Chương 627: Bí cảnh Thiên Khuyết (2)
Lý Hồng Thiên
01/07/2021
- Thánh nữ đại nhân, lần trước thất bại, lần này chúng ta hãy lập công chuộc tại đi. Truyền thừa của tôn giả Đao Bá, Tu La Hoàng đại nhân đã phân phó riêng chúng ta đến cướp.
Trong lòng thánh nữ vừa động:
- Truyền thừa của cường giả Thần Hồn Cảnh đỉnh phong Thượng Cổ sao? Truyền thừa của tôn giả Đao Bá… quả thật không tầm thường. Nghe nói Đồ Thần Đao của tôn giả Đao Bá kia cũng ở trong truyền thừa.
- Đúng vậy, chỉ cần đạt được truyền thừa, chúng ta có thể một bước lên trời! Đến lúc đó, lần nữa trở về Đan Phủ, diệt hết Đan Phủ, đoạt lại Tu La Tháp kia!
Khóe miệng La Lập cong lên, lộ ra tươi cười hưng phấn.
Thánh nữ liếc mắt nhìn hắn, cười lạnh lùng. Nói thật, thánh nữ thật không tin sau khi đạt được truyền thừa có thể giết chết Hắc Cẩu kia. Hắc Cẩu kia… thật sự rất đáng sợ, quá sâu không lường được.
……
Gừ!
Một tiếng rống giận của linh thú vang lên.
Tiếng động nổ vang nhất thời vang vọng, trong rừng rậm, một đám chim bay tán loạn.
Ngay sau đó, bên trong rừng rậm, đột nhiên xuất hiện một nồi đen thật lớn. Nồi đen hung hăng nghiền áp xuống, cả mặt đất đều phát ra tiếng chấn động.
Bộ Phương búng ngón tay, Huyền Vũ Oa nhất thời nhỏ lại, bay vào trong tay hắn, bị hắn cầm trong tay.
Trên mặt đất xa xa, một thương lang thật lớn thở mạnh xuất hiện.
Đây là một linh thú Thần Thể Cảnh đã phá vỡ hai sợi gông xiềng Chí Tôn. Đáng tiếc, trước mặt Huyền Vũ Oa của Bộ Phương, chỉ có thể bị nghiền áp.
Tuy tu vi hiện giờ của Bộ Phương chỉ là phá vỡ một sợi gông xiềng Chí Tôn, nhưng nồi đen nện xuống, cường giả phá vỡ ba sợi gông xiềng Chí Tôn cũng không chịu nổi.
Dọc đường đi, Bộ Phương đã gặp hơn mười lần linh thú tập kích, hơn nữa đều là linh thú Thần Cảnh.
Khó trách nói trong bí cảnh thập phần nguy hiểm, người bình thường trong bí cảnh, gặp nhiều linh thú như vậy tập kích, có thể đã sớm xong đời rồi.
Bộ Phương đi tới trước mặt thương lang, vỗ vỗ thân sói, nhíu mày:
- Thịt này rất cứng, món ăn làm ra khẳng định không thể ăn, con sói này không cần.
Đôi mắt màu tím của Tiểu Bạch lóe sáng, gắt gao đi phía sau Bộ Phương.
Mang theo Huyền Vũ Oa, Bộ Phương tiếp tục đi về phía trước.
Bỗng nhiên, Bộ Phương dừng cước bộ, nhếch mày, không khỏi quay đầu nhìn rừng rậm xung quanh.
Từng ánh sáng đỏ tươi lóe lên, thanh âm sói rống trầm thấp vang lên.
Trong rừng rậm hắc ám, một đàn thương lang chậm rãi đi ra.
Thực lực của những thương lang này không đồng đều, nhưng sói Thần Cảnh không ít.
Trong lòng Bộ Phương sửng sốt, hắn gặp phải bầy sói rồi sao? Vận khí thật không thể nào tốt hơn thế.
Gừ!
Một con thương lang thân hình khổng lồ đứng trên tảng đá, con ngươi màu đỏ nhìn chằm chằm Bộ Phương, há mồm rống to, giống như đang phẫn nộ rít gào.
Ngay sau đó, tiếng sói rống vang vọng.
Nếu là người bình thường, dưới hình ảnh này đã sớm bị dọa hai chân nhũn ra.
Cho dù là tồn tại phá vỡ ba sợi gông xiềng Chí Tôn, đối diện cục diện này cũng chỉ có thể tự tử.
Dù sao gặp cả bầy sói, một bầy sói phi thường đáng sợ.
Nhưng Bộ Phương thật bình tĩnh, híp mắt nhìn chằm chằm con sói kia. Thân hình con sói dẫn đầu phi thường to lớn, khiến hai mắt Bộ Phương sáng ngời.
- Ô… chất thị con thương lang này tốt hơn không ít, làm nguyên liệu nấu ăn thật không tồi!
Thương Lan Vương cảm giác người này đang coi rẻ nó, đây là ánh mắt gì?
Cho tới bây giờ, chỉ có Thương Lang Vương nó xem thường con người, có nhân loại ngu xuẩn nào cũng dùng ánh mắt này nhìn nó? Thật xem nó là nguyên liệu nấu ăn sao?
Gừ! Chờ xem, nhìn xem ba trăm con thương lang chúng ta xé xác nhân loại ngươi, khiến ngươi hoàn toàn trở thành món ăn của thương lang!
Sau một nén nhang.
Hai cánh kim loại sau lưng Tiểu Bạch được thu lại chậm rãi, đôi mắt màu tím lóe sáng, một tay kéo Thương Lang Vương to lớn đến trước mặt Bộ Phương.
Bộ Phương vừa lòng nhéo thịt Thương Lang Vương, khóe miệng nhếch lên:
- Không tồi, đêm nay có thể ăn thịt Hoa Lang Vương rồi.
Vung tay, Huyền Vũ Oa ở xa xa bay trở về tay hắn.
Bang một tiếng, Huyền Vũ Oa hóa thành khói nhẹ tán đi.
Thu thi thể Thương Lang Vương vào trong túi không gian hệ thống, Bộ Phương nhìn lang thi rơi đầy đất, thở dài một hơi.
- Đi thôi, Tiểu Bạch, sớm tìm Chân Long Quả, chúng ta lập tức có thể trở về.
Bộ Phương nói.
Nói xong, chuẩn bị mang Tiểu Bạch rời đi.
Nhưng bỗng nhiên, hắn dừng chân lại.
Trong lòng giống như có cảm giác kinh ngạc, mạnh mẽ quay đầu, nhìn về phía lang thi đầy đất.
Chỉ thấy máu chảy ồ ồ, nháy mắt ướt sũng mặt đất.
Ngay sau đó, vũng máu bị hút vào trong mặt đất.
Mặt đất cũng lập tức run mạnh.
Ầm ầm ầm!
Tiếng đinh tai nhức óc vang vọng, thần tình Bộ Phương kinh ngạc phát hiện mặt đất dưới chân mình bắt đầu vỡ nát, một lực hút thật lớn phát ra từ bên trong.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.