Chương 11: Điều ước #11 : Yêu em đi !
RikaInLove
26/09/2016
Lucy vừa tạo kiểu tóc vừa ngâm nga hát . Trông cô có vẻ rất vui ! Tuy nhiên cái thái độ lồi lõm của người đứng cạnh cô đã khiến niềm vui cháy bỏng ấy như bị hất cả xô nước đá vào .
- Anh Natsu , anh không nên bực tức như vậy . Hôm nay là lễ hội mùa hè mà , vui lên đi ! - Lucy cười gượng .
- Tôi ghét đến những nơi đông đúc . - Natsu trả lời .
- Nhưng có nhiều đồ ăn lắm đấy ? - Lucy tung ra con át chủ bài .
- Đành vậy , cô là con gái đi một mình rất nguy hiểm... - Natsu xỏ giày vào chân.
- Em đi với hội bạn mà ? - Lucy đáp lại .
- Một thằng con trai đi cùng có phải tốt hơn không ? - Natsu hỏi lại .
- Vâng . - Lucy cười tươi .
Cả hai rời khỏi nhà . Trên đường đi , họ đều im lặng không nói lấy một lời , đã vậy còn đi cách xa nhau một khoảng .
Lucy rất muốn nói chuyện với Natsu , tuy nhiên cô lại sợ Natsu sẽ hờ hững đáp cho có .
Natsu muốn nói chuyện với Lucy , nhưng anh lại nghĩ cô sẽ không thích những câu chuyện anh nói .
Hai con người này thật ngốc nghếch mà .
Cả hai cứ im lặng mà đi , từng bước từng bước song song nhau . Yên tĩnh đến mức ta có thể nghe được tiếng bước chân của họ .
- Ô kìa , cô bé kia xinh thế ?
- Đi chơi với bọn anh không em ơi ?
- Người đẹp cho anh xin số điện thoại nào ?
Một vài gã đi ngang qua thấy Lucy thì buông lời trêu ghẹo . Lucy phớt lờ bọn chúng , cô cắm đầu mà bước thật nhanh .
- Sao em kiêu thế ? - Một gã định đưa tay tóm lấy Lucy .
- Vừa làm gì đấy ? - Natsu quàng tay qua Lucy và quay sang lườm bọn chúng .
Khi thấy cái nhìn và hành động đó , mấy tên vô lại đó chạy đi mất . Lucy vẫn ở yên trong vòng tay Natsu , có tí gọi là ngại ngùng và vui sướng nữa .
- Đi thôi . - Natsu thả Lucy ra làm cô cảm thấy hụt hẫng .
- Anh Natsu ? - Lucy gọi .
- Nghe đây ? - Natsu nói .
- Em... anh nắm tay em được chứ ? - Lucy thu hết can đảm nói ra , nhưng khi thấy vẻ đao đơ của Natsu thì vội vã nói thêm . - Là vì em sợ bị trêu chọc .
- Tất nhiên rồi . - Natsu chìa tay ra .
Không chút do dự , Lucy nắm lấy bàn tay ấy . Thật ấm áp . Thật dễ chịu . Thật hạnh phúc .
- Hihi... - Lucy khẽ cười thành tiếng .
- Có chuyện gì vậy ? - Natsu hỏi .
- Không ạ , không có gì ... Chỉ là em rất vui . - Lucy cười tươi .
Natsu mở to mắt . Đây là lần đầu tiên anh thấy Lucy cười rạng rỡ đến vậy . Và điều đó khiến anh cảm thấy khá là vui . Vì sao nhỉ ?
- A ! Bạn em kia rồi ! - Lucy chỉ tay ra phía trước ! - Levy ! Gruvia !
Bạn bè Lucy vẫy tay chào cô . Lucy chạy đến ôm chầm lấy Levy .
- Bạn bè tốt ! 12 quyển sách cậu mượn tớ đâu ? - Lucy hỏi .
- Để khi nào mình trả nhé ? Mình để quên ở nhà rồi . - Levy cười gượng .
- Này cô kia ! Tại sao lại gọi bọn tôi bằng cái tên gộp ngu ngốc đó ? - Gray nổi đoá.
- Juvia thấy hay mà ! - Cô nhóc tóc xanh bám chặt lấy Gray mà mơ màng , rốt cuộc thì Lucy không biết cậu ấy có thể thăng hoa đến mức nào nữa .
- Các cậu luôn dính lấy nhau mà . - Lucy cười .
Gray nghe xong câu đó thì lập tức gạt Juvia sang một bên .
- Á... Anh Gray... - Juvia nũng nịu .
- Làm thế với con gái là không ổn đâu nhé ? - Natsu từ đâu đi ra đứng cạnh Lucy .
- Ông là ai ? - Gray xấc xược hỏi .
- Là ông nội của mày . - Natsu thản nhiên trả lời , vẻ mặt không thể nguy hiểm hơn .
- À thế à ? - Gray cáu .
- Ờ , chính xác . - Natsu trưng bộ mặt thánh thiện ra .
Trong lúc hai gã con trai gây sự với nhau , Juvia và Levy đã lôi Lucy ra một góc và bắt đầu thăm hỏi .
- Các cậu đã tiến triển thêm chút nào chưa ? - Levy mỉm cười.
- Mình đã được anh ấy nắm tay . - Lucy trả lời .
- Mối quan hệ đã được nâng cấp ? - Juvia há hốc .
- Không , chỉ là mình yêu cầu như vậy thôi . - Lucy cười buồn . - Chán nhỉ ? Không biết bao giờ mới có ngày anh ấy chủ động nắm tay tớ , thậm chí là hơn thế nữa...
- Lucy à... - Juvia phụng phịu . - Anh ta có ngốc mới không để ý đến tình cảm của cậu , hay cậu thử nói thẳng với anh ta xem .
- Chỉ sợ anh ấy không đồng ý . - Lucy nói . - Mà nếu anh ấy không đồng ý , thì mối quan hệ của bọn mình sẽ không bao giờ được như trước nữa .
- Nhưng nếu anh ấy đồng ý , thì mối quan hệ của hai người sẽ có một bước tiến rất dài đấy . - Levy vỗ lưng Lucy . - Liều tí cũng đâu có chết ai .
- Cứ thử xem , Lucy . Tình cảm không thể chôn giấu được mãi đâu . - Juvia ôm Lucy .
- Được ! Mình sẽ thử ! - Lucy hít thở sâu . - Quyết tâm đấy !
- Hoan hô ! - Hai cô bạn vỗ tay nồng nhiệt .
*********
Xem ra kế hoạch tỏ tình của Lucy thất bại nặng nề khi mà cô bị kẹt cứng trong đám đông đang chờ để xem pháo hoa này .
Chúa ơi , chắc Lucy chết mất . Cô có cảm giác mình đang đuối dần , khó thở hơn nữa chứ !
Không được , không được . Cô phải tỉnh táo , phải cho Natsu biết tình cảm của cô để cô liệu đường lựa chọn. Nếu anh ấy cũng thích Lucy , tất nhiên họ sẽ trở thành một đôi . Nhưng nếu Natsu không thích cô , thì Lucy sẽ yêu cầu anh ấy xoá kí ức của mình về chuyện tỏ tình , và cả của Juvia với Levy nữa . Tất cả sẽ như mới ngay .
- Natsu ! - Lucy lớn tiếng .
- Anh ở ngay bên cạnh em mà . - Natsu bình thản . Anh không có vẻ gì là bị ảnh hưởng bởi đám đông lố nhố này .
- Đi ra khỏi đây nào ! - Lucy nói , cô cầm tay anh kéo đi .
- Ê này , còn xem pháo hoa nữa mà ? - Natsu nói .
- Em biết một nơi có vị trí đẹp để xem pháo hoa . - Lucy nói .
- Này .... - Natsu khó hiểu .
- Nhanh lên nào ! Và hãy yêu em đi ! - Lucy quay lại cười với Natsu , sau đó cô quay đi để giấu gương mặt đỏ bừng của mình .
Natsu ngượng chín người trước câu nói đó của Lucy . Anh ấp úng mãi mà vẫn không nói được câu nào ra hồn .
Anh đột ngột đứng lại khiến Lucy suýt nữa thì ngã dập mặt .
- Em nói thế là có ý gì ? - Natsu thắc mắc .
- Haha , anh đừng hỏi . - Lucy cười nhạt .
- Quay ra đây nhìn anh xem nào ? - Natsu nói .
- Em không muốn anh thấy mặt em lúc này . - Lucy nói .
- 1,2,b... - Natsu đếm .
- Đây , được chưa ? - Lucy quay mặt ra . Natsu cười thầm trong lòng , trò đếm này rất có tác dụng . Nhưng sao nhìn Lucy buồn thế ?
- Sao em khóc ? - Natsu hỏi .
- Vì em yêu anh . Không phải trẻ con ngây ngô ngộ nhận tình cảm , mà là thật đấy . Em yêu anh . - Lucy khóc . - Nó đã quá rõ ràng rồi còn gì ? Đến điều này anh cũng bắt em phải nói ra nữa sao ?
Natsu ngạc nhiên . Anh đâu nghĩ Lucy dành cho anh tình cảm sâu sắc đến vậy ?
- Anh xin lỗi . - Natsu ôm lấy Lucy .
- Bỏ em ra đi . - Lucy nấc lên .
- Không sao đâu , ổn mà . - Natsu nhẹ nhàng . - Vì anh cũng có chuyện cần nói với em nữa .
- Chuyện gì ? - Lucy dừng khóc .
- Chắc anh cũng có cùng cảm xúc với Lucy đấy . - Natsu nói .
Lạ chưa kìa , một tên ác quỷ chỉ có hai gương mặt : vô cảm và lồi lõm nay tự nhiên xuất hiện thêm vẻ ngại ngùng khi tỏ tình .
Lucy mở to mắt . Cô có nghe nhầm không thế ?
- Anh đùa tệ thật . - Lucy nói .
- Ngốc , anh không đùa . - Natsu ôm Lucy chặt hơn .
- Thật chứ ? - Lucy hỏi .
- Ừ , thật đấy . - Natsu mỉm cười .
- Thế sao anh không nói với em ? - Lucy ngẩng mặt lên nhìn Natsu .
- Cho đến khi em nói "Yêu em đi" , anh mới nhận ra là em cũng yêu anh . - Natsu cười .
- Thường thì con trai mới là người mở lời . - Lucy cười nhẹ , cô vòng tay ôm Natsu .
Natsu không nói gì , anh công nhận Lucy nói đúng . Xấu hổ thật , một ác quỷ sống cả nghìn năm nay lại thua một cô bé 16 tuổi .
=> Gần hết truyện :v
- Anh Natsu , anh không nên bực tức như vậy . Hôm nay là lễ hội mùa hè mà , vui lên đi ! - Lucy cười gượng .
- Tôi ghét đến những nơi đông đúc . - Natsu trả lời .
- Nhưng có nhiều đồ ăn lắm đấy ? - Lucy tung ra con át chủ bài .
- Đành vậy , cô là con gái đi một mình rất nguy hiểm... - Natsu xỏ giày vào chân.
- Em đi với hội bạn mà ? - Lucy đáp lại .
- Một thằng con trai đi cùng có phải tốt hơn không ? - Natsu hỏi lại .
- Vâng . - Lucy cười tươi .
Cả hai rời khỏi nhà . Trên đường đi , họ đều im lặng không nói lấy một lời , đã vậy còn đi cách xa nhau một khoảng .
Lucy rất muốn nói chuyện với Natsu , tuy nhiên cô lại sợ Natsu sẽ hờ hững đáp cho có .
Natsu muốn nói chuyện với Lucy , nhưng anh lại nghĩ cô sẽ không thích những câu chuyện anh nói .
Hai con người này thật ngốc nghếch mà .
Cả hai cứ im lặng mà đi , từng bước từng bước song song nhau . Yên tĩnh đến mức ta có thể nghe được tiếng bước chân của họ .
- Ô kìa , cô bé kia xinh thế ?
- Đi chơi với bọn anh không em ơi ?
- Người đẹp cho anh xin số điện thoại nào ?
Một vài gã đi ngang qua thấy Lucy thì buông lời trêu ghẹo . Lucy phớt lờ bọn chúng , cô cắm đầu mà bước thật nhanh .
- Sao em kiêu thế ? - Một gã định đưa tay tóm lấy Lucy .
- Vừa làm gì đấy ? - Natsu quàng tay qua Lucy và quay sang lườm bọn chúng .
Khi thấy cái nhìn và hành động đó , mấy tên vô lại đó chạy đi mất . Lucy vẫn ở yên trong vòng tay Natsu , có tí gọi là ngại ngùng và vui sướng nữa .
- Đi thôi . - Natsu thả Lucy ra làm cô cảm thấy hụt hẫng .
- Anh Natsu ? - Lucy gọi .
- Nghe đây ? - Natsu nói .
- Em... anh nắm tay em được chứ ? - Lucy thu hết can đảm nói ra , nhưng khi thấy vẻ đao đơ của Natsu thì vội vã nói thêm . - Là vì em sợ bị trêu chọc .
- Tất nhiên rồi . - Natsu chìa tay ra .
Không chút do dự , Lucy nắm lấy bàn tay ấy . Thật ấm áp . Thật dễ chịu . Thật hạnh phúc .
- Hihi... - Lucy khẽ cười thành tiếng .
- Có chuyện gì vậy ? - Natsu hỏi .
- Không ạ , không có gì ... Chỉ là em rất vui . - Lucy cười tươi .
Natsu mở to mắt . Đây là lần đầu tiên anh thấy Lucy cười rạng rỡ đến vậy . Và điều đó khiến anh cảm thấy khá là vui . Vì sao nhỉ ?
- A ! Bạn em kia rồi ! - Lucy chỉ tay ra phía trước ! - Levy ! Gruvia !
Bạn bè Lucy vẫy tay chào cô . Lucy chạy đến ôm chầm lấy Levy .
- Bạn bè tốt ! 12 quyển sách cậu mượn tớ đâu ? - Lucy hỏi .
- Để khi nào mình trả nhé ? Mình để quên ở nhà rồi . - Levy cười gượng .
- Này cô kia ! Tại sao lại gọi bọn tôi bằng cái tên gộp ngu ngốc đó ? - Gray nổi đoá.
- Juvia thấy hay mà ! - Cô nhóc tóc xanh bám chặt lấy Gray mà mơ màng , rốt cuộc thì Lucy không biết cậu ấy có thể thăng hoa đến mức nào nữa .
- Các cậu luôn dính lấy nhau mà . - Lucy cười .
Gray nghe xong câu đó thì lập tức gạt Juvia sang một bên .
- Á... Anh Gray... - Juvia nũng nịu .
- Làm thế với con gái là không ổn đâu nhé ? - Natsu từ đâu đi ra đứng cạnh Lucy .
- Ông là ai ? - Gray xấc xược hỏi .
- Là ông nội của mày . - Natsu thản nhiên trả lời , vẻ mặt không thể nguy hiểm hơn .
- À thế à ? - Gray cáu .
- Ờ , chính xác . - Natsu trưng bộ mặt thánh thiện ra .
Trong lúc hai gã con trai gây sự với nhau , Juvia và Levy đã lôi Lucy ra một góc và bắt đầu thăm hỏi .
- Các cậu đã tiến triển thêm chút nào chưa ? - Levy mỉm cười.
- Mình đã được anh ấy nắm tay . - Lucy trả lời .
- Mối quan hệ đã được nâng cấp ? - Juvia há hốc .
- Không , chỉ là mình yêu cầu như vậy thôi . - Lucy cười buồn . - Chán nhỉ ? Không biết bao giờ mới có ngày anh ấy chủ động nắm tay tớ , thậm chí là hơn thế nữa...
- Lucy à... - Juvia phụng phịu . - Anh ta có ngốc mới không để ý đến tình cảm của cậu , hay cậu thử nói thẳng với anh ta xem .
- Chỉ sợ anh ấy không đồng ý . - Lucy nói . - Mà nếu anh ấy không đồng ý , thì mối quan hệ của bọn mình sẽ không bao giờ được như trước nữa .
- Nhưng nếu anh ấy đồng ý , thì mối quan hệ của hai người sẽ có một bước tiến rất dài đấy . - Levy vỗ lưng Lucy . - Liều tí cũng đâu có chết ai .
- Cứ thử xem , Lucy . Tình cảm không thể chôn giấu được mãi đâu . - Juvia ôm Lucy .
- Được ! Mình sẽ thử ! - Lucy hít thở sâu . - Quyết tâm đấy !
- Hoan hô ! - Hai cô bạn vỗ tay nồng nhiệt .
*********
Xem ra kế hoạch tỏ tình của Lucy thất bại nặng nề khi mà cô bị kẹt cứng trong đám đông đang chờ để xem pháo hoa này .
Chúa ơi , chắc Lucy chết mất . Cô có cảm giác mình đang đuối dần , khó thở hơn nữa chứ !
Không được , không được . Cô phải tỉnh táo , phải cho Natsu biết tình cảm của cô để cô liệu đường lựa chọn. Nếu anh ấy cũng thích Lucy , tất nhiên họ sẽ trở thành một đôi . Nhưng nếu Natsu không thích cô , thì Lucy sẽ yêu cầu anh ấy xoá kí ức của mình về chuyện tỏ tình , và cả của Juvia với Levy nữa . Tất cả sẽ như mới ngay .
- Natsu ! - Lucy lớn tiếng .
- Anh ở ngay bên cạnh em mà . - Natsu bình thản . Anh không có vẻ gì là bị ảnh hưởng bởi đám đông lố nhố này .
- Đi ra khỏi đây nào ! - Lucy nói , cô cầm tay anh kéo đi .
- Ê này , còn xem pháo hoa nữa mà ? - Natsu nói .
- Em biết một nơi có vị trí đẹp để xem pháo hoa . - Lucy nói .
- Này .... - Natsu khó hiểu .
- Nhanh lên nào ! Và hãy yêu em đi ! - Lucy quay lại cười với Natsu , sau đó cô quay đi để giấu gương mặt đỏ bừng của mình .
Natsu ngượng chín người trước câu nói đó của Lucy . Anh ấp úng mãi mà vẫn không nói được câu nào ra hồn .
Anh đột ngột đứng lại khiến Lucy suýt nữa thì ngã dập mặt .
- Em nói thế là có ý gì ? - Natsu thắc mắc .
- Haha , anh đừng hỏi . - Lucy cười nhạt .
- Quay ra đây nhìn anh xem nào ? - Natsu nói .
- Em không muốn anh thấy mặt em lúc này . - Lucy nói .
- 1,2,b... - Natsu đếm .
- Đây , được chưa ? - Lucy quay mặt ra . Natsu cười thầm trong lòng , trò đếm này rất có tác dụng . Nhưng sao nhìn Lucy buồn thế ?
- Sao em khóc ? - Natsu hỏi .
- Vì em yêu anh . Không phải trẻ con ngây ngô ngộ nhận tình cảm , mà là thật đấy . Em yêu anh . - Lucy khóc . - Nó đã quá rõ ràng rồi còn gì ? Đến điều này anh cũng bắt em phải nói ra nữa sao ?
Natsu ngạc nhiên . Anh đâu nghĩ Lucy dành cho anh tình cảm sâu sắc đến vậy ?
- Anh xin lỗi . - Natsu ôm lấy Lucy .
- Bỏ em ra đi . - Lucy nấc lên .
- Không sao đâu , ổn mà . - Natsu nhẹ nhàng . - Vì anh cũng có chuyện cần nói với em nữa .
- Chuyện gì ? - Lucy dừng khóc .
- Chắc anh cũng có cùng cảm xúc với Lucy đấy . - Natsu nói .
Lạ chưa kìa , một tên ác quỷ chỉ có hai gương mặt : vô cảm và lồi lõm nay tự nhiên xuất hiện thêm vẻ ngại ngùng khi tỏ tình .
Lucy mở to mắt . Cô có nghe nhầm không thế ?
- Anh đùa tệ thật . - Lucy nói .
- Ngốc , anh không đùa . - Natsu ôm Lucy chặt hơn .
- Thật chứ ? - Lucy hỏi .
- Ừ , thật đấy . - Natsu mỉm cười .
- Thế sao anh không nói với em ? - Lucy ngẩng mặt lên nhìn Natsu .
- Cho đến khi em nói "Yêu em đi" , anh mới nhận ra là em cũng yêu anh . - Natsu cười .
- Thường thì con trai mới là người mở lời . - Lucy cười nhẹ , cô vòng tay ôm Natsu .
Natsu không nói gì , anh công nhận Lucy nói đúng . Xấu hổ thật , một ác quỷ sống cả nghìn năm nay lại thua một cô bé 16 tuổi .
=> Gần hết truyện :v
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.