Chương 43: Cô Thật Xinh Đẹp
Dearfairy
02/06/2024
Từ trong nhà cha mẹ đi ra, Uyển Nghi trong tay cầm ăn nửa hộp bánh hạt dẻ, Thanh Huyền rũ mắt nhìn mắt đóng gói: “Đi mua thêm hai hộp mang trở về?”
“Không cần, qua đêm liền không thể ăn.”
Xe liền ngừng ở dưới lầu, hai người từ một bên lên xe, hắn lại đề nghị: “Thời gian còn sớm, đi xem phim đi.”
Cô thắt dây an toàn, nghe vậy trả lời hắn: “Có thể a, có phim gì đang chiếu?”
Thanh Huyền mở ứng dụng đặt vé ra, cho cô xem tên của mấy bộ phim điện ảnh đang nổi, đôi mắt cô đột nhiên sáng lên: “Chọn bộ này chọn bộ này.”
“Chị thích đề tài khoa học viễn tưởng?”
Hắn quay đầu nhìn cô, người sau làm cái động tác “không”, nói thật nói cho hắn: “Dáng người của nam chính rất tuyệt.”
Xem qua màn hình đã làm người ta sinh ra dục vọng, nếu có thể chạm vào một cái……
Cô nhấp môi, liếc mắt nhìn người bên cạnh mặc đồ thì nhìn gầy cởi đồ có eo bụng săn chắc, căm giận bất bình mắng một tiếng.
Cũng không biết người phụ nữ nào sẽ chiếm được tiện nghi.
Uyển Nghi đem ý tưởng kiều diễm vứt ra sau đầu, nhẹ giọng thúc giục: “Đặt vé nhanh lên, muốn xem bộ này.”
Diệp Thanh Huyền lướt di động, khô cằn mà đáp: “A, hết vé, chọn một bộ khác đi.”
Tức khắc cô hoàn toàn thất vọng, héo héo hỏi hắn: “Đang xem cái gì vậy?”
Thanh Huyền không trả lời, di động giơ lên trước mắt cô cho cô xem poster tuyên truyền của phim, một bộ phim hoạt hình động vật, hàng vai chính phía trước mỗi người đầu lớn người nhỏ, mặc quần áo con người lại mang gương mặt của mèo của chó, thể loại: Động vật **.
Làm sao bây giờ, cô muốn về nhà ngủ.
Diệp Thanh Huyền đem điện thoại tùy ý để sang một bên, khóa cửa sổ không tiếng động cười lạnh, không chút do dự xuất phát về hướng rạp chiếu phim gần đó.
Cùng một đám củ cải nhỏ xem xong phim hoạt hình hết hai tiếng đi ra ngoài, Uyển Nghi gặp một gương mặt ngoài dự liệu, đối phương cũng thấy được cô, nắm tay một bé gái nhỏ đến gần, không quá xác định mà kêu: “Uyển Nghi?”
Uyển Nghi ngắn ngủi mà thất thần, rồi sau đó khóe miệng gợi lên: “Là tôi, Chu Thần Hiên.”
Cô rũ mắt nhìn cô bé cao chưa đến chân mình, cười hỏi: “Con gái của anh sao?”
Đối phương đáp lại “Ừm”, nhìn về phía Diệp Thanh Huyền ở bên cạnh cô: “Vị này chính là?”
“A, con trai của tôi.”
“……”
Diệp Thanh Huyền mặt vô biểu tình liếc nhìn cô một cái, hướng đối phương gật đầu không lên tiếng, Uyển Nghi lấy tay che miệng cười cười: “Con riêng.”
Chu Thần Hiên rõ ràng còn đang ở trạng thái kinh ngạc, nghe vậy ngơ ngác mà đáp lại: “Như vậy a……”
“Ừm.”
Lúc này cô bé nhỏ hướng về phía một người phụ nữ ở phía xa vẫy tay kêu mẹ ơi, người phía sau dáng người đẫy đà, sau khi đến gần liền nắm một cái tay khác của cô bé, Chu Thần Hiên nhìn về phía Uyển Nghi: “Chúng tôi đi trước đây, có rảnh lại nói chuyện.”
Trên mặt cô vẫn luôn treo nụ cười làm người cảnh đẹp ý vui, gật đầu trả lời: “Ừm.”
Nói là có rảnh lại nói chuyện, mà số điện thoại cũng không để lại, trong lòng biết rõ ràng hôm nay chỉ do ngoài ý muốn, về sau sẽ không gặp lại.
“Không cần, qua đêm liền không thể ăn.”
Xe liền ngừng ở dưới lầu, hai người từ một bên lên xe, hắn lại đề nghị: “Thời gian còn sớm, đi xem phim đi.”
Cô thắt dây an toàn, nghe vậy trả lời hắn: “Có thể a, có phim gì đang chiếu?”
Thanh Huyền mở ứng dụng đặt vé ra, cho cô xem tên của mấy bộ phim điện ảnh đang nổi, đôi mắt cô đột nhiên sáng lên: “Chọn bộ này chọn bộ này.”
“Chị thích đề tài khoa học viễn tưởng?”
Hắn quay đầu nhìn cô, người sau làm cái động tác “không”, nói thật nói cho hắn: “Dáng người của nam chính rất tuyệt.”
Xem qua màn hình đã làm người ta sinh ra dục vọng, nếu có thể chạm vào một cái……
Cô nhấp môi, liếc mắt nhìn người bên cạnh mặc đồ thì nhìn gầy cởi đồ có eo bụng săn chắc, căm giận bất bình mắng một tiếng.
Cũng không biết người phụ nữ nào sẽ chiếm được tiện nghi.
Uyển Nghi đem ý tưởng kiều diễm vứt ra sau đầu, nhẹ giọng thúc giục: “Đặt vé nhanh lên, muốn xem bộ này.”
Diệp Thanh Huyền lướt di động, khô cằn mà đáp: “A, hết vé, chọn một bộ khác đi.”
Tức khắc cô hoàn toàn thất vọng, héo héo hỏi hắn: “Đang xem cái gì vậy?”
Thanh Huyền không trả lời, di động giơ lên trước mắt cô cho cô xem poster tuyên truyền của phim, một bộ phim hoạt hình động vật, hàng vai chính phía trước mỗi người đầu lớn người nhỏ, mặc quần áo con người lại mang gương mặt của mèo của chó, thể loại: Động vật **.
Làm sao bây giờ, cô muốn về nhà ngủ.
Diệp Thanh Huyền đem điện thoại tùy ý để sang một bên, khóa cửa sổ không tiếng động cười lạnh, không chút do dự xuất phát về hướng rạp chiếu phim gần đó.
Cùng một đám củ cải nhỏ xem xong phim hoạt hình hết hai tiếng đi ra ngoài, Uyển Nghi gặp một gương mặt ngoài dự liệu, đối phương cũng thấy được cô, nắm tay một bé gái nhỏ đến gần, không quá xác định mà kêu: “Uyển Nghi?”
Uyển Nghi ngắn ngủi mà thất thần, rồi sau đó khóe miệng gợi lên: “Là tôi, Chu Thần Hiên.”
Cô rũ mắt nhìn cô bé cao chưa đến chân mình, cười hỏi: “Con gái của anh sao?”
Đối phương đáp lại “Ừm”, nhìn về phía Diệp Thanh Huyền ở bên cạnh cô: “Vị này chính là?”
“A, con trai của tôi.”
“……”
Diệp Thanh Huyền mặt vô biểu tình liếc nhìn cô một cái, hướng đối phương gật đầu không lên tiếng, Uyển Nghi lấy tay che miệng cười cười: “Con riêng.”
Chu Thần Hiên rõ ràng còn đang ở trạng thái kinh ngạc, nghe vậy ngơ ngác mà đáp lại: “Như vậy a……”
“Ừm.”
Lúc này cô bé nhỏ hướng về phía một người phụ nữ ở phía xa vẫy tay kêu mẹ ơi, người phía sau dáng người đẫy đà, sau khi đến gần liền nắm một cái tay khác của cô bé, Chu Thần Hiên nhìn về phía Uyển Nghi: “Chúng tôi đi trước đây, có rảnh lại nói chuyện.”
Trên mặt cô vẫn luôn treo nụ cười làm người cảnh đẹp ý vui, gật đầu trả lời: “Ừm.”
Nói là có rảnh lại nói chuyện, mà số điện thoại cũng không để lại, trong lòng biết rõ ràng hôm nay chỉ do ngoài ý muốn, về sau sẽ không gặp lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.