Chương 471: Món ăn của trận đấu loại (2)
Lý Hồng Thiên
14/05/2021
Quảng trường trung tâm vẫn náo nhiệt, người ra vào tấp nập, giống như bởi vì vòng sơ khảo chấm dứt, bắt đầu đấu loại, cho nên người xem đến rất nhiều, còn hỏa bạo hơn đấu vòng sơ khảo ngày đầu tiên.
Tiểu U rất đẹp, mỹ nữ xuất hiện ở đâu đều tự giác trở thành tiêu điểm của mọi người.
Lúc này, Bộ Phương có loại cảm giác này.
Nhớ đến ngày hôm qua hắn khiêm nhường cỡ nào, hôm nay vẫn trở thành tiêu điểm chú ý của người xung quanh. Đương nhiên… hắn chỉ là tiêu điểm kèm theo.
Ánh mắt người xung quanh phần lớn đều dừng trên người Tiểu U tóc dài đen thẳng.
Bộ dáng của nữ nhân này thật đẹp, cặp đùi đẹp như ngọc, dài thẳng tắp, hấp dẫn ánh mắt của vô số người.
Nam Cung Uyển và Nam Cung Vô Khuyết không quá tốn sức tìm được Bộ Phương.
Thời điểm Nam Cung Vô Khuyết nhìn thấy Tiểu U, cả người run lên, xoay người định chạy, nhưng bị Tiểu U liếc mắt nhìn, lập tức cứng đờ tại chỗ. Trong lòng hắn đã sinh ra cảm giác sợ hãi với nữ nhân này, dù sao hắn biết rõ khủng bố của Tiểu U.
Nam Cung Uyển lại dịu dàng cười, tuy Tiểu U rất đẹp, nhưng nàng cũng không xấu, mang tự tin của mỹ nữ.
Hai nữ nhân xinh đẹp này xuất hiện, nhất thời đám người xung quanh trở nên sôi trào.
Bộ Phương rất không quen khi bị chú ý, nhíu mày.
- Lão Bộ, đấu loại lúc này không giống vòng sơ khảo. Dù sao cũng là đấu loại, càng thêm tàn khốc đáng sợ. Mỗi người đều sẽ thể hiện bản lĩnh chân chính, cho nên ngươi ngàn vạn lần đừng lơ là!
Nam Cung Uyển kéo Bộ Phương sang một bên, nghiêm túc nói.
- Ta thật chờ mong vẻ mặt của mấy lão gia hỏa khi thấy đầu bếp như ngươi có thể tiến vào năm mươi hạng đầu của Diệu Thủ Hồi Xuân Đại Điển,
Bộ Phương gật đầu, sự tình liên quan nhiệm vụ lâm thời, Bộ Phương tự nhiên sẽ không lơ là. Người trên quảng trường càng lúc càng nhiều, chiến thuyền trên vòm trời dần dần đi đến, mang theo áp khí và linh khí cuồng bạo.
Chiến thuyền dừng trên quảng trường, từng bóng người đi ra từ giữa.
Những người này đều là nhóm cường giả của Thiên Đan Thành, Thiên Diệu Thành.
Bộ Phương tìm lôi đài trận đấu lần này, đồng dạng là lôi đài số tám, lôi đài dự thi lúc trước của Bộ Phương cũng là số tám, thật hơi trùng hợp.
Trải qua lựa chọn vòng sơ khảo hôm qua, người dự thi hiện giờ đã thiếu đi hơn phân nửa. Đấu loại lần này quyết định trăm hạng đầu của những người dự thi, có thể tham gia vòng bán kết.
Đi đến lôi đài thứ tám, Bộ Phương thấy trọng tài đứng trên lôi đài, vẫn là trọng tài hôm qua. Nhưng hôm nay, cả gương mặt của trọng tài này đều đen sì, bởi vì hắn thấy Bộ Phương.
Lôi đài thứ tám hôm qua hắn phụ trách vậy mà chỉ có bốn người thăng cấp. Bởi vì sự kiện này, hắn bị người phụ trách mắng một trận.
Vốn nghĩ hôm nay sẽ không gặp Bộ Phương, nhưng thật không ngờ, vẫn gặp gỡ, cho nên hắn hơi đau lòng.
“Không sao cả, không việc gì… đầu bếp này sẽ không nấu món ăn hôi tận trời kia nữa, hẳn sẽ không ảnh hưởng người khác!
Trong lòng trọng tài không ngừng an ủi chính mình.
Bộ Phương gật đầu với trọng tài, sau đó đi lên lôi đài, đi đến đài thanh đồng của mình.
Tới vòng đấu loại, thực lực của tuyển thủ tăng lên rõ rệ, mục đích của đấu loại chính là loại đi những người đục nước béo cò.
Trọng tài thấy người dự thi trận này, trong lòng cũng an tâm không ít.
Đó là đệ tử Đan Tháp của Thiên Đan Thành, một luyện đan sư thiên tài!
Đó là đệ tử của luyện đan đại sư, thực lực rất không tệ!
Trọng tài càng xem, trong lòng càng nắm chắc, những người này đều có danh tiếng trong giới luyện đan, lực tinh thần khẳng định phi thường kiên định, sẽ không dễ dàng bị ảnh hưởng. Cho nên, lần này, cho dù tiểu tử này chơi trò gì cũng sẽ không xảy ra chuyện hôm qua nữa?
Đương nhiên, tuy trong lòng trọng tài đã nắm chắc nhưng nhìn Bộ Phương mặt không chút biểu cảm ở xa xa, trong lòng cũng hơi lo lắng.
Vì sao tri giác của nam nhân nói cho hắn… tiểu tử kia đang muốn gây náo loạn!
Bộ Phương đứng trước đài thanh đồng của mình, khói nhẹ lượn lờ, Huyền Vũ Oa huyễn hóa ra, nện lên đài Thanh Đồng, đập đài thanh đồng hãm xuống thành hố.
Long Cốt Thái Đao, bát men sứ,… đều được lấy ra.
Trọng tài vẫn nhìn chằm chằm, nhìn đến trong lòng không khỏi hít một ngụm khí lạnh.
Quả nhiên… tên này lại chuẩn bị nấu ăn! Mà khi hắn thấy Bộ Phương lấy ra một cái thau, lỗ mũi nhất thời mở lón, đôi mắt đột nhiên co rụt lại.
Tín nhiệm giữa người với người đâu rồi? Đã nói rõ không làm đậu hủ thối mà?
Chậu gỗ này sao nhìn quen mắt như vậy?
Trọng tài nhất thời nóng nảy, đi đến trước mặt Bộ Phương.
- Tuyển thủ dự thi này, chúng ta đã nói rõ không nấu đậu hủ thối mà?
Trọng tài hít sâu một hơi, nói.
Bộ Phương sửng sốt, ngẩng đầu cổ quái liếc nhìn trọng tài.
- Ta biết, cho nên ta vốn không định nấu đậu hủ thối…
Bộ Phương nghi hoặc nhìn trọng tài, tùy tay mở nắp chậu đào. Quả thật, bên trong chậu đào không bay ra mùi thối nào.
Trọng tài sau khi hít sâu, trong lòng mới thả lỏng.
Kế tiếp, hắn nhìn thấy Bộ Phương đổ vật trong chậu đào vào Huyền Vũ Oa.
Chảy ồ ồ xuống là dầu màu vàng…
Cả nồi dầu, tiểu tử này đang chuẩn bị chiên món ăn?
Trong lòng trọng tài suy đoán.
Nếu đã không làm đậu hủ thối thối đến tận cùng, vậy Bộ Phương sẽ lựa chọn làm Hải Lệ Bao bản nâng cấp… thơm đến mức tận cùng.
----------oOo----------
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.