Chương 62: Ngoại truyện 2: Tình yêu mới
ThoNguynss
20/09/2016
Lần đầu tiên gặp Lucy là ở trong công ty của ba, một cô gái lỗ mãng, bộ dạng đơn thuần. Khi đó Loke cũng không có cảm giác đặc biệt gì cho tới tận lần gặp gỡ thứ 2.
Cô mặc một lớp quần áo dày, ngồi bên lề đường, gặm từng miếng từng miếng mì gói, cô rất chuyên tâm, nghiêm túc ở trong cái guồng quay chóng mặt của thành phố gần như trở thành một phép lạ.
Anh không nhịn được bước xuống xe chào hỏi cô, sau đó cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt to, miệng cười chúm chím, từ đó về sau, nụ cười đơn thuần kia đã khắc sâu trong đầu anh, mỗi khi chạm tới đều khiến trong lòng trở nên ngọt ngào.
Nhưng anh chẳng thể ngờ, cô lại là bạn gái của Natsu. Loke ngồi ở quán bar uống một chai rượu, Natsu là người bạn duy nhất của anh đã nhiều năm, cũng là người duy nhất không sợ tính nết sớm nắng chiều mưa của anh. Dù anh có thích cô cũng không thể phá hoại hạnh phúc của bạn được.
Anh là bác sĩ tâm lý nên rất nhạy cảm đối với những biến hóa tâm trạng của con người, sau khi biết được tin này, anh lén quan sát Lucy một thời gian rất dài nhưng biểu hiện của cô không giống một cô gái đang yêu. Anh biết Natsu luôn phiền muộn về chuyện bà Lena luôn sắp xếp các cuộc gặp mặt cho con trai, có phải đó là lý do anh bạn này cần một tấm lá chắn hay không?
Loke cảm thấy một hồi kích động, trong lòng vừa yên tĩnh thì lại bắt đầu rục rịch, anh thử thăm dò, tìm kiếm nắm bắt tất cả những điểm đáng ngờ, sau đó rốt cục anh cũng phát hiện ra rằng Lucy và Natsu chỉ giả vờ yêu nhau mà thôi.
Nhưng ngay lúc anh cảm thấy vui sướng không ngớt thì anh lại phát hiện, quan hệ giữa Lucy và Natsu không đơn giản chỉ là giả vờ. Dù cho hai người nhìn nhau cười hay làm việc rất ăn ý thì đều mờ nhạt có một loại tình cảm quyến luyến, loại cảm tình này sao có thể giả bộ được.
Một bên là người bạn tốt, một bên là cô gái mà anh thích. Cho nên anh rất muốn siết chặt cô vào trong lòng để có thể che chở cho cô, không để cho bất cứ kẻ nào làm cô tổn thương. Tối hôm ấy, khi anh trông thấy cô đang co ro ở cửa bệnh viện chỉ thiếu chút nữa thôi là anh đã xông đi tìm Natsu tranh cãi. Nếu đã chiếm được cô vì sao lại không biết quý trọng, vì sao không đối xử tốt với cô, vì sao để cho cô cô đơn trốn bên ngoài bệnh viện, khóc thút thít.
Nhưng cuối cùng anh vẫn kìm chế được sự kích động của bản thân, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của anh, dù cho thế nào đi chăng nữa, anh cũng phải liều một lần.
Chẳng qua, có vài người đã định trước chỉ có thể gặp gỡ, dù cho anh có ở gần cô thì cuối cùng cô vẫn sẽ bị người khác cướp đi. Anh trơ mắt nhìn Lucy đi theo Natsu, bản thân anh thấy thật bất lực, anh chỉ có thể đứng trên lập trường là bạn của cô mà thôi, vẫn chỉ là người bạn gọi thì tới, xong thì đi, địa vị của anh ở trong lòng cô còn chẳng bằng một ngón út của Natsu.
Tâm lý u ám của anh lại lan rộng, anh bắt đầu không khống chế được bản thân, anh không dám bật đèn, không dám tiếp xúc với những đồ vật màu đỏ. Trong cuộc đời anh, người anh thích hay thứ mà anh muốn, cho tới bây giờ chưa thứ gì thành công cả.
Tất nhiên tất cả mọi thứ mà anh khát vọng đều giống như chị gái của anh, nếu không phải bị Thượng đế bắt về thì lại là kẻ khác đoạt mất.
Khi chị gái chết thì anh mới chỉ 8 tuổi bởi vì bị đả kích nặng mà anh trưởng thành sớm. Vào nửa đêm, lúc anh ngủ không yên giấc, đôi mắt mở thao láo, anh từng nghe mẹ nằm trong lòng cha khóc nửc nở, nghẹn ngào nói, vì sao người chết lại là con trai lớn mà không phải là đứa thứ hai.
Chính bản thân anh cũng hy vọng người chết là mình, bất cứ lúc nào anh cũng nguyện dùng tính mạng của mình để đổi lấy tính mạng của chị gái mình. Thậm chí, có một thời gian dài, anh đã hy vọng có thể sớm đi theo chị mình chứ không phải giống như bây giờ trên lưng gánh lấy tất cả sự thất vọng và cảm thán của mọi người.
Từ đó về sau, anh bắt đầu bắt chước chị gái mình, nếu bọn họ đã muốn đứa con lớn trưởng thành vậy thì anh sẽ dùng hết khả năng đáp ứng mong muốn của họ. Nhưng mặc kệ anh bắt chước giống thế nào thì trong lòng anh cũng tự biết mình chẳng qua chỉ là một kẻ giả mạo, đoạt lấy sinh mệnh và vị trí của chị, sống một cách ngoắc ngoải.
Ngay cả sự cưng chiều của cha mẹ cũng chỉ là đoạt lấy từ người chị gái anh mà thôi.
Anh khao khát có một người thực sự thuộc về mình, người ấy sẽ không đột nhiên rời bỏ anh sẽ không lấy lại nuông chiều anh trong một thời gian ngắn.
Có một khoảng thời gian khá dài, Loke đã tưởng rằng Lucy là người ấy, người sẽ thuộc về anh, người mà bất kỳ ai cũng không thể xâm phạm. Nhưng anh lại sai rồi, Lucy Heartfilia là của Natsu Dragneel bạn thân nhất của cậu, từ trong ánh mắt của cô nhìn Natsu, Loke đã thấy giấc mộng của mình lại một lần nữa sụp đổ.
Đó là lý do vì sao ngay cả khi dục vọng trong lòng anh kêu gào muốn cướp cô đi nhưng anh vẫn cứ cố gắng đè nén suy nghĩ này lại. Natsu là bạn tốt nhất của anh, anh có thể cướp cô khi cô không phải là bạn gái của cậu ấy nhưng lại không thể giơ đao cướp đoạt cô khi cô đã thực sự là bạn gái của bạn.
Cứ như vậy, thực ra nhìn bọn họ hạnh phúc anh cũng cảm thấy rất tốt.....ít nhất, anh còn có thể trông thấy nụ cười của cô thường xuyên chỉ cần cô đừng rời đi giống người chị gái thì bắt anh từ bỏ cái gì cũng được.
Vì thế, khi thấy Lisanna cầm dao hướng về phía cô, nỗi sợ và hoảng hốt ập tới trong đầu anh, thi thể lạnh lẽo của chị mình không ngừng hiện lên trước mắt anh, kể cả nỗi đau và tuyệt vọng của cha mẹ cũng hiện ra.
Không ai có thể tổn thương cô! Người nào làm cô tổn thương đều phải chết! Anh đã trưởng thành rồi, anh đã có sức mạnh, không ai có thể cướp đoạt người mà anh để ý đi, ngay cả Tử thần cũng không!
Lisanna bị thương thì sao, anh căn bản không quan tâm, dù cho người này có là bạn của anh đi chăng nữa. Điều duy nhất anh quan tâm đó là lúc ôm Lucy, cơ thể của cô vẫn còn độ ấm.
Tốt, không tồi.
Sau đó, Lucy và Natsu kết hôn, anh làm phù rể, người anh thích và người bạn tốt nhất của anh nên duyên vợ chồng, nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Natsu và Lucy, anh chỉ có thể gượng cười ở hôn lễ. Lucy xứng đáng có một đám cưới tốt đẹp nhất trên đời, ngoài nụ cười chúc phúc cho cô, anh không còn lựa chọn nào khác.
Natsu uống khá nhiều, ngay cả mắt kính bị anh giấu đi cũng chẳng biết, ngốc nghếch híp mắt thổ lộ với Lucy. Erza Scarlet sau khi bị Gray Fullbuster phản bội cũng tìm được Jellal Fernandes.
Ngay cả con mèo lang thang dưới lầu nhà anh cũng tìm được một con mèo trọc lông bầu bạn.
Dường như trên thế giới chỉ có anh là cô đơn, lẻ loi một mình, vĩnh viễn không thể chiếm được người mà mình muốn.
Buổi tối đêm thất tịch, khi trở về từ bữa tiệc liên hoan ở nhà Natsu, Loke đi bộ một mình trên con đường náo nhiệt. Lucy đã mang mai hơn 6 tháng, Natsu nói anh có thể làm cha nuôi của đứa trẻ, anh hy vọng bé sẽ là một cô bé đơn thuần đáng yêu giống Lucy. Anh sẽ yêu thương bé, cưng chiều bé, bảo vệ bé giống như bảo vệ mẹ của bé vậy.(yuuke: trg bụng lucy là pé trai chú em ưi loke*khóc*: cóa cần phũ z ko z yuuke: cần loke: nubakachi)
Trên quảng trường, không biết ai đang tỏ tình, pháo hoa hình trái tim nở rộ trên đỉnh đầu, đẹp tới nỗi khiến ánh mắt của anh chua xót. Loke hít một hơi thật sâu đang định đi tiếp thì có một cô gái mũ đỏ chợt kéo anh lại.
"Anh trai, anh định đi gặp bạn gái sao? Mua một cành hoa đi, coi như anh vớ bở chỉ 5 tệ thôi"
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ, cô đang ngẩng đầu khẩn thiết nhìn anh, đôi mắt đen láy to tròn nhìn bầu trời đầy pháo hoa, sáng chói tới kinh người.
Loke chợt bật cười, chìa tay về phía cô gái nhỏ
"Được"
Cành hoa hồng vì ở ngoài trời khá lâu, viền cánh hoa đã biến thành màu đen, không đều lại càng không đẹp. Loke cúi đầu nhìn cành hoa, do dự mấy giây cuối cùng vẫn cầm trong tay.
Trung tâm quảng trường có rất nhiều đôi tình nhân có người ngắm pháo hoa nói truyện trời ơi đất hỡi thậm chí có đôi còn hôn nhau, Loke cười đi ngang qua bọn họ.
Đèn đường chỗ pho tượng ở quảng trường bị hỏng, ánh sáng hơi tối. Loke không quan sát kỹ đi tiếp nhưng lại đụng phải một người ở phía trước.
"Xin lỗi, tôi..."
Một câu xin lỗi vừa nói ra khỏi miệng thì Loke thấy người mà anh đụng vào ngẩng đầu lên. Đó là một cô gái còn trẻ tuổi, ngũ quan tinh xảo, ngọt ngào nhưng mặt mũi lại ngấn lệ và tuyệt vọng, đôi mắt xanh đen đẹp trống rỗng. Vào lễ tình nhân mà như vậy vừa nhìn là biết có chuyện gì xảy ra rồi.(akiko: nhìn trẻ z thui chứ ko phải z âu =.='')
Loke ngẩn người nhét cành hồng vào tay cô
"Tặng cô"
Hóa ra là cô gái Loke gặp thoáng qua, cô gái bỗng quay đầu nhìn Loke lại nhìn cành hoa trong tay mình rồi chợt nở nụ cười với Loke
"Anh đang cầu hôn với tôi sao?"
Loke nhướng mày nhìn cô bé, cười nói
"Ừ, em bằng lòng gả cho tôi không?"
Anh đùa giỡn, cô bé này chắc chắn vừa thất tình, tâm trạng không tốt, vậy thì anh trêu chọc cô vui vẻ một chút coi như làm chuyện tốt đi. Không ngờ, cô bé kia lại nhảy tới một bước, lau sạch nước mắt thành thật nói
"Tôi bằng lòng"
Dưới ánh đèn tối tăm, cô gái ngước cổ nhìn anh, đôi mắt sáng rực còn sáng hơn cả ánh sao trên bầu trời, Loke giật mình, giọng nói dịu dàng mang theo hăm dọa và khát vọng ẩn giấu
"Chỉ thuộc về tôi, tuyệt đối không được liếc mắt nhìn kẻ nào khác, em có thể làm được điều này sao?"
Đôi mắt cô bé rũ xuống, bàn tay nắm bông hồng run rẩy, cuối cùng cô vẫn kiên định gật đầu
"Có thể"
Loke bỗng nhiên bật cười, con ngươi màu đen, sâu không thấy đáy, anh thò tay kéo tay cô bé
"Tôi tên là Loke Spirit, 30t còn cô.''
"Tôi tên là Aries Langley, 22t, tôi xin lỗi.''
"Tốt, ngày mai chúng ta đi lấy giấy chứng nhận"
______________________________________
akiko: z đc r', mina chỉ cần bít là loke vs aries lo do 1' bồng bột mà đám cưới zí nhau. Tuy đã là vợ chồng zí nhau nhg mà họ vẫn giống như những ng' khác mà tìm hỉu nhau, có lúc đùa zỡn, cãi nhau và có những sóng gió mà họ trải wa nhg mà cúi cùng họ đã nhận ra tình cảm của mình dành cho nhau nên họ đã trở thành vợ chồng chính thức và sống hạnh phúc. Mình tóm tắt như z là ô kê cn dê r' để cho những pạn n' ko hỉu thì đọc cái tóm tắt nỳ là đc òi tại cái nỳ là ngoại truyện, mina thông cảm, arigatou! *cúi đầu*
___________________________________
Trg phòng yuuke
akiko*chỉ vào màn hình máy tính*: đó aries đã là 22t r' mà cn' ghi là cô bé zỡn mặt à.
yuuke*cãi lí*: tui là cn trai thý gái đẹp dù lớn hay nhỏ cx phải xưng hô cô bé hay cô em thui vs lại pà đã nhắc nhở ở trên r' mà.
akiko*cãi lại*: t ko cần bít m' là trai hay gái chỉ cần bít đy là chuyện của t, dù có nhắc có ai để ý âu.
yuuke*hất mặt lên*: kệ mọe you chứ tới tui vít nên tui có wuyền.
akiko*tức giận*: m' #$%^$&%&&*%^&%$!%^%.
yuuke*phát hỏa*: pà !#%%^%&&*%$%$%#&$!^.
kai*tản khí*: stop đc chưa hay mún ăn đánh.
aki và yuuke*giơ tay đầu hàng*: aye *nhìn nhau + choàng vai* chúng tui đg thân zí nhau mà hehe
kai*cười*: ừm, thui tui đi zề đy *suy nghĩ* s 2 ng' nỳ tự nhiên z choàng vai wa nữa chứ? Có phải trai trai hay gái gái âu pộ 2 ng' đứt dây thần kinh ngại ngùng, thẹn thùng àk.
aki và yuuke nhìn kai đi mất hút r' như chó vs mèo, nc vs lửa.
akiko*bẻ ngón tay*: sàm sỡ ché hả mại.
yuuke*ko vừa bẻ ngón tay*: chắc thím ko sàm sỡ tui wá ha.
aki và yuuke*la làng*: đau wá ông/pà buông ra *nhìn nhau* zờ buông ra nghe chưa 1 2 3 *buông*.
akiko*chữi*: đồ dê xồm, biến thái lợi dụng cn gái nhà lành mà lm' chuyện sàng bậy.
yuuke*chữi lại*: pà ms là đồ lợi dụng cn trai ng' ta ko để ý choàng vai wa dê xồm nữa chứ.
akiko*bốc hỏa*: ông !#$%^&*^$$%&%^$%&$!%%&&*$#.
yuuke*núi lửa phun trào*: pà !#$%^&*^%$#!%^^$#%^&$.
erza*sát khí lan tỏa*: bây zờ có chịu im cho ché ăn bánh dâu ko z???
aki và yuuke*mồ hôi đầm đìa*: aye, im liền.
erza*thưởng thức*: ừ... ngon wá. >////
Cô mặc một lớp quần áo dày, ngồi bên lề đường, gặm từng miếng từng miếng mì gói, cô rất chuyên tâm, nghiêm túc ở trong cái guồng quay chóng mặt của thành phố gần như trở thành một phép lạ.
Anh không nhịn được bước xuống xe chào hỏi cô, sau đó cô ngẩng đầu nhìn anh, đôi mắt to, miệng cười chúm chím, từ đó về sau, nụ cười đơn thuần kia đã khắc sâu trong đầu anh, mỗi khi chạm tới đều khiến trong lòng trở nên ngọt ngào.
Nhưng anh chẳng thể ngờ, cô lại là bạn gái của Natsu. Loke ngồi ở quán bar uống một chai rượu, Natsu là người bạn duy nhất của anh đã nhiều năm, cũng là người duy nhất không sợ tính nết sớm nắng chiều mưa của anh. Dù anh có thích cô cũng không thể phá hoại hạnh phúc của bạn được.
Anh là bác sĩ tâm lý nên rất nhạy cảm đối với những biến hóa tâm trạng của con người, sau khi biết được tin này, anh lén quan sát Lucy một thời gian rất dài nhưng biểu hiện của cô không giống một cô gái đang yêu. Anh biết Natsu luôn phiền muộn về chuyện bà Lena luôn sắp xếp các cuộc gặp mặt cho con trai, có phải đó là lý do anh bạn này cần một tấm lá chắn hay không?
Loke cảm thấy một hồi kích động, trong lòng vừa yên tĩnh thì lại bắt đầu rục rịch, anh thử thăm dò, tìm kiếm nắm bắt tất cả những điểm đáng ngờ, sau đó rốt cục anh cũng phát hiện ra rằng Lucy và Natsu chỉ giả vờ yêu nhau mà thôi.
Nhưng ngay lúc anh cảm thấy vui sướng không ngớt thì anh lại phát hiện, quan hệ giữa Lucy và Natsu không đơn giản chỉ là giả vờ. Dù cho hai người nhìn nhau cười hay làm việc rất ăn ý thì đều mờ nhạt có một loại tình cảm quyến luyến, loại cảm tình này sao có thể giả bộ được.
Một bên là người bạn tốt, một bên là cô gái mà anh thích. Cho nên anh rất muốn siết chặt cô vào trong lòng để có thể che chở cho cô, không để cho bất cứ kẻ nào làm cô tổn thương. Tối hôm ấy, khi anh trông thấy cô đang co ro ở cửa bệnh viện chỉ thiếu chút nữa thôi là anh đã xông đi tìm Natsu tranh cãi. Nếu đã chiếm được cô vì sao lại không biết quý trọng, vì sao không đối xử tốt với cô, vì sao để cho cô cô đơn trốn bên ngoài bệnh viện, khóc thút thít.
Nhưng cuối cùng anh vẫn kìm chế được sự kích động của bản thân, có lẽ đây là cơ hội cuối cùng của anh, dù cho thế nào đi chăng nữa, anh cũng phải liều một lần.
Chẳng qua, có vài người đã định trước chỉ có thể gặp gỡ, dù cho anh có ở gần cô thì cuối cùng cô vẫn sẽ bị người khác cướp đi. Anh trơ mắt nhìn Lucy đi theo Natsu, bản thân anh thấy thật bất lực, anh chỉ có thể đứng trên lập trường là bạn của cô mà thôi, vẫn chỉ là người bạn gọi thì tới, xong thì đi, địa vị của anh ở trong lòng cô còn chẳng bằng một ngón út của Natsu.
Tâm lý u ám của anh lại lan rộng, anh bắt đầu không khống chế được bản thân, anh không dám bật đèn, không dám tiếp xúc với những đồ vật màu đỏ. Trong cuộc đời anh, người anh thích hay thứ mà anh muốn, cho tới bây giờ chưa thứ gì thành công cả.
Tất nhiên tất cả mọi thứ mà anh khát vọng đều giống như chị gái của anh, nếu không phải bị Thượng đế bắt về thì lại là kẻ khác đoạt mất.
Khi chị gái chết thì anh mới chỉ 8 tuổi bởi vì bị đả kích nặng mà anh trưởng thành sớm. Vào nửa đêm, lúc anh ngủ không yên giấc, đôi mắt mở thao láo, anh từng nghe mẹ nằm trong lòng cha khóc nửc nở, nghẹn ngào nói, vì sao người chết lại là con trai lớn mà không phải là đứa thứ hai.
Chính bản thân anh cũng hy vọng người chết là mình, bất cứ lúc nào anh cũng nguyện dùng tính mạng của mình để đổi lấy tính mạng của chị gái mình. Thậm chí, có một thời gian dài, anh đã hy vọng có thể sớm đi theo chị mình chứ không phải giống như bây giờ trên lưng gánh lấy tất cả sự thất vọng và cảm thán của mọi người.
Từ đó về sau, anh bắt đầu bắt chước chị gái mình, nếu bọn họ đã muốn đứa con lớn trưởng thành vậy thì anh sẽ dùng hết khả năng đáp ứng mong muốn của họ. Nhưng mặc kệ anh bắt chước giống thế nào thì trong lòng anh cũng tự biết mình chẳng qua chỉ là một kẻ giả mạo, đoạt lấy sinh mệnh và vị trí của chị, sống một cách ngoắc ngoải.
Ngay cả sự cưng chiều của cha mẹ cũng chỉ là đoạt lấy từ người chị gái anh mà thôi.
Anh khao khát có một người thực sự thuộc về mình, người ấy sẽ không đột nhiên rời bỏ anh sẽ không lấy lại nuông chiều anh trong một thời gian ngắn.
Có một khoảng thời gian khá dài, Loke đã tưởng rằng Lucy là người ấy, người sẽ thuộc về anh, người mà bất kỳ ai cũng không thể xâm phạm. Nhưng anh lại sai rồi, Lucy Heartfilia là của Natsu Dragneel bạn thân nhất của cậu, từ trong ánh mắt của cô nhìn Natsu, Loke đã thấy giấc mộng của mình lại một lần nữa sụp đổ.
Đó là lý do vì sao ngay cả khi dục vọng trong lòng anh kêu gào muốn cướp cô đi nhưng anh vẫn cứ cố gắng đè nén suy nghĩ này lại. Natsu là bạn tốt nhất của anh, anh có thể cướp cô khi cô không phải là bạn gái của cậu ấy nhưng lại không thể giơ đao cướp đoạt cô khi cô đã thực sự là bạn gái của bạn.
Cứ như vậy, thực ra nhìn bọn họ hạnh phúc anh cũng cảm thấy rất tốt.....ít nhất, anh còn có thể trông thấy nụ cười của cô thường xuyên chỉ cần cô đừng rời đi giống người chị gái thì bắt anh từ bỏ cái gì cũng được.
Vì thế, khi thấy Lisanna cầm dao hướng về phía cô, nỗi sợ và hoảng hốt ập tới trong đầu anh, thi thể lạnh lẽo của chị mình không ngừng hiện lên trước mắt anh, kể cả nỗi đau và tuyệt vọng của cha mẹ cũng hiện ra.
Không ai có thể tổn thương cô! Người nào làm cô tổn thương đều phải chết! Anh đã trưởng thành rồi, anh đã có sức mạnh, không ai có thể cướp đoạt người mà anh để ý đi, ngay cả Tử thần cũng không!
Lisanna bị thương thì sao, anh căn bản không quan tâm, dù cho người này có là bạn của anh đi chăng nữa. Điều duy nhất anh quan tâm đó là lúc ôm Lucy, cơ thể của cô vẫn còn độ ấm.
Tốt, không tồi.
Sau đó, Lucy và Natsu kết hôn, anh làm phù rể, người anh thích và người bạn tốt nhất của anh nên duyên vợ chồng, nhìn khuôn mặt hạnh phúc của Natsu và Lucy, anh chỉ có thể gượng cười ở hôn lễ. Lucy xứng đáng có một đám cưới tốt đẹp nhất trên đời, ngoài nụ cười chúc phúc cho cô, anh không còn lựa chọn nào khác.
Natsu uống khá nhiều, ngay cả mắt kính bị anh giấu đi cũng chẳng biết, ngốc nghếch híp mắt thổ lộ với Lucy. Erza Scarlet sau khi bị Gray Fullbuster phản bội cũng tìm được Jellal Fernandes.
Ngay cả con mèo lang thang dưới lầu nhà anh cũng tìm được một con mèo trọc lông bầu bạn.
Dường như trên thế giới chỉ có anh là cô đơn, lẻ loi một mình, vĩnh viễn không thể chiếm được người mà mình muốn.
Buổi tối đêm thất tịch, khi trở về từ bữa tiệc liên hoan ở nhà Natsu, Loke đi bộ một mình trên con đường náo nhiệt. Lucy đã mang mai hơn 6 tháng, Natsu nói anh có thể làm cha nuôi của đứa trẻ, anh hy vọng bé sẽ là một cô bé đơn thuần đáng yêu giống Lucy. Anh sẽ yêu thương bé, cưng chiều bé, bảo vệ bé giống như bảo vệ mẹ của bé vậy.(yuuke: trg bụng lucy là pé trai chú em ưi loke*khóc*: cóa cần phũ z ko z yuuke: cần loke: nubakachi)
Trên quảng trường, không biết ai đang tỏ tình, pháo hoa hình trái tim nở rộ trên đỉnh đầu, đẹp tới nỗi khiến ánh mắt của anh chua xót. Loke hít một hơi thật sâu đang định đi tiếp thì có một cô gái mũ đỏ chợt kéo anh lại.
"Anh trai, anh định đi gặp bạn gái sao? Mua một cành hoa đi, coi như anh vớ bở chỉ 5 tệ thôi"
Anh cúi đầu nhìn cô gái nhỏ, cô đang ngẩng đầu khẩn thiết nhìn anh, đôi mắt đen láy to tròn nhìn bầu trời đầy pháo hoa, sáng chói tới kinh người.
Loke chợt bật cười, chìa tay về phía cô gái nhỏ
"Được"
Cành hoa hồng vì ở ngoài trời khá lâu, viền cánh hoa đã biến thành màu đen, không đều lại càng không đẹp. Loke cúi đầu nhìn cành hoa, do dự mấy giây cuối cùng vẫn cầm trong tay.
Trung tâm quảng trường có rất nhiều đôi tình nhân có người ngắm pháo hoa nói truyện trời ơi đất hỡi thậm chí có đôi còn hôn nhau, Loke cười đi ngang qua bọn họ.
Đèn đường chỗ pho tượng ở quảng trường bị hỏng, ánh sáng hơi tối. Loke không quan sát kỹ đi tiếp nhưng lại đụng phải một người ở phía trước.
"Xin lỗi, tôi..."
Một câu xin lỗi vừa nói ra khỏi miệng thì Loke thấy người mà anh đụng vào ngẩng đầu lên. Đó là một cô gái còn trẻ tuổi, ngũ quan tinh xảo, ngọt ngào nhưng mặt mũi lại ngấn lệ và tuyệt vọng, đôi mắt xanh đen đẹp trống rỗng. Vào lễ tình nhân mà như vậy vừa nhìn là biết có chuyện gì xảy ra rồi.(akiko: nhìn trẻ z thui chứ ko phải z âu =.='')
Loke ngẩn người nhét cành hồng vào tay cô
"Tặng cô"
Hóa ra là cô gái Loke gặp thoáng qua, cô gái bỗng quay đầu nhìn Loke lại nhìn cành hoa trong tay mình rồi chợt nở nụ cười với Loke
"Anh đang cầu hôn với tôi sao?"
Loke nhướng mày nhìn cô bé, cười nói
"Ừ, em bằng lòng gả cho tôi không?"
Anh đùa giỡn, cô bé này chắc chắn vừa thất tình, tâm trạng không tốt, vậy thì anh trêu chọc cô vui vẻ một chút coi như làm chuyện tốt đi. Không ngờ, cô bé kia lại nhảy tới một bước, lau sạch nước mắt thành thật nói
"Tôi bằng lòng"
Dưới ánh đèn tối tăm, cô gái ngước cổ nhìn anh, đôi mắt sáng rực còn sáng hơn cả ánh sao trên bầu trời, Loke giật mình, giọng nói dịu dàng mang theo hăm dọa và khát vọng ẩn giấu
"Chỉ thuộc về tôi, tuyệt đối không được liếc mắt nhìn kẻ nào khác, em có thể làm được điều này sao?"
Đôi mắt cô bé rũ xuống, bàn tay nắm bông hồng run rẩy, cuối cùng cô vẫn kiên định gật đầu
"Có thể"
Loke bỗng nhiên bật cười, con ngươi màu đen, sâu không thấy đáy, anh thò tay kéo tay cô bé
"Tôi tên là Loke Spirit, 30t còn cô.''
"Tôi tên là Aries Langley, 22t, tôi xin lỗi.''
"Tốt, ngày mai chúng ta đi lấy giấy chứng nhận"
______________________________________
akiko: z đc r', mina chỉ cần bít là loke vs aries lo do 1' bồng bột mà đám cưới zí nhau. Tuy đã là vợ chồng zí nhau nhg mà họ vẫn giống như những ng' khác mà tìm hỉu nhau, có lúc đùa zỡn, cãi nhau và có những sóng gió mà họ trải wa nhg mà cúi cùng họ đã nhận ra tình cảm của mình dành cho nhau nên họ đã trở thành vợ chồng chính thức và sống hạnh phúc. Mình tóm tắt như z là ô kê cn dê r' để cho những pạn n' ko hỉu thì đọc cái tóm tắt nỳ là đc òi tại cái nỳ là ngoại truyện, mina thông cảm, arigatou! *cúi đầu*
___________________________________
Trg phòng yuuke
akiko*chỉ vào màn hình máy tính*: đó aries đã là 22t r' mà cn' ghi là cô bé zỡn mặt à.
yuuke*cãi lí*: tui là cn trai thý gái đẹp dù lớn hay nhỏ cx phải xưng hô cô bé hay cô em thui vs lại pà đã nhắc nhở ở trên r' mà.
akiko*cãi lại*: t ko cần bít m' là trai hay gái chỉ cần bít đy là chuyện của t, dù có nhắc có ai để ý âu.
yuuke*hất mặt lên*: kệ mọe you chứ tới tui vít nên tui có wuyền.
akiko*tức giận*: m' #$%^$&%&&*%^&%$!%^%.
yuuke*phát hỏa*: pà !#%%^%&&*%$%$%#&$!^.
kai*tản khí*: stop đc chưa hay mún ăn đánh.
aki và yuuke*giơ tay đầu hàng*: aye *nhìn nhau + choàng vai* chúng tui đg thân zí nhau mà hehe
kai*cười*: ừm, thui tui đi zề đy *suy nghĩ* s 2 ng' nỳ tự nhiên z choàng vai wa nữa chứ? Có phải trai trai hay gái gái âu pộ 2 ng' đứt dây thần kinh ngại ngùng, thẹn thùng àk.
aki và yuuke nhìn kai đi mất hút r' như chó vs mèo, nc vs lửa.
akiko*bẻ ngón tay*: sàm sỡ ché hả mại.
yuuke*ko vừa bẻ ngón tay*: chắc thím ko sàm sỡ tui wá ha.
aki và yuuke*la làng*: đau wá ông/pà buông ra *nhìn nhau* zờ buông ra nghe chưa 1 2 3 *buông*.
akiko*chữi*: đồ dê xồm, biến thái lợi dụng cn gái nhà lành mà lm' chuyện sàng bậy.
yuuke*chữi lại*: pà ms là đồ lợi dụng cn trai ng' ta ko để ý choàng vai wa dê xồm nữa chứ.
akiko*bốc hỏa*: ông !#$%^&*^$$%&%^$%&$!%%&&*$#.
yuuke*núi lửa phun trào*: pà !#$%^&*^%$#!%^^$#%^&$.
erza*sát khí lan tỏa*: bây zờ có chịu im cho ché ăn bánh dâu ko z???
aki và yuuke*mồ hôi đầm đìa*: aye, im liền.
erza*thưởng thức*: ừ... ngon wá. >////
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.