Chương 1: Chương 1.
Thời nhĩ
21/01/2017
Editor: My
Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
******
“Gần đến chín giờ” Lục Phồn liền chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu nấu ăn và gia vị để nấu cho ngày hôm nay, tranh thủ một chút thời gian lướt qua máy tính nhìn thấy số người online ngày càng nhiều khóe miệng cong lên “Các người online thật đúng giờ, lần nào cũng cùng giờ với nhau mà online như những chú chim non chờ ăn”
“Thôi để đổi từ khác để các người khỏi nói tôi công khai bậy bạ, tuần trước chỉ vì nói hoa cúc nấu với mì tôm chắc vị ngon lắm, đã bị các người tốt cáo khiến tôi bị quản lí mời lên văn phòng uống trà”
Lục Phồn thở dài “Người thành công thường hay gặp rắc rối, mỗi ngày người anh em này đều cứ nhìn chằm chằm soi mói tôi không buông tha một lỗi nào, đã vất vả thế còn phải nghe tôi lải nhải một tiếng đồng hồ. Để cho anh không uổng phí đi vất vả, hôm nay tôi tạo cho anh cơ hội tố cáo nè, hôm nay tôi muốn làm hoa cúc bọc tôm.”
Trong nháy mắt xuất hiện một loạt bình luận “Ha ha ha” “23333”.
[Tôi là Lục Phiền Phiền múp míp]: 23333333 Luộc hoa cúc tương đối ngon! Phiền Phiền đừng có ngừng! Phát sóng trực tiếp mấy tháng món ăn hoa cúc đi ha ha ha ha ha ha ha ghen tị đến chết mất.
[Hôm nay Lục Phiền Phiền không có mặc áo lót]:Ta thích nghe ngươi lải nhải!Lải nhải cả đêm cũng không có quan hệ!
[Lục Phiền Phiền đến tấn công ta]: Phiền Phiền nội tâm thật phong phú quá, ta thích thái độ này của ngươi, không ưa ta còn bắt chước không giống ta (mỉm cười)
Tin tức được đối thoại với tốc độ rất nhanh, những bình luận trên chưa đầy 1 giây đã bị che mất bởi thông tin tiếp theo.
Lục Phồn là đầu bếp của kênh truyền hình trực tiếp trên web LX với chuyên đề Mỹ Thực, chương trình của cô đã làm hơn một năm, mấy tháng trước vừa mới lấy được giấy chứng nhận là đầu bếp truyền bá mỹ thực LX cao cấp số một.
Mỗi tuần chỉ vào chín giờ tối thứ sáu là phát sóng trực tiếp chương trình này, ngày thường thì cô thu sẵn video clip sau đó biên tập lại gởi đến đài truyền hình. Do đó mỗi lần đến thời gian phát sóng trực tiếp thì mọi người liền thi nhau kéo tới để xem chương trình mà học hỏi.
Vừa qua chín giờ, chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu thì đã xuất hiện không ít hoa tươi cùng tiền xu được ném lên chờ quà tặng.
Lục Phồn rửa sạch tay, đeo khẩu trang, bắt đầu vừa thái thức ăn vừa trầm trầm giọng nói nhẹ nhàng từ tốn mà giảng giải: “Hoa cúc bao tôm được lưu truyền ở khu Giang Tô, rất tốt cho việc chăm sóc sức khỏe, hơn nữa độ khó cũng không cao, mọi người bình thường ở nhà đều có thể làm thử một chút. Nhưng mà hương vị tôi không có nếm thử, vẫn theo quy định cũ, thử đồ ăn vẫn là giao cho Tam ca của chúng ta, nghe nói hắn vì đồ ăn của tôi làm, mỗi tuần thứ sáu đều để bụng đói một ngày.”
Trước màn hình máy tính các cô gái và chàng trai cười đến choáng váng, ào ào bày tỏ thương yêu đối với Tam ca.
[Mộ của tam ca cỏ đã cao ba thước]: Phiền Phiền nín sẽ nghẹn! Tam ca là sợ ngươi làm đồ ăn, hắn ăn vào sẽ ói ra thức ăn ăn được trong một ngày !!! [Cười cry]
[Tam ca đi tìm chỗ chết]: Vừa mới đi xem một chút cách làm hoa cúc bọc tôm, cảm thấy không khó, Phiền Phiền lúc này không phải muốn làm ra thứ độc hại đen tối nào đó để Tam ca ngất đi chứ, ríu rít ríu rít đau lòng Tam ca của tôi á.
[Tam ca với Phiền Phiền là tình yêu]: Có một vấn đề tôi đã nghi ngờ từ rất lâu, tại sao Tam ca còn chưa có từ chức, hắn làm sao chịu đựng được Phiền Phiền [doge]
Lục Phồn hợp tác với Trần Dịch – chính là người có biệt danh Tam ca đang đứng trước ống kính, đưa lưng về phía Lục Phồn làm vẻ mặt đau khổ, miệng phát âm cùng tay ra hiệu nói: “Nhanh gọi 110”. Đau lòng quá nhưng không có ai để ý đến hắn, dù sao tất cả mọi người đều thích xem Trần Dịch bị ngược một thú vui thiệt là đau lòng quá đi nha. [doge]
Lục Phồn cầm cái muôi giả đò muốn đánh mà nói: “Tránh ống kính nhanh đi, anh đế gần như vậy để cho người khác có thể thấy được trên mặt anh có nhiều nếp nhăn phải không?”
Chứng kiến Tam ca bộ dáng ủy khuất như cô vợ nhỏ bé trở lại ghế ngồi, cộng đồng mạng cảm thấy đau lòng .
Lục Phồn rất nhanh đã cắt xong nguyên liệu, sau đó đọc công thức chế biến: “Làm món ăn này cần phải dùng 200gam tôm bóc vỏ, 500gam mỡ thịt lợn, ba quả trứng gà, 10gam nước hải sâm, 10gam nấm hương, ba cái rễ cây mã thầy, một cái chân giò hun khói, mọi người có thể dựa vào khẩu vị của mình để thay đổi, cái này là tôi căn cứ theo tiêu chuẩn làm. Hiện tại hải sâm, mã thầy, nấm hương, chân giò hun khói cũng đã cắt xong, rửa sạch để trên bàn.”
Cô đem nguyên liệu nấu ăn để trên bàn, sau đó lấy ra một cái bát dự phòng: “Tiếp theo chúng ta sẽ làm gia vị, tôi tính dùng thử một chút nước tương dấm chua Ôn Châu mọi người đều quen thuộc, thêm một chút đồ gia vị khác, tỏi, rau thơm, đường, muối, dùng để ướp chắc là rất tuyệt đây.”
Vừ nói vừa làm Lục Phồn đều đem tất cả gia vị trên bàn cho vào trong bát, sau đó đem cái khay to vừa cắt đổ vào bát nói tiếp: “Trong thời gian chờ ướp cho thấm hương vị, tôi sẽ làm một cái nhân bánh với vỏ.”
Bình luận của mọi người lại tăng lên, Lục Phồn sau khi xem xong mới kịp phản ứng, mặt không chút thay đổi nói: “Tôi không hiểu các ngươi hung phấn cái gì, tôi muốn lấy mỡ thịt heo làm vỏ bánh, nói sai cái gì sao?”
[Phiền Phiền đẹp nhất]: Đúng đúng đúng, cô nói cái gì cũng đúng
[Hôm nay trực tiếp van xin đến rạng sáng]: Chúng tôi đâu có hiểu sai, chúng tôi đều là những đứa trẻ ba tuổi ngây thơ [Mỉm cười]
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: nàng nên độ lượng, cắt xong vài lạng đi.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Một lát lão đại quay trở lại, giết anh không chừng.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Nghi ngờ, không phải là cắt chung quanh không lấy tiền sao.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Con đường phía trước không có ai, hai người mua chung đảm bảo giảm 20% .
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Tiền lãi không phải không vô tình, bệnh viện 5 năm chữa trị.
Xin hãy thích quảng cáo: F*ck, quảng cáo bậy bạ! Còn bình luận! Cái quỷ gì!
Ở trên mạng bình luận ngày càng nhiều, Lục Phồn đem nhân bánh gói kĩ, sau khi nồi nóng lên đem tôm bọc bỏ vào: “Lúc này không khó, hương vị hẳn là không sai.”
Trần Dịch nhịn không được châm chọc nói: “Thời điểm mỗi lần làm xong cô đều nói như vậy, kết quả đâu?”
“Kết quả là anh đem đồ ăn tôi làm ăn hết, còn không có thỏa mãn.”
“Tôi đây là trực tiếp hi sinh chính mình! Cô có biết tôi làm bộ mặt hết sức hưởng thụ rất khó không?”
“Anh có thể ói ra mà, sau đó tôi trừ tiền lương đến lúc đó quần lót anh cũng không mua nổi.”
Trần Dịch:…
Hai người như thường lệ cãi nhau, bạn bè bình luận trên mạng gào khóc hô độc ác.
Vài phút sau, tôm bọc đã chín vàng óng, Lục Phồn tắt bếp sau đó vớt tôm ra để trên bàn, thêm hai lá rau xà lách cùng với một đóa hoa làm bằng cà rốt để trang trí.
Chứng kiến Trần Dịch không quên vẻ mặt đau khổ bưng cái đĩa lên, bình luận gào khóc trên mạng lại tăng.
[Tam ca trên đường đi rất tốt]: Ha ha ha mỗi lần có video trực tiếp, thích nhất xem Tam ca không thể không yêu thương được, ngược đãi trong lòng làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái 2333.
[ABC]: Mỗi lần trực tiếp thời điểm cao trào nhất chính là lúc Phiền Phiền làm xong món ăn rồi tháo khẩu trang xuống, cùng với Tam ca làm cái dáng vẻ khổ sở ăn xong [Mỉm cười]
[23]: F*ck bình luận đều hủy bỏ hủy bỏ! Đừng ngăn cản! Phiền Phiền muốn lấy khẩu trang gào khóc gào khóc!
[Phiền Phiền cưới tôi đi]: Choáng váng.
[Tam ca đau đớn cũng hạnh phúc]: Phiền Phiền quả thực là mạng lưới truyền bá có nhan sắc nhất, khuôn mặt trắng xinh đẹp tàn phá màn hình, gào khóc, tôi muốn bị uốn cong.
[=w=]: Một mặt rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc nhưng không nên dựa vào tài nấu ăn gieo họa cho đàn ông, ôi phụ nữ [mỉm cười]
Trần Dịch khó khăn đem 5 cái tôm bọc nuốt vào, còn lại Lục Phồn cùng bạn trên mạng gần đây chia sẻ thức ăn ngon, mặc dù tài nấu nướng có chút dở, nhưng đối với việc quan niệm về đồ ăn ngon Lục Phồn có thể nói là học sâu biết rộng, thường giảng giải lôi cuốn người ta thèm đến chảy nước miếng không ngừng, dù tay nghề của cô không có gì đặc sắc nhưng vẫn đứng vững trong trang web LX.
Một giờ trực tiếp rất nhanh liền trôi qua, đám bạn trên mạng lưu luyến ném ra một chút lễ vật nhỏ, Lục Phồn nói vài lời cảm ơn, nói chúc ngủ ngon sau đó đóng lại chương trình trực tiếp.
Trần Dịch lập tức ở phía sau cô nôn một tiếng: “F*ck đồng chí Lục Phiền Phiền, món ăn đơn giản như vậy mà cô cũng có thể làm ra hương vị quỷ dị như vậy, tôi thực bái phục cô! Hợp tác cùng cô làm tôi giảm thọ mười năm! Tôi muốn khiếu nại với quản lý! Tôi không làm việc này!”
“Hợp tác đã được hơn nửa năm, mỗi tuần đều nghe anh nói một lần, cũng không thấy anh xảy ra chuyện gì.” Lục Phồn tắt máy tính “Chấp nhận số phận đi đồng chí Trần Dịch.”
Trần Dịch liếc mắt: “Người đàn ông nào mà lấy phải cô thật sự là chịu tội.”
“Cũng không gieo họa trên đầu anh” Lục Phồn cầm lấy di động: “Anh tắt điện thoại có phải hay không, bạn gái anh gọi điện thoại đến số của tôi này.”
“Không muốn để ý đến cô ấy.”
“Cãi nhau?”
“Ừ…Cô ấy cùng người đàn ông khác đi chơi bị tôi thấy được.”
Lục Phồn dùng ánh mắt đồng cảm nhìn hắn: “Cô ấy giải thích với anh như thế nào?”
“Nói muốn mua quà cho tôi, muốn tham khảo ý kiến một người đàn ông, nhưng mà mua quà có cần phải nắm tay từ rạp chiếu phim đi ra không?”
“Nha, cô ấy rất có ý tưởng, có ý mua cho anh một cái mũ xanh.” (Mũ xanh: ý chỉ bị cắm sừng, bị lừa)
“…”Trần Dịch nắm tóc “Quên đi không nói chuyện này nữa, mười giờ rồi tôi lái xe đưa cô về.”
“Không cần làm phiền anh, tôi vẫn kịp chuyến xe cuối. Đi đây, tạm biệt.”
Vừa bước ra khỏi cửa chính công ty Lục Phồn bị gió lạnh thổi vào làm cho lông tơ toàn thân đầu muốn dựng lên. Cô kéo cao cổ áo, hướng trạm xem buýt đi thật nhanh.
Bây giờ đã là mười rưỡi, trạm xe buýt chỉ có một mình Lục Phồn, ánh đèn lờ mờ đem bóng cô in lên trên màn quảng cáo vừa nhỏ vừa dài. Lục Phồn cắm tai nghe điện thoại, mở ra truyền hình âm nhạc, sau đó mở blog.
Blog của cô tên là “LX Lục Phiền Phiền” blog của cô có 200 nghìn fan, bình thường đăng lên một chút video đã được cắt nối và biên tập, tần số rất thấp, cô không để tâm lắm. Tất nhiên, blog của Lục Phồn có nhiều cô gái rất thích, làm sao có thể chỉ thỏa mãn người phía chính phủ đây.
Cô đổi tài khoản, vào trang cá nhân, vừa vào đã có thông báo tin nhắn vang lên không ngừng.
[Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em]*(nick name của Sao Sao): @ Xuyên Xuyên tình yêu của tôi hôm nay tôi ở Hàng Châu đón máy bay nhìn thấy Xuyến Xuyến!!! Người thật siêu cấp đẹp trai!!! Trời ạ nước miếng ta muốn chảy xuống! Hơn nữa đối với người hâm mộ rất thân thiện. [Yêu quá đi] [Yêu quá đi] (Thật không biết phải dịch sao nữa T~T)
Lục Phồn chính là “@Xuyên Xuyên tình yêu của tôi”, mà “Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em” là bạn tốt trên mạng của cô, hai người có cùng chung người yêu mến đó là Thẩm Uẩn Xuyên, fan gọi tên thân mật là Xuyến Xuyến.
Lục Phồn ngón tay run rẩy mở ảnh chụp ở sân bay, một người đàn ông dáng người cao ngất khí chất tuấn tú mặc áo gió xanh sẫm, bị vây quanh trong đám người, nhìn giống như hạc giữa bầy gà. Ảnh chụp có chút mơ hồ nhưng mà có thể thấy rõ kính râm trên sống mũi cao thẳng cùng với nụ cười trên khóe miệng ôn hòa, rõ ràng người đang ở chốn náo loạn, lại trang nhã làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn một cái cũng không có biện pháp đưa ánh mắt dời đi.
Lục Phồn ngón tay ngày càng run rẩy, run rẩy lưu lại hình ảnh, sau đó mới bắt đầu kêu khóc.
[Xuyên Xuyên tình yêu của tôi]: A a a a a ở Hàng Châu á nếu tối hôm nay ta không có việc ta cũng muốn đi đón máy bay a a a Xuyến Xuyến…QAQ [khóc lớn]
[Xuyến Xuyến Xuyến sao sao]: Ngươi đi liếm bình* đi 233
Lục Phồn cảm thấy cuộc sống không thể yêu thương được, thời gian này chỉ có thể liếm bình cảm thấy rất thống khổ, khó có được cùng người mình thích ở chung một thành phố mà không có cảm giác gì…Cảm giác hít thở không thông.
(* Liếm bình, thật không biết diễn tả sao a. +.+)
Beta: Mèo Mụp Ngủ Ngày
******
“Gần đến chín giờ” Lục Phồn liền chuẩn bị đầy đủ nguyên liệu nấu ăn và gia vị để nấu cho ngày hôm nay, tranh thủ một chút thời gian lướt qua máy tính nhìn thấy số người online ngày càng nhiều khóe miệng cong lên “Các người online thật đúng giờ, lần nào cũng cùng giờ với nhau mà online như những chú chim non chờ ăn”
“Thôi để đổi từ khác để các người khỏi nói tôi công khai bậy bạ, tuần trước chỉ vì nói hoa cúc nấu với mì tôm chắc vị ngon lắm, đã bị các người tốt cáo khiến tôi bị quản lí mời lên văn phòng uống trà”
Lục Phồn thở dài “Người thành công thường hay gặp rắc rối, mỗi ngày người anh em này đều cứ nhìn chằm chằm soi mói tôi không buông tha một lỗi nào, đã vất vả thế còn phải nghe tôi lải nhải một tiếng đồng hồ. Để cho anh không uổng phí đi vất vả, hôm nay tôi tạo cho anh cơ hội tố cáo nè, hôm nay tôi muốn làm hoa cúc bọc tôm.”
Trong nháy mắt xuất hiện một loạt bình luận “Ha ha ha” “23333”.
[Tôi là Lục Phiền Phiền múp míp]: 23333333 Luộc hoa cúc tương đối ngon! Phiền Phiền đừng có ngừng! Phát sóng trực tiếp mấy tháng món ăn hoa cúc đi ha ha ha ha ha ha ha ghen tị đến chết mất.
[Hôm nay Lục Phiền Phiền không có mặc áo lót]:Ta thích nghe ngươi lải nhải!Lải nhải cả đêm cũng không có quan hệ!
[Lục Phiền Phiền đến tấn công ta]: Phiền Phiền nội tâm thật phong phú quá, ta thích thái độ này của ngươi, không ưa ta còn bắt chước không giống ta (mỉm cười)
Tin tức được đối thoại với tốc độ rất nhanh, những bình luận trên chưa đầy 1 giây đã bị che mất bởi thông tin tiếp theo.
Lục Phồn là đầu bếp của kênh truyền hình trực tiếp trên web LX với chuyên đề Mỹ Thực, chương trình của cô đã làm hơn một năm, mấy tháng trước vừa mới lấy được giấy chứng nhận là đầu bếp truyền bá mỹ thực LX cao cấp số một.
Mỗi tuần chỉ vào chín giờ tối thứ sáu là phát sóng trực tiếp chương trình này, ngày thường thì cô thu sẵn video clip sau đó biên tập lại gởi đến đài truyền hình. Do đó mỗi lần đến thời gian phát sóng trực tiếp thì mọi người liền thi nhau kéo tới để xem chương trình mà học hỏi.
Vừa qua chín giờ, chương trình phát sóng trực tiếp bắt đầu thì đã xuất hiện không ít hoa tươi cùng tiền xu được ném lên chờ quà tặng.
Lục Phồn rửa sạch tay, đeo khẩu trang, bắt đầu vừa thái thức ăn vừa trầm trầm giọng nói nhẹ nhàng từ tốn mà giảng giải: “Hoa cúc bao tôm được lưu truyền ở khu Giang Tô, rất tốt cho việc chăm sóc sức khỏe, hơn nữa độ khó cũng không cao, mọi người bình thường ở nhà đều có thể làm thử một chút. Nhưng mà hương vị tôi không có nếm thử, vẫn theo quy định cũ, thử đồ ăn vẫn là giao cho Tam ca của chúng ta, nghe nói hắn vì đồ ăn của tôi làm, mỗi tuần thứ sáu đều để bụng đói một ngày.”
Trước màn hình máy tính các cô gái và chàng trai cười đến choáng váng, ào ào bày tỏ thương yêu đối với Tam ca.
[Mộ của tam ca cỏ đã cao ba thước]: Phiền Phiền nín sẽ nghẹn! Tam ca là sợ ngươi làm đồ ăn, hắn ăn vào sẽ ói ra thức ăn ăn được trong một ngày !!! [Cười cry]
[Tam ca đi tìm chỗ chết]: Vừa mới đi xem một chút cách làm hoa cúc bọc tôm, cảm thấy không khó, Phiền Phiền lúc này không phải muốn làm ra thứ độc hại đen tối nào đó để Tam ca ngất đi chứ, ríu rít ríu rít đau lòng Tam ca của tôi á.
[Tam ca với Phiền Phiền là tình yêu]: Có một vấn đề tôi đã nghi ngờ từ rất lâu, tại sao Tam ca còn chưa có từ chức, hắn làm sao chịu đựng được Phiền Phiền [doge]
Lục Phồn hợp tác với Trần Dịch – chính là người có biệt danh Tam ca đang đứng trước ống kính, đưa lưng về phía Lục Phồn làm vẻ mặt đau khổ, miệng phát âm cùng tay ra hiệu nói: “Nhanh gọi 110”. Đau lòng quá nhưng không có ai để ý đến hắn, dù sao tất cả mọi người đều thích xem Trần Dịch bị ngược một thú vui thiệt là đau lòng quá đi nha. [doge]
Lục Phồn cầm cái muôi giả đò muốn đánh mà nói: “Tránh ống kính nhanh đi, anh đế gần như vậy để cho người khác có thể thấy được trên mặt anh có nhiều nếp nhăn phải không?”
Chứng kiến Tam ca bộ dáng ủy khuất như cô vợ nhỏ bé trở lại ghế ngồi, cộng đồng mạng cảm thấy đau lòng .
Lục Phồn rất nhanh đã cắt xong nguyên liệu, sau đó đọc công thức chế biến: “Làm món ăn này cần phải dùng 200gam tôm bóc vỏ, 500gam mỡ thịt lợn, ba quả trứng gà, 10gam nước hải sâm, 10gam nấm hương, ba cái rễ cây mã thầy, một cái chân giò hun khói, mọi người có thể dựa vào khẩu vị của mình để thay đổi, cái này là tôi căn cứ theo tiêu chuẩn làm. Hiện tại hải sâm, mã thầy, nấm hương, chân giò hun khói cũng đã cắt xong, rửa sạch để trên bàn.”
Cô đem nguyên liệu nấu ăn để trên bàn, sau đó lấy ra một cái bát dự phòng: “Tiếp theo chúng ta sẽ làm gia vị, tôi tính dùng thử một chút nước tương dấm chua Ôn Châu mọi người đều quen thuộc, thêm một chút đồ gia vị khác, tỏi, rau thơm, đường, muối, dùng để ướp chắc là rất tuyệt đây.”
Vừ nói vừa làm Lục Phồn đều đem tất cả gia vị trên bàn cho vào trong bát, sau đó đem cái khay to vừa cắt đổ vào bát nói tiếp: “Trong thời gian chờ ướp cho thấm hương vị, tôi sẽ làm một cái nhân bánh với vỏ.”
Bình luận của mọi người lại tăng lên, Lục Phồn sau khi xem xong mới kịp phản ứng, mặt không chút thay đổi nói: “Tôi không hiểu các ngươi hung phấn cái gì, tôi muốn lấy mỡ thịt heo làm vỏ bánh, nói sai cái gì sao?”
[Phiền Phiền đẹp nhất]: Đúng đúng đúng, cô nói cái gì cũng đúng
[Hôm nay trực tiếp van xin đến rạng sáng]: Chúng tôi đâu có hiểu sai, chúng tôi đều là những đứa trẻ ba tuổi ngây thơ [Mỉm cười]
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: nàng nên độ lượng, cắt xong vài lạng đi.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Một lát lão đại quay trở lại, giết anh không chừng.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Nghi ngờ, không phải là cắt chung quanh không lấy tiền sao.
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Con đường phía trước không có ai, hai người mua chung đảm bảo giảm 20% .
[Ba nam nhân X ở bệnh viện]: Tiền lãi không phải không vô tình, bệnh viện 5 năm chữa trị.
Xin hãy thích quảng cáo: F*ck, quảng cáo bậy bạ! Còn bình luận! Cái quỷ gì!
Ở trên mạng bình luận ngày càng nhiều, Lục Phồn đem nhân bánh gói kĩ, sau khi nồi nóng lên đem tôm bọc bỏ vào: “Lúc này không khó, hương vị hẳn là không sai.”
Trần Dịch nhịn không được châm chọc nói: “Thời điểm mỗi lần làm xong cô đều nói như vậy, kết quả đâu?”
“Kết quả là anh đem đồ ăn tôi làm ăn hết, còn không có thỏa mãn.”
“Tôi đây là trực tiếp hi sinh chính mình! Cô có biết tôi làm bộ mặt hết sức hưởng thụ rất khó không?”
“Anh có thể ói ra mà, sau đó tôi trừ tiền lương đến lúc đó quần lót anh cũng không mua nổi.”
Trần Dịch:…
Hai người như thường lệ cãi nhau, bạn bè bình luận trên mạng gào khóc hô độc ác.
Vài phút sau, tôm bọc đã chín vàng óng, Lục Phồn tắt bếp sau đó vớt tôm ra để trên bàn, thêm hai lá rau xà lách cùng với một đóa hoa làm bằng cà rốt để trang trí.
Chứng kiến Trần Dịch không quên vẻ mặt đau khổ bưng cái đĩa lên, bình luận gào khóc trên mạng lại tăng.
[Tam ca trên đường đi rất tốt]: Ha ha ha mỗi lần có video trực tiếp, thích nhất xem Tam ca không thể không yêu thương được, ngược đãi trong lòng làm cho tôi cảm thấy rất thoải mái 2333.
[ABC]: Mỗi lần trực tiếp thời điểm cao trào nhất chính là lúc Phiền Phiền làm xong món ăn rồi tháo khẩu trang xuống, cùng với Tam ca làm cái dáng vẻ khổ sở ăn xong [Mỉm cười]
[23]: F*ck bình luận đều hủy bỏ hủy bỏ! Đừng ngăn cản! Phiền Phiền muốn lấy khẩu trang gào khóc gào khóc!
[Phiền Phiền cưới tôi đi]: Choáng váng.
[Tam ca đau đớn cũng hạnh phúc]: Phiền Phiền quả thực là mạng lưới truyền bá có nhan sắc nhất, khuôn mặt trắng xinh đẹp tàn phá màn hình, gào khóc, tôi muốn bị uốn cong.
[=w=]: Một mặt rõ ràng có thể dựa vào nhan sắc nhưng không nên dựa vào tài nấu ăn gieo họa cho đàn ông, ôi phụ nữ [mỉm cười]
Trần Dịch khó khăn đem 5 cái tôm bọc nuốt vào, còn lại Lục Phồn cùng bạn trên mạng gần đây chia sẻ thức ăn ngon, mặc dù tài nấu nướng có chút dở, nhưng đối với việc quan niệm về đồ ăn ngon Lục Phồn có thể nói là học sâu biết rộng, thường giảng giải lôi cuốn người ta thèm đến chảy nước miếng không ngừng, dù tay nghề của cô không có gì đặc sắc nhưng vẫn đứng vững trong trang web LX.
Một giờ trực tiếp rất nhanh liền trôi qua, đám bạn trên mạng lưu luyến ném ra một chút lễ vật nhỏ, Lục Phồn nói vài lời cảm ơn, nói chúc ngủ ngon sau đó đóng lại chương trình trực tiếp.
Trần Dịch lập tức ở phía sau cô nôn một tiếng: “F*ck đồng chí Lục Phiền Phiền, món ăn đơn giản như vậy mà cô cũng có thể làm ra hương vị quỷ dị như vậy, tôi thực bái phục cô! Hợp tác cùng cô làm tôi giảm thọ mười năm! Tôi muốn khiếu nại với quản lý! Tôi không làm việc này!”
“Hợp tác đã được hơn nửa năm, mỗi tuần đều nghe anh nói một lần, cũng không thấy anh xảy ra chuyện gì.” Lục Phồn tắt máy tính “Chấp nhận số phận đi đồng chí Trần Dịch.”
Trần Dịch liếc mắt: “Người đàn ông nào mà lấy phải cô thật sự là chịu tội.”
“Cũng không gieo họa trên đầu anh” Lục Phồn cầm lấy di động: “Anh tắt điện thoại có phải hay không, bạn gái anh gọi điện thoại đến số của tôi này.”
“Không muốn để ý đến cô ấy.”
“Cãi nhau?”
“Ừ…Cô ấy cùng người đàn ông khác đi chơi bị tôi thấy được.”
Lục Phồn dùng ánh mắt đồng cảm nhìn hắn: “Cô ấy giải thích với anh như thế nào?”
“Nói muốn mua quà cho tôi, muốn tham khảo ý kiến một người đàn ông, nhưng mà mua quà có cần phải nắm tay từ rạp chiếu phim đi ra không?”
“Nha, cô ấy rất có ý tưởng, có ý mua cho anh một cái mũ xanh.” (Mũ xanh: ý chỉ bị cắm sừng, bị lừa)
“…”Trần Dịch nắm tóc “Quên đi không nói chuyện này nữa, mười giờ rồi tôi lái xe đưa cô về.”
“Không cần làm phiền anh, tôi vẫn kịp chuyến xe cuối. Đi đây, tạm biệt.”
Vừa bước ra khỏi cửa chính công ty Lục Phồn bị gió lạnh thổi vào làm cho lông tơ toàn thân đầu muốn dựng lên. Cô kéo cao cổ áo, hướng trạm xem buýt đi thật nhanh.
Bây giờ đã là mười rưỡi, trạm xe buýt chỉ có một mình Lục Phồn, ánh đèn lờ mờ đem bóng cô in lên trên màn quảng cáo vừa nhỏ vừa dài. Lục Phồn cắm tai nghe điện thoại, mở ra truyền hình âm nhạc, sau đó mở blog.
Blog của cô tên là “LX Lục Phiền Phiền” blog của cô có 200 nghìn fan, bình thường đăng lên một chút video đã được cắt nối và biên tập, tần số rất thấp, cô không để tâm lắm. Tất nhiên, blog của Lục Phồn có nhiều cô gái rất thích, làm sao có thể chỉ thỏa mãn người phía chính phủ đây.
Cô đổi tài khoản, vào trang cá nhân, vừa vào đã có thông báo tin nhắn vang lên không ngừng.
[Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em]*(nick name của Sao Sao): @ Xuyên Xuyên tình yêu của tôi hôm nay tôi ở Hàng Châu đón máy bay nhìn thấy Xuyến Xuyến!!! Người thật siêu cấp đẹp trai!!! Trời ạ nước miếng ta muốn chảy xuống! Hơn nữa đối với người hâm mộ rất thân thiện. [Yêu quá đi] [Yêu quá đi] (Thật không biết phải dịch sao nữa T~T)
Lục Phồn chính là “@Xuyên Xuyên tình yêu của tôi”, mà “Xuyên Xuyên ngôi sao lòng em” là bạn tốt trên mạng của cô, hai người có cùng chung người yêu mến đó là Thẩm Uẩn Xuyên, fan gọi tên thân mật là Xuyến Xuyến.
Lục Phồn ngón tay run rẩy mở ảnh chụp ở sân bay, một người đàn ông dáng người cao ngất khí chất tuấn tú mặc áo gió xanh sẫm, bị vây quanh trong đám người, nhìn giống như hạc giữa bầy gà. Ảnh chụp có chút mơ hồ nhưng mà có thể thấy rõ kính râm trên sống mũi cao thẳng cùng với nụ cười trên khóe miệng ôn hòa, rõ ràng người đang ở chốn náo loạn, lại trang nhã làm cho người ta chỉ cần liếc mắt nhìn một cái cũng không có biện pháp đưa ánh mắt dời đi.
Lục Phồn ngón tay ngày càng run rẩy, run rẩy lưu lại hình ảnh, sau đó mới bắt đầu kêu khóc.
[Xuyên Xuyên tình yêu của tôi]: A a a a a ở Hàng Châu á nếu tối hôm nay ta không có việc ta cũng muốn đi đón máy bay a a a Xuyến Xuyến…QAQ [khóc lớn]
[Xuyến Xuyến Xuyến sao sao]: Ngươi đi liếm bình* đi 233
Lục Phồn cảm thấy cuộc sống không thể yêu thương được, thời gian này chỉ có thể liếm bình cảm thấy rất thống khổ, khó có được cùng người mình thích ở chung một thành phố mà không có cảm giác gì…Cảm giác hít thở không thông.
(* Liếm bình, thật không biết diễn tả sao a. +.+)
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.