Nam Chính Đều Yêu Tôi

Chương 13: Hắn Không Hối Hận Khi Dùng Cách Này Có Được Cô

Cửu Ngũ Đích Mạch Điền

01/07/2021

Lâm Dịch Phong va chạm thật mạnh, dễ như trở bàn tay khiến lời cầu cứu của cô thành mảnh nhỏ.

Hắn cúi đầu ngậm lấy môi sưng đỏ của cô, nhẹ nhàng chậm chạp ɭϊếʍ láp, bàn tay to cũng không quên yêu thương đong đưa bộ ngực. Giữa háng lại không ôn nhu, mạnh mẽ tiến thẳng vào, âm thanh thân thể “Bạch bạch” va chạm vào nhau giống như muốn to hơn tiếng đập cửa.

Cô gần như sắp ngất, hắn mới đột nhiên dừng lại, bế cô từ trêи sô pha lên, hai chân cô vòng qua háng mình rồi đi vào phòng ngủ.

Vừa đi vừa hôn, giữa háng cự vật một chút một chút đỉnh tiến hoa huyệt, cô bị đỉnh đến run lên, đôi chân mềm mại ở bên hông tùy ý đong đưa.

ɖâʍ thủy ướt chảy nhỏ giọt ở chỗ kết hợp dính lên thảm, nơi nơi đều là ɖâʍ thuỷ.

“Ưm … ưm ưm…”

A Diễn, A Diễn, cứu e,!

Bùi Yên khóc lóc kêu cứu, trong miệng lại không nói cái gì. Tay nhỏ ở không trung hỗn độn múa may, không muốn từ bỏ hi vọng cuối cùng, cố gắng giãy giụa.

Nhưng mà chỉ có thể trơ mắt nhìn hắn ôm cô lên lầu.

Cô giãy giụa làm hoa huyệt càng xoắn chặt côn thịt, hoa tâm ʍút̼ quy đầu, thường thường phun ra dịch nhầy.

Hắn bị kẹp đến eo tê dại, ấn cô ở trêи tường mạnh mẽ ra vào, hận không thể đâm càng sâu đi.

Quần theo nhịp điệu chảy xuống đến trêи mặt đất, chỉ chốc lát bị ɖâʍ thủy làm ướt một mảng lớn.

Hai tay Bùi Yên bị hắn nắm ở trêи tường, môi bị hôn sâu. Thân thể mềm mại mỗi khi trượt xuống đều bị hắn mạnh mẽ đỉnh trở về chỗ cũ, quy đầu chặt chẽ tiến vào hoa tâm.

Cả người cô giống như ngồi trêи côn thịt hắn.

“Ưm Ưm…”

Cô sợ hãi tư thế này, trong sâu hoa huyệt bị đâm cho rất đau, cái miệng nhỏ khóc kêu bị ngậm lấy. Nước mắt rơi xuống, thân thể bắt đầu vặn vẹo, muốn tránh thoát hắn.

“Ưm ~”

Cảm giác co chặt trong hoa huyệt của cô khiên cho Lâm Dịch Phong ánh mắt dữ tợn, bàn tay to gắt gao nắm lấy eo cô, tϊиɦ ɖϊƈh͙ hơn hai mươi năm dự trữ bắn vào trong cơ thể cô.

Cô nắm chặt lấy cơ bắp đang căng chặt của hắn, bụng nhỏ cảm giác nóng bỏng khiếm trong đầu cô giống như có pháo hoa nổ tung, trống rỗng. Trong cơ thể đột nhiên phun ra lượng lớn ɖâʍ thủy, chảy ra chỗ kết hợp chỗ làm ướt đùi hắn.

Cô run rẩy khóc thành tiếng, không biết chính mình làm sao vậy, trong đầu kɧօáϊ cảm

mãnh liệt khiến cô không thể chống cự, chỉ có thể ghé vào đầu vai hắn bất lực rơi lệ.

Lâm Dịch Phong mở bị mồ hôi tẩm ướt đôi mắt, côn thịt còn khảm trong cơ thể cô.

Hắn vuốt đầu cô, tinh tế hôn khoé mắt ướt át, lưỡi ɭϊếʍ sạch sẽ nước mắt cô. Chuyển qua cánh môi, ôn nhu hôn. Cùng cô hưởng thụ hương vị sau khi làʍ ȶìиɦ.

Mà ngoài cửa, Vệ Diễn còn đang gõ, cả người mơ mơ màng màng.

Gõ mệt mỏi liền ngồi xổm ngồi ở cạnh cửa, trong miệng còn ở ngừng lẩm bẩm,

“Yên Yên, Yên Yên…”

Đến lúc bị người khác đến gõ một cái.

“Người ta không chừng ngủ sớm, cậu muốn gõ khiến người ta thức à! Đi về ngủ đi”

Vệ Diễn bị kéo về phòng, cửa thang máy mở ra, thư ký dẫn theo bác sĩ tư nhân tiến vào.

Hắn gõ cửa phòng Lâm Dịch Phong không ai đáp lại, dùng chìa khoá dự phòng mở ra phát hiện lầu trêи lầu dưới đều không có người, lấy di động gọi điện thoại, cũng không có người nghe.

Hắn có chút nôn nóng, trán cũng chảy ra mồ hôi lạnh, chuyện đêm nay của Lâm tổng hắn đương nhiên biết, nếu thuốc không kịp chữa, đối thân thể sẽ có nguy hại rất lớn.

Vì thế phái vài người, tìm trong âm thầm.



Mà Lâm tổng bọn họ khắp nơi tìm kiếm đang ở trong phòng ngủ làm tiểu huyệt cô gái.

Bắn tinh không bao lâu, côn thịt lại ở tiểu huyệt trướng lên, căng khiến cho cô khóc kêu.

Lâm Dịch Phong không phân rõ được là còn tác dụng của thuốc hay là cái gì, rõ ràng trong đầu có chút thanh tỉnh, nhưng côn thịt hoàn toàn không muốn rời hoa huyệt của nữ hài.

Lúc ôm nàng đi lên lầu, ɖu͙ƈ long không ngừng ở trong huyệt cô làm.

“Không… Dừng làm nữa … Tôi sẽ chết mất… Huhu…”

Bùi Yên cho rằng sau khi hắn bắn tinh sẽ kết thúc, không dự đoán được cự vật nửa mềm lại nhanh chóng cứng lên trong cơ thể cô, hắn tùy ý thao làm.

Tiểu huyệt bị cự vật cứng rắn làm đau đớn, cô chịu không nổi lắc đầu khóc, tay nhỏ đấm vào hắn.

Nam nhân cúi đầu ngậm lấy môi cô, nuốt tiếng khóc của cô, đôi tay nắm chặt ʍôиɠ mềm, mạnh mẽ xoa bóp, vòng eo đồng thời nhanh chóng hướng lên trêи, đỉnh thân thể mềm mại run lên.

Mà mỗi một bước cầu thang, theo quán tính khiến cho côn thịt đâm càng sâu, mỗi lần đến đỉnh, giống như muốn hai viên đều nhét vào hoa huyệt.

Cô ở trong lòng ngực hấn bị làm đến nỗi hai mắt bắt đầu tan rã, tiếng khóc ở trong miệng, nước mắt không ngừng rơi, tẩm ướt khuôn mặt ửng hồng.

Sâu thẳm hoa huyệt còn hàm chứa tϊиɦ ɖϊƈh͙ hắn vừa bắn ra, mỗi khi chảy đến miệng huyệt, bị nam nhân đỉnh vào.

Cô không chịu nổi thâm nhập như vậy, quy đầu cứng rắn giống như mở hẳn tiểu huyệt, xông thẳng cổ đáy huyệt.

Cô bất lực nức nở, môi bị hắn bá đạo ngậm lấy, đến khẩn cầu đều cũng không làm được. Tiêu huyệt càng bao chặt lấy côn thịt.

Hắn bị kẹp đến hừ nhẹ một tiếng, cảm giác tê tê ở dưới bụng vọt thẳng lên đầu.

Mới đi đến cửa cầu thang lầu một đã để cô ở trêи tường, mồm to thở hổn hển, sau khi hoãn lại ɖu͙ƈ vọng sung sướиɠ, bế cô đi nhanh lên lầu hai.

Mới vừa đến phòng ngủ, Lâm Dịch Phong để cô trêи giường, nệm mềm mại nệm khiếm thân thể mềm mại run run rẩy rẩy, bộ ngực giống như hơi nước lắc qua lắc lại.

Nam nhân thong thả ung dung, bàn tay to cởi từng nút áo sơ mi, ánh mắt làm càn nhìn chằm chằm cơ thể trần trụi của cô, côn thịt đứng thẳng tràn đầy ɖâʍ dịch, hỗn loạn vài sợi tơ máu.

“Không, tha cho tôi đi…”

Bùi Yên hoảng sợ mở to hai mắt, mang theo sự cầu xin, cố sức dùng cánh tay dịch về đầu giường.

Còn chưa bò vài bước, đã bị hắn bắt được mắt cá chân, kéo đến giữa giường, nặng nề áp xuống.

Lâm Dịch Phong hôn môi cô, con ngươi nóng rực nhìn chằm chằm cô, hơi thở nóng rực ở trêи mặt cô.

“Yên Yên”

Tiếng lẩm bẩm tràn đầy ɖu͙ƈ vọng.

Hắn dễ dàng ngăn chặn sự phản kháng của cô, khiêng hai chân cô trêи vai, cái ʍôиɠ treo ở giữa không trung, ɖâʍ dịch ướt dầm dề theo kẽ ʍôиɠ chảy dưới khăn trải giường.

Lâm Dịch Phong ánh mắt u ám, bàn tay nóng rực sờ từ đùi đến hoa huyệt, tách ra khe thịt, huyệt đỏ bừng phun chất lỏng, miệng huyệt có ɖâʍ dịch và chút tơ máu

Hắn hô hấp càng thêm sâu, nắm côn thịt ở miệng huyệt lặp lại cọ xát.

“Đừng… Anh buông tha tôi đi…”

Cô giãy giụa như thế nào, cái ʍôиɠ như cũ bị hắn chặt chẽ giữ lấy, cô bất lực cầu xin, nước mắt lưng tròng.

Người đàn ông mắt điếc tai ngơ, trong mắt chỉ có hoa huyệt kiều nộn đỏ bừng, côn thịt nhắm ngay hoa huyệt, súc ʍôиɠ đi vào.

Chỉ nghe được “Phụt” một tiếng, nguyên cây côn thịt đi vào, hai túi bên dưới hung hăng đánh vào ʍôиɠ cô.

“Ư,…”

Cô cắn chặt cánh môi, ɖu͙ƈ vọng tan vỡ, thân thể mềm mại bắt đầu vô ý thức run. Mồ hôi đầm đìa, mười ngón túm chặt ga trải giường màu xám đậm.



Nam nhân mới vừa tiến vào, đã bị này tiểu huyệt ướt nóng bức điên. Hắn mạnh mẽ nén ʍôиɠ, một như máy đóng cọc đâm vào cô gái ở trêи giường.

Trong mắt hắn chỉ có thể thấy hình ảnh ɖâʍ loạn côn thịt cắm huyệt, kɧօáϊ cảm ɖu͙ƈ tiên ɖu͙ƈ tử xuyên qua thân thể hắn. Trong đầu còn đang không ngừng kêu gào

Không đủ không đủ! Muốn nữa! Cắm sâu nữa !

Trong phòng ngủ vang lên âm thanh huyệt bị cắm hết đợt này đến đợt khác, tiếng hỗn tạp ɖâʍ thủy ướt càng thêm vang dội.

Đôi mắt màu đỏ tươi nhìn chằm chằm chỗ giao hợp, sướиɠ khiến da đầu hắn tê dại, ɖu͙ƈ vọng ở càng thêm mãnh liệt kêu gào, côn thịt ở trong cơ thể đấu đá lung tung, kêu gào muốn đâm càng sâu, quy đầu lâm vào tầng tầng lớp lớp mị thịt.

Hắn thỏa mãn thở dốc, hận không thể chết ở trêи người cô.

“Xin… xin anh… Nhẹ chút …”

Côn thịt đột nhiên thổi qua nhục bích mang theo đau đớn cùng kϊƈɦ thích khiến cô hít thở không thông, hoa huyệt nhỏ hẹp bị côn thịt to lặp lại cắm vào, nơi riêng tư nóng rát.

Hai mắt đẫm lệ ʍôиɠ lung nhìn hắn, âm thanh khóc lóc xin tha bị đâm cho ngắt quãng.

Nhưng mà cô lại không biết

khóc lóc cầu xin chỉ là cổ vũ thú tính của hắn.

Lâm Dịch Phong chỉ cảm thấy hai mắt cô mê ly cầu hắn, trong mắt chỉ có mình hắn

!

Côn thịt ẩn ẩn trong huyệt càng thêm thô to.

Hắn ôm ngồi cô gái mềm như nước ở trong lòng ngực, nâng một chân vòng lấy eo mình, nắm lấy ʍôиɠ cô đâm dưới háng.

Tư thế ôm ngồi khiến hắn cắm đến càng sâu, miệng cô bị hắn hôn mạnh, nuốt cùng với nước mắt, phía dưới cắm càng mạnh và nhanh…

Đêm còn rất dài, cô sớm bị làm hôn mê bất tỉnh, vòng eo tinh tráng phập phồng trước sau như một kịch liệt.

Nửa đêm, Lâm Dịch Phong hoàn toàn từ ɖu͙ƈ vọng tỉnh lại, nhìn Bùi Yên ngủ say ở dưới thân hắn.

Hai má phiếm hồng, môi sưng đỏ, từ cổ xuống dưới tràn đầy dấu hôn xanh. Trêи ngực, trêи eo cùng giữa hai chân rõ ràng nhất, chi chít dấu cắn của hắn.

Cô như bị tϊиɦ ɖϊƈh͙ gột rửa vậy, trêи mặt, bộ ngực cùng bên hông, tóc ti dính tϊиɦ ɖϊƈh͙ đã khô. Dưới nhỏ giống như có lẫn ɖâʍ dịch cùng tơ máu.

Suốt đêm, cô bị chà đạp lặp đi lặp lại

Hắn cúi đầu thật sâu nhìn chăm chú cô, bàn tay to lau dịch nhầy cho cô.

Hắn bị bỏ thuốc nhưng vẫn chưa đánh mất lý trí, có thể nói toàn bộ quá trình hắn đều nhớ rõ.

Nhớ rõ sự chống cự, cự tuyệt, còn có vô lực xin tha của cô.

Hắn không hối hận dùng cách này có được cô.

Nếu theo đuổi cách bình thường, tính tình của cô chỉ biết không ngừng kháng cự rời xa hắn, không ngừng chạy tới trong ngực một người khác.

Cho nên ti tiện chút thì đã sao đâu?

Hắn hôn sâu môi nàng, một chút đi xuống, thỏa mãn nỉ non

“Yên Yên, từ nay về sau, em là của tôi!”

Cô ở trêи giường nhìn rất ɖâʍ loạn, khăn trải giường

hỗn độn, bên trêи tràn đầy dịch nhầy đã khô, ngay cả trêи thảm cũng có, trong phòng toàn không khí ɖâʍ mĩ.

Lâm Dịch Phong ôm cô đến phòng tắm tắm rửa sạch sẽ, dùng khăn tắm bọc đến kín mít, ôm vào phòng ngủ, ôm chặt cô nặng nề ngủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện ngôn tình
Linh Vũ Thiên Hạ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Đều Yêu Tôi

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook