó ăn mặc đẹp hơn rồi nhé...nhưng cũng chỉ là lúc ra ngoài đi chơi thôi vì dù sao sở thích của nó cũng vẫn như cũ. Áo tặng kèm cùng với quần đùi.

“Bohn, muốn bận áo màu gì!” Ô hổ nhìn xem, gào lên hỏi...tưởng là một mình mình lớn tiếng được hay sao.

“Màu gì cũng được nhé!”

“Cụ thể chút đi, tao không thể chọn được!”

“Màu mà mày thích đi nhé thằng khốn!”

“Không chán hay sao mà chỉ mặc màu tao thích, ăn cũng chỉ ăn đồ mà tao muốn ăn...người gì mà không có chính kiến!!” Vẫn còn to tiếng được phải không Duen, muốn đấu với tao đúng không?

“Không chán, hạnh phúc của tao đó nha!!”

“Chó...”

Phập!

Thằng chết tiệt ới! Tôi bật cười sau khi kết thúc cuộc chiến về sự to tiếng, tại sao nó lại vô nghĩa dữ vậy...nhưng đó là sự vô nghĩa ấm áp, tim tôi ấm áp như lò sưởi.

“Này, áo mày thằng không não”

“Mặc lần hai”

“Ờ!”

“Hehe”

“Im lặng nha, để nói chuyện với mẹ. Alo ạ...dạ. Để Duen sẽ mua đồ về gửi cho...haha...Nói với DaoNuea nữa nhé là con nhớ em lắm” Thằng ngơ nói với tôi trước khi quay lại trả lời điện thoại. Đầu dây bên kia có lẽ là mẹ của nó, không muốn nói kẻo bị nói là tâng bốc bản thân, thủ thỉ đi vậy 'Mẹ thằng Duen quý tôi lắm, đến nỗi thằng Duen biết thành một con chó đầu thối'...Hey giống như đọc được suy nghĩ, có cả giơ ngón giữa đe dọa tôi nữa. Đây là tôi biểu hiện rõ ràng đến thế luôn hả.

“À há...aww mẹ lúc nào cũng vậy, tại sao chỉ quý mỗi nó. Thằng Bohn, mẹ muốn nói chuyện này”

“Ôi chó đầu thối”

“Tao phang cho bây giờ...”

“He...dạ mẹ” Tôi nhận điện thoại từ thằng Duen trước khi đưa lên tai cùng với nhìn theo vị bác sĩ tương lai bước vào trong bếp. Từ ngày có nó ở trong nhà thì tủ lạnh không còn chỗ trống nào nữa, nào là đồ tươi, đồ khô, bánh trái, bơ sữa...

[Không phải làm giọng nhỏ nhẹ ngọt ngào, thằng nhóc xấu xa...]

“...” Nói với tôi đi là mẹ giọng lạnh lùng đến cỡ này là vì mẹ Fohn bị bệnh hay là đi phẫu thuật thanh quản về.

[Hờ, im luôn chứ gì, tưởng là sẽ được nói chuyện với vợ tao? Mày đó điếm thật sự, có được con tao rồi còn muốn chơi les vợ tao nữa]

“Dạ?” Tôi nhướng mày với từ ngữ lạ lùng mới nghe thấy, không phải là không biết nó nghĩa là gì nhưng nó không phải là từ ngữ có thể lấy dùng với tôi.

[Aww thì mày là thụ, vợ tao cũng là thụ, thụ với thụ người ta không phải gọi là chơi les với nhau sao]

“Thì đúng ạ...nhưng”

[Không cần phải xấu hổ đâu thằng Duen nó nói với tao từ lúc đến nhà rồi rằng mày là vợ nó. Mà muốn nói chuyện ở đây là chuyện của hồi môn và quà tặng cho con dâu đó. Mày muốn cái gì thế?]

“...”

[Chắc là vui đến nỗi không nói nên lời, muốn cái gì thì nói đi không cần phải lo về chuyện giá cả, tao giàu]

“Con đây là đằng khác mới phải hỏi là bố muốn cái gì làm của hồi môn”

[Aww thì nó là của mày, hỏi tao làm đếch gì, nó không phải của tao chút nào]

“Nó không phải của bố nhưng nó là của con trai bố” Tôi chống cằm nhìn người mà là chủ đề của cuộc trò chuyện lần này, nó đang tưới nước cho cây hoa hồng mini. Trơn tru quá nha mày...he.

[...]

“Bố bị thằng Duen lừa rồi ạ...nó là vợ con” Tôi thì thầm giọng thật nhỏ để chỉ có hai người nghe được trước khi cúp mày rồi bước đến phía sau thân hình mảnh khảnh.

“Không đi ăn cơm à”

“Không đói cho lắm, mày ăn chưa vậy sao mà cơm vẫn còn như cũ”

“Vẫn chưa ăn”

“Không ăn đi, kẻo đau bụng đó” Cặp lông mày xinh sắn nhíu lại thành nút. Thằng Duen giơ tay lên khoanh trước ngực tỏ vẻ không hài lòng, lúc nào cũng lo lắng cho tao...tao thích.

“Không có mày ăn cùng thì cơm không ngon” Thả thính mỗi ngày một ít đầu óc sẽ minh mẫn.

“Tao chán khi mà phải ngại ngùng lắm rồi” Rồi lấy tay che má làm gì, thấy rồi là má đỏ, thồ.

“Mày nói với ba cái gì” Tôi đánh tiếng sau khi kéo đối phương ngồi vào bàn ăn đàng hoàng. Chúng ta phải nói chuyện với nhau thêm một lúc lâu nữa. Nếu không nói chuyện với bố tao có lẽ không biết là mày khai man với ai nữa.

“Ý là chuyện gì?”

“Chuyện mà tao là vợ mày...”

“...” Đơ luôn, mặt nó đúng hài mắt thì trợn miệng thì há hốc. Không lâu sau thì có dấu hiệu tỉnh lại, mày vẫn chưa phát triển được kỹ năng nói dối phải không Krisda.

“Nói dối không tốt đâu nhé Duennhaw” Tôi chỉ mặt, chống cằm nhìn đối phương. Không có có giận đâu khi mà nó nói với người khác như thế, thậm chí lại còn buồn cười hơn.

“Không có nói dối!”

“Làm sao mà gọi là không nói dối?”

“Mày là vợ tao!” Ô hổ...đến cỡ này nữa.

“Làm sao?”

“Thằng Phu nói là người mà ở trên trong lần đầu tiên là chồng, rồi thì tao ở trên” Nó ưỡn ngực nói một cách tự hào. Này là mày nghĩ như thế thật sự hay là đang ở trong chế độ Duen ngơ?

“Mày ở trên có một chút thôi nhé, như vậy cũng được tính nữa hả”

“Không quan tâm, tao coi như là lần đầu tiên sẽ quyết định mọi thứ. Tao là chồng còn mày là vợ”

“...thằng trắng sáng ới”

Tôi lắc đầu trước khi cúi xuống tiếp tục ăn sáng, cãi nhau với nó rồi cũng vậy thôi. Thấy ngơ ngơ vậy thôi chứ cứng đầu muốn chết, còn một điều nữa... vợ mà chỉ là lời nói suông và một người vợ được đối xử thực sự nó khác nhau.

- --------

“Trước khi đến đây tụi mày mất hết bao nhiêu nước rồi”

Khi đến nơi thì thằng Bom trêu ngay lập tức, bây giờ nhóm chúng tôi đầy đủ người rồi. À không...chưa đủ, cái thằng chủ trang trại nó đi đâu rồi...trễ hơn cả tao nữa hả thằng Boss.

“Nhiều lắm, phải không em yêu”

“Ăn chân với ăn tát, chọn cái nào”

“Chân sẵn rồi phải không, ai ai cũng thích footjob”

“...thằng”

“Chán mày ghê, nếu không kẹt dạo này tao hết trò nhá mày” Thằng Tee càu nhàu trước khi cầm sầu riêng sấy vị chanh chúc lên ăn. Í, tao thấy gớm, ngừng ăn những thứ như này được rồi. Tự ăn tao không nói làm gì, tại sao mày phải làm bán nữa chứ. Có biết không là tao khổ tâm ra sao khi mà thằng khốn Boun nó nghiện đồ ăn của mày đến cỡ nào.

Ờ thằng Tee mẹ nó có lập cà page bán hàng nữa, hình như tên...

“Xin chào các bạn, tôi là admin của trang ẩm thực 'lạ nhưng mà ăn được'. Hôm nay xin giới thiệu sầu riêng xấy vị chanh chúc. Nói cho các bạn biết là tôi đã rất quyết tâm làm và rất khó để làm được. Phải đi xe đạp để mua sầu riêng ở Ban Nong E Pud, ngồi thuyền đi mua chanh chúc ở đảo Liahary. Hương vị cực kỳ thơm ngon nhưng có thể sẽ kinh tởm đối với một số người, hôm nay...” Rồi thì mẹ nó còn nói tiếp nữa. 'Đồ ăn lạ ăn được' là tên page của nó, không có bình thường đâu nhé người ấn like hơn cả trăm nghìn. Không biết là mê vẻ ngoài của thằng Tee hay là thích đồ ăn.

“Thằng Boss đi đâu rồi”

“Nó nói là đang thay đồ, sắp ra rồi”

“Nó nói với ai, khi nào” Thằng King là người lên tiếng hỏi, tôi cũng thắc mắc giống vậy...

“Nói với tao, vào năm mươi phút trước”

“Giọng?”

“Ngái ngủ”

“Sau đó có gọi điện cho nó nữa không”

“Gọi nhưng không nghe”

“Thằng Tee ới, rồi mày cũng tin nó hả”

“...mày bị nó lừa nữa rồi, thấy chưa” Tôi chống nạnh nhìn vào những gì vừa mới thấy, thân hình cao gầy của vợ quậy từ từ bước ra với cái đầu bù xù, ghèn dính mắt, đồ ngủ họa tiết quần lót, ở đầu có một chiếc băng đô, đi đôi dép lào màu hồng và...ở cánh tay kẹp gối ôm Kitty. Vừa mới thức chứ gì, mày mới vừa đứng dậy đi ra từ giường phải không Boss.

“Krapluk luk luk phel phel...” Khi bước đến nơi thì mẹ nó phun ra một tràng ngôn ngữ của mình trước khi từ từ ngả người nằm xuống sàn. Thanarat là người chil chil...chil quá rồi, mày đứng dậy đi, cái ký túc xá này không chỉ có một mình mày.

“Dịch...”

“Chào buổi sáng các bạn...” Nếu không phải tôi nghĩ quá, hình như tôi nghe thấy tiếng 'phì phò' từ người đang nằm dưới sàn nữa. Còn muốn ngủ nữa hả thằng khốn nạn.

“P'Boss, anh còn ngủ ngủ nữa hả”

“...”

“Thằng Boss”

“Dậyyyyy!!!”

Mọi người bước đến quây quanh người thằng Boss trước khi cùng nhau hét thẳng vào mặt nó. Ting ngồi bệt xuống lắc mạnh cơ thể của cái thằng mê ngủ. Bây giờ Ting và Boss thân nhau dữ dội lắm, thân nhau như điên.

“P'Boss, dậy đi!” Người con gái duy nhất trong nhóm ra sức rung lắc đến nỗi người của bạn tôi phát ra tiếng kêu, nghe hài vãi.

“Ca ai gi aa” (Dịch: Cái gì thế)

“Thằng cho Boss, đi tắm đi” Thằng Bom ra lệnh trong khi mắt vẫn nhìn vào màn hình điện thoại. Thằng này cũng nghiện anime, bộ nào đó cũng không biết nữa, tên cái gì mà Pico hay sao đó. Nhân vật nữ chính có mái tóc ngắn màu vàng và còn trẻ. Nhưng tôi không biết tại sao...tôi lại cảm thấy không thiện cảm lắm khi nhìn thấy khuôn mặt đó, cảm thấy giống như sắp bị gài bẫy.

“Tắm cài gì, đây là đồ chiến đấu của tao rồi còn gì” Vợ quậy trả lời trong khi vẫn còn đang nhắm mắt. Nè mày, thật sự không muốn mở mắt luôn hả.

“Mek, xử lý vợ mày đi!”

“Boss” Megha cúi người xuống ngồi bên cạnh Ting rồi lắc nhẹ cánh tay thằng Boss. Lúc là Ting, khi mà lắc thì không cử động dù chỉ là ngón tay út. Còn khi là chồng...liền mở mắt lên và nhìn luôn thằng khốn. Hới, quá nhẹ nhàng. Mày vòng tay qua cổ nó làm gì!

“Hư, làm sao, chàng trai trẻ...”

“Đi tắm”

“Không muốnnnnn””

“Đi tắm nhanh lên, kẻo bố mẹ chờ”

“Ngư, không muốn tắm, quá lười để đi lấy cái này làm cái kia...” Đôi khi mày cũng quá bướng bỉnh rồi đó. Ôi thôi kệ nó đi, tụi tao muốn đi Chiang Mai lắm rồi. Thôi đành đợi mày cho đến khi thằng Tee ăn hết món kinh dị của nó đi vậy.

“Để tắm cho cũng được”

“Thật á, bế đi bế đi” Tuyệt, đến thời rồi đó, bố anh. Tự đặt giờ hẹn rồi tự mình trễ, nó đáng bị bóp cò không?

“Được rồi, câu hỏi được đặt ra là giữa việc thằng Boss được tắm với được có con, việc nào sẽ xảy ra trước”

“Tao đoán là có con, năm trăm”

“Cộng một” Đó không phải là cá cược sao, nếu mọi người đều đứng về một phía.

“Bohn, mượn điện thoại chơi game xíu đi” Người bên cạnh kéo tay áo tôi. Dạo này nó đang nghiện game, đó là trò chơi mà trong đó có con sâu nhiều màu sắc, phải đi kiếm ăn những quả cầu phát sáng, hình như tên là Slither. Hôm trước thấy nó đang ngồi xem trên YouTube chỉ nghe thấy là 'I'm the flash, I'm the sâu' 'Vượt mặt' 'I'm the fastest man alive'. Tiếng cười vang dội đó vẫn còn văng vẳng bên tai tôi luôn đó. Người gì mà giọng điệu cười dữ dội vang vọng trời đất.

“Sao không sài điện thoại của mình đi” Nói giống như không cho mượn nhưng sự thật là tôi đưa cho nó mượn trước khi kịp mở miệng nữa.

“Line nó cứ thông báo hoài, tao khó chịu”

“Tắt thông báo đi”

“Đầy việc của bố, sao mà đóng được”

“Hờ hờ”

“Mày chơi không...sâu của tao bự cực, hihi” Bác sĩ ngơ khoe khoang cùng với đưa điện thoại cho tôi xem. Sâu của nó bự thật sự, cả trong game và trong quần luôn mặc dù không bằng của tôi...nhưng theo nguyên tắc rồi thì nó phải nhỏ chứ. Kiểu này tao lại lạnh sống lưng, nếu một này nó định vùng lên muốn thử cưỡng hiếp tôi, tôi phải làm sao đây. Chắc tôi không ngã quỵ đâu nhỉ.

“Hừm, không biết chơi”

“Để P'Duen dạy cho, P'Duen chuyên gia siêu hạng. Nhìn đây nè, Score sáu triệu, xếp hạng đầu tiên nữa!!!”

“Chơi thế nào” Tôi ngước cổ qua nhìn vào màn hình một cách thích thú. Nó nhìn cũng không khó lắm, chỉ cần ăn những đốm nhiều màu sắc khiến cho mình lớn hơn người ta là đủ rồi đúng không.

“Mày cứ ăn mấy cái màu mè này cho mình lớn lên nhưng chỉ đợi để ăn thôi thì lớn không kịp đâu, cho nên phải chắn trước mặt người khác, khi nó chạm vào chúng ta thì nó sẽ chết. Khi chết rồi người con sâu sẽ biến thành những cục đầy màu sắc. À! Đừng quên nói là 'I'm the flash' nữa đó. P'Aek nói” P'Aek là ai vậy chứ, nhân tình của mày hả?

“Không chơi thì tốt hơn, không thích chặn mặt người khác”

“Từ từ mà rù quyến chồng, sợ vợ vcl”

“Dịch”

“Đừng có lốn lào”

“Haiz” Tôi thở dài, không biết làm cách nào để ngăn nó và thằng King học ngôn ngữ Thanarat. Kệ chúng nó đi...

Chúng tôi ngồi đợi hai vợ chồng trước kí túc xá không lâu thì diện kiến vợ quậy trong trạng thái giống con người gấp nhiều lần so với trước đây. Nè mày, mày tẩy tế bào chết cho da nó phải không, sao mà nó sáng dữ thế.

“Mày có làm gì với giảng viên tiếng Thái của tao không đó” Thằng King đi xung quanh người thằng Boss nhìn một cách cẩn thận. Chọc ngón tay vào chỗ này chỗ kia cho đến khi thằng Mek phải đánh vào tay mới dừng lại.

“Cũng có một chút, đi gặp bố mẹ thì cũng muốn cho nó trong tình trạng tốt hơn bộ đồ ngủ với cái gối thối nát...Boss, đứng cẩn thận lại” Người lên tiếng nắm lấy vai bạn mà đang có vẻ ngã nghiêng liên tục. Tắm rồi mà vẫn còn buồn ngủ nữa à, có nghĩa là thằng Mek là người mặc đồ cho chứ gì nữa.

“Ngưm ngưm, đói á. Tee cho miếng nước coi” Nói xong thằng Boss ngữa tay ra xin đồ uống từ người đang cầm lọ rượu thuốc ngâm.

'Rượu thuốc ngâm' Định nghĩa của bạn là gì? Chắc bạn nghĩ đó là thứ gì đó ngâm trong rượu phải không? Rượu huốc ngâm của Patthawin cũng không khác lắm nhưng nó chỉ khác là những gì được đưa vào ngâm trong rượu... Về phần rượu bạn tôi dùng rượu lậu, còn lại thì có quả chay, quả bầu nâu, chùm ngây, khế, dâu da, chanh chúc, chanh ta, dừa, bưởi, bí đao, dưa hấu...

Tôi xin đặt tên nó là 'Rượu tử thần'. Mùi vị nó như thế nào, chưa thử bao giờ và cũng nghĩ là sẽ không bao giờ thử. Chỉ là mùi của nó thực sự rất thơm, hơn nữa tôi từng thấy thằng khốn Tee lấy đi nấu trong nồi đất nữa, bong bóng nổi lên đùng đùng. Thằng khốn này thật đáng sợ.

“Được thôi, để chia cho”

“Đừng nha, lên xe được rồi. Chúng ta trễ nữa tiếng chỉ vì một mình mày thôi đó thằng chết tiệt”

“Aww, gì chứ, sao lại phải mắng tao nữa. Tao giận mày mười giây, dỗ tao đi nha không là tao sẽ đi cặp kè với chồng mới. N'Ram ơi” Nói xong thì vợ quậy chạy đi ôm cánh tay đầy hình xăm của thằng Ram. Hôm nay nó mặc áo ba lỗ màu xanh đậm, để lộ cánh tay khoe những hình xăm cực ngầu của mình. Bad hơn mày nữa, có không.

“Đừng, đừng, đừng có mà lộn xộn với em mã số tao. Muốn đi cặp kè với ai thì đi nhưng nhất định không được là người này” Khi người cầm lọ rượu thuốc ngâm nhìn thấy chuyện gì xảy ra liền đứng dậy và gỡ tay nó ra.

“Làm gì đó”

“Nó là Ding”

“Cái quái gì, ai? Ding Dong? Ding Ding Ding Ding?”

“Ding thep khek” ('Nhóc con của thần King', nói lái)

“Àaaaaaaaaa, thì ra là như vậy” Chúng tôi cùng nhau hô lên trêu chọc, người bị trêu thì không ngượng gì hết. Cậu ta mỉm mỉm cười đi về phía thằng Boss cùng với người bố thứ hai của thằng Duen.

“Hiểu ý nhau quá ha, Weera là nhóc con của Kantithad”

Thần King đẩy đầu vợ quậy ra rồi sau đó lao vào ôm giả vờ cư xử ngu ngơ, nhướng mày để tăng thêm sự ghẹo gan. Trong khi người miêu tả thì ngồi yên xem hai cô gái (?) tranh giành nhau. Ôi...bố câm nín.

“Nhỏ King, lẳng lơ thực sự là mày đây”

“Mày đó mới lẳng lơ, quay lại tìm chồng được rồi...”

Dù làm vẻ mặt yên tĩnh nhưng tao lén thấy đó nha là mày nhịn cười...Megha. Chắc là muốn làm cho giống một cuốn tiểu thuyết, giữ kĩ, ghen, độc ác, tàn nhẫn. (?)

“Ngúiiiii, tee hug, ple oo pa dai, ai hug, mai yak ngao, mai yak gao” (Dịch: Ngúi, anh yêu, em chỉ nói giỡn chơi chơi thui. Em chỉ yêu mình anh, yêu nhiều lắm, yêu hết con tim luôn)

“Cho nó là thật đi”

Thôi kệ tụi nó đi.

Đến cuối cùng chúng tôi cũng sắp lên đường. Chiếc xe mà chúng tôi sử dụng là chiếc xe 12 chỗ của thằng Tee, là của nó thật đó không phải của bố mẹ nó. Nó dùng số tiền kiếm được từ việc bán đồ ăn lạ để mua. Khi hỏi là mua để làm gì thì nó đáp rằng 'Ơ thì lấy đi du lịch với tìm nguyên liệu tự nhiên chứ sao!!' Hơ hơ...

“Không có ai quên đồ gì chứ”

“Tao, tao”

“Oke, xong rồi thì khởi hành thôi”

“Tao! Tao nói là tao quên”

“Tao hỏi chơi chơi, không có một ý gì là sẽ đưa đi lấy”

“Thằng khốn Thang...”

Sau khi lãng phí rất nhiều thời gian, cuối cùng chúng tôi cũng lên đường. Lần này thằng Mek là người lái xe, vợ quậy ngồi bên cạnh, tiếp theo là Thang, Bom, King, Ram, Tang, Ting. Bốn chỗ cuối cùng thì có Duen, tôi, Tee, Phu.

“Ngồi không thoải mái gì hết á...”

“Bị gì vậy Boss” Từ đây nhìn không rõ sắc mặt thằng Boss thế nào, chỉ biết giọng nói của nó có vẻ mệt mỏi.

“Nó khó chịu á...”

“Bệnh hả” Thằng Mek thỉnh thoảng quay lại nhìn Boss trong khi vẫn lái xe.

“Không”

“Vậy bị cái gì”

“Thì cũng không bị gì nhiều lắm, hôm nay sài băng vệ sinh nên là nó khó chịu”

Khoan đã...

“Há, anh mặc làm cái quái gì, hahahaha” Tang và chúng tôi cười lớn sau khi nghe câu trả lời của thằng Boss. Này là nó mặc thật hay là chỉ đùa thôi vậy chứ, chắc là không phải mặc thật đâu.

“Thì người ta nói là phấn khích rồi thì kì kinh sẽ đến, rồi thì tao cũng rất phấn khích, sợ kinh nguyệt của mình sẽ trôi như vòi nước bị vỡ nên tôi đặt nó vào để đề phòng” Thằng Boss vừa nói cùng với vừa xoa mông mình. Nhưng kỳ kinh nguyệt sẽ đến bằng đường nào?

“Thằng đần, hahahahha”

“Nhưng mà tao cũng lâu rồi không bị đó...được hai mươi mốt năm rồi chăng” Đó là tuổi của mày không phải sao.

“King nguyệt của mày không đến đâu” Thằng Mek nói trước khi quay lại lái xe cẩn thận. Thồ, không lo lắng cho vợ chút nào. Tao nói rồi, cái người như thằng khốn Boss dính vào không được.

“Sao mà biết được...tao phấn khích lắm đó nha khi mà được đi chơi với mày” Quao, mày siêng thính siêng tán tỉnh đến cỡ này luôn à Boss.

“Kinh nguyệt của mày làm sao có thể đến được trong khi lần trước tao xuất bên trong, bây giờ mày đang mang thai”

“Úiiiiiiiiiiiiiii”

Bình tĩnh đi bố, bình tĩnh...

“P'Bohn chịu thua hả, P'Mek trên cơ rồi kìa” Người trước mặt ngước cổ lên nói với tôi, sao lại phải còn làm vẻ mặt kiểu đó. Mày đúng là một nô lệ tốt, thằng khốn Phu.

“Tao hết trò rồi” Tôi nhún vai, vòng tay ôm eo Duen ngồi bên cạnh mình. Nó vẫn chưa ngừng chơi trò sâu bọ của mình. Mẹ nó không quan tâm đến tôi chút nào.

“Gì chứ, không có trò để chơi với người yêu. Như này là không dùng được nữa rồi” Xin mày đó Thang, cho thằng Phu đi solo luôn được không.

“Ờ, mày hẹn hò với ẻm chơi chơi thôi phải không vậy, không nghiêm túc phải không” Việc mà không có trò để tán tỉnh người yêu, đó có phải là điều để thể hiện sự không nghiêm túc không vậy thằng khốn nạn Bom.

“Ờ...”

Tôi nói nhỏ giọng nhưng tất cả đều nghe thấy. Người đang chơi trò chơi lập tức dừng tay lại và ngước nhìn tôi, tôi cũng nhìn lại mà không hề có ý định tránh ánh mắt đi.

“...”

“Hẹn hò chỉ để giải quyết nỗi cô đơn, khi cơ thể chúng ta hóa thành tro bụi thì chúng ta sẽ chia tay”

Nói xong tôi cúi xuống hôn lên trán đối phương, đối phương cười giống như muốn nói rằng 'Tao nói rồi' Mày cũng biết là tao là người như thế nào.

“Vãi, nảy nói là không còn trò. Sạo lìn thật sự” Mắng tao kiểu này đấm tao đi còn tốt hơn đó King. Chẳng thấy ai mắng thằng Mek vì pha trò lúc nào cả.

“Tao ghét cái trò của mày” Duennhaw thúc cù chỏ vào bụng tôi không mạnh lắm, nói là không thích nhưng cười như thế này là sao chứ. Cái thằng miệng không khớp với tim ơi.

“Sao thế, nghĩ lâu lắm luôn đó, không thích hả”

“Không thích” Người nói giả vờ lắc đầu, càng ở cùng với mày thì càng giống một đứa trẻ...đứa trẻ Bohn. Chắc tao phải nâng cấp mình thành một người giàu có rồi.

“Nhưng mặt mày vẫn đỏ nhé Duennhaw” Tôi chọc tay vào bên má mềm mại, đỏ thực sự nhé mặc dù không có đỏ nhiều lắm.

“Đã nói là đừng gọi tên này mà!” Nó nhăn mặt, túm lấy gối cổ đánh tôi ngay lập tức. Gì vậy chứ, tên này nghe cũng hay mà.

“Muốn gọi, Duennhaw, Duennhaw, Duennhaw, Duen...” Chọc không được bao lâu thì tôi phải ngậm miệng lại, không phải, phải nói là bị bịt miệng bẳng bàn tay trắng thì đúng hơn.

“Câm mõm!” (*Chỗ này dùng từ địa phương ko biết ghi như răng*)

“Há?”

“Từ thành phố gọi là câm miệng”

“Thằng Mek?” Thằng này là người miền Bắc, khi tức giận nó sẽ tuột ra những từ địa phương, chưa bao giờ nghe, nghe thằng Boss nói lại.

“Hử, bà tao dạy” Vậy có nghĩa bà nó cũng là người miền Bắc. Giống như nó từng kể một câu chuyện về bà với P'Thara, nhưng tôi không thể nhớ được.

“Nói giọng Bắc được?” Không có gì đâu, tôi chưa từng thấy nó nói một từ nào.



“Được, nhưng chỉ một chút, cỡ mười phần trăm”

“Dạy tao vài từ được không”

“Nếu tao biết...mày muốn biết từ gì thế?” Theo hướng của tao rồi, hehe.

“Muốn nghe từ Duen yêu Bohn”

“...”

Thân hình mảnh khảnh im bặt khi tôi nói như thế. Đôi má lúc đầu chỉ hơi đỏ đã bắt đầu đỏ hơn trước rất nhiều đến mức có thể thấy rõ ràng. Cặp lông mày xinh đẹp hơi nhíu lại...muốn che đậy sự nổi điên chứ gì, tao nhìn ra nhé.

“Làm sao? Nói không được hả?”

“Cũng được, nhưng nó không khác lắm so với ngôn ngữ thông thường, tốn sức cử động miệng. Mày có biết để nói một câu cần dùng bao nhiêu năng lượng không” Này là đang tìm cớ để không nói phải không.

“Khác hay không khác tao cũng muốn nghe, nếu nó phát ra từ miệng mày”

“...”

“Không nói tao sẽ hôn đó nha” Nói xong, tôi đưa tay ra giữ cằm đối phương lại trước khi cúi đầu xuống cho đến khi môi gần như chạm vào nhau, thì nó mới chịu nói.

“Thằng khốn nạn! Tao yêu mày!!” (*Chỗ này nói từ ngữ miền Bắc*)

Duen phát ra một giọng khó chịu và khuôn mặt trắng trẻo đỏ bừng vì xấu hổ. Vừa rồi nó có lẽ là từ nói là yêu đó nhưng nhìn giống như không phải Duen yêu Bohn...thôi kệ đi dù sao cũng là yêu. Nó có thể dịch là anh yêu em rất nhiều cũng được.

“Phải vậy chứ, hun cái coi”

“Thằng man rợ, người đầy xe kìa”

Khi thằng Duen nói như vậy, mọi người trong xe đều quay đầu nhìn về hướng khác làm như không quan tâm chúng tôi rồi đồng thanh nói rằng...

“Đầy luôn đó bạn, mình là ngọn cây”

“Mình là cọng cỏ”

“Mình là cục đá”

“Mình là con sâu”

“Mình là con bọ”

“...”

“Mình là con ve trong kẽ chân”

“Mình là một con rận nhỏ thích phim ảnh... phim mới”

“Mình là một con vượn, à không mình là một con chim...”

Ở những câu khác, bạn có thể không đoán được câu nào là của ai nhưng câu cuối cùng có lẽ sẽ biết là của ai. Phụ nữ thời nay thật là đáng thương, à không, phải nói là Ting thật đáng thương.

Sau đó chúng tôi bắt đầu bước vào trạng thát yên tĩnh, mà yên tĩnh không phải có chuyện gì đâu. Mà là nói chuyện với nhau cho đến khi mệt, mà mệt rồi thì buồn ngủ mà buồn ngủ rồi thì ngủ thôi, ngủ cả xe luôn. Ngoại trừ tôi, thằng Boss và thằng Mek là người lái xe. Tôi với vợ quậy làm bạn nói chuyện với nhau. Khi bảo là để lái xe thay cho thì không chịu, nó nói là đáng thương cho chúng tôi khi phải ngồi nghe ngôn ngữ của thằng Boss trong cự li gần như vậy, thồ bạn yêu ơi...

Thằng Duen ngủ thiếp trên vai tôi suốt dọc đường, đã nói rồi là đừng có vội dậy làm gì vì dù sao giáo viên tiếng Thái của mày cũng dậy muộn sẵn rồi và nó chính xác cũng là những gì tôi nghĩ.

“ĐÃ! ĐẾN!! RỒI!!! Bố mẹ, Boss về rồi ạaaaaaa”

Con trai chủ trang trại lao ra khỏi xe với tốc độ cao khi chúng tôi đến trang trại PrawnFun. Người được nhắc đến trong câu chính là cha mẹ ruột, nhưng mà chỗ mà nó đang chạy tới đó là...một con trâu. Con trâu này cũng thảnh thơi thật sự, được làm móng màu hồng với họa tiết Hello Kitty, thêm nơ, đeo khuyên tai, đeo vòng cổ, ăn hamburger từ một cửa thương hiệu nổi tiếng. Đợi đã, chờ đã, đây là con trâu ăn thịt lợn.

Trang trại PrawnFun vừa là trang trại dâu tây vừa là khu nghỉ dưỡng. Có khá nhiều người vì nơi này rất có tên tuổi, thu nhập hàng năm được coi là lớn đến mức bạn không cần phải làm gì cả và có thể sống đến cuối đời. Cắt đến hình ảnh người bạn yêu của tôi đang nằm lăn lộn như một trâu với con vật cưng yêu quý của mình.

“Xin chào mẹ ạ”

“Dì Prawn, xin chào ạ”

“Aw, về tới rồi hả các con. Sao mà lại chơi đùa kiểu đó thằng Boss, đứng dậy mau!” Người mới đến khoanh tay ra lệnh. Bà ây Khun Prawn, chủ trang trại và cũng là mẹ của thằng Boss.

“Dạ mẹ!” Cậu con trai đứng dậy khỏi mặt đất và chạy đến ôm mẹ mình rồi nhấc bổng người mẹ lên và quay vòng vòng. Hới hới...đó là mẹ mày đó nha.

“Thả PrawnFun ra Thanarat”

“Con nhớ!”

“Đừng có mà ôm, đừng có mà làm giống như thân thiết lắm được không trong khi chỉ về quê thăm nhà một năm được có một hai lần” Người mới đến phàn nàn về cuộc sống và chặn mặt người kia như thể không muốn lại gần.

“Húi, tủi thân hả, ôm ôm cái nào”

“Đủ rồi thằng điên...sao rồi, đi đường xa có mệt không các con”

“Không có đâu ạ, tụi con ngủ suốt cả đường đi á, haha”

“Có P'Mek có lẽ mệt ạ, một mình làm nhiệm vụ của người lái xe ạ“. Đó là sự thật, dù nó không phàn nàn nhưng tôi tin là tay nó chắc chắn đau nhức.

“Sao không đưa cho thằng TingTong này lái đi con, dùng sức lao động một chút đi chứ” Có lẽ không cần đợi để chỉ ra cái thằng TingTong này thì chắc cũng đoán ra này là ám chỉ đến ai.

“Con tình nguyện lái xe rồi đó, mà do con yêu của mẹ không cho đó thôi”

“Con lúc nào cũng chiều hư nó...Ờ mang túi đồ đạc đi cất trước đi” Chúng tôi làm theo lời bà ấy một cách ngoan ngoãn. Chỗ ở của chúng tôi là ở trong một khu nghỉ mát. Mẹ mở cho sáu phòng, mỗi phòng hai người. Lúc đầu bà ấy sắp xếp cho chúng tôi mười hai phòng tùy theo số người nhưng mà làm sao mà nhóm chúng tôi đồng ý. Sáu phòng này là số lượng ít nhất mà mẹ đồng ý rồi đó. Chúng tôi xin ba phòng nhưng bà ấy nói là nếu ít hơn nữa thì đi ngủ chỗ khác. Chắc là thương chúng tôi nhiều lắm.

“Mày mày...người vừa rồi là ai vậy” Thằng Duen vỗ vai tôi, suýt quên mất là có mày ở cùng nữa. Mày nghiện game đến cỡ này Krisda, hết pin điện thoại tao rồi quá.

“Bố thằng Boss, ngừng chơi game được rồi, kẻo đau mắt” Tôi đưa tay ra định chụp lấy điện thoại nhưng cũng chỉ chụp vào không khi khi thằng Duen tránh kịp. Này, chơi nhiều quá kẻo mù mắt đó.

“Tao gần được mười triệu rồi đó nhá, một chút xíu nữa thôi”

“Một chút nhiều lầm lắm rồi đó nha”

“Bohnnnnnnnn, con rắn đang lớn lên đó nha”

“Chuyện của nó chứ”

“Ngừng tán nhau được rồi, đi nghịch nước thôi tụi mày!!”

[Duennhaw]

Tủm!

“Ah thằng khốn Boss!!”

“Tao là kẻ thống trị thế giới, haha” Con trai chủ trang trại PrawnFun cười lớn và té nước vào tất cả những người đến gần khu vực đó, hay nói cách khác đó là... tất cả bạn bè.

“Không chơi nước à” Người bên cạnh tôi hỏi, không phải ai khác đâu chính là bạn Ram đó. Có năm người không xuống chơi nước đó là tôi, Ram, P'Thang, Phu, P'Tee. Thằng Ram nó không thích nước sẵn rồi nên không xuống. P'Thang vs thằng Phu không chịu xuống vì ngồi ra vẻ tán tỉnh con gái. Còn P'Tee... nước uống thương hiệu Thanarat hiện đang được sản xuất.

“Vẫn chưa muốn xuống á, người nhiều” Tôi nhăn mặt, đưa ánh mắt nhìn người trong bể bơi gần như không có chỗ bơi. Mày làm sao mà xuống chơi được vậy chứ thằng Bohn...Khoan đã, cảm giác rằng thằng Bohn, người sẽ trở thành sự đặc biệt.

“Không xuống đi trông nom chút hả” Ram đặt cuốn sách trên tay xuống, hất cằm nhìn thằng man rợ đang đứng giữa một đám con gái. Nhìn kỹ lại thấy nó đang giữ vẻ mặt rất tĩnh lặng... Nực cười, con hổ đã biến thành một nhà sư rồi.

“Không đâu, tin tưởng, haha”

“Vậy hả...”

“Mày có gì muốn nói, nói ra đi bố”

“Từng nghe P'Tee nói rằng người yêu mày thích con gái chủ động tiến công...như người đó”

Tôi nhìn theo ngón tay có đầy hình sắm của bạn thân trước khi thấy một người con gái đang nhích người vào gần thằng Bohn. Cô ấy có dáng người đẹp, dáng người như một chiếc đồng hồ cát, mái tóc đen bồng bềnh, làn da hơi rám nắng và bộ bikini nhỏ nhắn khiến cô ấy trông gợi cảm. Ánh mắt mà cố ấy đùng đề nhìn thằng Bohn thể hiện rõ ràng sự mong muốn mà không hề che dấu.

“Nghĩ nhiều quá”

“Vẫn còn cười nữa à? Đó là người yêu đó”

“Thì là người yêu đó, nên mới cười”

“Nếu người yêu của mày lén để ý, mày còn cười không...”

“...” Đôi lông mày của tôi bắt đầu nhíu lại một cách vô thức khi thoáng chốc thấy ánh mắt sắc bén của người yêu quay lại đối mắt với cô ấy. Mặc dù nhanh chóng quay đi nhìn hướng khác ngay lập tức nhưng nhìn nó cũng thấy luống cuống một cách rõ ràng. Không còn tĩnh lặng như cục đá như mọi khi. “Nó bị cái gì vậy chứ...”

“Gặp người trong hình mẫu lý tưởng thì phải lung lay chút chứ”

“Sao mày biết được, bình thường không thấy quan tâm chuyện của người khác” Nếu không phải chuyện của người thân hay là chuyện gia đình nó cũng không quan tâm đâu. Trước đây, nó thậm chí còn không nhớ nổi tên anh trai mình.

“Anh ấy nổi tiếng, dù không muốn nghe nhưng mọi người vẫn nói về anh ấy hàng ngày”

“Nó nổi tiếng đến như vậy luôn hả...” Tôi nói với bản thân mình. Cũng biết là nó nổi tiếng nhưng mà tôi không cảm nhận được có lẽ vì lúc nào tôi cũng ở cạnh nó...và bình thường khi không ở cùng nhau có người kiểu này đến ve vãn không, rồi nó xử lý ra sao?

“Không cần phải nghĩ nhiều đâu”

“Thì mày đó, là người bắt đầu vấn đề. Thú nhận đi là mày ghét nó phải không”

“Just a little bit...”

“Huh...”

“Đừng cau mày, nảy nói là tin tưởng không phải sao”

“Thì tin tưởng chứ sao, không hề căng thẳng chút nào. Mày đó mới nghĩ nhiều” Thì cũng bình thường...không thấy có cảm giác gì hết, chỉ là có chút ngứa ngáy trong lòng vậy thôi.

“...xuống chơi nước thôi”

“Hới hới, thằng điên, không muốn”

Tôi vừa hét lớn vừa giơ tay ôm lấy cái cổ to lớn để khỏi bị ngã. Thằng bệnh Ram nó bế người tôi lên. Uh huh, mày hiểu lầm rồi nha, P'Duen không phải là búp bê nhồi bông đâu nha!

“Buông raaaa!” Người bế không quan tâm tiếng la hét ngăn cản thay vào đó, nhanh chóng bế tôi đến mép hồ bơi trước khi giả vờ lắc lư qua lại như tung tăng cho vui khiến người trong bể phải quay lại nhìn. Tao xấu hổ!

“Nghịch nước với nhau cho hết nóng thôi Duen, hehe”

“Rammm, không muốn” Nói rồi thì tôi lắc đầu, mặt rối rít loạn xạ, ôm cái cổ lớn chặt hơn trước. Ha, chỉ cần ôm cổ như thế này sẽ không sợ bị ngã nữa rồi, tao không có ngu đâu nha, hi...hi.

Tủm!

Cơ thể của cả hai người chúng tôi đều rơi xuống hồ. Thằng Ram không hề nhảy xuống, nó bị đá bởi ai đó mà tôi không nhìn rõ, chỉ biết là người đó đang ôm một con bạch tuộc xanh xấu xí đáng ghét.

“Cái con mẹ gì vậy, khặc khặc!”

“What the f*ck?!”

Tôi và bạn ngoi lên khỏi mặt nước nhìn để nhìn mặt người làm, khặc. Sặc sắp chết luôn, xin phép xem mặt chút coi là ai...là rồi phải là người đó. Người mà ăn những món đồ kì lạ, chỉ có một người thôi...P'Tee, anh làm như vậy với em cùng mà số mà coi được...ờ làm được nhưng tôi xin phép trốn trước được không vậy.

“Lăng nhăng nó không tốt đâu nha. Nhoàm ngoàm món mực lá me này ngon thật đấy”

“Ngừng ăn...”

“Cái gì thằng nham hiểm, nhoàm nhoàm. Nếu không có thứ gì ngon hơn để đổi lấy, tao sẽ không ngừng đâu”

“Có lẽ anh thích ăn cú đấm của em hơn là con mực đó”

“...” Weera nhìn anh trai mã số của mình trước khi bẻ ngón tay thật to. Uh huh, điềm báo không tốt lắm, như thế này thì phải trốn đi để tìm sự an toàn... Chuồn thôi, nghĩ vậy tôi chạy hết tốc lực trong nước đi tìm nhỏ Ting với Tang ở phía bên kia và đã thực sự đúng khi bỏ trốn.

“Ahhh, không muốn đâu-”

Tủm!

“Ư hử, cúi mặt xuống... P'Tee nhất định sẽ mất mặt á mày”

“Chơi trò gì với nhau đó” Ting với Tang lên tiếng hỏi cùng nhau, nhìn về hiện trường vụ tai nạn, thật là may mắn khi aanh ấy đã ăn hết con mực đó rồi. Nếu không như thế cả hồ có lẽ sẽ có mùi như mùi lá me mất. Aww, tôi phải lo lắng cho anh ấy trước hả, xin lỗi, xin lỗi.

“P'Tee bị thằng Ram trừng phạt.”

“Thồ...”

Chúng tôi đứng nhìn cảnh trước mặt một lúc rồi quay ra cùng nhau nghịch nước tiếp. Ngúi, có một em bé rất dễ thương đang chơi với một chiếc phao con vịt, thấy rồi lại nhớ đến DaoNuea. Cô bé đó cũng có tai mèo trên đầu. Úi P'Duan sắp sặc máu cam.

“Làm bộ mặt như một ông già muốn ăn thịt trẻ con luôn nhá Duennhaw”

“Đâu ra, đây là gương mặt của bác sĩ yêu trẻ em nữa là đằng khác”

“Lolicon chứ gì!” Thằng man rợ đập vào trán tôi một cái. Đau đó nha, làm như thế tới đấm nhau với tao luôn đi còn hơn.

“Đau nha, rồi đây làm sao mày vượt qua được vòng vây của gái” Không phải ít đâu nha, nhìn thấy có lẽ hơn mười lăm người, đáng sợ thật sự. Nếu tôi ở giữa vòng vây đó, có lẽ người sẽ run rẩy và khóc mất rồi.

“Làm sao đó hả...thì dùng thằng Boss vs thằng Mek làm mồi nhử rồi lặn xuống nước trốn thoát.

Nó chỉ ngón tay cái ra phía sau, khi tôi nhìn theo thì thấy P'Boss đang quyến rũ các cô gái với vẻ mặt nghiêm túc. Về phần P'Mek...thì vẫn tĩnh lặng như thường lệ. Nhưng tin không ạ, làm như thế thì các cô gái vẫn la hét đến nỗi khan cả họng.

“Sao không mặc áo” Cái thằng giữ kỹ cau mày, nhìn vào ngực tôi. Ủa mới thấy luôn đó hả? Tôi nghĩ là nó đã nhìn thấy từ lâu rồi chứ nhỉ.

“Mặc làm gì, có phải con gái đâu”

“Nhưng tao giữ kỹ” Nó đẩy người tôi lại gần mép hồ trước khi che người lại để không ai nhìn thấy. Này là tôi đến đây chơi nước với người yêu hay là đến chơi nước với bố? Giữ kỹ đi nhá thằng điên! Mặc dù nó có vẽ dễ thương...nhưng nó cũng đáng ghét nữa.

“Chuyện của mày chứ, đây là cơ thể của tao đó nha” Tôi tạt nước vào người nó cho đến khi ướt sũng như một con chó nhỏ. Chết chưa, nhìn cái ánh mắt im im nó nhìn tao đi. Cực kì giống Husky, muốn lấy máy ảnh ra chụp vài tấm ghê, hahaha.

“Muốn gì đây...mày coi đây”

Và thế đó...nó tạt nước vào người tôi như một cái máy. Gian lận nha thằng chó, mày đi lấy cái xô ở đâu ra! Tao biết rồi...thằng cha P'Bom đằng sau phải không. Anh muốn làm phản phải không P'Bom, sao lúc đầu nói là sẽ đứng về phía em không phải sao. Ai phản bội P'Duen người đó phải chết.

“Á, khặc khặc. Thằng Duen, anh không liên quan nha”

“Anh giúp nó, chết đi P'Bom”

“Heyyy, chơi nước với nhau hả. Chồng ơi, tới đây chơi nhanh lên”

“Chơi trò gì với nhau thế, Ting với Tang chơi cùng với”

“Tao với thằng Phu nữa”

“Anh nữa, Ning đến đây nhanh lên” (*King gọi Ram là Ning: Yên lặng, tĩnh lặng...*)

“P...P'Tee chơi cùng nữa ạ”

Ban đầu là một cuộc chiến nhỏ giờ đã trở thành trận chiến the last man standing rồi. Cuộc chiến của chúng ta có hai đội quân mạnh. Một là man rợ, tĩnh lặng, quậy, dâm dục, một chú chim, dễ thương. (Bohn, Ram, Boss, Thang, Ting, Bom). Hai là ngơ, kỳ quặc, nghệ sĩ, dâm dục, hai người đẹp im lặng (Duen, Tee, King, Phu, Bom, Mek). Chỉ có kẻ mạnh mới có thể tồn tại. (*Sao lại có hai Bom nhỉ, kho biết luôn*)

“Khặc khặc, bủm bủm. Thằng Thang tấn công về phía trứng thằng Mek đi. Con trai chủ trang trại chỉ tay ra lệnh trước khi bị P'King tạt nước vào miệng. Thần thánh này chơi giỏi thật sự, mới nảy còn cưỡi lên cổ thằng Ram nữa... Nhưng mà cũng may, tụi nó là đội khác. Phải giết cho bằng sạch, không cho tụi nó đẻ trứng.

“Được thôi, khặc khặc. Phập! Ối, mày tạt mạnh quá rồi đó thằng Bom!”

“Hahaha, khặc khặc”

P'Thang gây chiến với P'Bom, bên cạnh là nhỏ Ting cô gái xinh đẹp nhất trong nhóm. Nó đang tạt nước vào ai đó mà tôi nhìn không rõ... Hới, đó là...

“Ahhh con khốn Ting, tao ở cùng phe với này đó nha”

“Kệ, tao thấy ghét, vừa rồi có trai vạm vỡ nhìn về phía mày. Tao ghen tị! Chết đi thằng Tang”

“Ahhhhhhhh, khặc khặc”

“Manungkhayingcharukprarueprue”

“Có ý nghĩa gì thế? Từ vựng càng ngày càng khó đấy Boss”

“Tủm tủm...nghĩa là chết đi cái tụi trứng nhỏ!”

“Không có nhỏ đâu nha, khặc khặc, hahaha”

Được rồi, bây giờ có chậu, xô, ly và tất cả những thứ có thể tìm thấy trong hồ tùy thuộc vào khả năng của mỗi người. Nhìn kiểu như P'Mek đi, lấy sự đẹp trai ra để đổi lấy...một khẩu súng nước áp lực lớn. Lam tốt lắm anh.

“Mơ mộng gì thế em yêu”

Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên bên tai, kèm theo lực ôm eo và nước từ trên cao đổ xuống. Ô hổ, mé bay thẳng vào trong mũi luôn. Nếu không nói là người yêu nhau, tao có lẽ nghĩ là mày ghét tao thực sự đó.

“Khặc khặc, thằng kỳ đà!”

“Mặt đỏ hết rồi, hahaha” Thân hình cao lớn chọc ngón tay vào cặp má trắng của tôi hai ba lần. Chóp mũi cao ấn vào thái dương bên trái như muốn cắn. Ôi, đừng có mà vỗ đầu rồi xoa lưng P'Duen!

“Bỏ ra thằng chó”

“Không muốn đó, anh muốn nhõng nhẽo một chút” Khoan đã...

“Anh em cái gì của mày thằng man rợ, hahaha”

“Thì muốn nũng nịu với người yêu một chút, thấy người ta họ dùng với nhau”

“Vậy em có phải nói theo không, hửm” Chơi với nó một chút đi vậy, kẻo lại nói P'Duen lạnh lùng.

“Phải nói chứ, em nói rồi đáng yêu nhất luôn, hehe”

Kết thúc tiếng cười trong cổ họng, một bàn tay to lớn ấn đầu tôi xuống nước. Trong khi tôi định hét lên thì phải ngưng lại vì người gây chuyện theo xuống áp vào miệng tôi trong nước. Ối, thằng khốn nạn.

Ý thức của tôi vỡ vụn ngay khi chiếc lưỡi nóng bỏng xâm nhập vào trong khoang miệng, luồn lách trêu trọc với cái lưỡi của tôi. Bàn tay dày đỡ lấy khuôn mặt của tôi để thay đổi góc độ theo ý muốn. Cùng với sự đụng chạm của khiến tôi choáng váng đến mức vô ý giơ tay lên ôm lấy chiếc cổ to lớn. Càng ngày càng ép chặt hơn cho đến khi không còn khoảng trống giữa chúng tôi. Từ nụ hôn dịu dàng dần dần bắt đầu trở nên mãnh liệt, phải mất một lúc lâu trước khi chúng tôi nổi lên. Cánh tay của tôi vẫn ôm lấy chiếc cổ to lớn không rời, bàn tay của đối phương cũng vẫn ôm eo tôi như lúc đầu. Trái tim tôi đập mạnh như muốn nổ tung. Tôi đang làm cái gì đây trời?

Xấu hổ muốn chớt...

“Tao tưởng là định mần nhau trong nước rồi đó, chuẩn bị luôn cả máy ảnh chống nước luôn rồi” P'Bom và những người khác khoanh tay nhìn chúng tôi với vẻ trêu chọc.

“Khuôn mặt của các cô gái lần lượt tan vỡ. Ôi, thật đáng thương” Thằng Phu nhìn nhóm các cô gái trước đó đang vây quanh thằng Bohn. Họ cắn chặt môi, nhìn về phía tôi và thằng Bohn đầy tiếc nuối.

“Ơ, nhìn người đó đi, mặt đúng hài, hahaha”

“Chúng ta làm kí hiệu nói là 'Hai người này là vợ chồng' được không anh, những người khác sẽ biết đường trước khi gõ cửa” Thằng Tang đề nghị.

“Ờ, cũng được đó”

“Đi, đi, đi thiết kế thôi”

Rồi bọn họ đứng dậy, đi đến thành hồ. Vẽ bức tranh và thiết kế bảng hiệu đèn một cách nghiêm túc. Đây là sự thật, có bảng vẽ được nâng lên. Không cần làm đến cỡ đó cũng được mà...

“Thích nụ hôn vừa này không, hửm” Suýt quên luôn là mày còn ở đây nữa. Tôi nhìn mặt người yêu với vẻ chán ghét. Tại sao càng ở cùng nhau, tôi càng cảm thấy như nó đang thức dậy vậy.

“Mày điên rồi, thằng khốn nạn vô liên sỉ”

“Nhưng mày cũng thích mà, nổi lên từ lâu rồi...vẫn chưa buông tay luôn, hehe”

Tôi giật mình và nhanh chóng lùi lại, bắt đầu nhận ra mình vẫn còn đang ôm cổ nó. Chết rồi, mất hết hình ảnh của P'Duen. Người ta lại nói là tôi là kiểu thích thể hiện hoặc không thì giữ kĩ người yêu. Hưuuuuu...

“Tao...sợ mày lạnh”

“Đáng yêu”

“Cứ nói đi, tao không ngại đâu” Tôi nhìn trái nhìn phải trước khi đưa tay lên cắn móng tay. Sau khi ở cùng nhau hơn một năm, tôi cũng hiểu cách kìm nén sự ngại ngùng là không nhìn thẳng vào mặt hay là nhìn vào đôi mắt sắc bén đó. Không ăn được tao đâu đồ man rợ...không bao giờ.

“Đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu, đáng yêu...đáng yêu ghê luôn đó em yêu”

Thân hình cao lớn đó tiến lại gần cho đến khi lưng tôi chạm vào mép hồ, miệng tôi đang lẩm bẩm từ đáng yêu. Cái tụi này vẫn còn có thể chịu đựng được, nhưng cái gã kia đã nắm lấy tay tôi giơ lên thì đã hôn ở câu cuối cùng... Bùm! Mặt của tôi nổ tung vì sức nóng. Chết tiệt!!! Thằng kỳ đà ơi.

“Đủ rồi nha, thằng chó Bohn...”

“Hehe”

Trước khi mặt tôi bốc cháy hơn nữa, một giọng nói trong trẻo như tiếng chuông vàng từ thiên đường đến giúp đỡ. P'Bommmmm, em yêu anh.

“Bohn, mẹ mày gọi đến”

“Thank you...về phòng trước cũng được nhé Duen, để tao đi nói chuyện với mẹ một lát” Câu đầu tiên nó nói với P'Bom, còn câu sau nó quay qua nói với tôi, tôi gật đầu rồi bước đi. Vẫn chưa muốn lên đâu, vẫn còn đang lạnh. Bây giờ không có nhiều người nữa, phải bơi thêm chút nữa.

Đã nói bao giờ chựa ạ, rằng tôi là một vận động viên bơi lội. Đó là môn thể thao duy nhất tôi thích và chơi giỏi. Tôi đã từng nhận được khiên và huy chương vàng nữa đó. Thực sự tự hào về bản thân mình...Nhưng lâu rồi không được đi bơi vì tôi học rất nặng cộng thêm hồ bơi ở nhà không có nước. Bố lấy nướcra rồi đi trồng cà rốt vì trước đó Daonuea muốn trồng cà rốt...

“Ram”

“?”

“Hẹn hò với P'King sao rồi” Chành trai trầm tính hiếm khi nói chuyện với anh chàng nghệ sĩ...Thật kỳ lạ, nhưng tôi không muốn nghĩ đến việc nó kỳ lạ lắm vì cặp của tôi cũng không được bình thường cho lắm, hơ hơ.

“Tốt...lắm”

“Đừng trêu chọc anh ấy thường xuyên quá đó”

“Không hứa...nhưng sẽ cố gắng”

Tôi nói chuyện với nó thêm một chút trước khi thả mình trong hồ bơi. Tôi không biết bao lâu, tất cả những gì tôi biết là khi quay lại nhìn xung quanh, chỉ có Ram đang nằm. Cái gì thế này? Điều tiếp theo tôi biết là bầu trời đã chuyển sang màu tím cam rồi.

Haizz, buồn ngủ quá.

“Duen”

Tiếng gọi tên tôi vang vọng khắp khu vực đến nỗi thằng Ram thức giấc. Người la hét là thằng Bohn đang chạy từ xa trông như đang vội. Tính đi đâu vậy em gái, chạy chi mà từ xa, đến ngồi nghỉ trong trái tim anh cũng được nhé. Hoizzz...tôi bị cái gì thế này, buồn ngủ rồi lúc nào cũng vậy.

“Hửm?”

“Làm cái gì ở đây, tao còn tưởng là biến đi đâu mất, tao lo muốn chết”

“Haha” Mặt mày đúng hài.

“Không phải cười, lên được rồi đó”

“Xin thêm mười phút nữa không được hả” Tôi tiếp tục với giọng mè nheo. Bể bơi, hoàng hôn và người yêu...điên rồi, ai mà muốn để cho khoảnh khắc này trôi qua chứ.

“Không được đâu, lên nhanh lên” Thằng khốn nạn này đây...

“Hứ, thằng độc ác, kẻ hủy diệt bầu không khí” Là mày có thể chiến đấu trước mắt mọi người ở bất cứ đâu, bất cứ lúc nào, nhưng khi thời điểm thích hợp đến, chuyện lãng mạn lại trở nên thờ ơ, thằng trâu ới.

“Nhanh lên, nếu bị cẳm nặng tao sẽ đánh mày, không cho ăn luôn”

“Mày đang nói chuyện với người đang học bác sĩ đó, có biết không?”

“Biết chứ, không biết sao được trong khi cái người học bác sĩ đó là người yêu tao”

“...ờ”

Sau khi lên khỏi mặt nước, tôi, Ram, Bohn về nhà P'Boss. Nhà thật đó nhé, nhà P' Boss nằm trong một trang trại dâu tây, chỉ cần lái xe một chút là tới. Ở đó cây cối tự nhiên rất nhiều, P'King thích đến nỗi muốn xin làm con rể nhưng phải gạt bỏ vì sợ mất anh em bạn bè.

“Thoải mái nhé các con, mẹ nấu ăn thì khỏi chê”

“Ôi mẹ ơi, nhiều cỡ này lấy đi đãi cả làng luôn hả mẹ”

“Thằng Boss, mày im đi”

“Mẹ!”

“Cảm ơn mẹ rất nhiều ạ, tui con ngại quá đi...”

“Ngãi cũng phải ăn cho hết đó nha”

Đã đến giờ ăn, trên bàn bày đầy đủ các loại đồ ăn khác nhau, chỉ toàn đồ ăn ngon thôi. Ngại với mẹ P'Boss ghê khi phải chăm sóc nhóm chúng tôi.

“Thằng Tang, lấy tôm cho tao chút coi” TingTing chỉ vào đĩa tôm. Nói đến nhỏ Ting...tôi cho nó vãi. Không phải tội nó khi nói là một con chim, tội vì thằng điên Tang chọc bằng cách lấy miếng băng dán cá nhân dán đằng sau lưng với là nhắn khi bị cháy nắng thì lấy miếng băng ra thì sẽ xuất hiện dòng chữ 'C*c Ting'. Mày đểu vãi thằng Tang.

Nhưng khi Phornnapha nhận ra thì cô ấy sử dụng Phaki như một nô lệ, đáng đời.

“Này”

“Lấy cái đó nữa, cái đó, đó, đó, đó nữa”

“Ting...ăn trong đĩa cho hết trước đã, coi chừng béo lên thật đó mày”

“Chuyện của tao, tao chấp nhận béo, ngừng lảm nhảm rồi lấy cho tao đi Phaki!” Nhỏ Ting lấy khăn giấy ra làm thành roi và quất thật mạnh vào người đối phương...đau không, cho đoán nhé, haha.

“Vâng ạ”

Tôi nhìn ảnh trước mặt một cách thích thú, đừng nghĩ là tôi ăn cơm đó nhé. Như đã nói, P'Duen không ăn cơm tối. Nhiệm vụ của P'Duen lúc này là...múc cơm cho cái thằng Bohn. Mẹ nó, bị tật hay gì.

“Muốn ăn thịt heo chiên á” Thằng man rợ lên tiếng chỉ vào đĩa thịt heo chiên tỏi. Đợi chút, có tay chỉ mà không có tay ăn cơm là sao?

“Này” Tôi múc thịt heo chiên vào trong đĩa theo như yêu cầu của người kia và trong khi đinh cúi xuống chơi trờ con sâu một lần nữa nhưng lại bị người bên cạnh tấn công nắm tay tôi lại trước.

“Đút”

Muốn cho bạn thấy gương mặt của nó ghê luôn. Giống như chim con chờ mẹ cho ăn, giống cho đang đợi chủ, giống như cái gì đó van xin, nài nỉ...

“Không có tay hả thằng Bohn, năn nỉ vợ cỡ đó hả”

“Ờ, ứa gan”

“Nhìn đi, nhìn mặt nó đi, đáng bị đấm cho bật ngữa thật sự”

“Ganh tỵ chứ gì, hehe” Người ta không có ganh tỵ, người ta khó chịu thật sự!

****

“Tin tao đi, thằng khô khốc mới nảy là ma” Chủ phòng chỉ vào một người trên màn hình. Chúng tôi đang xem một bộ phim ma. Mấy chuyện kiểu như thế này nghe anh ấy nói rồi lại thấy sợ... Đã nói là không cần nhiều phòng đâu mà vì dù sao cũng tập trung một phòng hết. Thật ra thì phòng P'Boss cũng không lớn cho lắm, làm cho chúng tôi chen chúc đè lên cổ nhau nhưng điều gì đó làm cho chúng tôi không muốn tách nhau ra.

“Đúng đểu, sao nó làm vậy được chứ. Đểu cả đôi thật sự...đến cả thằng béo còn ăn năn”

“Nhưng em nghĩ là đểu rồi nhận ra và dừng lại còn tốt hơn nhiều so với khốn nạn mà không nhận ra phải không P'Thang”

“Tội nghiệp cà rốt thật sự, kiểu này chắc là mê trai... Mật ngọt sẽ giết những con kiến không cẩn thận, lời ngọt ngào sẽ dành cho những người bất cẩn”

“Bom...cô ấy tên là Carol không phải cà rốt, cái thằng hay quên ới”



Và nhiều tiếng nói khác vang lên chỉ trích bộ phim trước mắt. Tôi nghĩ nó đáng sợ nhưng đôi khi cũng buồn cười á. Buồn cười thằng Bohn đây này, mẹ nó sợ ma ạ. Khi có ma xuất hiện nó sẽ giật mình giật cả người tôi, há há.

“Mày cười cái gì”

“Đâu có...”

“Hứ”

Đây là dỗi phải không, haha.

Tôi tựa lưng vào đệm ngồi nhìn những người xung quanh đang chăm chú xem phim trước mặt, mí mắt vô thức khép lại trước khi tựa đầu lên đôi vai rộng.

“Buồn ngủ hả?”

“Ừm...một chút. Chắc là do nghịch nước nhiều nên cảm thấy mệt mỏi”

“Đừng có nói là bệnh nhé Duen” Thằng Bohn cúi xuống nhìn mặt tôi trong khi tay thì đưa lên trán. Bệnh đó hả...cũng có thể. Vừa mệt mỏi, đau nhức, chóng mặt nhưng nhiệt độ vẫn như cũ...chắc là không ôm đâu. Tôi khỏe muốn chết, lần cuối cùng bị bệnh là 4 năm trước rồi. Nhớ không nhầm là bị ba bắt ném vào bồn nước đá vì muốn tôi trở thành chiến binh có sức chịu đựng gì đó của ba không biết.

“Chỉ mệt mệt chút thôi...”

zzZ

***

[Bohn]

“Ngủ mất rồi” Tôi nâng cằm lên nhìn người yêu, khi nó ngủ rồi nhìn giống như một đứa trẻ. Miệng mấp máy như đang nói chuyện, lúc thì cười, lúc thì cau mày, buồn cười muốn chết.

“Aww ngủ mất rồi hả, vậy ngủ phòng tao cũng được á”

“Không sao đâu, để tao về phòng ở resort. Mẹ mày chuẩn bị phòng cho rồi nếu không ngủ tao cảm thấy có lỗi lắm” Đây là sự thật nhé, resort của dì Fun có nhiều người đặt quá trời, dì ấy chấp nhận không cần lợi nhuận lớn như thế để dành cho chúng tôi, nếu không ngủ thì trông thất lễ như thế nào không biết.

“Này người tốt, không phải là nghĩ sẽ làm cái gì khác há” Thằng Bom làm vẻ mặt ranh ma cùng với vỗ vai tôi nhiều lần. Vai của tao cao mà mày vẫn cố với tới nữa hả Bom.

“Cái gì”

Tôi giả vờ hỏi dù đã biết là cái gì, nhìn mặt thôi cũng biết là tụi nó nghĩ cái gì. Đặc biệt là cặp anh em này, cười dâm đãng lắm nha tụi mày.

“Thì cái hoạt động trên giường, ban công, cầu thang mà làm rồi thì rên ú ớ á”

“Ghét vãi, thằng chó Boss”

“Tao nói sự thật, đừng có lớn tiếng làm phiền phòng bên cạnh à”

“Nhưng cũng đừng nhẹ nhàng quá, kẻo tụi tao không nghe thấy”

“Mở cửa sổ nữa nhé anh, tụi em sẽ trèo lên để xem”

“Đừng làm quá sức nhé, ngày mai phải đi hái dâu ở trang trại đó”

Mặt tụi mày nghiêm túc vãi, kiểu này là định lẻn vào xem thật sự à. Nếu mà định làm thật thì xin lỗi nhé, hôm nay không làm đâu, thằng Duen nó mệt.

“Nặng...thật sự, hub” Tôi đặt thân hình mảnh khảnh xuống giường trước khi trải chăn xong và từ từ ngã người nằm xuống bên cạnh... Ô hổ, trước lúc đến nơi đã toát hết mồ hôi. Lúc đầu tôi muốn lãng mạn nên bế theo kiểu cô dâu nhưng ôi mẹ ơi. Thân hình không hề yếu đuối của nó khiến cánh tay của tôi căng cứng đi không được hai mươi chín bước nên đành phải từ bỏ và phải chuyển sang kế hoạch B đó là cõng trên lưng... manly couple quá đi thằng tệ bạc.

Khoan...này là tôi tự suy nghĩ hay là người thằng ngơ nó ấm hơn bình thường?

Tôi dùng tay để đo nhiệt độ ở cổ và trán, nhưng làm được không lâu thì phải dừng lại vì có người quay lại trợn mắt nhìn. Đây là mộng du hay là cai gì thế này...

“Ưm Bohn”

“Làm sao thế” Duen lạnh nói bằng giọng ngái ngủ, vùi mặt vào ngực tôi giống như mèo con cần hơi ấm thế nên là tôi ôm chặt em ấy hơn một chút. Làm người yêu nhau lâu rồi nên quen được rồi đó cái trái tin này.

“Ngủ ngon”

“Ừm, ngủ ngon”

Nó giống như thói quen hàng ngày là chúng tôi phải chúc nhau ngủ ngon mỗi tối. Dù buồn ngủ đến mấy thì chúng tôi cũng phải thức dậy và nói với nhau trước. Nghe có vẻ quá đáng, nhưng mỗi lần làm như vậy, tôi thấy đều ngủ ngon mỗi đêm.

Bụp!

“Ối!”

Đệch, tôi giật mình tỉnh dậy vì tiếng kêu lơn phát ra bên cạnh giường. Dù mới tỉnh dậy nhưng tôi chắc chắn đó là giọng thằng Duen. Và đúng như những gì tôi nghĩ, khi đi tìm, Duen lạnh đang ngồi.

“Duen!” Tôi lao tới đỡ đối phương, ngay khi tay vừa chạm vào cơ thể trắng nõn, hơi nóng ùa vào người đến mức tôi giật mình... Tao nói rồi mà.

“Bohn, nhức đầu...hức”

“Không khóc nhé bé ngoan...Bị sốt thật rồi này, biết vậy hôm qua tốt nhất cho uống thuốc” Dù không phải là bác sĩ cũng biết là nó bệnh. Người tôi nóng như lửa, mặt mũi đỏ bừng công thêm thở hồng hộc. Tôi quyết định bế người yêu đặt lên chiếc giường êm ái, ngay khi đầu chạm vào gối thì liền khép mắt lại dù vãn còn khóc.

“Đi bác sĩ không”

“Không đi...”

“Vậy sẽ không hết bệnh đâu nhé”

“Ưm một chút rồi sẽ hết thôi... khục khục. Thuốc ở trong túi á, lấy giùm chút đi” Ngay cả bác sĩ cũng không muốn đi gặp bác sĩ. Một chút rồi sẽ hết đó hả, nếu người học bác sĩ nói như vậy, tôi đồng ý tin cũng được nhưng nếu triệu chứng không đỡ hơn tôi sẽ đưa bác sĩ đi gặp bác sĩ ngay lập tức, hiểu rồi nhé.

“Này, đây là nước, đây là thuốc”

“Thank” Giọng khàn lắm rồi đó thằng khốn. Người yêu tao đã biến thành P'Tah, Boy Scout mất rồi.

“Kiểu này không đi hái dâu được nữa rồi chăng”

“Mày đi, khục khục, với nhóm P'Mek đi, tao ở lại cũng được”

“Điên à, định để cho tao vứt mày lại một mình hay sao” Tình trạng của mày không có chỗ nào nói lên là ở một mình được. Ngay cả sức để đứng dậy mày cũng không có luôn đó Duen.

Tút tút...

[Làm saooo...]

“Mày, tao với thằng Duen không đi được rồi nhé” Tôi nói với người đầu dây bên kia trong khi mắt nhìn về phía đang nằm thở hồng hộc trên giường.

[Aww, sao thế]

“Thằng Duen nó bệnh”

[Vậy hả, ừm. Đừng ôm coi Mek, nóng // Chỉ một chút thôi] Giọng trầm thấp của Megha xuyên qua cuộc gọi. Tụi nó ngủ cùng nhau, cũng không chắc là ngủ ở phòng bên cạnh hay là phòng nó.

“Vậy thôi nhé, tao chỉ gọi điện báo vậy thôi”

[Ờ, chăm sóc em nó cẩn thận đó. Đêm qua mạnh bạo quá hả hay sao mà Duen bệnh luôn rồi]

“Điên à, nó nghịch nước lâu nên là bị bệnh”

[Ỏ, ờ ờ vậy thôi, tao chơi với chồng đây, hihi]

Tút.

“Bố nhà anh...”

“Khục, ai vậy”

“Thằng Boss”

“Tao ở lại cũng được thật mà...” Vẫn, vẫn không thôi bướng nữa.

“Đừng có bướng, lúc ngỏ lời xin hẹ hò đã nói rồi không phải sao. Anh muốn là người duy nhất trên thế giới được chăm sóc Duen” Khi nghe thấy như vậy, đối phương liền cúi mặt xuống, khuôn mặt vốn đã đỏ bừng vì sốt lại càng đỏ hơn trước vì xấu hổ. Thấy thế tôi liền trèo lên nữa ngồi nữa nằm bên cạnh. Thiệt chứ, muốn đánh cho một trận thật sự.

“Mai mốt không cho chơi nước nữa nhé”

“Hưu, không chịu...vẫn chơi”

“Duen chơi rồi bệnh, Bohn không thích”

“Sao nảy Bohn nói là sẽ làm người chăm sóc Duen...Duen chơi nước không được hả” Đối phương rưng rưng nước mắt, nó nắm chặt bàn tay của tôi trước khi từ từ áp vào cặp má nóng bừng...Chết rồi, tao chết chắc rồi.

“Oke, đầu hàng” Tôi giơ tay đầu hàng trước vẻ mặt cầu xin vừa rồi. Chịu thua...chịu thua thật sự, không có ai đáng yêu hơn người yêu tôi đâu nhá.

Sau lúc đó, tôi không đứng dậy đi đâu hết, nằm xem tivi xen kẽ với nhìn chằm chằm vào thân hình mảnh khảnh đang nằm nhíu mày cùng sự khó chịu. Mồ hôi chảy ra ướt đẫm chiếc áo mỏng. Những chiếc móng tay siết chặt và cắm sâu vào da thịt tôi chặt đến mức tôi phải đưa tay giữ lại.

“Để Bohn lau người cho, người sẽ thấy thoải mái hơn”

Không đợi nghe câu trả lời, tôi lập tức đi tìm chậu nước và khăn tắm. Tôi chưa bao giờ lau mình cho ai cả. Eh, hình như là có, nhớ là từng lau cho thằng Ben thì phải. Khi có được thứ mình cần thì tôi cởi áo quần của đối phương ra hết. Không cần phải xấu hổ đâu, thấy hết mọi ngóc ngách rồi.

Tôi từ từ dùng khăn nhẹ nhàng lau người cho đối phương. Bắt đầu từ gương mặt đẹp trai, chiếc cổ thon, tấm ngực trắng nõn cho đến lòng bàn chân. Nghĩ là dễ dàng không với việc phải kiềm chế bản thân không cho làm bất cứ điều gì với người bệnh. Bạn nhìn vào tấm ngực phập phồng với nhịp thở hổn hển đó đi, nào là còn tiếng rên rỉ nhẹ nhàng phát ra phát ra từ khuôn miệng đầy đặn, đôi mắt ngọt ngào ướt át vì bị sốt. Khốn nạn! Làm kiểu này thì giết tao đi.

“Ưmm Bohn”

“Đừng có rên rên mà kẻo của tao lên...bình tĩnh lại nhé Bohn, mày làm được mà, mày giỏi lắm” Tôi tự nhủ rồi tiếp tục lau mình cho người yêu. Người mày chỉ có bấy nhiêu mà tại sao vẫn chưa lau hết nữa chứ, hay là vì tay tao run...

“Bohn...”

“H...hả, làm sao”

“Kéo màn lại giùm một chút được không”

“Ờ...ừm” Nghe vậy, tôi lập tức đứng dậy đi kéo màn lại. Thật ra cũng muốn đâm nhưng không làm thì tốt hớn...tội nghiệp người bệnh.

“Quay lại được rồi...đừng đi lâu” Mắt mày...ôi con mèo!

“...”

Ối! Mày giỏi khiêu khích quá đó. Sao lại phải nhìn bằng ánh mắt kiểu đó chứ, còn cắn môi làm gì, bị ngứa miệng hả em yêu. Có lẽ tôi cần phải tìm thứ gì đó để đánh lạc hướng mình. Cái gì thì được đây...cái chết tiệt này đi vậy. Trong khi tôi đang tìm thứ đó, nơi khóe mắt nhìn lại nhìn thấy quảng cáo trên tivi.

Đó là một quảng cáo đồ lót hấp dẫn với nhân vật chính là một phụ nữ xinh đẹp. Chưa bao giờ nhìn thấy khuôn mặt này trước đây, đoán chắc là không nổi tiếng...hoặc là tôi không quan tâm. Mặc kệ đi, chiếc áo ngực màu đen có họa tiết ren khiến cô ấy trông gợi cảm và mạnh mẽ. Ngày xưa tôi thích những cô gái mạnh mẽ, năng nổ như thế này, tôi cứ nằm đó và để cho đối phương giải quyết mọi việc. Không có nhiều những lần mà tôi chủ động trò chơi, người đó chắc chắn phải rất tuyệt vời... hoặc không thì phải rất dễ thương như con mèo bên cạnh.

Phập!

“Hới”

Mọi chuyện diễn ra quá nhanh đến nỗi tôi thậm chí còn không có thời gian để nhận ra. Khi nhận ra lần nữa thì người bệnh đã ngồi trên đùi tôi rồi, khuôn mặt nó cau có, không hài lòng. Đây là đang giận hả? Vẫn chưa kịp hỏi gì thì lại phải sốc lần nữa khi đối phương dịch chuyển xuống giữa hai chân tôi.

“Làm gì thì làm đi...cái tao cũng làm được. Gái đẹp thân hình chuẩn gì chứ...vô nghĩa”

Thằng Duen chỉ nói vậy thôi rồi kéo khóa quần của tôi xuống khiến cho phần cứng đầu bật ra đối mặt. Này không phải ham muốn đâu nhé...nhưng cũng có tâm trạng từ nãy đến giờ và đã tìm thấy những thứ khác để làm phân tâm.

“Duen, đừng!” Tôi hét lên ngăn cản, giữ khuôn mặt đối phương lại, không cho cúi xuống phần thân giữa của mình. Điên mất rồi...này là nó định làm điều như tôi nghĩ phải không.

“Ở yên”

Không nói gì nhưng nó bóp Bohn nhỏ như đe dọa. Đau vãi, mày thích bạo dâm hả Duen... Nhìn có vẻ như nó đang tức giận chuyện gì đó. Có không vậy, hay là giận chuyện tao có tâm trạng lúc mày đang bênh. Hới, xin lỗi, xin lỗi...

“Ưm!”

Mải mê suy nghĩ chỉ được một xíu thì tôi phải khẽ rên lên khi cảm nhận được cảm giác mềm mại, ẩm ướt nơi vùng nhạy cảm của mình. Chiếc lưỡi nóng bỏng từ từ liếm dọc thân dài, bàn tay trắng nõn vuốt ve lên xuống khơi dậy hưng phấn.... Ai dạy mày thế?

“Ưm Duen, làm kiểu này không tốt đâu nhé” Bây giờ nó đang bị bệnh nếu nó làm cho tôi...tôi chắc chắn không thể nào kiềm chế được bản thân mình.

Nhìn có vẻ Duennhaw không mấy để ý đến lời tôi nói vừa nảy bởi vì tôi đang bận trao tình yêu cho con trai tôi. Oke, không kiềm chế nữa nhá. Từ bây giờ trở đi những gì xảy ra tiếp theo tất cả đều là lỗi của mày đó nhé. Tôi đưa một tay ra xoa gáy cho đối phương thoải mái.

“Ahh, tốt”

Tôi liếm đôi môi khô khốc của mình khi khoang miệng nóng bỏng chiếm lấy phần thân giữa cơ thể tôi. Chiếc lưỡi nóng bỏng vẫn làm tốt nhiệm tạo niềm hạnh phúc cho tôi không hề giảm sút. Dáng vẻ vụng về nhưng dũng cảm trong lúc làm của người yêu tôi khiến tôi ngạc nhiên. Kể từ khi chúng tôi ở bên nhau, nó chỉ làm cho tôi đúng ba lần và lần nào tôi cũng là người xin xỏ. Chưa có lần nào ngoại trừ lần này Duen tự mình làm mà không tôi không hề xin xỏ.

“Khục”

“Có bị sao không” Dứt câu tôi liền rút phần thân giữa ra khỏi khoang miệng nóng ấm. Không biết nó vội vàng cái gì mà lại ấn vào sâu đến như vậy, nó không thể nào vào hết đâu nhé.

“Ưmm”

“Đủ rồi, đi ngủ đi” Tất nhiên...nếu nó vẫn tiếp tục làm tôi chắc chắn không thể nào ngăn cản bản thân mình đươc nữa.

Xem ra đối phương có vẻ không nghe lời tôi cho lắm bởi vì nó chuyển người sang ngồi vào lòng tôi trước khi nắm cây gậy nóng bỏng chĩa vào con đường chật hẹp. Hới, hới...

“Duen, không muốn”

“Im đi...ực”

“Duennhaw!”

Tôi hét lớn rồi đẩy thân hình mảnh khảnh đang ấn hông mình xuống một cách mạnh bạo cho nằm xuống sau đó cưỡi lên người, dùng hai chân đè người đối phương xuống để không thể cử động.

“Bị điên khùng cái gì hả!”

“Hức”

“Đừng khóc, nói cho nghe trước đi. Tại sao lại làm như thế, hửm” Nếu là lúc bình thường thì tôi sẽ thích lắm nhưng bây giờ nó đang bệnh mà công thêm còn có vẻ giận dỗi nữa. Vừa nảy nếu tôi không cản lại, lỗi nhỏ chắn chắn bị rách. Điên hay sao mà nhấn xuống trong khi chưa làm một chút gì để mở đường.

“Hưu...thì Bohn đó”

“Anh làm sao?”

“Bohn nhìn gái”

“...” Nói xong thằng Duen giấu mặt đi rồi khóc lớn. Khoan đã...gái nói đến ở đây là nói đến cô gái xinh đẹp trong bộ đồ lót màu đen đó phải không?

“Nhưng mà người ta...ở trên màn hình đó nhé”

“Gái thì chính là gái!”

“Oke oke”

“Đểu!”

“Này là...Duen ghen anh nên mới làm như thế hả” Tôi nở nụ cười, bế người đối phương lên ngồi trên đùi mình như trước cùng với ấn nụ hôn xuống đôi mắt đỏ hoe với đôi môi đang bĩu ra cùng với tình yêu và sự trìu mến. Ối, người điên gì mà đến cả ghen cũng dễ thương nữa.

“Ừm...Hử, không, không...không phải. Duen không có ghen!”

Duennhaw lắc đầu không chịu nhận, nhăn mặt không hài lòng. Nói dối không bao giờ mượt, vợ ai vậy chứ.

“Oke oke. Vậy...muốn nằm trên hả?”

“Hư...không có muốn...nhưng Ram nói là Bohn thích người gỏi chủ động. Nếu Duen không nằm trên thì nó không gọi là chủ động” Vậy...cái câu trước đó chính là nghĩ tôi thích cô gái mặc đồ lót đen đó à?

“Bohn chỉ yêu một mình Duen thôi nhé”

“Nói dối...mới nảy còn nhìn người ta rồi làm vẻ mặt hứng tình kia kìa”

Sao nảy nói là không ghen mà. Rồi còn cau mà nhìn chằm chằm là gì nữa đây. Thằng Duen chắc chắn là chơi bùa với tôi luôn, cảm giác rơi vào lưới tình của nó đến nỗi ngóc đầu lên không được. Nếu nó đến để lừa lấy tiền của tôi có lẽ tôi sẽ cho hết mọi thứ mà mình có.

“Bởi vì Bohn lúc nào cũng nhớ Duen là đằng khác cho nên mới làm vẻ mặt kiểu đó” Nói xong, tôi tiến lại gần hơn cho đến khi trán chúng tôi chạm vào nhau.

“...thật hả”

“Dạ”

Tôi trao cho vị bác sĩ tương lai một nụ hôn mãnh liệt, chiếc lưỡi nóng bỏng trêu chọc và dẫn dắt chiếc lưỡi nhỏ đi theo. Chẳng bao lâu, cảm giác thô ráp chuyển sang thứ gì đó ngọt ngào đến nỗi phải rên rỉ thỏa mãn trong cổ họng. Dù Duen không giỏi trong chuyện này cho lắm nhưng vẫn khiến tôi phát điên. Tôi rời nụ hôn khỏi khóe miệng xinh đẹp một lúc, đưa tay lên đỡ lấy khuôn mặt tròn trịa cho nghiêng lại cho thuận tiện tiếp nhận. Tôi rít miệng ngay lập tức khi cặp mông nghịch ngợm di chuyển cọ xát trêu chọc Bohn nhỏ. Lúc đầu tôi nghĩ có lẽ là vô ý, nhưng khi nhìn thấy khóe miệng ấy nhếch lên thành một nụ cười xấu xa đó... Con mèo này độc ác quá.

“Đủ rồi nhé, nếu chúng ta có gì đó với nhau lúc này Duen sẽ bệnh nặng hơn đó”

“Không thấy bị gì hết...”

“Đừng có bướng, Bohn không muốn làm cho Duen đau đâu nhé” Nhanh nhanh xuống đi! Cái núm vú hồng hồng đó hút mắt thật sự. Ối trời ơi, đây là tôi đang bị ông trời trêu chọc có đúng không vậy.

“Hưu, không có đau đâu nhé...”

Tiếng thở hổn hển vì cơn sốt vang lên bên tai tôi. Tuy nhiên, tôi vẫn có thể chịu đựng được, khoanh tay và giữ vẻ mặt điềm tĩnh. Kẻo chịu không nổi, tự dừng trò chơi lại không được, đang ở đâu rồi vậy nè...

“Bohn...vào nhanh lên đi mà, Duen cần Bohn nhé”

“Ối, nếu bị gì thì không biết đâu nhé” Người có cố gắng sẽ là người giỏi. Chuẩn bị tinh thần lẫn thể xác đi, chắc chắn tao sẽ không làm chỉ mỗi một lần thôi đâu!

“Hức”

“Xin lỗi nhé, do không co gel” Tôi nói xin lỗi, ngón tay của tôi chỉ giúp ích ở mức độ nhất định chứ không có gel lối nhỏ phía sau thực sự rất hẹp, chắc chắn sẽ bị đau. Sau khi suy nghĩ một lúc không lâu, ý thức của tôi trở nên phân tán. Con tim phấn khích khi cảm nhận được sự đụng chạm nóng bỏng ở lòng bàn tay còn lại. Đầu lưỡi nhỏ lướt dọc theo kẽ ngón tay cho đến tận đầu ngón tay. Chẳng mấy chốc, ngón tay của tôi đã ướt đẫm chất lỏng từ miệng của thân hình mảnh khảnh. Tôi lập tức hiểu ra hành động của em ấy liền rút ngón tay trước đó ra và từ từ thay thế bằng ngón tay được bôi trơn.

“Ah Bohn”

Một tiếng rên ngọt ngào thoát ra khỏi khuôn miệng đầy đặn. Đôi bàn tay trắng nõn luồn vào mái tóc đen của tôi để trút hết cảm xúc, có cả đưa gương mặt lại gần để hôn tôi nữa. Quất nhau đi...thằng ngơ này, mẹ nó...

“Khoan đã” Lưỡi của chúng tôi quấn vào nhau mãnh liệt đến nỗi phát ra tiếng. Tôi phát ra một âm thanh trầm thấp trong cổ họng thỏa mãn với nụ hôn, đưa ngón tay ra vào, cố ý nhấn mạnh sự hưng phấn của Duennhaw.

“Ahh Bohn giỏi trêu, ưm”

“Bohn biết là Duen thích, ưm”

Nếu không thích thì chắc chắn sẽ không thể hiện vẻ mặt hạnh phúc như vậy đâu. Thấy không, tôi là người tốt đến cỡ nào, hehe. Tôi đưa lòng bàn tay nóng bỏng của mình dọc theo làn da trắng nõn, xoa bóp phần đầu ti xinh đẹp cho đến khi nó đỏ lên. Tay còn lại di chuyển ra vào, tăng dần số ngón tay lên làm ba. Bức tường mềm mại bên trong vừa khít nuốt chửng giống như đang mời gọi nhanh chóng bước vào.

“Bày Bohn...áh”

“Dạ”

“Ah, làm dấu...ưm...như thế nào”

“...”

Những ngón tay đang trêu trọc thân hình mảnh khảnh bỗng dưng dừng lại. Tôi nhìn người yêu dường như không thể tin được vào tai mình. Hôm nay tôi đã sốc vì thằng Duen bao nhiêu lần rồi thế này? Từ trước đến giờ có bao giờ muốn làm dấu cho tôi, à không...chưa từng làm thì đúng hơn.

Nói chung...tao dạy không công cho mày một lần nhé, thằng virus.

“Hư...nói đi”

“Định làm cho Bohn hả?”

“Ừmm...người khác sẽ biết rằng Bohn có Duen rồi, sẽ ngừng dây dưa với bạn trai của người ta nữa... khó chịu”

Bác sĩ tương lai trước mặt cau mày khó chịu. Đây là những lời mà nghe rồi mà muốn đè nó ra cưỡng hiếp thật sự, nếu Duen là con gái tôi se kéo đi đăng kí kết hôn rồi để cho khỏi bỏ trốn. Ai day cho ăn nói kiểu này đây hả. Đừng tưởng một kẻ man rợ như tôi thì không biết xấu hổ. Nhìn vào bây giờ xem, mặt nóng sắp nổ rồi.

“Làm như thế này”

Kể từ lớp học hôn ngày hôm đó...cũng không nghĩ là sẽ có lớp dạy làm dâu hôn. Tôi bắt đầu hướng dẫn người ngồi trong lòng mình từng bước một. Trong lúc đó, liên tục đưa ngón tay ra vào cái lỗ chật hẹp khiến giọng nói lúc nào cũng run rẩy. Đây không phải là trêu chọc đâu nhé, hehe.

“Mút mạnh”

“Ưm...không thấy gì hết, á”

“Vậy xem lại này”

Tôi nắm lấy cổ tay trắng trẻo và mút nó cho đến khi dấu hôn xuất hiện. Nghiêm túc mà nói... tôi mượt mà tạo ra hơn mười dấu hôn trên cơ thể nó rồi. Aww, cơ hội hiếm có muốn chết. Duen không say, nghĩa là bây giờ nó đang tỉnh táo mà không phản đối hay là kêu la chắc chắn là nó đồng ý. Thằng Bohn này được lợi thật sự, haha.

“Hưu...khó”

“Không khó đâu, đâu thử làm lại xem”

Thân hình mảnh khảnh đưa mặt xuống hõm cổ tôi, cả hai bờ môi cố gắng mút mát trên làn da để tạo thành vết. Không giống như đang mút chút nào mà giống như tôi đang bị một đứa trẻ nhỏ đùa giỡn, để nước bọt dính trên mặt vậy, haha.

Rít!

Chắc là nó đọc được suy nghĩ của tôi, thế là tăng lực mút cho đến khi tôi cảm thấy đau nhói...

“Được rồi...Duen giỏi quá, hehe”

“Giỏi ạ, để Bohn sẽ thưởng cho” Tôi rút cả ba ngón tay ra, cầm phần thân giữa đặt ở giữa lối vào. Ngẩng mặt lên do dự nhìn người yêu, có nên đưa vào hay không...Oke, dù bây giờ tôi đang hứng và cũng rất muốn nhưng mà thằng Duen nó đang bệnh nếu tôi làm bây giờ thì rất khốn nạn phải không?

Mà cũng khốn nạn rồi mà...

“Duen tự đưa vào”

“Nhưng...ah”

Những gì bắt đầu là tiếng kêu ngăn cản đã phải chuyển thành tiếng gầm gừ trầm thấp khi đầu nhọn từ từ trượt vào bên trong. Điều đầu tiên mà tôi nhận ra được đó chính là sự nóng bỏng, cực kỳ nóng. Nóng cực kỳ luôn, vì bị bênh hay sao nhỉ...

“Ưm Duem, chậm chậm từng chút một thôi kẻo đau đấy, ah” Tôi cố gắng kìm nén ham muốn của mình không cho đẩy hông lên. Lòng bàn tay to lớn siết chặt vòng eo thon gọn đến mức để lại vết đỏ. Người phía trên gật đầu hiểu ý trước khi từ từ đẩy mình xuống cho đến khi hoàn toàn chiếm trọn phần nam tính. Sự co bóp chặt chẽ và sức nóng từ bức tường mềm mại khiến tôi mỉm cười hài lòng.

“Đừng siết chặt quá, kẻo Bohn sẽ tới đó...”

“Nói chuyện...á, đáng ghét”

“Cũng đúng đó...nhìn đi, bây giờ vẫn chưa ngừng siết chặt nữa, ưmm” Tôi nhấc chiếc hông tròn trịa lên cho đến khi phần thân giữa gần như rớt ra rồi thả ra cho rơi xuống từ từ. Ô hổ, sướng vãi.

“Ah Duen cũng không muốn siết chặt...ưm...nhưng của Bohn nó to...ah...thằng trâu bạch tạng đuôi mọc ngược!”

“Cảm ơn đã khen ạ, hehe”

Ngay cả lúc quất nhau mà nó vẫn mắng tôi đây này. Thấy không là nó đang rất tỉnh táo, không có say. Tôi nở nụ cười tươi, giữ chặt cái hông trắng bắt đầu thiết lập nhịp điệu lên xuống chậm rãi nhưng chắc chắn. Tôi đẩy hông mình lên theo cùng nhịp điệu với đối phương, một cảm giác râm ran sung sướng lan đến đầu ngón chân, ngón tay.

“Bohn...Duen sướng, ahhhh”

“Duen ăn nói khiêu dâm”

Tôi thì thầm bằng giọng khàn vì kích thích trước khi nâng cằm người kia lên để cho đón nhận nụ hôn. Bắt đầu tăng tốc độ thâm nhập cho đến khi thân hình mảnh khảnh run rẩy, cả hai cánh tay trắng nõn ôm chặt lấy cổ tôi. Tôi cố ý nhấn mạnh vào điểm kích thích của người yêu, nhấn mạnh như vậy đến khi Duennhaw rên rỉ ầm ĩ và ép hông chấp nhận mà không cần tôi phải mở đường.

“Hư...ah...áh!”

“Bên trong nóng quá Duen ơi”

“Ưm...đừng nói nữa”

Duennhaw dùng tay bịt miệng tôi, lắc đầu qua lại, rên rỉ ngọt ngào, tăng tốc độ thâm nhập nhanh hơn trước cho đến khi tôi phải nghiến răng nghiến lợi để theo kịp nhịp điệu của đối phương.

“Ưm, Duen dừng lại trước đã, anh sắp ra rồi”

“Ưm ah ah Bohn”

“Duen, anh xin...ah... lấy ra trước”

Không nổi nữa rồi, tôi cố gắng ngăn chiếc hông tròn trịa cho dừng nhịp độ lại nhưng nó không có tác dụng nên tôi phải hét lên nói. Thân hình mảnh khảnh bây giờ giống như không quan tâm đến bất cứ điều gì, em ấy lấy vai tôi làm điểm tựa và luôn duy trì giao tiếp bằng ánh mắt với tôi.

“Không muốn... áh... cấm lấy ra”

“Không...ah...không được”

“Ah...ra bên trong Duen nhé ạ...”

Khi nghe được như thế, tôi không còn quan tâm cái gì nữa. Dập hông thật mạnh và dữ dội, trao đổi lưỡi với người yêu một cách nóng bỏng mãnh liệt xen kẽ với việc mút mát bộ ngực đẹp đẽ. Đứa trẻ giỏi dụ dỗ ới. Duennhaw rên rỉ lớn tiếng, lối nhỏ bóp chặt da thịt tôi đến mức toàn thân tê dại. Không lâu sau, vị bác sĩ căng cứng và phóng ra chất lỏng tình yêu của mình trước.

“Ahhhhhhhh...Bohn” Một tiếng rên ngọt ngào vang lên trước khi tôi bị tóm cổ và hôn. Niềm hạnh phúc nhận được khiến tôi quên mất Duen lạnh đang bị bệnh. Hai cánh tay to lớn nâng cơ thể mảnh khảnh lên cao để dễ dàng thâm nhập vào trong sau đó di chuyển hông nhịp nhàng ra vào. Nhưng mồ hôi chảy ra từ cơ thể của cả hai đã khiến cho tấm nệm ướt đẫm.

“Duen thích chỗ này...Bohn nhớ được”

“Ah...áh”

Tôi nở một nụ cười thật tươi trước khi dồn hết sức lực vào cú thúc cuối cùng, bắn dòng tinh dịch màu trắng đục vào trong người người yêu. Thúc thêm vài lần để chắc chắn rằng đã hết dù chỉ một giọt rồi từ từ nằm xuống cùng với Duennhaw nằm bên trên người mình. Hanh phúc điên cuồng.

“Nóng quá...ưm, khuyên tai đẹp thật” Thằng Duen đeo chiếc khuyên tai màu đen thật sự rất tỏa sáng, nhìn rất là badboy. Khuyên tai thì còn đó nhưng bánh răng thì không còn đeo nữa, không phải mất hay là bị gì đâu nhé. Bác sĩ ngơ nói là không muốn đeo vì sợ các cô gái trong trường đại học cắt cổ trộm bánh rắng đi, haha.

“Của Bohn cũng đẹp...ah. Lấy Bohn nhỏ ra được rồi, Duen nóng”

Tôi gật đầu, bắt lấy phần hông từ từ nâng lên cho đến khi phần thịt nóng ấm rơi ra ngoài cùng với một lượng lớn chất lỏng tình yêu chảy ra. Thấy rồi muốn đánh nó thật sự.

“Đứa trẻ hư này, Bohn cố gắng lo lắng cho sức khỏe rồi xem Duen làm đi” Bản thân tôi cũng không có kiến ​​thức về vấn đề này nữa. Liệu cơn sốt của nó có trở nặng hơn lúc đầu không nhưng lúc nảy người cũng nóng đến mức chắc nhiệt kế còn nổ tung. Nếu tnóng hơn thế này chắc chắn sẽ bị co giật. Nói qua cũng nói lại... tôi cũng không thể đổ lỗi cho một mình nó được, tôi là người đã làm tất cả những việc đó.

“Ưm...thì Bohn thích á”

“Thì đúng là cũng thích thật đó”

“Lau người giúp đi”

“Vâng ạ”

Aww, thử đi hỏi con trai trên đời xem có ai mà không thích chứ. Ngoại trừ những người sợ bạn gái có thai thì họ không thích xuất bên trong. Không lâu sau đó thì tôi bắt đầu cảm thấy buồn ngủ, không phải gì đâu. Bây giờ vẫn còn rất sớm, bình thường những ngày nghỉ như thế này phải ngủ đến tận trưa rồi mới dậy, nhưng phải hoạt động ra mồ hôi như thế này thì càng buồn ngủ hơn.

“Này, biết không, khi nào một người có hai trai tim không”

“Há? Có vụ đó nữa hả”

“Có chứ”

“Vậy lúc nào?”

Phập!

Vị bác sĩ tương lai di chuyển người lên để mặt ngang tầm với tôi, cánh tay trắng vòng qua cổ ra sức kéo buộc tôi phải tiến lại gần hơn cho đến khi cơ thể chúng tôi gần nhau. Chỉ có chiếc áo sơ mi mỏng manh của tôi là đang vật ngăn duy nhất.

Thình thịch...

Có vẻ như tôi đã biết câu trả lời rồi...

“Đó là khi chúng ta ôm người mà chúng ta yêu”

Tôi cảm thấy như mình có một trái tim khác ở bên phải lồng ngực. Nó đập nhanh đến mức tôi có thể cảm nhận được cảm xúc của đối phương. Duennhaw có lẽ cũng có thể cảm thấy nhịp tim của tôi đang đập nhanh không thua gì...

“Không cần phải cảm động nhé, tao mượn lời của người khác”

Thằng điên Duen, thằng bệnh.

Cập nhật: 24/06/2024

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện My Engineer: Có Áo Thực Tập Kỹ Thuật, Có Bánh Răng, Có Vợ Chưa?

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook