Chương 515: Không đấu nữa! Muốn tạc lò thì tạc lò đi! (2)
Lý Hồng Thiên
28/05/2021
Ực ức!
Khán giả nhìn chằm chằm, ngửi mùi vị tràn ngập trong không khí, vội vàng nuốt nước bọt.
Trọng tài chính cũng ngăn dòng nước mắt trên mặt, ngửi thấy mùi vị tràn ngập... Gương mặt hắn cũng trở nên dở khóc dở cười.
- Quả nhiên... Lại tới nữa ! Mùi thơm ngày càng đậm...
Trọng tài chính theo bản năng quay đầu nhìn về phía ma nữ An Sênh, nói cho ta biết... Có muốn tạc lò hay không?
Lần này quá đáng hơn... trong quá trình mùi hương tứ tán còn bí mật mang theo khói đen sặc người mãnh liệt!
Bệ đồng của Bộ Phương ở đối diện bệ đồng của ma nữ An Sênh, Bộ Phương tiện tay đánh ra một chưởng, đẩy khói đen đi, vừa vặn thổi khói đen bay tới vị trí của An Sênh.
Loại mùi vị sặc người này... Cộng thêm mùi thơm cào xé kia, ma nữ An Sênh ... có thể chống đỡ sao? !
Ầm! !
Lại là một trận ánh lửa ngất trời!
Lần này ánh lửa tựa hồ có mấy phần bất đồng, mang theo linh khí nồng nặc, ba động vô hình tứ tán ra.
Ánh lửa tản đi, tất cả ánh mắt mọi nguời cũng đột nhiên mở lớn, kinh hô ngạc nhiên!
Tất cả nguyên liệu vỉ sắt, đột nhiên lóe ra tia sáng!
Ánh sáng quá chói lọi, giống như là từng chùm ánh sáng muốn bay thẳng đến chân trời, muốn xé rách bầu trời, giống như một mũi tên vô hình cắt ra một đạo lỗ hổng rung động trong lòng khán giả!
Món ăn phát sáng hoàn thành rồi!
Trên món ăn phảng phất lại có một đóa hoa lặng lẽ nở ra, đó là hoa linh dược lúc trước Bộ Phương chạm trổ ra, ánh sáng mờ ảo, cánh hoa cũng khẽ rung động, mùi thơm trong nháy mắt đoá hoa nở ra, bốc lên cao.
Xèo xèo...
Mùi thơm kia bao trùm toàn trường, truyền đưa lỗ mũi mọi người, khiến bọn họ đều toát ra vẻ say mê.
Thơm quá!
- Mùi vị này... quả thực quá tuyệt vời!
- Hắc mã đầu bếp, Kẻ thù của Luyện Đan Sư ... Quả nhiên danh bất hư truyền, mong được nếm thử món ăn kia.
- Ta sắp đắm chìm rồi... mùi vị kia khiến cả người ta cũng nổi da gà, ta không chịu được!
...
Khán giả vừa nuốt nước bọt, vừa sợ hãi than thở, mùi thơm kia không ngừng tràn ngập, khiến bọn họ khó có thể kềm chế thân thể của mình.
Giờ khắc này mọi người cũng sợ hãi cả kinh, ngay cả bọn họ cũng cảm thấy thơm như vậy... Vậy An nữ thần ở bên trong sẽ thế nào?
Ánh mắt mọi người lại di chuyển, rơi xuống vị trí của An Sênh.
Mọi người bỗng nhiên im lặng.
Chỉ thấy ma nữ An Sênh vẫn nhắm mắt, khói đen kèm theo mùi thơm bay đến, không ngừng đập vào mặt.
Thân thể mềm mại của nàng đang run động, nơi khóe mắt có giọt nước mắt trong suốt nhỏ xuống... Nhưng nàng vẫn cắn răng, nụ cười cũng trở nên đỏ bừng.
Nàng đang kiên trì, nàng cố gắng khiến cho mình không bị ảnh hưởng, nhưng điều này thật sự quá khó khăn... mùi thơm kia bay vào chóp mũi nàng, trong nháy mắt như muốn hóa thành huyết dịch của nàng, lay động vị giác của nàng, làm cho tinh thần của nàng mãnh liệt nổi lên sóng gió.
Ánh lửa trong lò đan đang không ngừng biến hóa, lúc lớn lúc nhỏ... Ba động không ngừng!
Quả nhiên... An nữ thần của chúng ta cũng không ngăn cản nổi mùi vị này!
Huống chi còn có khói đen sặc người!
Trọng tài chính thầm thở dài, thắng bại của trận này thật sự khó nói, nếu như ma nữ An Sênh có thể kiên trì, luyện chế thành công Nhị Văn Phong Vân Phá Vọng Đan, có lẽ còn có một chút hi vọng thắng lợi, dù sao món ăn của Bộ Phương chưa chắc có thể đạt tới cấp bậc của Phong Vân Phá Vọng Đan.
Nhưng chỉ sợ là... lò luyện đan của An Sênh sẽ bị nổ!
Nhìn khuynh hướng này... Tựa hồ lập tức sẽ phải khống chế không được tạc lò.
Sắc mặt Bộ Phương bình thản, vung tay lên, chân khí trong lòng bàn tay hắn không ngừng khởi động, ý niệm vừa động, một bát sứ trôi đến, rắc một chút phấn vụ lên món ăn phát sáng, sau đó Bộ Phương không nhanh không chậm lấy từ trong túi không gian Hệ Thống ra một lọ tương ớt Vực Sâu.
Múc một thìa tương ớt đổ vào một cái đĩa sữ, không biết kiếm đâu ra một cái cọ, chấm vào chút dầu ăn, lại chấm tương ớt Vực Sâu, quệt lên miếng thịt nướng.
Lại một tiếng nổ vang! Ngọn lửa bùng lên, lần này ngọn lửa có chút đỏ rực, kèm theo mùi cay cay khiến lỗ chân lông khán giả cũng mở ra.
Khán giả toàn trường hít một hơi thật sâu, sắc mặt đỏ ngầu! Vị cay này không quá nồng nhưng cũng khiến bọn họ cảm thấy vô cùng háo hức!
Quả thực... quá hành hạ người!
Ánh lửa thu liễm, ánh sáng trên món ăn cũng tản đi, trở nên bóng loáng, toát ra sức hấp dẫn tột cùng.
Bản thân Bộ Phương cũng không nhịn được lè lưỡi liếm môi.
Nơi xa, ma nữ An Sênh chợt mở ra mắt, trong đôi mắt hiện lên vẻ tức giận!
Nàng giơ tay lên, vỗ lên lò luyện đan, trong miệng tức giận hét lên:
- Không luyện nữa, không đấu nữa! Muốn tạc lò thì tạc lò đi! Đúng là khi dễ người!
Lò luyện đan nặng nề nhất thời bị đánh bay... về phía Trọng tài chính đang mê say ngửi mùi thơm.
Trọng tài chính... không biết lò luyện đan đang bay tới.
Ma nữ An Sênh tức giận... lau mồ hôi trên trán, khẽ cắn đôi môi đỏ mọng, u oán nhìn thoáng qua Bộ Phương ở nơi xa mặt vẫn bình tĩnh.
Tựa hồ cảm ứng được ánh mắt của ma nữ An Sênh, Bộ Phương sửng sốt, khóe miệng giật giật, cầm xiên thịt Chí Tôn giơ giơ về phía ma nữ An Sênh.
Mùi thơm theo gió đung đưa...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.