Chương 133: Hoàng Đế bố trí Lưỡng Kiếp Long Thủ Trận
Lý Hồng Thiên
10/01/2021
- Dừng tay cho ta!
Vũ Vương nổi giận, những người tông môn này lại dám ngỗ nghịch mệnh lệnh của hắn!
Nhưng cao thủ Cốt Vương của Bạch Cốt Điện lại không nghe theo Vũ Vương quát lớn, bàn tay xương trắng đập vào quan tài, trong ánh mắt tràn ngập tham lam và khát vọng.
Uy áp thất phẩm Chiến Thánh, tám vị ngũ phẩm Chiến Vương mang quan tài không chịu nổi, quỳ một chân trên đất, sắc mặt bọn họ đỏ lên, quan tài đồng xanh cũng rơi xuống mặt đất.
Đông!
Âm thanh nặng nề vang vọng khắp Thiên Huyền Môn, động tác tất cả mọi người đều dừng lại, quan tài nặng nề rơi xuống mặt đất, quan tài chạm đất... tang lễ này, hủy? !
Tất cả mọi người sinh ra ý niệm này trong đầu, cảm giác vô cùng hỗn loạn, đường đường một đời Đại Đế, cuối cùng tang lễ vẫn bị người ta quấy nhiễu, thật đáng buồn và đáng tiếc?
Ánh mắt Vũ Vương co rụt lại, trong lòng sinh ra lửa giận, chân khí mãnh liệt bao phủ khôi lâu kia.
Khí tức Cơ Thành Tuyết càng ngày càng mạnh, mượn nhờ Hoàng Huyết Thảo phá rồi lại lập, hắn hôm nay đã bước vào cảnh giới lục phẩm Chiến Hoàng, đây tuyệt đối là ngoài ý muốn.
Một chưởng ngăn cản công kích của cao thủ Hợp Hoan Phái, sắc mặt Cơ Thành Tuyết lạnh lùng như băng.
- Đám loạn đảng tông môn các ngươi, quả thực là càn rỡ!
Bạch cốt khô lâu khẽ giật mình, về sau đại hỉ, hắn vung tay lên, uy áp của hắn quét qua tám ngũ phẩm Chiến Vương.
Hắn tiến lên, lúc này đi tới quan tài đồng xanh, ánh mắt cực nóng nhìn quan tài, cánh tay bạch cốt run rẩy.
Trong quan tài, mơ hồ tỏa ra khí tức làm cho người ta khát vọng, đó là bán Thần khí của Tang Hồn Điện... Vong Hồn Châu!
Bạch Cốt điện cùng cấp bậc với Tang Hồn Điện, nhưng tông môn bọn họ không có bán Thần khí, đây là đau đớn trong lòng bọn họ, sau khi Tang Hồn Điện bị Tiếu Mông đánh ngã, bán Thần khí Vong Hồn Châu cũng bị mang về Đế Đô.
Vong Hồn Châu có hiệu quả trấn an vong hồn, thậm chí có công năng bảo trì thân thể không thối nát, là vật bồi táng tốt nhất.
Nếu như Trường Phong Đại Đế đã nhận được Vong Hồn Châu, không có khả năng không dùng để chông cất.
Tiếu Mông ở phía xa, sắc mặt âm trầm, Hồn Thiên Vẫn trước mặt thúc giục hư ảnh Minh Vương, sức chiến đấu hơi mạnh mẽ, cho dù hắn muốn giải quyết cũng lãng phí không ít thời gian, nhìn khô lâu sắp chạm vào quan tài, hàn ý trong mắt Tiếu Mông càng nồng đậm.
Âm thanh vang lên.
Kiếm quang lóe lên quét qua chín tầng trời, chém thẳng vào bạch cốt khô lâu.
Cơ Thành Tuyết gào to một tiếng, trên thân giống như có hư ảnh Hỏa Phượng ẩn hiện, thân thể bay nhanh ra ngoài, một quyền đánh vào bạch cốt khô lâu.
Tiếu Nhạc cùng Cơ Thành Tuyết đồng thời ra tay, đều dùng thủ đoạn mạnh nhất, muốn ngăn cản bạch cốt khô lâu.
- Hừ! Muốn chết!
Bạch cốt khô lâu dừng động tác lại, ngươi sau đó xoay người, toàn thân lập tức run lên, vô số cốt mâu bắn ra khỏi thân thể hắn, đâm về phía Cơ Thành Tuyết cùng Tiếu Nhạc.
Một kiếm mạnh mẽ bị chặn, dù sao Tiếu Nhạc chỉ có tu vi lục phẩm Chiến Hoàng, bất đắc dĩ rơi xuống đất.
Cơ Thành Tuyết một quyền đánh nát cốt mâu bay tới, tu vi chênh lệch hiện ra, bọn họ không thể đến gần.
Bành!
Bạch cốt khô lâu cười lạnh, về sau một chưởng đánh lên quan tài, lực đạo cực lớn bắt đầu khởi động, muốn mở nắp quan tài ra xem.
Thế nhưng rất nhanh, hắn phát giác được không đúng, hắn hầu như xuất ra lực lớn vô cùng, nắp quan tài không thể di động mảy may!
- Quan tài... Có cổ quái!
Bạch cốt khô lâu giật mình.
Nơi xa, Triệu Mộc Sinh cũng cau mày, cẩn thận nhìn chằm chằm vào quan tài, về sau đôi mắt của hắn đột nhiên co rụt lại...
Quan tài đang mở ra !
Trong ánh mắt khiếp sợ của mọi người, nắp quan tài tự động đẩy ra, trong quan tài phát ra âm thanh cổ xưa, làm cho tất cả mọi người nổi da gà.
Tất cả mọi người trong Thiên Huyền Môn đều dừng động tác, trợn mắt há hốc mồm nhìn về phía quan tài.
Liên Phúc tóc tai bù xù cất tiếng cười bén nhọn, nắm bắt Lan Hoa Chỉ, nhìn quét qua toàn trường, miệng phun đầy máu tươi, nói từng chữ một:
- Đám loạn đảng tông môn các ngươi... Đều phải chết!
Vừa dứt lời, một bóng người đứng dậy từ quan tài, khí tức uy áp đáng sợ tuôn ra ngoài.
- Cái gì? !
Bạch cốt khô lâu đứng gần nhất, hắn cảm giác uy áp mênh mông đang tới gần, đó là một loại uy nghiêm của hoàng giả bá chủ, chí cao vô thượng không thể xâm phạm.
Bạch cốt khô lâu bị khí tức này oanh kích, lập tức bay ngược ra ngoài, thân hình tán loạn trên không trung, hóa thành bạch cốt đầy đất, tổ hợp bị đánh tan.
Triệu Mộc Sinh hít một hơi khí lạnh, ánh mắt nhìn thẳng bóng người trong quan tài, Cơ Trường Phong... Không chết?
- Hả? Không đúng! Thân ảnh ấy không có chút khí tức sinh mệnh nào... Hẳn đã chết rồi, nhưng mà năng lượng mênh mông này là chuyện gì? Hơn nữa... Còn dẫn dắt năng lượng khắp bốn phía...
Triệu Mộc Sinh nỉ non, về sau giống như nhớ ra cái gì đó, sắc mặt lập tức tái nhợt, Cơ Trường Phong... Hảo thủ đoạn!
Tất cả mọi người cảm thấy mê mang, rút cuộc đã xảy ra chuyện gì?
- Lưỡng Kiếp Long Thủ Trận... Cơ Trường Phong lại vận dụng trận pháp này! Lão đầu tử rõ ràng tính đúng rồi!
Nghê Nghiên mang áo choàng rộng rãi, đứng ngạo nghễ trên hư không bên ngoài Thiên Huyền Môn, ánh mắt sáng rực nhìn Thiên Huyền Môn như sống lại, không khỏi sợ hãi thán phục.
Nàng xuống núi chuyến này, mục đích chính yếu nhất chính là Lưỡng Kiếp Long Thủ Trận, hộ quốc đại trận của Thanh Phong Đế Quốc. Lúc vừa lập quốc, ban đầu hoàng đế Thanh Phong Đế Quốc đã từng dựa vào đại trận này tàn phá hơn mười vị thất phẩm Chiến Thánh tông môn, đây là trận pháp vô số cường giả tông môn nghe thấy đã sợ vỡ mật.
Uy lực mạnh mẽ không kém gì bát phẩm Chiến Thần!
Trong ghi chép của Thiên Cơ tông, Lưỡng Kiếp Long Thủ Trận có thể sắp xếp trước năm trong các trận pháp.
Mục đích Nghê Nhan đi chuyến này là dựa nghe theo lệnh tông chủ Thiên Cơ tông, đến ghi chép lại Lưỡng Kiếp Long Thủ Trận...
Phất tay áo, mấy quả ngọc phù lập tức bị nàng ném ra ngoài, chân khí bắt đầu khởi động, rót vào ngọc phù, dẫn động ngọc phù run rẩy.
Ngọc phù tỏa sáng, vầng sáng tạo thành ánh mắt thật lớn trên đỉnh đầu Nghê Nhan, ánh mắt nhìn Thiên Huyền Môn, yên lặng ghi chép tất cả.
Bỗng nhiên, ánh mắt Nghê Nhan trì trệ, nghi hoặc nhìn về phía Thiên Huyền Môn.
Chỗ ấy có một bóng dáng gầy gò, đột nhiên từ ngoài tiến vào Thiên Huyền Môn, chậm rãi đi vào trong chiến trường.
- Bộ lão bản? Hắn điên rồi sao? Loạn chiến trong Thiên Huyền Môn không ngừng... Hắn là một đầu bếp chạy vào làm gì?
Ngao ô o o o! !
Gạch đá dưới Thiên Huyền Môn bắn ra tia sáng, ánh sáng hội tụ lên không trung, về sau khuếch tán ra chung quanh, hình thành một cái lồng năng lượng bao phủ mọi người vào trong.
Hai cây cột đá giống như tỉnh lại, xiềng xích màu đen phong cách cổ xưa quấn lấy quan tài, kéo nó lơ lửng giữa không trung.
Về sau, vô số năng lượng phóng xuống, lấy quan tài làm trung tâm, hóa thành một trận pháp to lớn, vầng sáng chói mắt.
Tiếng long ngâm vang lên, một hư ảnh thần long to lớn xuất hiện trong trận pháp, đứng ngạo nghễ phía trên Thiên Huyền Môn, Long khẩu mở ra, năng lượng không ngừng tiến vào.
- Trẫm chinh phạt tông môn nhiều năm như vậy, cường giả tông môn chết trong tay trẫm nhiều vô số kể, sao các ngươi dám làm nhục trẫm khi hạ táng? Cho dù trẫm vẫn lạc, cũng không phải các ngươi có thể khi nhục, vì vậy, tất cả loạn đảng tông môn trong Thiên Huyền Môn, đều phải chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.