Chương 50: Đã lên rồi à?
Lý Hưng Vũ
08/03/2013
Ánh mặt trời ấm áp buổi sáng xuyên qua khe màn chiếu lên giường, một đôi nam nữ tuổi trẻ ôm nhau mà ngủ, không có chút nào dâm loạn, ngược lại thoạt nhìn thần kỳ hài hòa.
" Chà~~!" Ánh nắng mùa hè thật sự rất chói mắt, cũng không biết là mấy giờ rồi, Lưu Tinh mở to mắt, một gương mặt xuất hiện trước mặt.
‘Quả nhiên buổi sáng là thời điểm tốt nhất để làm mộng xuân ~~!’ Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Ân? Đột nhiên ý thức được không thích hợp? Bởi vì cảm giác áp bách trên người thật sự là quá mức rõ ràng, hơn nữa hắn còn có thể rõ ràng cảm giác làn da non mịn và bộ ngực đầy đặn của đối phương.
Nữ nhân? Lưu Tinh hơi hơi cúi đầu nhìn đối phương. Trương Tĩnh Như? Sao, sao lại là nàng?
Lưu Tinh ngẩn người, cố gắng nhớ lại chuyện ngày hôm qua.
Ở quán bar gặp Trương Tĩnh Như, nàng bán mình, chính mình mua, lúc đó đang buồn bực uống thêm vài chai rượu, sau đó...... Sau đó thì thế nào?
Chẳng lẽ là...... loạn tính sau khi say? Ông trời ơi, trên thế giới này không có gì so với chuyện này càng thống khổ, bởi vì...... Bởi vì hắn lại không hề cảm giác, vậy đêm qua chẳng phải là không công lãng phí?
Không đúng! Mình sao lại suy nghĩ những chuyện lung tung thế này? Trương Tĩnh Như tỉnh hay chưa? Nếu tỉnh mình nên đối mặt nàng như thế nào? Nhưng mà mình đã thanh toán tiền, nàng hiện tại hẳn là người của chính mình. Ai nha~~! Lưu Tinh trong óc hiện tại liền giống như tổ ong vò vẽ, cứ đập ong ong.
Nhẹ nhàng đỡ đối phương từ trên người mình xuống, gián tiếp tiếp xúc đến bộ ngực đối phương, có lẽ là Lưu Tinh đã lâu không chạm tới phụ nữ, cảm giác thật sự là quá mỹ diệu.
Mẹ nó! Lưu Tinh lấy tay hung hăng đập đập đầu mình, hắn hiện tại ý nghĩ nóng lên, nghĩ chuyện không đứng đắn, toàn là mấy chuyện loạn xạ gì đó.
Ngồi trên giường ngơ ngác nhìn thân thể Trương Tĩnh Như trắng trợn tại bên cạnh, lại nhìn chính mình đồng dạng trắng trợn, tiểu đệ đệ vẫn như cũ ý chí chiến đấu sục sôi, tựa hồ là ở hướng Lưu Tinh khoe ra thành quả đêm qua đánh đêm.
Lưu Tinh đột nhiên xuống giường, để thân trần đi vào phòng tắm, mở nước lạnh toàn thân trên dưới tắm một phát, hắn muốn tỉnh táo lại.
Chính mình về sau nên như thế nào đối mặt nàng? Lại dùng thân phận gì đây?
Em? Chủ nhân? Bạn trai? Lưu Tinh không biết, cũng là không biết, còn có thái độ Trương Tĩnh Như đối chính mình sau khi tỉnh. Nếu chỉ được thân thể của nàng, lại có ý nghĩa gì chứ? Một thể xác không có linh hồn và tư tưởng, chẳng phải là giống con rối gỗ? Nàng...... chắc không biến thành rối gỗ chứ? Lưu Tinh thực lo lắng, đột nhiên nhớ tới chuyện bốn trăm vạn kia, lại thấy có điểm buồn cười. Nữ nhân này, đem chính nàng bán bốn trăm vạn, nhưng một phân tiền cũng không phải vì chính nàng. Thời trung học nghe đồn nàng là con có hiếu nhất đẳng nhất, hiện tại xem ra quả nhiên đúng vậy.
Một nữ nhân cam nguyện buông tha cuộc sống cá nhân, dùng chính thời gian sống của nàng đổi lấy sự hồi phục phụ thân và sự hạnh phúc của cha mẹ, đây là nữ nhân như thế nào? Cho dù nàng làm người bán rượu, cho dù nàng bán thân, chẳng lẽ này đó không vĩ đại sao? Nàng và Vương Đức là hai loại người!
Dần dần, tâm tình Lưu Tinh bình tĩnh rất nhiều, nước lạnh khiến cho đầu óc bình tĩnh, từng giọt từng giọt nước từ đầu hắn rơi xuống vai, rất nhiều rất nhiều nước theo cơ thể lồi lõm chảy xuôi hình thành một cái sông nhỏ, phiền táo bất an cùng ý tưởng tình dục cũng tùy theo đó chảy xuống đất.
Lưu Tinh từ phòng tắm ra, Trương Tĩnh Như vẫn lẳng lặng nằm trên giường, hiện tại lòng yên tĩnh nhìn đối phương, lại phát hiện khóe mắt đối phương sưng đỏ có hai vệt nước mắt đã khô cạn.
Lưu Tinh thở dài, bất quá cho dù sự tình đã xảy ra, vậy không cần phải hối hận. Lưu Tinh chính là như vậy, chỉ cần là chuyện đã làm, vô luận là cái gì, cũng không hối hận, nhưng có lẽ một chút đó rất tương tự Trương Tĩnh Như.
Nhặt lên quần áo lộn xộn, mặc cẩn thận, nhìn Trương Tĩnh Như đang trần trụi, nhẹ nhàng đắp chăn cho đối phương, chuẩn bị rời đi, nhưng là mới vừa đi đến trước cửa, cước bộ lại ngừng lại. Do dự sau một lúc lâu, cuối cùng dường như đã ra quyết định cực lớn, hít một hơi, xoay người đi đến bên giường.
Lẳng lặng nhìn gương mặt tinh xảo mà trầm tĩnh Trương Tĩnh Như, chính mình hẳn là vì nàng làm chút gì! Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Đột nhiên cuối thấp người, mềm mại uyển chuyển, lại nhẹ nhàng hôn lên trán nàng như chuồn chuồn nước điểm nhẹ, sau đó xoay người rời đi.
Ngay khi cửa đóng, nguyên bản Trương Tĩnh Như nằm ngủ trên giường, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, không biết là vì cái gì. Vì một chút quan tâm vừa rồi của Lưu Tinh? Hay là vì đã đạt được bốn trăm vạn cứu mạng?
Đêm qua, trong nháy mắt đối phương ôm nàng, nàng có thể nguyên vẹn cảm nhận được sự ôn nhu của đối phương đối chính mình và một chút đã từng yêu say đắm, từng? Có lẽ đi!
Nhưng rốt cục đêm qua đã xảy ra cái gì, liền ngay cả chính nàng cũng không biết, bởi vì gần nữa chai rượu kia đã làm cho nàng một người bán rượu chưa từng uống rượu say như chết.
" Độp~~ độp~~!" Không biết vì sao, nước mắt lại bừng lên, Trương Tĩnh Như cuộn chặt mình, dùng chăn che kín toàn bộ thân thể.
Khóc đi! Thoải mái khóc đi!
Khi Lưu Tinh xuống lầu, ở lầu hai gặp Cam Cường đang chỉ huy nhân viên làm việc. Lưu Tinh lập tức kêu đối phương lại đây, mẹ nó, không phải là tên này hôm qua hại mình chứ?
" Này, không phải là anh không muốn sống à?" Lưu Tinh nhìn đối phương lớn tiếng nói.
" A? Nguyên lai là lão bản ngài!" Cam Cường mỉm cười đã đi tới, còn không biết là chuyện gì xảy ra.
" Đừng nói cái gì lão bản tiểu bản, tôi hỏi anh, vì sao nữ nhân kia lại ở trên giường tôi?" Lưu Tinh vừa bước lên nắm áo đối phương hỏi.
" Lão bản, tôi...... tôi không rõ rốt cuộc anh đang nói cái gì!" Cam Cường vẻ mặt khó hiểu nhìn Lưu Tinh.
" Đừng mẹ nó giả vờ, vì sao tôi lại ngủ cùng nữ nhân kia, nói!" Lưu Tinh chất vấn nói.
" Lão bản, không phải hôm qua anh đã mua nàng sao? Còn nói đi lên giải mộng, không cho bất luận kẻ nào đi lên. Làm sao vậy?" Cam Cường hỏi. Chẳng lẽ nữ nhân kia không hầu hạ ông chủ cho tốt? Có khả năng.
" Không đúng, nhất định là ngươi bày kế, ngay từ đầu khi anh gọi điện thoại tôi đã nghe ra có cái gì không thích hợp, hơn nữa anh có tiền án, tiểu tử anh chán sống à?" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương, hắn cần phát tiết một chút.
" Lão bản, thật là như vậy, nếu không tin, chờ nữ nhân kia tỉnh anh hỏi nàng, nàng biết cái gì đều nói! Ngài...... không phải là muốn quỵt nợ?" Cam Cường nhìn lão bản nói. Ai, gần vua như gần cọp mà~~!
" Thúi lắm, anh có thấy binh lính Mĩ quốc cưỡng gian gái Nhật Bản xong lại hỏi bọn nàng có hay không khoái cảm sao? Động đầu óc chút đi~~!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nhưng mà xem ra thật sự là có chút......!
" Nói cũng đúng~~! Nhưng sự thật cũng là như thế mà~~!" Cam Cường cảm thấy oan uổng nói.
" Này, cho dù là như vậy, anh cũng có thể ngăn cản tôi mà. Chẳng lẽ anh không phát hiện tôi uống rượu quá nhiều sao? Tôi say, biết không? Say~~!" Lưu Tinh đang cực lực tìm lý do, liền ngay cả chính hắn cũng không biết vì cái gì.
‘ Cũng không biết là ai cứ gọi rượu 5 chai lại thêm 5 chai~~!’ Cam Cường nghe thấy Lưu Tinh nói trong lòng nghĩ đến, bất quá hắn không có lá gan nói ra, hắn cũng không muốn mang họa sát thân, đương nhiên, cũng không muốn tự thiêu.
" Nhưng là lão bản, sao anh lại hỏi chuyện này? Có phải hay không nữ nhân kia hầu hạ không tốt?" Cam Cường cố nén không được hỏi.
" Mặc kệ anh!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nha, hầu hạ? Căn bản là mẹ nó không cảm giác.
" Đúng rồi, giúp tôi điều tra nàng, theo cách cẩn thận nhất. Liền ngay cả phụ thân đang ở bệnh viện nào, giường bệnh nào, cùng với mẫu thân mở quán ở đâu, hàng xóm, thân thuộc quan hệ đều điều tra rõ ràng, hiểu chưa?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, hắn suy nghĩ muốn hiểu đối phương nhiều một chút.
" Đã biết, lão bản. Vậy nàng sau này thế nào, còn bán rượu ở đây sao?" Cam Cường ở một bên hỏi.
" Thúi lắm, tôi tiêu tốn 400 vạn để cho nàng đi bán rượu?" Lưu Tinh nghe thấy đối phương nói sau không có tức giận nói," Không phải nàng tốt nghiệp quản lý kinh tế à? Tìm một khu trong quán bar để nàng quản lý, để nàng học chút kinh nghiệm, anh cũng giúp nàng một chút, nói không chừng về sau thì sẽ hữu dụng. Nàng xem kỹ cũng không giống bình hoa, đúng không?" Lưu Tinh nghĩ nghĩ nói," Về phần nơi ở, dùng phòng kia của tôi là được, dù sao tôi cũng rất ít đến, để không thì cũng để không."
" Đúng vậy, lão bản! Vậy còn......!"
" Chúng ta đây là chính quy dân doanh xí nghiệp, là vì quảng đại nhân dân quần chúng cung cấp nơi giải trí lành mạnh. Hàng năm theo luật nộp thuế, anh là quản lí, tôi là một người dẫn chương trình chỉ vậy mà thôi. Như vậy...... Hiểu được?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
" Hiểu được, hiểu được! Hắc hắc~~!" Cam Cường cười cười, mẹ nó, từ miệng ông chủ có thể nói ra một đống lời như vậy, quả nhiên không giống cái loại “thô nhân”. Rất đẹp trai, không hổ là vạn ác đứng đầu.
" Hiểu được là tốt rồi, tôi đi đây, có việc liên hệ, không việc chớ quấy rầy~~!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, sau đó đi ra quán bar. Tại một khắc này, Lưu Tinh đã không có lựa chọn, hắn tuy rằng không biết cảm giác đối với Trương Tĩnh Như có tính là tình yêu không, nhưng là Lưu Tinh biết, nếu hắn làm việc có lỗi với Trương Tĩnh Như, như vậy hắn cũng chẳng khác gì súc sinh! Hắn không thể làm cho Trương Tĩnh Như cứ tiếp tục tiêu cực như vậy, cho dù lòng của nàng đã chết, nhưng là Lưu Tinh khi bước ra quán bar đã quyết định, cho dù chết, Lưu Tinh cũng muốn làm cho nàng tro tàn lại cháy. Vài năm trước hắn bại bởi Vương Đức, hắn biết đó là chính mình lỗi, là thứ đức hạnh của loại nhà giàu đệ tử làm cho Trương Tĩnh Như cách hắn càng ngày càng xa, nhưng là hiện tại hắn cũng không có thể, nếu ông trời lại cho chính mình một lần cơ hội, hơn nữa đã làm cho nàng trở thành người của chính mình, vậy mình có tất yếu làm cho nàng hoàn toàn thuộc về chính mình, mặc kệ là thân thể hay tinh thần. Đối với Trương Tĩnh Như, mặc dù không thể nói là nàng làm hắn thay đổi bản thân, nhưng là quan niệm thay đổi cũng là từ nàng dựng lên, nếu buông tha nữ nhân như vậy, hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt.
Bại rồi sau đó thành, phá rồi sau đó lập!
PS: chạm mốc. Cũng đã 2 năm rồi, mới tới cái mốc mà đáng lẽ trong tháng đầu ta đã đạt được. Đúng là thực tế so với lý tưởng lúc nào cách nhau xa quá .
" Chà~~!" Ánh nắng mùa hè thật sự rất chói mắt, cũng không biết là mấy giờ rồi, Lưu Tinh mở to mắt, một gương mặt xuất hiện trước mặt.
‘Quả nhiên buổi sáng là thời điểm tốt nhất để làm mộng xuân ~~!’ Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Ân? Đột nhiên ý thức được không thích hợp? Bởi vì cảm giác áp bách trên người thật sự là quá mức rõ ràng, hơn nữa hắn còn có thể rõ ràng cảm giác làn da non mịn và bộ ngực đầy đặn của đối phương.
Nữ nhân? Lưu Tinh hơi hơi cúi đầu nhìn đối phương. Trương Tĩnh Như? Sao, sao lại là nàng?
Lưu Tinh ngẩn người, cố gắng nhớ lại chuyện ngày hôm qua.
Ở quán bar gặp Trương Tĩnh Như, nàng bán mình, chính mình mua, lúc đó đang buồn bực uống thêm vài chai rượu, sau đó...... Sau đó thì thế nào?
Chẳng lẽ là...... loạn tính sau khi say? Ông trời ơi, trên thế giới này không có gì so với chuyện này càng thống khổ, bởi vì...... Bởi vì hắn lại không hề cảm giác, vậy đêm qua chẳng phải là không công lãng phí?
Không đúng! Mình sao lại suy nghĩ những chuyện lung tung thế này? Trương Tĩnh Như tỉnh hay chưa? Nếu tỉnh mình nên đối mặt nàng như thế nào? Nhưng mà mình đã thanh toán tiền, nàng hiện tại hẳn là người của chính mình. Ai nha~~! Lưu Tinh trong óc hiện tại liền giống như tổ ong vò vẽ, cứ đập ong ong.
Nhẹ nhàng đỡ đối phương từ trên người mình xuống, gián tiếp tiếp xúc đến bộ ngực đối phương, có lẽ là Lưu Tinh đã lâu không chạm tới phụ nữ, cảm giác thật sự là quá mỹ diệu.
Mẹ nó! Lưu Tinh lấy tay hung hăng đập đập đầu mình, hắn hiện tại ý nghĩ nóng lên, nghĩ chuyện không đứng đắn, toàn là mấy chuyện loạn xạ gì đó.
Ngồi trên giường ngơ ngác nhìn thân thể Trương Tĩnh Như trắng trợn tại bên cạnh, lại nhìn chính mình đồng dạng trắng trợn, tiểu đệ đệ vẫn như cũ ý chí chiến đấu sục sôi, tựa hồ là ở hướng Lưu Tinh khoe ra thành quả đêm qua đánh đêm.
Lưu Tinh đột nhiên xuống giường, để thân trần đi vào phòng tắm, mở nước lạnh toàn thân trên dưới tắm một phát, hắn muốn tỉnh táo lại.
Chính mình về sau nên như thế nào đối mặt nàng? Lại dùng thân phận gì đây?
Em? Chủ nhân? Bạn trai? Lưu Tinh không biết, cũng là không biết, còn có thái độ Trương Tĩnh Như đối chính mình sau khi tỉnh. Nếu chỉ được thân thể của nàng, lại có ý nghĩa gì chứ? Một thể xác không có linh hồn và tư tưởng, chẳng phải là giống con rối gỗ? Nàng...... chắc không biến thành rối gỗ chứ? Lưu Tinh thực lo lắng, đột nhiên nhớ tới chuyện bốn trăm vạn kia, lại thấy có điểm buồn cười. Nữ nhân này, đem chính nàng bán bốn trăm vạn, nhưng một phân tiền cũng không phải vì chính nàng. Thời trung học nghe đồn nàng là con có hiếu nhất đẳng nhất, hiện tại xem ra quả nhiên đúng vậy.
Một nữ nhân cam nguyện buông tha cuộc sống cá nhân, dùng chính thời gian sống của nàng đổi lấy sự hồi phục phụ thân và sự hạnh phúc của cha mẹ, đây là nữ nhân như thế nào? Cho dù nàng làm người bán rượu, cho dù nàng bán thân, chẳng lẽ này đó không vĩ đại sao? Nàng và Vương Đức là hai loại người!
Dần dần, tâm tình Lưu Tinh bình tĩnh rất nhiều, nước lạnh khiến cho đầu óc bình tĩnh, từng giọt từng giọt nước từ đầu hắn rơi xuống vai, rất nhiều rất nhiều nước theo cơ thể lồi lõm chảy xuôi hình thành một cái sông nhỏ, phiền táo bất an cùng ý tưởng tình dục cũng tùy theo đó chảy xuống đất.
Lưu Tinh từ phòng tắm ra, Trương Tĩnh Như vẫn lẳng lặng nằm trên giường, hiện tại lòng yên tĩnh nhìn đối phương, lại phát hiện khóe mắt đối phương sưng đỏ có hai vệt nước mắt đã khô cạn.
Lưu Tinh thở dài, bất quá cho dù sự tình đã xảy ra, vậy không cần phải hối hận. Lưu Tinh chính là như vậy, chỉ cần là chuyện đã làm, vô luận là cái gì, cũng không hối hận, nhưng có lẽ một chút đó rất tương tự Trương Tĩnh Như.
Nhặt lên quần áo lộn xộn, mặc cẩn thận, nhìn Trương Tĩnh Như đang trần trụi, nhẹ nhàng đắp chăn cho đối phương, chuẩn bị rời đi, nhưng là mới vừa đi đến trước cửa, cước bộ lại ngừng lại. Do dự sau một lúc lâu, cuối cùng dường như đã ra quyết định cực lớn, hít một hơi, xoay người đi đến bên giường.
Lẳng lặng nhìn gương mặt tinh xảo mà trầm tĩnh Trương Tĩnh Như, chính mình hẳn là vì nàng làm chút gì! Lưu Tinh trong lòng nghĩ đến.
Đột nhiên cuối thấp người, mềm mại uyển chuyển, lại nhẹ nhàng hôn lên trán nàng như chuồn chuồn nước điểm nhẹ, sau đó xoay người rời đi.
Ngay khi cửa đóng, nguyên bản Trương Tĩnh Như nằm ngủ trên giường, trên mặt lộ ra nụ cười thản nhiên, không biết là vì cái gì. Vì một chút quan tâm vừa rồi của Lưu Tinh? Hay là vì đã đạt được bốn trăm vạn cứu mạng?
Đêm qua, trong nháy mắt đối phương ôm nàng, nàng có thể nguyên vẹn cảm nhận được sự ôn nhu của đối phương đối chính mình và một chút đã từng yêu say đắm, từng? Có lẽ đi!
Nhưng rốt cục đêm qua đã xảy ra cái gì, liền ngay cả chính nàng cũng không biết, bởi vì gần nữa chai rượu kia đã làm cho nàng một người bán rượu chưa từng uống rượu say như chết.
" Độp~~ độp~~!" Không biết vì sao, nước mắt lại bừng lên, Trương Tĩnh Như cuộn chặt mình, dùng chăn che kín toàn bộ thân thể.
Khóc đi! Thoải mái khóc đi!
Khi Lưu Tinh xuống lầu, ở lầu hai gặp Cam Cường đang chỉ huy nhân viên làm việc. Lưu Tinh lập tức kêu đối phương lại đây, mẹ nó, không phải là tên này hôm qua hại mình chứ?
" Này, không phải là anh không muốn sống à?" Lưu Tinh nhìn đối phương lớn tiếng nói.
" A? Nguyên lai là lão bản ngài!" Cam Cường mỉm cười đã đi tới, còn không biết là chuyện gì xảy ra.
" Đừng nói cái gì lão bản tiểu bản, tôi hỏi anh, vì sao nữ nhân kia lại ở trên giường tôi?" Lưu Tinh vừa bước lên nắm áo đối phương hỏi.
" Lão bản, tôi...... tôi không rõ rốt cuộc anh đang nói cái gì!" Cam Cường vẻ mặt khó hiểu nhìn Lưu Tinh.
" Đừng mẹ nó giả vờ, vì sao tôi lại ngủ cùng nữ nhân kia, nói!" Lưu Tinh chất vấn nói.
" Lão bản, không phải hôm qua anh đã mua nàng sao? Còn nói đi lên giải mộng, không cho bất luận kẻ nào đi lên. Làm sao vậy?" Cam Cường hỏi. Chẳng lẽ nữ nhân kia không hầu hạ ông chủ cho tốt? Có khả năng.
" Không đúng, nhất định là ngươi bày kế, ngay từ đầu khi anh gọi điện thoại tôi đã nghe ra có cái gì không thích hợp, hơn nữa anh có tiền án, tiểu tử anh chán sống à?" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương, hắn cần phát tiết một chút.
" Lão bản, thật là như vậy, nếu không tin, chờ nữ nhân kia tỉnh anh hỏi nàng, nàng biết cái gì đều nói! Ngài...... không phải là muốn quỵt nợ?" Cam Cường nhìn lão bản nói. Ai, gần vua như gần cọp mà~~!
" Thúi lắm, anh có thấy binh lính Mĩ quốc cưỡng gian gái Nhật Bản xong lại hỏi bọn nàng có hay không khoái cảm sao? Động đầu óc chút đi~~!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nhưng mà xem ra thật sự là có chút......!
" Nói cũng đúng~~! Nhưng sự thật cũng là như thế mà~~!" Cam Cường cảm thấy oan uổng nói.
" Này, cho dù là như vậy, anh cũng có thể ngăn cản tôi mà. Chẳng lẽ anh không phát hiện tôi uống rượu quá nhiều sao? Tôi say, biết không? Say~~!" Lưu Tinh đang cực lực tìm lý do, liền ngay cả chính hắn cũng không biết vì cái gì.
‘ Cũng không biết là ai cứ gọi rượu 5 chai lại thêm 5 chai~~!’ Cam Cường nghe thấy Lưu Tinh nói trong lòng nghĩ đến, bất quá hắn không có lá gan nói ra, hắn cũng không muốn mang họa sát thân, đương nhiên, cũng không muốn tự thiêu.
" Nhưng là lão bản, sao anh lại hỏi chuyện này? Có phải hay không nữ nhân kia hầu hạ không tốt?" Cam Cường cố nén không được hỏi.
" Mặc kệ anh!" Lưu Tinh hung hăng nhìn đối phương nói, nha, hầu hạ? Căn bản là mẹ nó không cảm giác.
" Đúng rồi, giúp tôi điều tra nàng, theo cách cẩn thận nhất. Liền ngay cả phụ thân đang ở bệnh viện nào, giường bệnh nào, cùng với mẫu thân mở quán ở đâu, hàng xóm, thân thuộc quan hệ đều điều tra rõ ràng, hiểu chưa?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, hắn suy nghĩ muốn hiểu đối phương nhiều một chút.
" Đã biết, lão bản. Vậy nàng sau này thế nào, còn bán rượu ở đây sao?" Cam Cường ở một bên hỏi.
" Thúi lắm, tôi tiêu tốn 400 vạn để cho nàng đi bán rượu?" Lưu Tinh nghe thấy đối phương nói sau không có tức giận nói," Không phải nàng tốt nghiệp quản lý kinh tế à? Tìm một khu trong quán bar để nàng quản lý, để nàng học chút kinh nghiệm, anh cũng giúp nàng một chút, nói không chừng về sau thì sẽ hữu dụng. Nàng xem kỹ cũng không giống bình hoa, đúng không?" Lưu Tinh nghĩ nghĩ nói," Về phần nơi ở, dùng phòng kia của tôi là được, dù sao tôi cũng rất ít đến, để không thì cũng để không."
" Đúng vậy, lão bản! Vậy còn......!"
" Chúng ta đây là chính quy dân doanh xí nghiệp, là vì quảng đại nhân dân quần chúng cung cấp nơi giải trí lành mạnh. Hàng năm theo luật nộp thuế, anh là quản lí, tôi là một người dẫn chương trình chỉ vậy mà thôi. Như vậy...... Hiểu được?" Lưu Tinh nhìn đối phương nói.
" Hiểu được, hiểu được! Hắc hắc~~!" Cam Cường cười cười, mẹ nó, từ miệng ông chủ có thể nói ra một đống lời như vậy, quả nhiên không giống cái loại “thô nhân”. Rất đẹp trai, không hổ là vạn ác đứng đầu.
" Hiểu được là tốt rồi, tôi đi đây, có việc liên hệ, không việc chớ quấy rầy~~!" Lưu Tinh nhìn đối phương nói, sau đó đi ra quán bar. Tại một khắc này, Lưu Tinh đã không có lựa chọn, hắn tuy rằng không biết cảm giác đối với Trương Tĩnh Như có tính là tình yêu không, nhưng là Lưu Tinh biết, nếu hắn làm việc có lỗi với Trương Tĩnh Như, như vậy hắn cũng chẳng khác gì súc sinh! Hắn không thể làm cho Trương Tĩnh Như cứ tiếp tục tiêu cực như vậy, cho dù lòng của nàng đã chết, nhưng là Lưu Tinh khi bước ra quán bar đã quyết định, cho dù chết, Lưu Tinh cũng muốn làm cho nàng tro tàn lại cháy. Vài năm trước hắn bại bởi Vương Đức, hắn biết đó là chính mình lỗi, là thứ đức hạnh của loại nhà giàu đệ tử làm cho Trương Tĩnh Như cách hắn càng ngày càng xa, nhưng là hiện tại hắn cũng không có thể, nếu ông trời lại cho chính mình một lần cơ hội, hơn nữa đã làm cho nàng trở thành người của chính mình, vậy mình có tất yếu làm cho nàng hoàn toàn thuộc về chính mình, mặc kệ là thân thể hay tinh thần. Đối với Trương Tĩnh Như, mặc dù không thể nói là nàng làm hắn thay đổi bản thân, nhưng là quan niệm thay đổi cũng là từ nàng dựng lên, nếu buông tha nữ nhân như vậy, hiển nhiên không phải lựa chọn sáng suốt.
Bại rồi sau đó thành, phá rồi sau đó lập!
PS: chạm mốc. Cũng đã 2 năm rồi, mới tới cái mốc mà đáng lẽ trong tháng đầu ta đã đạt được. Đúng là thực tế so với lý tưởng lúc nào cách nhau xa quá .
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.