[Mỹ Thực] Nhà Ăn Nhỏ Ở Quân Doanh
Chương 50: Tắm Sông
Ngộ La
09/12/2023
Bành Thiên hộ nói: "Người sắp đông đủ rồi, bày ra trước đi."
Giang Đình và mấy người Vương Nhung vội vàng tiến lên mở hộp thức ăn lớn ra, đĩa nào cũng đầy ắp, những món ăn có đủ sắc hương vị được bày lên bàn.
Lúc này mấy Thiên hộ kết bạn cùng đến theo tốp năm tốp ba, một đám đại lão gia vừa cất tiếng cười to nói gì đó vừa kéo ghế ra ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm.
Những người ngồi đây đều là những người đã lăn lộn trong quân doanh mười mấy năm, đầu bếp doanh có thể làm ra những món gì, bọn họ nhắm mắt cũng có thể đếm ra được. Vốn tưởng rằng lại là những món ăn giống như ngày thường, liếc nhìn lên bàn một cái, bọn họ sửng sốt.
Gà luộc được ngâm trong dầu ớt rắc đầy hành lá, lớp da gà vàng óng bóng nhẫy, chỉ nhìn thôi đã biết hương vị sẽ không kém.
Gà kho, cá kho, thịt heo kho tàu tràn đầy mấy cái đĩa lớn, nước canh sền sệt, màu sắc đậm đà khiến người ta thèm chảy nước miếng, không dám tưởng tượng khi ăn miếng thịt này vào trong miệng sẽ là hương vị gì, nhìn nước canh béo ngậy kia thì đã thấy rất hao cơm rồi.
Bún thịt, thịt hấp dưa chua được bày ở trong đĩa lớn, trông rất dễ chịu, từng hàng thịt hấp giống như sắp quân bày trận vậy.
Thịt heo thái sợi xào, cà tím om dầu, đậu đũa xào, canh mướp, mỗi món ăn đều có màu sắc rực rỡ, hình thức hấp dẫn khiến người ta không thể rời mắt.
Mọi người có một loại ảo giác, dường như những món ăn này không nên xuất hiện ở trong quân doanh đơn sơ như vậy, mà nên xuất hiện ở trong tửu lâu lớn xa hoa.
"Hôm nay đổi đầu bếp rồi hả?"
"Nhìn đã biết những món ăn này không tầm thường, lão Bành, ông tìm đầu bếp ở biên thành đến à?"
Bành Thiên hộ cảm thấy rất nở mày nở mặt, cười sang sảng nói: "Tất cả là do cháu ngoại tôi lo liệu cho đấy, tôi chẳng biết gì hết ha ha ha."
Chu Đông rất vui mừng, còn chưa uống rượu mà đã kích động đến nỗi sắc mặt đỏ lên, anh ta nhấc một vò rượu lên: "Nào, các vị đại nhân, tôi rót đầy trước!"
Giang Đình và Vương Nhung bày thức ăn xong thì cũng không dám nán lại lâu, lặng lẽ lui ra ngoài.
Sau khi ra khỏi cửa doanh trướng, sự ồn ào náo nhiệt ở sau lưng dần dần cách xa, không khí cũng tươi mát hơn rất nhiều.
Hoàn thành một nhiệm vụ lớn, hai người đều thả lỏng hơn không ít, Vương Nhung cười nói: "Anh Giang, anh về nghỉ ngơi trước đi, tôi ở đây trông coi, lát nữa sẽ có người tới dọn bát đũa."
Giang Đình gật đầu: "Được, vậy tôi về trước đây."
Cô xoa cổ rồi chậm rãi đi về.
Trời sắp tối rồi, sau bữa cơm tối, các tướng sĩ vừa giặt quần áo vừa tắm rửa ở bên bờ sông theo từng tốp năm tốp ba, còn có người thúc cúc ở thao trường, tận hưởng thời gian thả lỏng nhất trong ngày.
Giang Đình ở trong phòng bếp nhỏ đến trưa, mồ hôi và khói dầu dính trên người nên toàn thân không thoải mái, lúc đi ngang bờ sông, nhìn nước sông trong vắt kia, cô cũng rất muốn nhảy xuống tắm cho đã.
Khi trở lại đầu bếp doanh thì đang là lúc nhóm lính đầu bếp ăn cơm tối.
Cô đi xếp hàng nhận một phần, tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống ăn xong. Sau khi đắn đo suy nghĩ một lát, cuối cùng cô vẫn quyết định đi bờ sông tắm rửa, dù sao cũng trời tối chẳng ai nhìn rõ ai, tìm một chỗ vắng người là được.
Cô lấy quần áo sạch của mình, dùng cái chậu chứa những thứ như xà phòng, lược và khăn mặt các thứ rồi bước nhanh về phía bờ sông.
Đại doanh được xây dựng ở bờ sông, đi không bao lâu đã đến cổng, cô tránh đám đông đi tìm một nơi vắng vẻ, nhìn xung quanh một lượt, nhanh chóng cởi áo ra rồi nhảy xuống sông.
Ngực không có vải quấn chặt nên thoải mái hơn rất nhiều, nước sông từng được ánh mặt trời chói chang chiếu xuống nên cũng không lạnh, rất mát mẻ, dường như một thân mệt mỏi cũng trôi đi theo dòng nước.
Giang Đình lẳng lặng ngâm ở trong nước, hưởng thụ một lát rồi mới bắt đầu gội đầu.
Giang Đình và mấy người Vương Nhung vội vàng tiến lên mở hộp thức ăn lớn ra, đĩa nào cũng đầy ắp, những món ăn có đủ sắc hương vị được bày lên bàn.
Lúc này mấy Thiên hộ kết bạn cùng đến theo tốp năm tốp ba, một đám đại lão gia vừa cất tiếng cười to nói gì đó vừa kéo ghế ra ngồi xuống chuẩn bị ăn cơm.
Những người ngồi đây đều là những người đã lăn lộn trong quân doanh mười mấy năm, đầu bếp doanh có thể làm ra những món gì, bọn họ nhắm mắt cũng có thể đếm ra được. Vốn tưởng rằng lại là những món ăn giống như ngày thường, liếc nhìn lên bàn một cái, bọn họ sửng sốt.
Gà luộc được ngâm trong dầu ớt rắc đầy hành lá, lớp da gà vàng óng bóng nhẫy, chỉ nhìn thôi đã biết hương vị sẽ không kém.
Gà kho, cá kho, thịt heo kho tàu tràn đầy mấy cái đĩa lớn, nước canh sền sệt, màu sắc đậm đà khiến người ta thèm chảy nước miếng, không dám tưởng tượng khi ăn miếng thịt này vào trong miệng sẽ là hương vị gì, nhìn nước canh béo ngậy kia thì đã thấy rất hao cơm rồi.
Bún thịt, thịt hấp dưa chua được bày ở trong đĩa lớn, trông rất dễ chịu, từng hàng thịt hấp giống như sắp quân bày trận vậy.
Thịt heo thái sợi xào, cà tím om dầu, đậu đũa xào, canh mướp, mỗi món ăn đều có màu sắc rực rỡ, hình thức hấp dẫn khiến người ta không thể rời mắt.
Mọi người có một loại ảo giác, dường như những món ăn này không nên xuất hiện ở trong quân doanh đơn sơ như vậy, mà nên xuất hiện ở trong tửu lâu lớn xa hoa.
"Hôm nay đổi đầu bếp rồi hả?"
"Nhìn đã biết những món ăn này không tầm thường, lão Bành, ông tìm đầu bếp ở biên thành đến à?"
Bành Thiên hộ cảm thấy rất nở mày nở mặt, cười sang sảng nói: "Tất cả là do cháu ngoại tôi lo liệu cho đấy, tôi chẳng biết gì hết ha ha ha."
Chu Đông rất vui mừng, còn chưa uống rượu mà đã kích động đến nỗi sắc mặt đỏ lên, anh ta nhấc một vò rượu lên: "Nào, các vị đại nhân, tôi rót đầy trước!"
Giang Đình và Vương Nhung bày thức ăn xong thì cũng không dám nán lại lâu, lặng lẽ lui ra ngoài.
Sau khi ra khỏi cửa doanh trướng, sự ồn ào náo nhiệt ở sau lưng dần dần cách xa, không khí cũng tươi mát hơn rất nhiều.
Hoàn thành một nhiệm vụ lớn, hai người đều thả lỏng hơn không ít, Vương Nhung cười nói: "Anh Giang, anh về nghỉ ngơi trước đi, tôi ở đây trông coi, lát nữa sẽ có người tới dọn bát đũa."
Giang Đình gật đầu: "Được, vậy tôi về trước đây."
Cô xoa cổ rồi chậm rãi đi về.
Trời sắp tối rồi, sau bữa cơm tối, các tướng sĩ vừa giặt quần áo vừa tắm rửa ở bên bờ sông theo từng tốp năm tốp ba, còn có người thúc cúc ở thao trường, tận hưởng thời gian thả lỏng nhất trong ngày.
Giang Đình ở trong phòng bếp nhỏ đến trưa, mồ hôi và khói dầu dính trên người nên toàn thân không thoải mái, lúc đi ngang bờ sông, nhìn nước sông trong vắt kia, cô cũng rất muốn nhảy xuống tắm cho đã.
Khi trở lại đầu bếp doanh thì đang là lúc nhóm lính đầu bếp ăn cơm tối.
Cô đi xếp hàng nhận một phần, tìm một chỗ vắng vẻ ngồi xuống ăn xong. Sau khi đắn đo suy nghĩ một lát, cuối cùng cô vẫn quyết định đi bờ sông tắm rửa, dù sao cũng trời tối chẳng ai nhìn rõ ai, tìm một chỗ vắng người là được.
Cô lấy quần áo sạch của mình, dùng cái chậu chứa những thứ như xà phòng, lược và khăn mặt các thứ rồi bước nhanh về phía bờ sông.
Đại doanh được xây dựng ở bờ sông, đi không bao lâu đã đến cổng, cô tránh đám đông đi tìm một nơi vắng vẻ, nhìn xung quanh một lượt, nhanh chóng cởi áo ra rồi nhảy xuống sông.
Ngực không có vải quấn chặt nên thoải mái hơn rất nhiều, nước sông từng được ánh mặt trời chói chang chiếu xuống nên cũng không lạnh, rất mát mẻ, dường như một thân mệt mỏi cũng trôi đi theo dòng nước.
Giang Đình lẳng lặng ngâm ở trong nước, hưởng thụ một lát rồi mới bắt đầu gội đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.