Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Chương 97: Hà thị

Đàm U Trúc Mộng

31/12/2023

Biên dịch: Yên Hy

Chỉnh sửa: 17/10/2023

R-S như một tia sáng phóng đến mục tiêu.

Trước khi xuống xe, ngón tay thon dài của Thẩm Ngôn bị nắm lấy, Hạ Lăng nâng tay cậu lên, hàng mi dài hơi rũ, nụ hôn chuồn chuồn lướt dừng trên đầu ngón tay trắng nõn của Omega.

Rõ ràng mềm nhẹ như lông chim, chạm vào như có như không, lại mang đến tê dại tựa điện giật.

Đầu ngón tay Thẩm Ngôn run rẩy, nhịp tim cậu cũng rối bời tương tự.

Thanh niên có chút mất tự nhiên rút tay về, cảm giác địa phương bị đụng tới nóng lên, xúc cảm rõ ràng thật lâu không tiêu tan.

Hạ Lăng thuận thế buông cậu ra, môi mỏng mím nhẹ, hai tròng mắt xanh thẳm yên lặng nhìn đối phương, sau một lúc lâu mới nói: "Tôi ở đây đợi em."

Thanh âm thấp thấp, thanh tuyến thanh lãnh giấu giếm vài phần không tình nguyện.

Chẳng qua Thẩm Ngôn không nghe ra.

Mắt tím nhìn xuyên qua cửa sổ về bốn phía, phát hiện khách khứa đã tới không ít, vì thế động tác uyển chuyển nhẹ nhàng xuống xe, một đôi chân dài bao trong quần cắt rập dài, phác họa đường cong thẳng tắp, làm người nhìn thấy vui vẻ.

Gió đêm hơi lạnh xua tan nhiệt độ vừa rồi đi, thanh niên cẩn thận kiểm tra một chút hộp quà tặng đóng gói tinh mỹ, mắt tím hơi cong, hướng Alpha mỉm cười: "Em sẽ trở lại nhanh thôi."

"Ừ." Hạ Lăng nhìn chăm chú vào bóng dáng Omega rời đi, thẳng đến hoàn toàn biến mất.

Hắn thu hồi ánh mắt, nửa dựa vào ghế dựa nhắm lại mắt, đem ghen tuông cuồn cuộn tại đáy lòng miễn cưỡng áp xuống, mặt mày thanh lãnh càng thêm lạnh nhạt, dường như muốn hòa ánh trăng lạnh thành một thể.

Trang viên Thiệu thị rất lớn, tựa như một lâu đài loại nhỏ, có được thiết kế hoàn mỹ cùng cảnh sắc độc đáo. Nghe nói Thiệu thị còn chuyên môn tổ chức triển lãm mảnh nhỏ tiểu hành tinh, tác phẩm nghệ thuật trân quý,vật phẩm đấu giá hội trân quý vân vân, có di sản sâu sắc.

Đưa ra thiệp mời, Thẩm Ngôn đem lễ vật giao cho người chủ trì, ngồi xe chuyên dụng đi vào khu trung tâm biệt thự này.

Tốc độ xe không nhanh, quỹ đạo rối tung phía trên màn trời tựa ngân hà, cửa sổ xe hoàn toàn trong suốt cũng đủ nạp cảnh sắc trang viên vào đáy mắt, cũng làm khách khứa lần đầu đến hiểu càng sâu hơn về địa vị của Thiệu thị trong Thủ Đô Tinh Cầu.

Thời điểm cậu vào sảnh hội, còn cách lúc bắt đầu tiệc sinh nhật 20 phút, không sớm cũng không muộn.

Nhưng mà đầu sỏ thương nghiệp như Thiệu thị tổ chức lễ thành niên, các tân khách đã sớm đến trước nửa tiếng, thậm chí trước một tiếng trình diện, lấy điều này như cách tôn trọng với chủ nhân.

Từ đây xem ra, Thẩm Ngôn đến xem như tương đối trễ.

Thiệu Tinh Lan thay một thân lễ phục màu xám đậm, thân cao chừng 1m87 cùng dáng người Alpha đỉnh cấp hoàn mỹ chống đỡ lễ phục, cao lớn phẳng phiu, trên cổ thắt cà vạt cùng màu, nhiều thêm vài phần trầm ổn.

Nút cài áo bằng phỉ thúy lục đế vương trân quý xa hoa độc nhất, cùng ghim cài áo màu xanh biếc ướt át, dưới ánh đèn càng thêm no đủ.

Tóc trên trán của Alpha được chải ngược ra sau, chỉ để lại vài sợi tóc trang trí, tóc mai được cắt tỉa gọn gàng, lộ ra đường nét khuôn mặt tuấn tú trắng nõn, đôi mắt màu hổ phách hơi trũng xuống, khí chất cũng trưởng thành hơn trước rất nhiều.

Thiệu Tinh Lan về nhà đã bắt đầu tỉ mỉ sửa soạn, thử một bộ lại một bộ lễ phục, nhà thiết kế ở bên cạnh bận rộn cung cấp kiến nghị trong ngoài, phối hợp trang sức.

Không chỉ có như thế, thiếu niên còn dùng cả phỉ thúy lục đế vương được ba đấu giá cao lên người, làm mí mắt nhà thiết kế nhảy giật.

Một cái nút tay áo này giá trị ít nhất cũng cả chục triệu tinh tệ, lỡ như làm mất ——

Ông không khỏi khẽ nuốt nước miếng, thời điểm thay đổi nút tay áo ngón tay đều phát run, đối với tài phú của Thiệu thị có nhận thức mới.

Nhưng mà, thiếu niên sửa soạn tỉ mỉ cho tới bây giờ cũng chưa nhìn thấy người mình muốn gặp.

Y từ 20 phút trước đã đi theo cha xã giao trong sảnh tiệc, gặp ít nhất năm sáu người hợp tác, còn có con cái bọn họ, không có chỗ nào mà không phải Omega trang điểm tinh xảo, đủ để đi tham gia show thời trang cho các thương hiệu.

Alpha mới vừa thành niên Pheromone đang đứng ở trạng thái không ổn định, cảm nhận được Pheromone bay loạn của Omega cùng mùi nước hoa nồng đậm, nội tâm dần dần nôn nóng, đôi mắt màu hổ phách tràn ra một mạt âm lãnh, khóe môi căng chặt, tầm mắt liên tiếp nhìn hướng cửa.

Anh trai Thẩm Ngôn sao còn chưa tới?

Vừa mới có người hầu thông báo, nói đối phương đã tới cửa trang viên.

Chẳng lẽ tốc độ xe chuyên dụng chậm như vậy sao?

Hay nói anh trai Thẩm Ngôn trên đường đổi ý, không muốn tới ——

"Thiệu tổng, ha ha, đã lâu không gặp. Tôi là Vu Nghị - tập đoàn Vu thị, tôi hợp tác với công ty nghiên cứu và phát triển vũ khí của tập đoàn Thiệu thị trong một dự án trị giá hàng tỷ đô la hai năm trước, ngài còn nhớ không?

Tiểu Thiệu tổng, lần đầu gặp mặt, chuẩn bị cho cậu một chút lễ mọn, chúc cậu thành niên vui vẻ......"

Tâm thần Thiệu Tinh Lan căn bản không ở nơi này, thỉnh thoảng liếc phương hướng cửa, một bộ dáng thất thần.

Vu Nghị không để ý lãnh đạm của cậu, là thái tử gia Thiệu thị, hẳn nên cao ngạo.

Ông ta một bên mặt đầy tươi cười trò chuyện cùng Thiệu tổng lần này đấu thầu gì, một bên đưa mắt ra hiệu cho con trai mình, để cậu ta tranh thủ đáp lên Thiệu Tinh Lan.

Không chỉ có ông ta, khách khứa nào ở đây không nghĩ đáp lên vị kim quy tế(*) này?

(*)金龟婿(Kim Quy Tế): Có nghĩa là Chàng rể qúy, cũng có nghĩa là Có chồng giàu sang.

Bản thân y cũng là Alpha đỉnh cấp có Tinh thần lực cấp S, gien ưu việt, giá trị nhan sắc cũng phá lệ xuất chúng, một chút tính trẻ con phía trước lễ thành niên không còn sót lại chút gì, chỉ còn lại cảm giác áp bách mà Alpha đỉnh cấp cường đại mới có.

Càng quan trọng, y mới 18 tuổi.

Trẻ tuổi như thế, đúng là độ tuổi tò mò với yêu đương, ngây ngô lại xúc động.

Lúc này dễ dàng bồi dưỡng cảm tình nhất, cũng dễ dàng bị quyến dụ nhất.

Biết đâu coi trọng Omega nào, tình yêu hai người mọc lan tràn, vô pháp tự khống chế, cuối cùng sấm sét từ trên trời khuấy động thành lửa dưới đất, rồi họ hoàn toàn đánh dấu nhau là chuyện bình thường.

Liền tính không thành vợ chính, làm tình nhân cũng không tồi.

Loại tình huống này không tính hiếm thấy trong gia đình hào môn.



Phàm là cây đại thụ cành lớn như Thiệu thị, một chút móng tay rơi ra, đã đủ cho rất nhiều thế gia hưởng thụ.

Con trai Vu thị lớn lên không tồi, làn da trắng nõn, một đôi mắt hạnh giống hàm chứa nước, chọc người trìu mến.

Ở trung học đã dẫn tới vài Alpha đánh nhau vì cậu ta, trước mắt đang học tại Học viện Quý tộc Tinh Nhã, mới vừa vào học không bao lâu đã tiến vào hạng trước mười ba 'bảng xếp hạng Omega được hoan nghênh nhất', nhân khí rất cao.

Vu Mông vừa thấy Thiệu Tinh Lan sắc mặt đã ửng đỏ, nhịp tim đập nhanh.

Alpha đỉnh cấp như thế có thể nói mạnh hơn mấy Alpha cậu ta gặp trước đó nhiều, khí thế ập vào trước mặt làm cậu ta mê muội, gia thế càng là số một, nếu thật sự có thể được đối phương coi trọng ——

Vu Mông siết chặt ngón tay vừa muốn nói gì, đã nhìn hai tròng mắt Alpha lạnh mặt cũng không nhìn cậu ta đột nhiên sáng lên, khóe môi nâng lên, bước chân dài bay nhanh về hướng cửa.

"Anh trai Thẩm Ngôn!" Thanh âm thiếu niên thanh thúy dễ nghe, âm cuối hơi nâng cao, trong đó hỗn loạn vui vẻ khó có thể che giấu.

Y đứng trước mặt Thẩm Ngôn, đôi mắt màu hổ phách sáng lấp lánh, hô hấp bởi vì kích động mà có chút dồn dập, nụ cười rực rỡ như ánh mặt trời, "Anh tới rồi."

Theo thanh âm Thiệu Tinh Lan, khách khứa khác cũng đem ánh mắt đầu lại đây, sôi nổi khiếp sợ với vị có thể làm này người thừa kế Thiệu thị tự mình nghênh đón rốt cuộc là ai.

Sau đó bọn họ liền ngây ngẩn cả người.

Omega rõ ràng chỉ đứng ở cửa, lại giống như được bao phủ bởi ánh sáng hấp dẫn tầm mắt mọi người ở đây, làm mọi người thật lâu đều không thể dời mắt.

Thẩm Ngôn mặc lễ phục cũng không phải kiểu dáng thiết kế xuất sắc nhất, mang phối sức cũng không phải sang quý nhất, nhưng đối với đối phương đều trở nên không quá quan trọng.

Lễ phục suy cho cùng cũng là công cụ phụ trợ, thể hiện dáng người cao dài của thanh niên ra.

Bờ vai hơi hẹp, vòng eo thon gọn, vòng eo thon chắc được kiềm giữ bởi thắt lưng đen, bên dưới là đôi chân dài miên man đến khó tin, có thể gọi là tỷ lệ vàng hoàn hảo nhất.

Dưới đèn trần rọi xuống, da thịt cậu bóng loáng tinh tế giống một món đồ xứ, trắng như muốn phát sáng, khi ánh đèn đánh vào trên lông mi nhỏ dài nồng đậm, làm mí mắt rơi xuống một bóng nhỏ, ngũ quan tinh xảo bại lộ rõ ràng trong tầm mắt mọi người.

Đôi mắt tím kia dường như được ngưng tụ từ ánh sao, chiết xạ ra sắc thái lưu li thanh thấu lãnh đạm, còn lộng lẫy hơn cả đá quý thượng đẳng.

Khi cậu ngước mắt, các tân khách sôi nổi ngừng thở.

Nét đẹp cực hạn, mỹ mạo cứ như không tồn tại trên thế gian, làm người e sợ quấy nhiễu cậu.

Chờ hoàn hồn, một cái tên rõ ràng hiện lên trong đầu mọi người—— Thẩm Ngôn.

Cậu thật sự quá nổi danh, cho dù không chính mắt gặp cũng đều nghe qua sự tích của cậu.

Thiên tài đỉnh cấp Tinh thần lực cấp SS, bị tứ đại trường quân đội tranh đoạt, từ Học viện Quý tộc Tinh Nhã chuyển đến Học viện Quân sự Đế quốc, nhan khí bùng nổ trên tinh võng, có vô số fans.

Quan trọng nhất chính là, cậu và Thiệu Tinh Lan cùng khóa tân sinh, hơn nữa đều ở lớp tinh anh, mỗi ngày cùng nhau huấn luyện, cùng nhau đi học.

Rất nhiều sắc mặt thế gia đều không quá đẹp.

Có Thẩm Ngôn ở đây, còn tới phiên con cái bọn họ sao?

"Anh trai Thẩm Ngôn, anh rốt cuộc tới rồi, em đợi anh đã lâu rồi." Thanh âm Thiệu Tinh Lan mềm mại làm nũng, biểu tình vô cùng đáng thương, nhưng ý cười không chút nào che giấu trong mắt lại bán đứng y.

Anh trai Thẩm Ngôn thật sự tới tham gia tiệc sinh nhật y, còn mang theo quà.

Quà tặng riêng cho y.

Lúc này Alpha nơi nào còn có ngạo nghễ vừa rồi, Alpha lập tức từ sắc mặt âm lãnh biến thành chó con phe phẩy quẫy đuôi, cả bên tai đều nổi lên đỏ ửng nhàn nhạt.

Chẳng qua y còn nhớ rõ nhân thiết của mình, thanh thanh giọng nói, thần sắc bình tĩnh trở lại, "Anh trai Thẩm Ngôn, em đã thành niên, anh nhìn xem có chỗ nào không giống nữa không?"

Thẩm Ngôn ngước mắt xem y, thiếu niên so lần đầu tiên gặp mặt cao lên một chút, thân hình cao lớn che đậy tảng sáng lớn, mang cho cảm giác áp bách mãnh liệt.

Tóc rõ ràng đã xử lý, tây trang màu xám đậm làm y thoạt nhìn thành thục rất nhiều, rất có khí tràng, cũng rất soái khí.

Đồng thời, cậu ngửi được Pheromone phát ra trên người Alpha, hương trà nhàn nhạt quanh quẩn chung quanh, giữa hô hấp có thể cảm nhận được từng đợt từng đợt thanh khí, làm người ta vui vẻ thoải mái.

"Bộ quần áo này phối hợp rất khá." Thẩm Ngôn cẩn thận đánh giá đối phương, biểu tình chuyên chú hoàn toàn không có cô phụ sửa sang, "Nút tay áo rất độc đáo, kiểu tóc cũng rất thích hợp, khí chất càng thêm thành thục so với phía trước....."

"Ừm, Pheromone cũng rất dễ ngửi." Mắt tím cong lên xinh đẹp, phảng phất có ngôi sao rơi vào trong đó, "Sinh nhật 18 tuổi vui vẻ, Tinh Lan."

Sinh nhật 18 tuổi vui vẻ, Tinh Lan.

Sinh nhật 18 tuổi vui vẻ, Tinh Lan.

......

Giọng nói trong trẻo dễ nghe của Omega quanh quẩn bên tai, đại não Thiệu Tinh Lan trong phút chốc trống rỗng, trong đầu vẫn luôn lặp lại những lời này.

Còn có tiếng 'Tinh Lan' kia.

Đây là lần đầu tiên anh trai Thẩm Ngôn gọi y như vậy.

Kỳ thật ba mẹ y cùng với một ít thân thích ngày thường cũng sẽ gọi y như vậy, nhưng không biết vì sao, từ này khi được nói ra từ đối phương, lại có vẻ phá lệ thân mật.

Thế cho nên tim đập mau có chút không bình thường, giọng nói cũng có chút khô khốc.

Hầu kết thiếu niên hoạt động biên độ nhỏ, đôi mắt màu hổ phách hơi ám, thanh âm lại mang theo vài phần ngượng ngùng: "Anh trai Thẩm Ngôn, anh có thể lặp lại lần nữa không?"

"......"

"Tinh Lan, sinh nhật vui vẻ."

Thẩm Ngôn vốn dĩ cảm thấy lúc chúc mừng sinh nhật, kêu ' Thiệu Tinh Lan ' có vẻ quá mức xa lạ, cho nên mới lược đi dòng họ.

Nhưng mà nhìn bên tai đối phương hồng hồng, cậu bừng tỉnh hiểu gì đó.

Giống như... Không nên như vậy.

Nhưng mà giờ phút này Thiệu Tinh Lan lại dị thường vui vẻ, một phen cầm tay thanh niên, "Anh trai Thẩm Ngôn, đi, em mang anh đi dạo. Có vài món rất ngon, anh có đói bụng không?"



"Rượu này đều được ba em lấy từ tửu trang tới, ừm, chai này tương đối thích hợp với Omega, em rót cho anh một ly nếm thử xem."

"Thế nào, uống được sao?" Trong mắt màu hổ phách của thiếu niên giống hàm chứa ngôi sao.

"Chúng ta đi lầu hai mở quà thôi, em muốn biết anh trai Thẩm Ngôn tặng quà gì cho em."

......

Thẩm Ngôn rũ mắt nhìn thoáng qua quang não, yến hội lập tức phải bắt đầu, cậu ít nhất phải chờ chủ nhân mở màn lúc sau lại rời tiệc.

Không biết Hạ Lăng có thể cảm thấy chờ lâu lắm hay không?

"Anh trai Thẩm Ngôn, em tìm được quà của anh rồi."

Phòng nhét đầy các hộp quà tinh mỹ cùng danh mục quà tặng, nhưng mà Thiệu Tinh Lan làm lơ toàn bộ, chỉ lấy quà thanh niên tặng, y đặc biệt yêu cầu đặt quà đối phương lên tầng trên cùng.

Sau khi mở ra, có một đôi khuy măng sét bằng đá quý ngọc lục bảo và một mặt dây chuyền, mặt sau khắc chữ cái đầu của 'Tinh thần lực', đồng thời thêm vào một số thiết kế nhỏ riêng lẻ.

Món quà không tính quý trọng, nhưng Thẩm Ngôn lần nọ liếc thấy được 《Danh mục hàng》từ tiệc yến hội đã nhìn trúng, màu sắc của viên đá ngọc lục bảo này có màu sắc rất giống thiếu niên, màu hổ phách nhạt hơn một chút, sạch sẽ trong suốt.

Tuy rằng cuối cùng bắt được bằng giá cả mấy triệu tinh tệ, nhưng hiển nhiên cấp bậc kém hơn phỉ thúy lục đế vương trên người Thiệu Tinh Lan không ít.

Nhưng thiếu niên lại cực kỳ yêu thích, yêu thích không buông tay vuốt ve thật lâu, đổi ngay tại chỗ.

*

"Đừng nhìn, người đều lên lầu rồi." Phu nhân Hà nhỏ giọng nhắc nhở, lại không dấu vết trừng matws nhìn con trai Alpha mình một cái, vẻ mặt hận không rèn đá thành sắt.

Bà một chút đều không thích loại Omega khác người như Thẩm Ngôn, lại đến trường quân đội điều khiển cơ giáp, nào có dáng vẻ của Omega quý tộc?

Còn nuôi lớn tâm rất nhiều Omega.

Chẳng như vị kia của Ân gia kia, náo loạn cùng cha mẹ nửa ngày, làm một quý tốc ngoan ngoãn trong học viện quý tộc không lo, một hai phải đến trường quân đội trải qua những ngày mệt khổ.

Rốt cuộc làm cái gì?

Thật không biết nghĩ thế nào.

Đúng rồi.

Phu nhân Hà bỗng dưng nhớ tới, bọn họ biết đâu đang tiếp cận những Alpha đỉnh cấp kia.

Đều ở một trường quân đội, cơ hội tiếp xúc nhiều, thường xuyên qua lại có lẽ bồi dưỡng ra cảm tình......

Tưởng tượng như vậy, bà tức khắc cảm thấy Omega này đó thật là quá tâm cơ.

Thẩm Ngôn không phải vậy sao?

Cả người thừa kế Thiệu thị đều vây quanh cậu, đối mặt Omega khác đều không xem một cái, bao gồm con gái nhà mình.

Trong lòng phu nhân Hà chua đến không được, nhớ tới dung mạo Thẩm Ngôn, nhìn lại biểu tình con trai mình đỏ mặt, trong lòng lộp bộp một chút, lạnh mặt: "Nhà của chúng ta phải tìm Omega lễ nghi hoàn mỹ, biết trù nghệ, biết cắm hoa, cử chỉ ưu nhã ——"

Tuy rằng rất mịt mờ, nhưng trong giọng nói ám chỉ Thẩm Ngôn, cũng ẩn ẩn toát ra một mạt khinh thường.

Con trai lớn ngày thường rất ít phản bác mẹ, nhưng giờ phút này lại đỏ mặt, thấp giọng nói: "Con cảm thấy Thẩm Ngôn rất tốt, không giống Omega khác."

"Tốt chỗ nào! Chỉ không phải lớn lên đẹp sao? Đừng ngu xuẩn, con ngẫm lại cậu ta ở loại địa phương toàn Alpha như trường quân đội, ha."

Không biết đâu đã sớm bị đánh dấu.

Lỡ đâu thời điểm huấn luyện động dục làm sao giờ? Bà ta căn bản không thể tưởng tượng những ngày ở trường quân đội.

Mẹ con Hà thị vốn nhỏ giọng giao lưu lén lút, nhưng phu nhân Hà vừa rồi cảm xúc có chút kích động, thanh âm không tự giác cao hai phân, dẫn tới mấy khách khứa chung quanh sôi nổi nhìn lại đây.

Phu nhân Hà hơi xấu hổ mà hướng bọn họ cười xin lỗi, âm thầm khiển trách chính mình thất thố, bêu xấu tại yến hội quan trọng như vậy.

Nhưng bà ta hoàn toàn không cảm thấy chính mình nói sai.

Song không quá một phút, bà cùng con trai đã bị người hầu cao lớn cưỡng chế mời đi ra ngoài, "Ngại quá phu nhân Hà, ngài đã bị xoá tên khỏi bữa tiệc, về sau toàn bộ bữa tiệc thuộc về Thiệu thị sẽ không gửi thiệp mời cho ngài."

Sắc mặt phu nhân Hà tức khắc trắng bệch, cả người lung lay sắp đổ, ánh mắt khách khứa khác như kim đâm vào trái tim bà ta, máu đỏ thắm chảy xuôi.

Tại yến hội long trọng này mà bị đuổi khỏi cửa, đâu chỉ mất mặt, quả thực vô pháp lăn lộn trong giới quý tộc.

"Là, là tiểu Thiệu tổng yêu cầu sao? Có thể hỗ trợ hỏi một chút hay không... Thiệu tổng?"

"Không, chính là Thiệu tổng." Trợ lý Thiệu tổng đi tới bên người bà, mặt không biểu tình, "Thiệu tổng chỉ thị, từ hôm nay trở đi, ngưng hẳn hợp tác với Hà thị, đồng thời coi đơn đặt hàng trị giá năm trăm triệu trở thành phế thải."

"Thẩm Ngôn là vị khách tôn quý nhất Thiệu thị, không cho phép bất luận kẻ nào nghị luận."

Sét đánh giữa trời quang không đủ để hình dung cảm thụ của bà, chân phu nhân Hà mềm quỳ rạp xuống cửa bữa tiệc, hai đầu gối đâm xuống một tiếng 'bụp' lớn, mà bà lại không cảm giác được gì.

Xong rồi, hết thảy đều xong rồi.

Sự nghiệp chồng bà bị hủy hoại, tiền đồ con của ông ấy về sau bị hủy hoại, bà cũng xong rồi!!

Hoàn toàn xong rồi.

Nguyên nhân gây ra chỉ bởi vì hai câu bà nhằm vào Thẩm Ngôn.

Vô tận hối hận như nước biển bao phủ bà, phu nhân Hà quỳ trên mặt đất, bắt đầu điên cuồng vỗ 'bạch bạch bạch' lên miệng mình.

Nhưng mà không ai cùng bà ở chỗ này nổi điên, rất mau đã bị người hầu đưa ra trang viên.

Yến hội như cũ, chỉ là về sau giới quý tộc từ đây thiếu một Hà thị mà thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Mỹ Nhân Bị Thương Chinh Phục Tinh Tế

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook