Chương 853: Nuốt chửng Thánh Tử (2)
Lý Hồng Thiên
25/08/2021
Thái Đao của Yến Vũ đột nhiên hiện hình, Thái Đao đó giống như hình dáng một chiếc lá liễu mắc kẹt trong không khí, bị sức mạnh đáng sợ đánh trúng, bay ngược ra ngoài.
Yến Vũ phun ra một ngụm máu tươi, cơ thể nặng nề rơi trên mặt đất.
Mặt đất bị lún xuống dưới, hiện lên vô vàn khe nứt.
Toàn quảng trường đầy tiếng la hét, rất nhiều người vô cùng hoảng sợ.
Trù sư hạng nhất như Yến Vũ lại có thể một phát đánh bay.
- Đại…đại hư cảnh Sinh linh Minh Khư?
Yến Vũ bò dậy từ trong đống đổ nát, khuôn mặt hắn ta hiện lên vẻ không thể tin nổi.
Trong hư không.
Bởi vì Yến Vũ xuất hiện, Thiên Tuyền Thánh Tử cuối cùng cũng có thể tìm ra cách tránh đám đám tóc đen, hắn ta nắm trường kích, chợt chuyển động, lập tức đẩy đám tóc ra, bước ra một bước liền xuất hiện trên đỉnh đầu của đám người Tiếu Nhạc.
- Chết đi!
Thiên Tuyền Thánh Tử lạnh lùng nói!
Ngay sau đó, trường kích mạnh mẽ vung xuống.
Đôi mắt Bộ Phương co rụt lại, tay run lên, chớp mắt nồi Huyền Vũ hiện lên, biến lớn chắn bên ngoài bọn họ.
Trường kích kèm theo chân khí to lớn đập lên nồi Huyền Vũ, lập tức phát ra tiếng động đinh tai nhức óc.
Giống như chiếc chuông to lớn bị đánh trúng, nổ vang không ngừng.
Nồi Huyền Vũ bị đập từ không trung rơi trên mặt đất, phát ra một tiếng nổ.
Thiên Cơ thánh nữ nhướng mày, nhìn nồi Huyền Vũ từ không trung rơi xuống, chậm rãi đứng lên, muốn ngăn cản sát ý dày đặc của Thiên Tuyền Thánh Tử.
Đài cao phía xa, Đại Hoang Tông, các cường giả của Đan Phủ đều lặng lẽ không nói gì.
Lạc Đan Thanh rất muốn ra tay, nhưng khi nhìn thấy sát khí bao trùm cả người Thiên Tuyền Thánh Tử, cuối cùng hắn ta vẫn tiếc nuối thở dài một hơi, hắn ta ra tay thì có lợi ích gì chứ?
Thiên Tuyền Thánh Tử tay nắm trường kích, bay từ trên trời xuống, áo giáp màu vàng kim trên người hắn ta đã vỡ ra thành ngàn mảnh, ngay cả kim quan cũng đã bị Tiểu U chém vỡ.
Nhưng sát ý của hắn ta vẫn không hề dừng lại.
Đại hư… không sai, nếu thực lực của Tiểu U bùng phát toàn bộ quả đúng là đại hư, hơn nữa còn là sự tồn tại lớn mạnh trong đại hư.
Sinh linh Minh Khư thông thường ngay cả dũng khí tiến vào Tiềm Long Vương Đình cũng không có, đối phương dù sao cũng là đại hư.
Thế nhưng cho dù là đại hư, bước vào phạm vi của Vương Đình… cuối cùng vẫn sẽ có người tới giải quyết!
Bộ Phương này cấu kết với Sinh linh Minh Khư, tất có mờ ám, phải chém giết!
Trường kích đảo qua, cuồng phong gào thét, lực chèn ép đột nhiên bạo phát.
Cả người hắn ta hóa thành một đạo ánh sáng phóng về phía nồi Huyền Vũ!
Bỗng nhiên.
Nồi Huyền Vũ vừa chuyển động một cái, ngay lập tức biến thành luồng khí đen tản ra bên ngoài.
Nhưng mà, khí đen của nồi Huyền Vũ tán đi, nồng nặc khí đen từ phía dưới bốc lên.
Bộ Phương và Tiếu Nhạc đều bị một cổ lực lượng thần bí đánh văng về phía xa.
Hai người ổn định cơ thể, nhìn về phía tiểu nha đầu.
Sắc mặt của Bộ Phương nghiêm nghị, sắc mặt của Tiếu Nhạc lại dại ra.
Lực lượng đáng sợ đó lại phát ra từ trên cơ thể của tiểu nha đầu này!
Gào!
Trên đỉnh đầu của tiểu nha đầu này, khí đen hội tụ trong nháy mắt, hóa thành một cái miệng rộng dường như muốn nuốt chửng trời đất, một con cự thú Hư Ảnh vô cùng dữ tợn hiện lên.
Mà bên trong Hư Ảnh, lại là tiểu nha đầu với vẻ mặt dữ tợn.
Hoa văn nòng nọc trên khắp cơ thể tiểu nha đầu không ngừng nhảy lên, vô cùng huyền ảo.
Khí đen lan tràn, uy áp đè nén vô cùng kinh khủng khiến tất cả mọi người đều sợ hãi.
Bộ Phương nặng nề thở ra một hơi, áp lực lúc này còn kinh khủng hơn lần trước, linh hồn thao thiết này, rốt cuộc là vật gì chứ?
Thiên Tuyền Thánh Tử cũng bị Hư Ảnh khổng lồ của cự thú đột nhiên xuất hiện này làm cho sợ hãi.
Sao lại xuất hiện một con quái vật nữa vậy?
Sao hôm nay khắp nơi đều là quái vật vậy chứ!
Ngay lập tức, đôi mắt của Thiên Tuyền Thánh Tử chợt ngừng, sát ý trong mắt bắt đầu khởi động, không cần biết ngươi là loại quái vật gì… Đụng tới ta, chết!
Trường kích run lên, xoay tròn, tràn ngập khí tức sắc bén.
Trên đỉnh đầu của hắn ta hiện lên năm đạo hồn thê, cũng xuất hiện một vòng ngôi sao bên trong nở rộ ra từng đợt ánh sáng.
Ầm!
Cự Thú Hư Ảnh đó phát ra tiếng gầm khiến cơ thể mỗi người đều run rẩy.
Một lát sau, Hư Ảnh giơ móng vuốt ra.
Móng vuốt đó đánh về phía Thiên Tuyền Thánh Tử.
Bịch một tiếng, trường kích của Thiên Tuyền Thánh Tử va chạm với khí đen trên móng vuốt.
Két két!
Đôi mắt của Thiên Tuyền Thánh Tử đột nhiên trừng lớn, tràn ngập khủng hoảng!
Trường kích trực tiếp bị móng vuốt này đập vỡ, văng tung tóe, hóa thành mảnh nhỏ bay tán loạn khắp bầu trời.
Mà cả người hắn ta cũng bị khí đen đánh trúng.
Trực tiếp bị bóp ở trên hư không.
Thiên Tuyền Thánh Tử không thể động đậy! Ý nghĩ sẽ chết lạnh như băng làn tràn toàn thân của hắn ta.
Đây… đây là loại quái vật gì vậy?
Thiên Tuyền Thánh Tử cảm thấy hoảng sợ, khuôn mặt của hắn ta trở nên vặn vẹo.
Hồng Cơ đang đứng trên đài cao nhìn thấy cảnh tượng này, Thánh Tử vô địch trong mắt của nàng ta lại có thể bị con quái vật này bắt được!
Cái miệng khủng khiếp kia, dường như muốn nuốt tất cả.
Quái vật giơ móng vuốt lên, ngay sau đó, Thiên Tuyền Thánh Tử cảm thấy cơ thể mình bay lên.
Hắn ta muốn chạy trốn.
Thế nhưng cự thú Hư Ảnh há miệng ra…
Đen kịt như mực, giống như một cái miệng không đáy…
- A! Không… không được ăn ta! Ta là Thánh Tử của Thiên Tuyền Thánh Địa! Ta là tương lai của Thiên Tuyền Thánh Địa!
Thiên Tuyền Thánh Tử cảm thấy được cơ thể của mình đang không ngừng bay về phía hắc động kia, trái tim cũng đang run rẩy.
Hắn ta hoảng sợ, hắn ta dương nanh múa vuốt, hắn ta đang khóc, đang cầu xin tha thứ…
Nhưng mà, không hề có tác dụng gì.
Ở trong sự trợn mắt há mồm của mọi người.
Thiên Tuyền Thánh Tử bị cự thú Hư Ảnh một ngụm nuốt chửng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.