Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 2: Được cứu

Đàm U Trúc Mộng

31/12/2023

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 29/09/2023

Phòng chỉ huy Phi thuyền Norn.

Trưởng quan cao lớn lãnh khốc ánh mắt lạnh lẽo nhìn chăm chú vào mấy binh linh Alpha cường tráng trước mặt, một đấm nện xuống bàn chế tác từ thép cứng, cơn giận dâng trào, "Mấy người có thấy mất mặt không? Để một Omega tước vũ khí khống chế bác sĩ ngay trước mắt!"

Pheromone thuộc về Alpha cao cấp trút xuống, toàn bộ không gian tràn ngập cảm giác áp bách mạnh mẽ, ép tới mức bọn họ ngay cả đầu cũng không nâng lên được.

"Cao Xuyên!"

"Có mặt."

"Đọc điều lệ quân đội thứ năm."

"Cho dù gặp bất luận trạng thái hay tình huống nào, vũ khí không rời người! Trưởng quan tôi sai rồi, thật sự Omega đó có khuôn mặt quá đẹp, tôi nhất thời không phản ứng kịp nên..."

Không có một Alpha nào sẽ thừa nhận chính mình bại bởi Omega yếu đuối, đó là cao ngạo trời sinh đã có sẵn trong xương cốt Alpha.

"Được. Tôi đồng ý người kia quả thật mang vẻ đẹp hiếm có." Liên Phong cười lạnh một tiếng, trên cao nhìn xuống Alpha cấp dưới đang cắn răng tỏ vẻ không phục này, "Nhưng, nhất thời không phản ứng kịp?"

Anh ta giơ tay thao tác trên bàn điều khiển vài cái, màn hình thực tế ảo dài đến mười mét bắt đầu chiếu một đoạn ghi hình. Từ lúc Thẩm Ngôn hôn mê đến mở mắt xoay người xuống giường, tiện đà nhanh chóng cướp vũ khí, toàn bộ quá trình chỉ giằng co vài giây ngắn ngủn.

Lặp lại đoạn clip này vài lần, Liên Phong 'rầm' một tiếng đóng màn hình, trào phúng nói: "Hiện tại không có bất kỳ phiền nhiễu, giờ nói xem, trong số mấy người ai thấy rõ động tác của cậu ấy?"

"......"

Toàn bộ Phòng chỉ huy lặng ngắt như tờ.

Tất cả binh sĩ Alpha đều gục đầu xuống, kiêu ngạo thuộc về Alpha giờ phút lại bị đập nát không còn một mống, trong đó còn kèm theo cảm giác hoang đường khó tin.

Bọn họ vậy mà thật sự bị đánh bại bởi một Omega, còn là một Omega xinh đẹp bị thương nặng?!

"Thua một Omega cũng không đáng sợ, đáng sợ chính là không nhận thức được sai lầm của bản thân, tự đại cuồng vọng. Nhiệm vụ lần này kết thúc, toàn bộ nghỉ phép hủy bỏ, huấn luyện gấp đôi cho tôi!"

"Vâng!"

*

Có lẽ thể lực tới cực hạn, Thẩm Ngôn không cẩn thận ngủ thiếp đi trong Khoang trị liệu.

Cậu ngủ cũng không thoải mái, mơ mơ màng màng lại thấy đêm trước hôm tự bạo, nghe kể về Vua Dị Thú đến từ vực sâu làm ô nhiễm toàn bộ tinh cầu.

Xúc tua màu đen dính nhớp gắt gao cuốn lấy cơ giáp trắng, Tinh Thần Lực ô nhiễm ghê tởm cũng theo đó đến, cậu như con bướm dính chặt trên mạng nhện không thể trốn thoát, từng bước từng bước bị kéo vào trong bóng đêm vô tận.

Khởi động hệ thống tự bạo, nháy mắt cậu bị bao phủ trong ánh sáng chói mắt nóng rực, có thể cảm nhận được làn da đau đớn do bị đốt.

Dù vậy khoảng khắc kế tiếp, Thẩm Ngôn phát hiện mình đang ở trong một cái kén màu trắng khổng lồ, xúc cảm quen thuộc xuyên qua sợi tơ mỏng truyền tới, đôi mi nhíu chặt được vuốt phẳng, thiếu niên chậm rãi mở mắt.

Một tiếng 'Tích', Khoang trị liệu thông báo đã điều trị xong, có lẽ là ảo giác, Thẩm Ngôn cảm giác thấy hơi khôi phục được một chút.

Cửa khoang mở ra, Thẩm Ngôn từ trong Khoang trị liệu ngồi thẳng người, đầu tiên phát hiện ngoài cửa có vị khách không mời mà đến.

Thân hình sĩ quan Alpha cao lớn mặc trang phục tác chiến màu đen, dáng người đĩnh bạt, quân ủng bằng da bước trên sàn phát ra tiếng ' lộp cộp', nhanh chóng đi về phía cậu rồi dừng lại cách đó ba mét.

Mặt anh ta lạnh lùng, khoanh tay trước ngực, tầm mắt dừng trên khuôn mặt tinh xảo kia một chút, tiện đà dùng mắt đánh giá nửa người trên trần trụi của thiếu niên lộ ra bên ngoài, dường như đang phán đoán Omega trước mặt vì đâu lại có sức chiến đấu mạnh mẽ đến vậy.

Omega này không nhỏ bé gầy yếu giống Omega bình thường, vóc người cậu thon dài, eo lưng thẳng tắp, khung xương lớn nhỏ đúng chỗ, cơ bắp mỏng bao trùm lên trên, phác họa đường cong trôi chảy, có thể cảm nhận được lực lượng ẩn chứa trong đó.

Tuy vậy màu da cậu lại trắng quá mức, đèn trần chiếu xuống tạo thành vầng sáng lạnh mờ ảo, mê hoặc người ta muốn thử trải nghiệm xem cảm nhận liệu có trơn trượt như vẻ bề ngoài không.

"Có việc tìm tôi sao? Chờ tôi mặc quần áo đã."

Thẩm Ngôn quen ánh mắt mọi người tụ trên người cậu, nhận thấy đối phương không có ý xấu, liền phối hợp cầm quần áo sạch bên cạnh bắt đầu mặc.



Cậu hiện tại vẫn chưa có quan niệm về giới tính A hay O, theo bản năng cảm thấy hai người đều là nam, chỗ nào nên có đều có, dù sao nhìn thấy cũng không ít đi lạng thịt nào.

Thẩm Ngôn một bên cầm lấy quần dài nhét đôi chân dài thẳng tắp trần trụi vào, một bên trong đầu hỏi hệ thống, 【Người này là 'Alpha chất lượng tốt' mày nhắc đến sao?】

Tuy rằng chưa giao thủ, nhưng bằng trực giác phán đoán giá trị vũ lực của đối phương không hề thấp, khí thế cũng không bình thường, hiển nhiên không phải có thể so sánh với binh sĩ thông thường.

【Không không không, anh ta không phải.】 Hệ thống hoảng sợ, kích động phản bác: 【Anh ta không phải ——!!】

【À.】 Thẩm Ngôn chớp chớp mắt, không rõ vì sao hệ thống kích động đến thế.

Nếu hệ thống có thể nói thật, phỏng chừng giờ phút này sớm đã gấp đến độ mồ hôi đầy đầu, 【Alpha này không phải mục tiêu nhiệm vụ, cho dù Độ hảo cảm của anh ta với cậu có đầy cũng không có bất cứ tác dụng gì. Chờ gặp được mục tiêu nhiệm vụ, tôi sẽ nói với cậu!】

【Được.】

Liên Phong không đoán được Omega này lại to gan đến vậy, dám làm trò thay quần áo trước mặt Alpha.

Tầm mắt anh ta không cẩn thận rơi tới trên chiếc đùi trắng cùng chiếc mông vì mặc quần mà hơi nhếch lên, lập tức như bị sặc đến kịch liệt ho khan vài tiếng, đột ngột dời mắt đi, yết hầu căng lên, nhưng ngữ khí vẫn lạnh nhạt như cũ, "Cậu tên Thẩm Ngôn?"

"Ừm."

"Một Omega vì sao lại ở Hành tinh hoang?"

"Từ nhỏ tôi đã lớn lên ở đó, sau đó cha mẹ đều bị Thú Tinh giết chết, chỉ còn một mình tôi." Nói tới đây, lông mi Thẩm Ngôn rũ xuống, giọng nói mang theo vài phần bi thương.

"... Xin lỗi." sắc mặt cứng đờ Liên Phong, nhanh chóng nói sang chuyện khác, "Phản ứng tốc độ lẫn kỹ năng của cậu rất tốt, từng học qua?"

"Là một Omega từ nhỏ lớn lên tại Hành tinh hoang, cần có chút thủ đoạn bảo vệ mình, anh thấy đúng không?" Thẩm Ngôn nghiêng đầu nhìn về phía y, khóe môi hơi nâng lên, giữa đôi mắt tím như sóng sánh ánh nước, cực kỳ dụ người.

"......"

"Đã so sánh gen chưa?"

"Chưa từng làm."

Liên Phong nghĩ đến cha mẹ đối phương đã chết, dáng vẻ lẫn thân phận bình thường, không giống có thể sinh được Omega xinh đẹp thế này, xem ra sau khi trở về phải nhanh giúp cậu làm so sánh gen.

Lại đề cập vài câu hỏi, sĩ quan Alpha nhìn thiếu niên đã thay một thân chế phục màu xám, cho dù quần áo bình thường nhất vẫn không ảnh hưởng đến dung mạo cậu, eo thon chân dài, dáng người hoàn mỹ.

Chỉ là sắc mặt đối phương còn xanh xao, cánh môi nhạt ánh lên chút màu máu, thỉnh thoảng sẽ đau đớn

nhíu màu, thoạt nhìn cực kỳ suy yếu.

Cơ thể còn chưa khôi phục sao?

"Cậu nghỉ ngơi trước, tôi gọi bác sĩ chủ trị lại đây." Liên Phong không khỏi nhíu chặt chân mày cứng rắn.

Alpha luôn có một loại thiên ý muốn bảo hộ Omega, nhưng nhìn đến Thẩm Ngôn như vậy, anh ta cảm thấy chính mình ngoài trừ ý muốn bảo hộ xuất phát từ nội tâm ra, còn có một loại xúc động khác, suy nghĩ thật đáng sợ.

Thu liễm sạch sẽ pheromone đang theo suy nghĩ xao động trồi lên, sĩ quan Alpha không dám truy tìm đến cùng, vội vàng đi ra ngoài.

Ngoài cửa, mấy binh lính Alpha mắt trông mong chờ, để xem ai vào trước nhìn Omega một cái mà thiếu chút nữa đánh nhau.

Nhìn thấy trưởng quan ra, bọn họ lập tức thẳng sống lưng, theo huấn luyện đứng xếp thành một hàng, "Trưởng quan!"

"Đều đứng chỗ này gì, còn không mau cút trở về huấn luyện đi!"

Liên Phong dùng quân ủng màu đen đạp Alpha gần nhất một cái, nội tâm nôn nóng dường như tìm được cách phát tiết, anh ta giơ tay cởi bỏ cổ tay, lạnh lùng nói: "Tôi đi cùng các cậu."

Trong tiếng binh sĩ rên la, sĩ quan hung hăng dạy dỗ cấp dưới một trận.

*

Phòng nghỉ.

Mấy Alpha đã mệt đến kiệt sức vừa xoa vết thương vừa cằn nhằn, "Shiss, Trưởng quan cũng tiêu chuẩn kép quá rồi. Rõ ràng bản thân ở cùng với Omega Thẩm Ngôn kia lâu như vậy, chúng ta nhìn một cái cũng không cho."



"Không biết lúc gặp Omega kia mặt còn thối ra không?"

"Omega khác thì không biết, ít nhất với Thẩm Ngôn sẽ không. Nhiều năm qua, Trưởng quan lần đầu tiền xuất hiện xao động Pheromone cũng vì Omega này."

"Trách không được hôm nay huấn luyện lại độc ác như vậy, mịa, đau chết mất!"

"Cơ mà Omega tên Thẩm Ngôn đó lớn lên thật đẹp mắt, lúc giao lưu ở trường quân đội cũng gặp không ít Omega, nhưng chưa từng thấy người đẹp đến vậy."

"Đúng vậy, nếu ở chỗ tôi cũng là top một, đôi mắt kia quá lộng lẫy."

"Tay cũng đẹp, đặc biệt là lúc cầm súng ——"

"Khụ, tao có lén tải xuống đoạn video Thẩm Ngôn đoạt súng, mấy người lấy không?"

"Cảm ơn anh em tốt, đêm nay tôi có tư liệu sống để nằm mơ rồi!"

......

Thẩm Ngôn kiểm tra cơ thể xong, rất nhanh đã tới giờ cơm chiều.

Sĩ quan Alpha bưng mâm cơm đẩy cửa vào, cơ bắp cánh tay vì dùng sức đẩy mà hiện lên đường cong rõ ràng. Y hiển nhiên mới vừa tắm rửa xong, trên người mang theo hơi nước nhàn nhạt, ngọn tóc thô cứng hơi rũ xuống, làm giảm bớt cảm giác lãnh khốc đi.

"Cầm lấy." Liên Phong đem mâm đồ ăn đưa cho Thẩm Ngôn.

Bởi vì không biết khẩu vị Omega, cho nên mỗi loại đều lấy một ít, muốn nhét tràn cả mâm thức ăn, "Đồ ăn trên phi thuyền chủ yếu ăn chắc bụng, nếu cậu thích thứ khác, chờ trở lại Thủ đô tinh cầu rồi nói cho tôi."

"Cảm ơn." Thẩm Ngôn cười tiếp nhận, cổ tay áo trượt xuống lộ ra một đoạn tay trắng như ngọc bích, đẹp không sao tả xiết.

Cậu thật sự cũng thấy đói, sáng tới giờ từ lúc tỉnh dậy đều chưa ăn uống gì, dạ dày trống rỗng đang ầm ĩ yêu cầu nạp năng lượng.

Liên Phong trầm mặc ngồi đối diện, nhìn thanh niên động tác ưu nhã giải quyết mâm đồ ăn, ánh mắt một phút đều không rời khỏi mặt cậu.

Hệ thống bùng nổ, 【 Mẹ nó, ký chủ, tên đàn ông này chắc có mưu đồ quấy rối cậu, cậu nhất định phải cẩn thận!】

Thẩm Ngôn lấy khăn tay lau vết bẩn trên ngón tay trắng, liếc mắt nhìn Alpha lãnh đạm ngồi cứng đờ một cái, cảm thấy hệ thống hơi mẫn cảm, hai người họ đều không được gọi là người quen.

Nhưng vẫn cho đối phương liều thuốc an thần, 【 Mày yên tâm đi, tao không thích đàn ông.】

Cái, cái gì?!

Hệ thống đột nhiên nghẹn lại: 【... Cậu, cậu sao lại nghĩ vậy? Cậu không phải chưa từng yêu đương sao, đâu cần quá cứng nhắc về giới tính, cậu có thể thử một chút mà.】

Thẩm Ngôn nhíu mày, lại nhìn Alpha ngồi đối diện một cái.

Đối phương có diện mạo soái khí, ngũ quan cứng cõi, khuôn mặt góc cạnh, dáng người cũng không tồi, hẳn được rất nhiều Omega hoan nghênh.

Chỉ là cậu hoàn toàn không tưởng tượng được dáng vẻ mình bên cạnh đàn ông, có chút kỳ lạ.

Hệ thống nôn nóng nhắc nhở: 【 Thế nhưng, nhiệm vụ chính của cậu là thu thập độ hảo cảm của Alpha chất lượng tốt, trên cơ bản họ đều là nam ——】

【 Tôi biết mà.】Thẩm Ngôn một tay chống cằm cười khẽ, 【 Tuy nhiên, theo như mô tả của mày, độ hảo cảm có phân chia giai đoạn, đạt tới giai đoạn nhất định sẽ có khen thưởng đúng không?】

Có được đáp án khẳng định, cậu nhướng mày: 【 Hiển nhiên, độ hảo cảm không phải chỉ cần một lần gặp đã có, nên tiến hành từ quen biết đến trở thành bạn bè, từ thích một chút đến yêu sâu đậm, nâng lên dần dần sẽ đạt được giá trị cao nhất 100. Vậy nên không nhất thiết phải đạt tới cao nhất, duy trì mức 60 là bạn tốt là được rồi.】

Hệ thống: 【!!!】

Hai chân Thẩm Ngôn đan lại, cơ thể ngửa ra sau dựa vào chỗ ngồi, bày ra tư thế thả lỏng: 【 Trong trường hợp này, tuy rằng Tinh thần lực của tôi không thể trở lại như trước, nhưng khôi phục sáu phần cũng đủ. Dù sao —— Vua Dị Thú đã bị tôi giết chết.】

Uy hiếp lớn nhất đã mất, sau này không còn gì nguy hiểm đến cậu.

Không sai, thực lực của chiến thần tinh tế mạnh thế đấy.

Hệ thống: 【......】

Mịa, cậu quả nhiên là thiên tài lợi dụng sơ hở!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook