Chương 25:
Vụ Chi
09/05/2024
Ánh mắt Phương Điềm ái muội nhìn lướt qua hai người, nhưng da mặt Quân Nghiên mỏng, cô cũng không dám trêu chọc, chỉ nhanh chóng thu dọn sách vở rồi vội vàng chạy ra khỏi lớp học.
Chờ các bạn học trong lớp đều về hết, chỉ còn lại Tống Quân Nghiên và Tiêu Lăng Huyền, dù không muốn nhưng cô cũng không thể trốn tránh hiện thực được, nhiệm vụ mà cô chủ nhiệm đã giao thì cũng không thể không hoàn thành.
Cô hít sâu một hơi, sớm bổ túc xong rồi sớm về nhà!
Quân Nghiên tự cổ vũ bản thân trong lòng, coi như bạn học bình thường là được rồi.
Cô căng da đầu ôm sách vở đến ngồi bên cạnh Tiêu Lăng Huyền, cũng không nhìn hắn, chỉ nhìn sách vở trước mặt, hỏi, “Có chỗ nào không hiểu?”
“Chỗ này.” Ánh mắt của Tiêu Lăng Huyền vẫn luôn dính vào mặt Quân Nghiên, nghe thấy cô hỏi, hắn tùy ý chỉ vào một chỗ trên sách.
Thiếu nữ ngồi cùng bàn với hắn, cô cố ý giữ khoảng cách giữa hai người, Tiêu Lăng Huyền chỉ vào sách, Quân Nghiên không thể không nghiêng đầu qua nhìn, hương thơm trên người cô quanh quẩn ở chóp mũi, hấp dẫn hắn từng bước thăm dò càng sâu hơn.
Tiêu Lăng Huyền ngửi mùi hương ngọt ngào từ trên người cô giống như trước đó ở bệnh viện, lúc cô cao trào, mùi hương sẽ ngọt ngào hơn nhiều.
Khoảng thời gian này chưa gặp Quân Nghiên, Tiêu Lăng Huyền mỗi ngày đều nhớ lại cảm giác đó, hắn cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này với con gái, ngoại trừ ban đầu áy náy và xấu hổ, hắn càng nhớ mùi hương của thiếu nữ, muốn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể, chân tâm ướt át và nước mắt khi cô động tình.
Hắn không biết mình đã mơ bao nhiêu lần, mỗi lần đều mơ thấy mình đè cô dưới thân dùng các loại tư thế mạnh mẽ bắt nạt cô, ở trên người cô phát tiết hết lần này đến lần khác, bắt nạt đến mức cô chỉ có thể ôm chặt hắn bất lực khóc nức nở.
Mỗi lần như thế, trong lòng hắn như bị thứ gì đó trướng đến tràn đầy, phảng phất như nó sắp tràn ra ngoài.
Nhưng mà sau khi tỉnh lại sau giấc mơ, Tiêu Lăng Huyền phải đối mặt với đũng quần ướt đẫm lạnh lẽo, cảm giác hư không khi dục vọng không được thỏa mãn này khiến hắn càng khát vọng tiểu yêu tinh tra tấn hắn trong giấc mơ hơn.
Hôm nay cuối cùng cũng gặp được cô, buổi sáng nhìn thấy cô, hắn đã nhịn không được cứng lên.
Khi người khác đều đang thương hại hắn, trong đầu óc hắn lại tràn ngập suy nghĩ, muốn làm tình với cô.
Bây giờ, chỉ cần động tay là hắn có thể chạm đến cô.
Thiếu nữ nghiêm túc nhìn sách, mày đẹp nhíu lại, da thịt trắng nõn mềm mại đến mức chỉ cần nhéo nhẹ một cái là đỏ lên, ngón tay Tiêu Lăng Huyền giật giật, trong lòng rất ngứa nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Nếu dọa cô chạy thì mất nhiều hơn được.
Chờ các bạn học trong lớp đều về hết, chỉ còn lại Tống Quân Nghiên và Tiêu Lăng Huyền, dù không muốn nhưng cô cũng không thể trốn tránh hiện thực được, nhiệm vụ mà cô chủ nhiệm đã giao thì cũng không thể không hoàn thành.
Cô hít sâu một hơi, sớm bổ túc xong rồi sớm về nhà!
Quân Nghiên tự cổ vũ bản thân trong lòng, coi như bạn học bình thường là được rồi.
Cô căng da đầu ôm sách vở đến ngồi bên cạnh Tiêu Lăng Huyền, cũng không nhìn hắn, chỉ nhìn sách vở trước mặt, hỏi, “Có chỗ nào không hiểu?”
“Chỗ này.” Ánh mắt của Tiêu Lăng Huyền vẫn luôn dính vào mặt Quân Nghiên, nghe thấy cô hỏi, hắn tùy ý chỉ vào một chỗ trên sách.
Thiếu nữ ngồi cùng bàn với hắn, cô cố ý giữ khoảng cách giữa hai người, Tiêu Lăng Huyền chỉ vào sách, Quân Nghiên không thể không nghiêng đầu qua nhìn, hương thơm trên người cô quanh quẩn ở chóp mũi, hấp dẫn hắn từng bước thăm dò càng sâu hơn.
Tiêu Lăng Huyền ngửi mùi hương ngọt ngào từ trên người cô giống như trước đó ở bệnh viện, lúc cô cao trào, mùi hương sẽ ngọt ngào hơn nhiều.
Khoảng thời gian này chưa gặp Quân Nghiên, Tiêu Lăng Huyền mỗi ngày đều nhớ lại cảm giác đó, hắn cũng là lần đầu tiên làm loại chuyện này với con gái, ngoại trừ ban đầu áy náy và xấu hổ, hắn càng nhớ mùi hương của thiếu nữ, muốn cảm nhận được nhiệt độ cơ thể, chân tâm ướt át và nước mắt khi cô động tình.
Hắn không biết mình đã mơ bao nhiêu lần, mỗi lần đều mơ thấy mình đè cô dưới thân dùng các loại tư thế mạnh mẽ bắt nạt cô, ở trên người cô phát tiết hết lần này đến lần khác, bắt nạt đến mức cô chỉ có thể ôm chặt hắn bất lực khóc nức nở.
Mỗi lần như thế, trong lòng hắn như bị thứ gì đó trướng đến tràn đầy, phảng phất như nó sắp tràn ra ngoài.
Nhưng mà sau khi tỉnh lại sau giấc mơ, Tiêu Lăng Huyền phải đối mặt với đũng quần ướt đẫm lạnh lẽo, cảm giác hư không khi dục vọng không được thỏa mãn này khiến hắn càng khát vọng tiểu yêu tinh tra tấn hắn trong giấc mơ hơn.
Hôm nay cuối cùng cũng gặp được cô, buổi sáng nhìn thấy cô, hắn đã nhịn không được cứng lên.
Khi người khác đều đang thương hại hắn, trong đầu óc hắn lại tràn ngập suy nghĩ, muốn làm tình với cô.
Bây giờ, chỉ cần động tay là hắn có thể chạm đến cô.
Thiếu nữ nghiêm túc nhìn sách, mày đẹp nhíu lại, da thịt trắng nõn mềm mại đến mức chỉ cần nhéo nhẹ một cái là đỏ lên, ngón tay Tiêu Lăng Huyền giật giật, trong lòng rất ngứa nhưng cuối cùng vẫn nhịn xuống.
Nếu dọa cô chạy thì mất nhiều hơn được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.