Nam Chính Luôn Có Thể Nghe Được Ta Nói Chuyện
Chương 18: Ảnh Đế Tương Lai (18)
Khinh Ngữ Thanh Cuồng
13/05/2023
Xe chạy một đường thông thuận, rốt cuộc cũng tới tiệc đại thọ của Biên
lão gia. Từ trên xe bước xuống, đem chìa khóa cho người làm xong, Mộ Từ
kéo cánh tay của Quý Ly đi vào.
Bữa tiệc lần này được tổ chức tại nhà cũ của Biên gia, chỉ mời một ít người có quan hệ lui tới chặt chẽ, đương nhiên cũng bao gồm những nhân vật đứng đầu các lĩnh vực, có cả vòng giải trí.
Kỳ thực, Mộ Từ cũng muốn nhân cơ hội này mang theo Quý Ly để đẩy mạnh tiêu thụ, nhân tiện cho hắn nhận thức một ít đạo diễn nổi danh các thứ, vừa vặn làm tấm đệm cho ngôi vị ảnh đế tương lai của hắn.
Ta mẹ nó cũng quá chuyên nghiệp rồi!
Mộ Từ càng nghĩ càng cảm thấy mình quá giỏi!
Chờ hợp đồng của cô với Quý Ly ngưng hẳn, có lẽ cô phải tự xuất bản một quyển 'Trở thành một giai cấp kim chủ, bạn phải có đầy đủ tố chất tất yếu', đến lúc đó trong giới giải trí cô gặp một người phát một quyển, cải thiện một chút chướng khí mù mịt. Có khi cô còn có thể khai sáng một kỷ nguyên mới, trở thành No.1 giới kim chủ.
À, đúng rồi, quyển đầu tiên phải phát cho Ngô Mỹ Lệ kia trước.
Mộ Từ mải mê suy nghĩ, khóe miệng không kìm được cong lên, thậm chí còn cười khẽ ra tiếng.
Hậu tri hậu giác ý thức được bản thân giống như hơi đắc ý vênh váo, lại vội vàng ho nhẹ một tiếng mới bỏ qua được chuyện nhỏ ngoài ý muốn kia.
Quý Ly nghiêng đầu liếc mắt Mộ Từ một cái, khóe miệng giật giật, không biết vì sao, cảm giác Tống Mộ Từ vừa rồi, có chút... Đáng khinh. Chắc là nhìn lầm, thời điểm nhìn lại, đã là bộ dáng đại tiểu thư đoan trang hào phóng, cao quý lãnh diễm.
"..."
Quý Ly thu hồi tầm mắt, đem thiếp mời Mộ Từ đưa hắn đưa cho nhân viên công tác bên ngoài.
Thiệp mời trong tay Mộ Từ lần này là Biên lão gia phát ra, dù sao lần trước huyên náo một trận với Biên Vũ Thần, con hàng kia không chừng còn không muốn chào đón cô tới đây.
Người làm kiểm tra theo lệ một lần, nhìn trên thiệp mời ghi Tống Mộ Từ, ngẩng đầu mạnh đầu lên, mới phát hiện thế mà lại là ảnh hậu Tống Mộ Từ.
Nữ... Nữ thần!
Mộ Từ đặt ở chỗ Lusis một bộ lễ phục định chế, màu đen cổ chữ V, làn váy thật dài, xẻ tà đến đùi, khuôn mặt cô đẹp đẽ, ngũ quan lãnh diễm, lễ phục này như sinh ra để dành cho cô vậy, phảng phất quanh thân đều là ánh sáng cực kì chói mắt.
Người làm nhìn đến ngây ngốc, đột nhiên cảm giác được một trận gió lạnh đánh úp lại, sợ run cả người, hắn nghiêng đầu nhìn lại.
Tầm mắt chạm đến người đàn ông bên cạnh đang tản ra hơi thở lạnh như băng, nhân viên công tác lại sửng sốt.
Ảnh hậu thế mà lại đi với cùng một người ông, không biết là vị thiếu gia nhà ai, chưa gặp qua bao giờ.
Người đàn ông một thân màu trắng, tây trang được cắt may hoàn mỹ, cùng với đó là áo sơ mi trắng cà vạt đen, một thân khí chất tự phụ trời sinh, khuôn mặt tuấn mỹ, ánh mắt cất dấu sự sắc bén không dễ phát hiện.
Hai người một đen một trắng, giá trị nhan sắc đều cực cao, quả thực rất chói mắt.
(Nhan: Xin lỗi anh chị nhiều lắm, em liên tưởng đến hắc bạch âm dương J)
Không thể không nói, người đàn ông này... Rất đẹp trai! Nhưng mà cũng... Đáng sợ! Má ơi, ánh mắt kia rất giống con sói đang rình mồi. Rốt cuộc nữ thần của tôi mang theo người nào vậy!!!
Nhân viên công tác sợ run cả người, vội vàng cười làm dấu tay, ý bảo hai người đi qua.
Chờ hắn vừa đem người tiễn đi, đón đầu là một cái đánh, nhân viên công tác cũng chính là Tiểu Trương, lảo đảo một chút, một mặt ủy khuất nhìn về phía người tới.
"Ba, sao tự dưng ba lại đánh vào đầu con! Ba có biết đánh thế con thành ngốc luôn không!"
"Không đánh con thì con mới là ngốc, vừa rồi không có một tí điểm chuyên nghiệp nào cả, khách đều đứng thành một đám, con lại ngây ngốc ở một chỗ làm gì?" Dứt lời, lại có một cú đánh như muốn lau đi kẹo xịt tóc trên đầu Tiểu Trương vậy.
"Còn không phải là do nữ thần của con đến đây sao, không nghĩ tới là con kích động quá nhìn đếy ngây người, ba, bình thường con rất chuyên nghiệp đó! Ai da ai da, ba xem đi, đó là nữ thần của con, còn chưa đi xa đâu, có phải rất dễ nhìn không! Nàng dâu tương lai của con muốn tìm cũng phải tìm như vậy!"
Tiểu Trương trực tiếp xoay người lão Trương lại để nhìn.
Lão Trương vốn bị tiểu tử không nên thân này làm cho tức gần chết, đang định xoay người lại hung hăng cho hắn mấy phát đánh, đột nhiên nhìn đến người trước mặt, ngây ngẩn cả người.
Tuy rằng chỉ là một cái sườn mặt, nhưng mà... Giống! Quá Giống.
Quá giống Nhị thiếu gia lúc còn trẻ!
Nửa đời người lão Trương đều làm việc ở Biên gia, cho nên mấy thế hệ trước sau của Biên gia trên cơ bản hắn đều đã gặp qua.
Nhị thiếu gia hắn nhắc đến không phải là Nhị thiếu gia Biên Vũ Thần hiện tại, mà là chú hai của Biên Vũ Thần, Nhị thiếu gia đời trước của Biên gia Biên Thích, người đàn ông này năm đó cũng tuấn mỹ tuyệt luân như vậy, kinh tài kinh diễm, chỉ là có lẽ người quá mức hoàn mỹ nên ông trời không tha, tuổi còn trẻ liền...
Lão Trương nhìn chằm chằm sườn mặt người đàn ông tuấn mỹ phía trước, sắc mặt phức tạp, có kinh ngạc, có kinh hỉ, thậm chí còn lo lắng nhiều hơn.
Hắn thở dài, do dự nên hay không nói cho Biên lão gia biết, nhưng mà vạn nhất chỉ là nhìn lầm thì đến lúc đó hắn lại gợi lên chuyện thương tâm của lão nhân gia, cuối cùng thành công dã tràng*, thân thể của ngài ấy chịu không nổi.
*Công dã tràng: Việc làm không mang lại lợi ích, kết quả gì, chỉ phí thời gian và công sức.
Lão Trương cúi đầu vả mặt u sầu, rời khỏi.
Tiểu Trương ở phía sau một mặt mờ mịt, chẳng lẽ lão ba cũng mê mẩn nữ thần của mình? Đừng nha, cũng quá không biết xấu hổ rồi!
"..." Lão Trương bị thằng con trời đánh dán nhãn lung tung.
- ------------------------------------
Một đường này Mộ Từ đều kéo theo Quý Ly, giới thiệu những người có mặt trong buổi tiệc.
"Vị này là tổng giám đốc công ty phim ảnh, chủ yếu đi đầu tư."
"Còn vị kia từng đạt được rất nhiều giải thưởng lớn, bao gồm các giải thưởng nổi danh dành cho đạo diễn, thủ pháp quay phim nhựa của hắn cực kì đặc thù, nhưng hiệu quả cuối cùng luôn tô đậm ý nghĩa của chủ đề, chỉ cần quay một bộ phim nhựa của hắn thì tương lai anh lên làm ảnh đế sẽ không xa."
"..."
"Vị này nữa, là người đứng đầu công ty giải trí chuyên sản xuất ra ảnh đế ảnh hậu nổi danh lừng lẫy, chắc hẳn anh cũng biết, được rồi, không nói nữa, tôi mang anh đi gặp mặt bọn họ, nhận thức lẫn nhau một chút." Mộ Từ mới vừa nói xong, Quý Ly liền kéo cô lại.
"Sao vậy?" Mộ Từ hỏi.
"Em làm gì?" Quý Ly nhíu mày, thấp giọng hỏi.
"Giới thiệu người cho anh nha, không phải anh muốn đào tạo sâu vào phương diện diễn xuất này sao? Buổi tiệc của Biên lão gia tử là một cơ hội tốt, đừng uổng phí, hơn nữa xứng đáng với năng lực của anh." Mộ Từ nói.
Quý Ly sắc mặt phức tạp nhìn chằm chằm Mộ Từ, thẳng đến khi trong lòng cô cảm thấy sợ hãi.
"Hợp đồng của hai ta một năm sau là hết rồi, tôi cũng sẽ không 'nuôi dưỡng' anh cả đời." Bộ dạng Mộ Từ giống chủ tiệm phủi tay, nóng lòng muốn bỏ quan hệ của hai người qua một bên.
Quý Ly nghe xong trong lòng liền bốc lên lửa giận, hận không thể đem nữ nhân trước mắt này nhấc lên, hung hắng đánh hai phát vào mông, trông rất thiếu đòn.
"Tôi không cần." Quý Ly lạnh giọng từ chối.
"Chắc không?" Mộ Từ hỏi.
"Chắc." Quý Ly trả lời không chút do dự.
Người ở nơi này, kỳ thực hắn cũng nhận thức được không ít người giới thương nhân, nhưng bọn họ đều không không biết hắn, bởi vì ở bên ngoài, thân phận của hắn luôn được giữ bí mật, công tác đối ngoại là một người khác đi làm thay.
Hết thảy đều vì cái kế hoạch kia, nhất định phải phòng ngừa vạn nhất.
"Vậy được rồi, tôi luôn tôn trọng lựa chọn của người khác." Mộ Từ vẻ mặt tiếc nuối.
Xem ra nhóm nam chính luôn thích dựa vào chính mình, có người khác hỗ trợ thật tốt a, bỏ qua không biết bao nhiêu đường vòng đâu, Mộ Từ nghĩ không ra. Nhiệm vụ của cô là giúp hắn trở thành ảnh đế, lần này bị trực tiếp cự tuyệt, cô có chút không biết nên làm gì.
Quý Ly cùng Mộ Từ ở phía trước đi tới, thỉnh thoảng lại thấp giọng nói hai câu, trong mắt người bên ngoài thì bộ dáng cực kì thân mật.
Mà cảnh này, toàn bộ đều rời trong mắt hai người cách đó không xa.
Một người là Biên Vũ Thần, còn một người là Lâm Thanh Thanh đang đứng kế bên hắn.
"Vũ Thần ca ca, xem ra chị Mộ Từ thật sự là đi cùng người khác?" Lâm Thanh Thanh từ tốn nói, lời nói tuy uyển chuyển nhưng có ý tứ nói trắng ra, nghĩa là, Biên Vũ Thần, xem ra Tống Mộ Từ cho ngươi đội nón xanh!
Biên Vũ Thần nghe lời này, đột nhiên nhíu mày, trong lòng cực kì không thoải mái, mắt lạnh nhìn chằm chằm sườn mặt đẹp đẽ kia, trong mắt hắn lóe lên hàn quang.
Tống Mộ Từ... Hai nhà cùng nhau đính hôn cũng không phải em nói hủy là có thể hủy.
Bữa tiệc lần này được tổ chức tại nhà cũ của Biên gia, chỉ mời một ít người có quan hệ lui tới chặt chẽ, đương nhiên cũng bao gồm những nhân vật đứng đầu các lĩnh vực, có cả vòng giải trí.
Kỳ thực, Mộ Từ cũng muốn nhân cơ hội này mang theo Quý Ly để đẩy mạnh tiêu thụ, nhân tiện cho hắn nhận thức một ít đạo diễn nổi danh các thứ, vừa vặn làm tấm đệm cho ngôi vị ảnh đế tương lai của hắn.
Ta mẹ nó cũng quá chuyên nghiệp rồi!
Mộ Từ càng nghĩ càng cảm thấy mình quá giỏi!
Chờ hợp đồng của cô với Quý Ly ngưng hẳn, có lẽ cô phải tự xuất bản một quyển 'Trở thành một giai cấp kim chủ, bạn phải có đầy đủ tố chất tất yếu', đến lúc đó trong giới giải trí cô gặp một người phát một quyển, cải thiện một chút chướng khí mù mịt. Có khi cô còn có thể khai sáng một kỷ nguyên mới, trở thành No.1 giới kim chủ.
À, đúng rồi, quyển đầu tiên phải phát cho Ngô Mỹ Lệ kia trước.
Mộ Từ mải mê suy nghĩ, khóe miệng không kìm được cong lên, thậm chí còn cười khẽ ra tiếng.
Hậu tri hậu giác ý thức được bản thân giống như hơi đắc ý vênh váo, lại vội vàng ho nhẹ một tiếng mới bỏ qua được chuyện nhỏ ngoài ý muốn kia.
Quý Ly nghiêng đầu liếc mắt Mộ Từ một cái, khóe miệng giật giật, không biết vì sao, cảm giác Tống Mộ Từ vừa rồi, có chút... Đáng khinh. Chắc là nhìn lầm, thời điểm nhìn lại, đã là bộ dáng đại tiểu thư đoan trang hào phóng, cao quý lãnh diễm.
"..."
Quý Ly thu hồi tầm mắt, đem thiếp mời Mộ Từ đưa hắn đưa cho nhân viên công tác bên ngoài.
Thiệp mời trong tay Mộ Từ lần này là Biên lão gia phát ra, dù sao lần trước huyên náo một trận với Biên Vũ Thần, con hàng kia không chừng còn không muốn chào đón cô tới đây.
Người làm kiểm tra theo lệ một lần, nhìn trên thiệp mời ghi Tống Mộ Từ, ngẩng đầu mạnh đầu lên, mới phát hiện thế mà lại là ảnh hậu Tống Mộ Từ.
Nữ... Nữ thần!
Mộ Từ đặt ở chỗ Lusis một bộ lễ phục định chế, màu đen cổ chữ V, làn váy thật dài, xẻ tà đến đùi, khuôn mặt cô đẹp đẽ, ngũ quan lãnh diễm, lễ phục này như sinh ra để dành cho cô vậy, phảng phất quanh thân đều là ánh sáng cực kì chói mắt.
Người làm nhìn đến ngây ngốc, đột nhiên cảm giác được một trận gió lạnh đánh úp lại, sợ run cả người, hắn nghiêng đầu nhìn lại.
Tầm mắt chạm đến người đàn ông bên cạnh đang tản ra hơi thở lạnh như băng, nhân viên công tác lại sửng sốt.
Ảnh hậu thế mà lại đi với cùng một người ông, không biết là vị thiếu gia nhà ai, chưa gặp qua bao giờ.
Người đàn ông một thân màu trắng, tây trang được cắt may hoàn mỹ, cùng với đó là áo sơ mi trắng cà vạt đen, một thân khí chất tự phụ trời sinh, khuôn mặt tuấn mỹ, ánh mắt cất dấu sự sắc bén không dễ phát hiện.
Hai người một đen một trắng, giá trị nhan sắc đều cực cao, quả thực rất chói mắt.
(Nhan: Xin lỗi anh chị nhiều lắm, em liên tưởng đến hắc bạch âm dương J)
Không thể không nói, người đàn ông này... Rất đẹp trai! Nhưng mà cũng... Đáng sợ! Má ơi, ánh mắt kia rất giống con sói đang rình mồi. Rốt cuộc nữ thần của tôi mang theo người nào vậy!!!
Nhân viên công tác sợ run cả người, vội vàng cười làm dấu tay, ý bảo hai người đi qua.
Chờ hắn vừa đem người tiễn đi, đón đầu là một cái đánh, nhân viên công tác cũng chính là Tiểu Trương, lảo đảo một chút, một mặt ủy khuất nhìn về phía người tới.
"Ba, sao tự dưng ba lại đánh vào đầu con! Ba có biết đánh thế con thành ngốc luôn không!"
"Không đánh con thì con mới là ngốc, vừa rồi không có một tí điểm chuyên nghiệp nào cả, khách đều đứng thành một đám, con lại ngây ngốc ở một chỗ làm gì?" Dứt lời, lại có một cú đánh như muốn lau đi kẹo xịt tóc trên đầu Tiểu Trương vậy.
"Còn không phải là do nữ thần của con đến đây sao, không nghĩ tới là con kích động quá nhìn đếy ngây người, ba, bình thường con rất chuyên nghiệp đó! Ai da ai da, ba xem đi, đó là nữ thần của con, còn chưa đi xa đâu, có phải rất dễ nhìn không! Nàng dâu tương lai của con muốn tìm cũng phải tìm như vậy!"
Tiểu Trương trực tiếp xoay người lão Trương lại để nhìn.
Lão Trương vốn bị tiểu tử không nên thân này làm cho tức gần chết, đang định xoay người lại hung hăng cho hắn mấy phát đánh, đột nhiên nhìn đến người trước mặt, ngây ngẩn cả người.
Tuy rằng chỉ là một cái sườn mặt, nhưng mà... Giống! Quá Giống.
Quá giống Nhị thiếu gia lúc còn trẻ!
Nửa đời người lão Trương đều làm việc ở Biên gia, cho nên mấy thế hệ trước sau của Biên gia trên cơ bản hắn đều đã gặp qua.
Nhị thiếu gia hắn nhắc đến không phải là Nhị thiếu gia Biên Vũ Thần hiện tại, mà là chú hai của Biên Vũ Thần, Nhị thiếu gia đời trước của Biên gia Biên Thích, người đàn ông này năm đó cũng tuấn mỹ tuyệt luân như vậy, kinh tài kinh diễm, chỉ là có lẽ người quá mức hoàn mỹ nên ông trời không tha, tuổi còn trẻ liền...
Lão Trương nhìn chằm chằm sườn mặt người đàn ông tuấn mỹ phía trước, sắc mặt phức tạp, có kinh ngạc, có kinh hỉ, thậm chí còn lo lắng nhiều hơn.
Hắn thở dài, do dự nên hay không nói cho Biên lão gia biết, nhưng mà vạn nhất chỉ là nhìn lầm thì đến lúc đó hắn lại gợi lên chuyện thương tâm của lão nhân gia, cuối cùng thành công dã tràng*, thân thể của ngài ấy chịu không nổi.
*Công dã tràng: Việc làm không mang lại lợi ích, kết quả gì, chỉ phí thời gian và công sức.
Lão Trương cúi đầu vả mặt u sầu, rời khỏi.
Tiểu Trương ở phía sau một mặt mờ mịt, chẳng lẽ lão ba cũng mê mẩn nữ thần của mình? Đừng nha, cũng quá không biết xấu hổ rồi!
"..." Lão Trương bị thằng con trời đánh dán nhãn lung tung.
- ------------------------------------
Một đường này Mộ Từ đều kéo theo Quý Ly, giới thiệu những người có mặt trong buổi tiệc.
"Vị này là tổng giám đốc công ty phim ảnh, chủ yếu đi đầu tư."
"Còn vị kia từng đạt được rất nhiều giải thưởng lớn, bao gồm các giải thưởng nổi danh dành cho đạo diễn, thủ pháp quay phim nhựa của hắn cực kì đặc thù, nhưng hiệu quả cuối cùng luôn tô đậm ý nghĩa của chủ đề, chỉ cần quay một bộ phim nhựa của hắn thì tương lai anh lên làm ảnh đế sẽ không xa."
"..."
"Vị này nữa, là người đứng đầu công ty giải trí chuyên sản xuất ra ảnh đế ảnh hậu nổi danh lừng lẫy, chắc hẳn anh cũng biết, được rồi, không nói nữa, tôi mang anh đi gặp mặt bọn họ, nhận thức lẫn nhau một chút." Mộ Từ mới vừa nói xong, Quý Ly liền kéo cô lại.
"Sao vậy?" Mộ Từ hỏi.
"Em làm gì?" Quý Ly nhíu mày, thấp giọng hỏi.
"Giới thiệu người cho anh nha, không phải anh muốn đào tạo sâu vào phương diện diễn xuất này sao? Buổi tiệc của Biên lão gia tử là một cơ hội tốt, đừng uổng phí, hơn nữa xứng đáng với năng lực của anh." Mộ Từ nói.
Quý Ly sắc mặt phức tạp nhìn chằm chằm Mộ Từ, thẳng đến khi trong lòng cô cảm thấy sợ hãi.
"Hợp đồng của hai ta một năm sau là hết rồi, tôi cũng sẽ không 'nuôi dưỡng' anh cả đời." Bộ dạng Mộ Từ giống chủ tiệm phủi tay, nóng lòng muốn bỏ quan hệ của hai người qua một bên.
Quý Ly nghe xong trong lòng liền bốc lên lửa giận, hận không thể đem nữ nhân trước mắt này nhấc lên, hung hắng đánh hai phát vào mông, trông rất thiếu đòn.
"Tôi không cần." Quý Ly lạnh giọng từ chối.
"Chắc không?" Mộ Từ hỏi.
"Chắc." Quý Ly trả lời không chút do dự.
Người ở nơi này, kỳ thực hắn cũng nhận thức được không ít người giới thương nhân, nhưng bọn họ đều không không biết hắn, bởi vì ở bên ngoài, thân phận của hắn luôn được giữ bí mật, công tác đối ngoại là một người khác đi làm thay.
Hết thảy đều vì cái kế hoạch kia, nhất định phải phòng ngừa vạn nhất.
"Vậy được rồi, tôi luôn tôn trọng lựa chọn của người khác." Mộ Từ vẻ mặt tiếc nuối.
Xem ra nhóm nam chính luôn thích dựa vào chính mình, có người khác hỗ trợ thật tốt a, bỏ qua không biết bao nhiêu đường vòng đâu, Mộ Từ nghĩ không ra. Nhiệm vụ của cô là giúp hắn trở thành ảnh đế, lần này bị trực tiếp cự tuyệt, cô có chút không biết nên làm gì.
Quý Ly cùng Mộ Từ ở phía trước đi tới, thỉnh thoảng lại thấp giọng nói hai câu, trong mắt người bên ngoài thì bộ dáng cực kì thân mật.
Mà cảnh này, toàn bộ đều rời trong mắt hai người cách đó không xa.
Một người là Biên Vũ Thần, còn một người là Lâm Thanh Thanh đang đứng kế bên hắn.
"Vũ Thần ca ca, xem ra chị Mộ Từ thật sự là đi cùng người khác?" Lâm Thanh Thanh từ tốn nói, lời nói tuy uyển chuyển nhưng có ý tứ nói trắng ra, nghĩa là, Biên Vũ Thần, xem ra Tống Mộ Từ cho ngươi đội nón xanh!
Biên Vũ Thần nghe lời này, đột nhiên nhíu mày, trong lòng cực kì không thoải mái, mắt lạnh nhìn chằm chằm sườn mặt đẹp đẽ kia, trong mắt hắn lóe lên hàn quang.
Tống Mộ Từ... Hai nhà cùng nhau đính hôn cũng không phải em nói hủy là có thể hủy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.