Năm Ấy Chúng Ta Lỡ Hẹn

Chương 30: Người đặc biệt

Hạ Tường Lam

26/07/2019

Mở cái túi giấy ra Mộ Tuyết Vi khá hài lòng với chiếc váy mẫu mới nhất của thương hiệu thời trang Chanel màu vàng, cô ướm thử lên người thì thấy rất vừa với cơ thể của mình, Mộ Tuyết Vi khẽ cười nhẹ như gió xuân: “Anh ấy đúng là người chu đáo biết quan tâm đến người khác”.

Mộ Tuyết Vi nhớ lại lúc nãy trong phòng của Đặng Dĩ Bân, anh chàng kia có tự xưng tên mình là Vân Kiệt thì có chút sững người lẩm bẩm: “Vân tổng chẳng lẽ anh ấy chính là đại thiếu gia của Vân gia đây là gia tộc lớn nhất bí ẩn nhất Hoa Đô, còn nữa Vân Kiệt chính là cái tên trong truyền thuyết mà mọi người vẫn rỉ tai nhau”.

Trong phút chốc Mộ Tuyết Vi lại thở dài nhìn ra ngoài cửa sổ: “Anh ấy cũng họ Vân còn Vân ca ca của mình thì đang ở đâu…cũng lâu rồi không liên lạc không biết dạo này anh ấy thế nào”.

Lúc Mộ Tuyết Vi đi ra khỏi khách sạn thì có đi ngang một phòng bao cao cấp, cô nhìn thấy chàng trai đã giải cứu mình lúc nãy đang ngồi dùng bữa với mấy người ngoại quốc, bên cạnh anh còn có một cô gái xinh đẹp ăn mặc sang trọng, tự nhiên trong lòng lại cảm thấy khó chịu.

Khi nhìn thấy cô gái kia bưng ly rượu chân cao đưa lên môi của chàng trai hào hoa đậm chất phong trần đó thì Mộ Tuyết Vi rủ mắt rồi bước đi nhưng vừa đi được vài bước đã nghe giọng nói trầm ấm vang lên phía sau mình: “Mộ tiểu thư vết thương trên lưng cô sao rồi, đã đỡ hơn chưa???”.

Mộ Tuyết Vi quay người lại thì sững sờ khi thấy chàng trai mang nét đẹp yêu nghiệt kia đang đứng nhìn mình nở nụ cười đẹp đến nao lòng.

“Mộ tiểu thư cô không sao chứ???”.

Mộ Tuyết Vi nghe câu hỏi của chàng trai mới choàng tỉnh đỏ mặt đáp: “À đã đỡ hơn nhiều rồi cảm ơn anh đã quan tâm”.

Vân Tường quét mắt nhìn bộ váy Chanel trên người của Mộ Tuyết Vi rồi nói: “Trông bộ váy khá hợp với Mộ tiểu thư đây không biết cô có thích nó không? tôi không biết sở thích của cô chỉ tùy tiện chọn bừa mong cô thông cảm”.

Mộ Tuyết Vi khẽ cười e lệ: “Bộ váy rất vừa với tôi, tôi cũng rất thích nó cảm ơn Vân tổng nhiều”.

Tiếng giày cao gót “Cộp…côp” vang lên, cô gái xinh đẹp ngồi bên cạnh Vân Kiệt lúc nãy xuất hiện rồi nũng nịu lên tiếng: “Vân tổng, sao anh lại ra ngoài này vậy hả em ở bên trong bị ép đến không uống nổi rồi này?”.



Vân Tường ném về cô gái đó ánh mắt lạnh lẽo: “Tửu lượng của cô tốt đến như thế cơ mà hơn nữa một trong những công việc của cô là đỡ rượu cho tôi nếu không làm được thì ngày mai đến bộ phận tài chính lĩnh lương rồi nghỉ việc đi là vừa”.

Cô gái tỏ vẻ uất ức tổn thương: “Vân tổng…”.

“Khách bên trong cô tiếp, giờ tôi có việc bận rồi phải đi đây”.

Vân Tường nắm tay của Mộ Tuyết Vi rồi ngang nhiên đi khỏi đó để lại cô gái kia với khuôn mặt méo mó khó coi, cô ta nhìn theo bóng dáng của Mộ Tuyết Vi bằng ánh mắt câm hận trong lòng thầm nghĩ “Con khốn đó có gì hơn mình chứ, mình đẹp hơn nó, điện nước đầy đủ hơn nó quan trọng là mình đủ tuổi trưởng thành rồi còn nó chỉ là học sinh cấp 3 thôi… OMG lẽ nào Vân tổng có sở thích với trẻ vị thành niên…trời ơi tin được không?!”.

Vân Tường lái chiếc Bugatti Veyron 16.4 grand sport vitesse nhìn cực ngầu đưa Mộ Tuyết Vi về nhà.

Mộ Tuyết Vi chần chừ mãi cũng lên tiếng: “Anh để một cô gái phải tiếp rượu nhiều người như thế liệu có ổn không?”.

Vân Tường vẫn tập trung lái xe: “Đây không phải lần đầu tiên, cô ấy đồng ý với điều kiện của tôi nên mới được tuyển vào làm thư ký đặc biệt của tôi nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì tôi có quyền sa thải cô ấy nên cô không cần phải lo”.

“Cô ấy chỉ là thư ký riêng của anh thôi sao vậy mà tôi còn tưởng là người đặc biệt chứ?”.

Vân Tường quay sang nhìn Mộ Tuyết Vi rồi hỏi: “Cô lấy đâu ra căn cứ mà nói thế?”.

“Nhìn hai người khá là xứng đôi”.



Vân Tường bật cười: “Cô đừng có đùa thế chứ?”.

Nghĩ sao mà hai người xứng đôi vậy trời?!

Vân Tường là con gái chị gái kia cũng là con gái cơ mà, Vân Tường thấy chán nản mấy bà chị suốt ngày ăn mặc hớ hênh ngực tấn công mông phòng thủ để câu dẫn tổng tài lắm rồi cũng may bà chị kia ăn mặc kín đáo nên cô mới giữ lại bên cạnh để giao công việc thôi.

Tuy là thi thoảng chị gái ấy cũng dở trò câu dẫn tổng tài nhưng vẫn đỡ hơn mấy người khác, thật không biết Mộ Tuyết Vi nhìn kiểu gì lại bảo chị gái xứng với cô, cô có bạn trai rồi nha người đó là Đới Thiên Sơn.

Cơ mà Vân Tường đang giả làm anh trai của mình để xử lý công việc của tập đoàn Vân Thị nên không thể giải thích với Mộ Tuyết Vi được.

Vân Tường lên tiếng giải thích: “Cô ấy chỉ là thư ký của tôi thôi”.

Mộ Tuyết Vi gật đầu: “À thì ra là thế vậy mà tôi còn tưởng cô ấy là người đặc biệt của anh”.

Vân Tường quay sang nhìn Mộ Tuyết Vi bằng ánh mắt màu trà trong trẻo sâu thẳm: “Cô ấy không phải gu của tôi”.

“Chứ anh thích kiểu con gái như thế nào???”.

Vân Tường giả vờ suy nghĩ rồi đáp: “Ngoan hiền, xinh một chút, ăn mặc kín cổng cao tường, hiểu chuyện thì tốt”.

“Uhm đúng là mẫu người lý tưởng”.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Năm Ấy Chúng Ta Lỡ Hẹn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook