Chương 489: Bị tài nấu nướng của bổn đầu bếp làm cho cảm động? (2)
Lý Hồng Thiên
19/05/2021
Sau khi làm sạch nồi Huyền Vũ, Bộ Phương đổ vào trong nồi một ít dầu.
Lại mở nắp tương ớt Vực Sâu, một hương vị cay nồng từ trong tuôn ra, chua chua sảng khoái, khiến khóe miệng Bộ Phương cũng co giật.
Múc nửa thìa tương ớt bỏ vào trong nồi, Bộ Phương suy nghĩ một lát... Lại lấy thêm nửa thìa, tạo thành một thìa đầy, nếu hôm nay chủ đề của hắn là vị cay, vậy thì cứ tàn nhẫn một chút, dù sao cũng không phải hắn dùng bữa.
Chi chi chi chi! !
Tương ớt vừa vào nồi, nhất thời bắn tung toé.
Bộ Phương xào tương ớt trong nồi, vị cay mãnh liệt nhất thời dâng lên.
Làn khói phiêu đãng cũng có chút đỏ...
Theo gió nhẹ thoảng qua, những hương vị cay nồng nhất thời phiêu đãng trên võ đài.
Lay động, lay động...
Khi Trọng tài chính nhìn thấy làn khói màu đỏ, nhất thời ngạc nhiên, tên đầu bếp này thật tuyệt vời, ngay cả khói cũng có thể có màu sắc!
Chẳng lẽ có một mùi thơm khác sao?
Vị cay phiêu đãng mà đến, căn cứ vào tín nhiệm với Bộ Phương, Trọng tài chính hít một hơi thật sâu.
Sau lần hít này...
Trọng tài chính cũng cũng u mê.
Cái mùi xộc vào mũi khiến hắn trợn tròn mắt, xoang mũi trong nháy mắt bốc hoả, cả cánh mũi trong phút chốc đỏ bừng.
- A! Mùi vị gì đây!
Trọng tài chính ngẩng đầu, ánh mắt trợn to, trong mắt hiện đầy tia máu, có thể nhìn thấy bằng mắt thường gương mặt đỏ bừng!
Đạp đạp đạp!
Trọng tài chính liên tục lui về sau mấy bước, bịt lỗ mũi, hú hét không ngừng.
Hắn cảm giác lỗ mũi cũng không thuộc về mình, loại cảm giác nóng bỏng quả thực giống như có lửa đốt sống mũi của hắn.
Quả thực quá thống khổ!
Chi chi chi!
Bộ Phương lại lật xào, vẻ mặt lãnh đạm, mặc dù mùi vị kia vô cùng nồng đậm, nhưng Bộ Phương bởi vì đã có biện pháp, cho nên cũng không bị ảnh hưởng.
Hắn kinh ngạc nhìn thoáng qua ở phía xa người trọng tài tựa hồ muốn xé rách luôn y phục của mình, người này xảy ra chuyện gì vậy?
Vị cay lay động...
Không ít khán giả cũng sững sờ, há hốc mồm, bọn họ đều đang chuẩn bị ngửi mùi thơm toả ra trong lồng hấp, đột nhiên lại loạn vào mùi vị gì vậy?
Hơn nữa... Mùi vị này tại sao lại mạnh như vậy?
Lỗ mũi của khán giả thoáng chốc co rút lại, mặt đỏ bừng, mắt đỏ ngầu.
Cuối cùng họ cũng biết tại sao trọng tài chính lại hú như vậy...
Cảm giác này thật cay và sảng mái!
Sảng khoái đến mức làm cho người ta muốn rơi lệ.
- Khụ khụ khụ... Mùi vị này, đầu bếp này muốn mưu sát sao!
- Cay quá! Quá cay! Mùi vị này... muốn giết người rồi!
- Ta tin tưởng hắn như vậy, hắn lại cho ta ngửi thấy mùi này! Ta phải đập vỡ lồng ngực của hắn.
...
Khán giả tức giận, người nào cũng ho khan không ngừng, khoé mắt cay cay đỏ bừng.
Có người thậm chí trực tiếp rơi nước mắt.
Tiếng khóc như mưa.
Khó chịu quá, nóng và nghẹt thở…
Cái này có phải gọi là báo ứng vì đi xem náo nhiệt không?
Trọng tài chính đã khóc... hắn bịt mũi ngồi xổm xuống khóc không dứt, nước mắt không ngừng rơi xuống.
Thật ra người khó chịu nhất không phải là Trọng tài chính và khán giả... Mà là những Luyện Đan Sư đang luyện chế đan dược.
Bọn họ đều nín thở, dùng miệng hô hấp.
Khi mùi cay xộc vào miệng, bọn họ đều trợn tròn mắt, chỉ cảm giác trong miệng như có lửa đốt, tinh thần lại dao động, ho sặc sụa, vừa luyện đan, còn phải cố gắng khống chế tạc lò .
Bang bang...
Tuy nhiên âm thanh đứt quãng của tạc lò vẫn vang lên, trên võ đài lại là một mảnh ánh lửa.
Nhưng lần này, không có khán giả nào có tâm tư xem náo nhiệt.
Giờ phút này bọn họ ý thức được oán niệm trong lòng các Luyện Đan Sư, thật sự chỉ hận không thể băm tên đầu bếp kia thành tám mảnh!
Bộ Phương lật thìa, xúc một thìa tương ớt, nghi ngờ nhìn thoáng qua khán giả và Trọng tài chính đang rơi lệ, trong lòng có chút khó hiểu.
Những người này, bị tài nấu nướng của đầu bếp làm cho cảm động rơi lệ sao?
Vậy cứ tiếp tục khóc đi!
Một tay cầm thìa, một tay mở lồng hấp.
Xì xì xì...
Nhiệt khí màu trắng tràn ra, sau một khắc, sóng nhiệt cuồn cuộn phóng lên cao, giống như là một đám mây hình nấm nở rộ.
Bộ Phương tay mắt lanh lẹ, mặt không chút thay đổi vung thìa lên, nhất thời tương ớt Vực Sâu nóng hổi phủ kín đầu con cá đã dính đầy ớt.
Ông...
Phảng phất có một cổ ba động vô hình khuếch tán ra.
Trong lồng hấp càng lóe ra quang hoa rực rỡ, hương vị cay càng thêm gay mũi và nồng nặc dường như khuấy động toàn trường!
Cô cô cô...
Trong chiếc đĩa sứ, đầu cá khổng lồ được bao phủ bởi những trái ớt xanh đỏ, tương ớt Vực Sâu đổ xuống nóng hổi, khiến cho thịt cá cũng rung động, một làn hơi cay trong nháy mắt lan tràn.
Hoa mỹ giống như những đóa hoa đang nở rộ, toả sáng rực rỡ.
Bộ Phương đặt chìa thìa lại trong nồi, thở nhẹ một hơi, hài lòng nheo mắt.
- Đầu cá băm ớt, hoàn thành.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.