Chương 450: Sự thật là gì? (1)
Lý Hồng Thiên
09/05/2021
- Cút hoặc là… chết!
Thanh âm này cũng không lớn nhưng trong màn đêm tối đen u tĩnh, có vẻ phi thường rõ ràng, giống như vang vọng bên tai thống lĩnh hắc bào. Không có sát khí nồng đậm, chỉ có coi thường lạnh như băng.
Nhìn thấy hai người vô lực ngã trước mặt mình, máu tươi chảy ra ồ ồ, lập tức nhuộm đỏ cả mặt đất. Mùi máu tươi gay mũi khuếch tán trong không khí, khiến mỗi người đều cảm thấy sởn cả gai ốc.
- Các hạ là người phương nào… xuống tay không khỏi quá độc ác rồi?
Cưỡng chế kinh sợ trong lòng, thống lĩnh hắc bào lạnh lùng nói, hào quang trong tay hắn chợt lóe, một trường thương màu bạc hiện lên. Nếu có người Thiên Lam Thành, nhìn đến cây trường thương này có lẽ có thể phân biệt thân phận của người này. Thống lĩnh Trương gia, ngân thương Trương Hạ.
Đây là một cường giả nổi danh Thiên Lam Thành, phá vỡ một sợi gông xiềng Chí Tôn, chiến lực siêu quần. Nhưng một cường giả như vậy, giờ phút này cũng ngưng trọng vạn phần, tay cầm ngân thương, giống như có mồ hôi lạnh chảy xuống.
Mỹ nữ tóc dài đen thẳng để chân trần tạo áp lực với hắn quá lớn. Nữ nhân này rất mạnh! Tuyệt đối phi thường mạnh!
Sắc mặt Tiểu U lạnh như băng, đối với những người khác, nàng cơ bản đều lạnh lùng như vậy. Con ngươi tối đen lưu chuyển, xâm chiếm tròng trắng, hóa thành màu đen hoàn toàn.
- Không cút… vậy chết đi.
Thanh âm lạnh nhạt vang vọng trong đêm tối.
Mái tóc đen tự động bay, đột nhiên bung xõa ra, giống như muốn che kín ánh trăng.
Trương Hạ giận dữ, rống dài một tiếng, lỗ chân lông cả người mở ra, chân khí dâng trào, giống như hóa thành một tầng sương mù mỏng bao phủ quanh thân hình hắn.
Một thương đâm ra, xé rách màn trời, giống như một dòng lưu quang bùng lên trong đêm. Một luồng chân khí xiềng xích hiện lên sau lưng hắn, lay động không thôi.
Con ngươi tối đen, sâu xa không thấy đáy của Tiểu U, bàn chân trắng nõn trên mặt đất, nhất thời thân hình mơ hồ quỷ mị.
Mũi thương màu bạc kia đâm ra, trực tiếp cắn nuốt hắc ám.
Tí tách.
Váy dày đen bay bổng, ngón chân cái điểm lên mặt đất, giống như đạp lên đá vụn, phát ra tiếng vang nhỏ.
Tóc dài của nàng lúc này đã hóa thành thác nước, phất lên. Trương Hạ đang duy trì động tác đâm thương, cả người bị mái tóc tối đen hoàn toàn bao trùm, kín không kẽ hở.
Tiểu U đặt bàn tay thon dài lên thắt lưng, mặt không chút biểu tình, hơi quay đầu, nhìn lại phía sau.
Nhất thời mái tóc vung lên, nhanh chóng trượt xuống.
Rắc rắc…
Một tiếng xương vỡ nát vang vọng.
Trương Hạ kia ngay cả kêu rên cũng chưa kịp kêu đã bị giết chết.
Xoạt.
Thu lại mái tóc, xõa sau lưng nàng, tóc dài đến thắt lưng, xinh đẹp vô cùng.
Ánh trăng lần nữa tỏa sáng, chiếu lên thân thể hắn, chiếu rọi gương mặt xinh đẹp đến kinh tâm động phách.
Thống lĩnh… đã chết rồi?
Thần tình nhóm người áo đen xung quanh nhất thời trở nên hoảng sợ, có người không nói hai lời, quay đầu bỏ chạy.
Nữ nhân này là ác ma! Là ma quỷ đi ra từ trong đại ngục!
Mái tóc còn có thể giết người! Không phải ma quỷ thì là cái gì?
Nhưng người chạy trốn còn chưa chạy được vài bước, đôi mắt liền tràn ngập tơ máu, phát hiện bàn chân mình quấn toàn tóc đen.
Mái tóc tăng vọt, hoàn toàn cắn nuốt bọn họ.
Hơn mười cường giả, chỉ một cường giả Thần Thể Cảnh phá vỡ gông xiềng Chí Tôn, đều chỉ hít thở mấy hơi liền ngã xuống.
Cảnh tượng này nếu truyền ra ngoài, tuyệt đối sẽ gây ra sóng to gió lớn.
Từng thi thể ngã nhào trên mặt đất.
Tiểu U bước ra cặp chân thon dài, đạp lên hư không, lần nữa trở về nóc nhà quán ăn Vân Lam. Nâng bàn tay thanh tú lên, ánh trăng chiếu rọi xuống, chiếu sáng làn da của bàn tay thanh tú trông mờ mờ ảo ảo, ngón tay trắng noãn như ngọc.
Vung tay lên, một dao động vô hình dần khuếch tán. Thi thể nằm sóng soài trên mặt đất, đều vỡ nát, hóa thành bụi bậm tán đi. Chỉ để lại máu tươi đầy đất, mùi máu tanh cay mũi lan tràn trong không khí.
Tối đen trong đôi mắt dần biến mất, tròng trắng mắt cũng càng thêm trắng lên.
Mặt U Minh Nữ không chút thay đổi nhìn bốn phía, ngay sau đó, thân hình dần trở nên mơ hồ, sau đó tiêu tán.
Trong tiểu điếm, Cẩu gia khịt mũi, mở đôi mắt nhập nhèm, liếc mắt nhìn Tiểu U đi về phía U Minh Thuyền, dùng thanh âm ôn hòa, gợi cảm nói:
- Đã giải quyết hết rồi?
Tiểu U ngẩn ra, quay đầu nhìn về phía Cẩu gia, gật đầu.
- Có nha đầu ngươi Cẩu gia ta càng thêm ung dung, nếu có thể không giành Túy Bài Cốt với Cẩu gia thì tốt rồi.
U Minh Nữ nhấp nhấy đôi môi đỏ mọng. Sau khi cười ha hả, đi vào trong U Minh Thuyền.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.