Chương 30:
Vụ Chi
09/05/2024
Quân Nghiên cầm sổ ghi chép ngồi xuống chỗ cạnh Tiêu Lăng Huyền, thành thật trả lời vấn đề của Tống Mộc Thanh.
“Thì ra là học bù!” Hai mắt Tống Mộc Thanh sáng lên, kiêu ngạo ưỡn ngực nói, “Để em giúp anh! Gần đây em học rất giỏi, thầy giáo cũng khen em tiến bộ nhanh. Kỳ thi tháng lần trước em còn đứng thứ tám đó! Trước kia đều là anh giúp em học bù, hiện giờ cũng đến lượt em giúp anh!”
Khóe miệng Tiêu Lăng Huyền nhếch lên, hắn không muốn quan tâm đến Tống Mộc Thanh, rõ ràng trước đó còn tỏ vẻ hận không thể khiến hắn biến mất, bây giờ sắc mặt thay đổi cũng nhanh thật, không hiểu cô ta đang tính toán gì trong đầu.
Thi tháng Tống Quân Nghiên còn đứng thứ nhất đấy, cô ấy không đáng tin cậy hơn Tống Mộc Thanh chắc?
Tiêu Lăng Huyền đang muốn từ chối, lại bị đánh gãy.
“Thanh Thanh? Không phải em nói hôm nay muốn về sớm sao, em còn ở đây làm gì?”
Lại một người nữa xuất hiện ở cửa phòng học.
Một thiếu niên vóc dáng cao gầy mặc đồng phục sơ mi, ngũ quan tuy kém Tiêu Lăng Huyền nhưng cũng đoan chính tươi sáng, khi cười làm lộ hàm răng trắng tinh, vừa đẹp trai vừa hoạt bát.
Hắn ta là Nhậm Hạo Phàm, vì đẹp trai, lại biết ăn nói nên rất nổi tiếng trong trường, nữ sinh thích hắn ta thậm chí còn nhiều hơn Tiêu Lăng Huyền.
Nhưng gần đây trong trường học đang bàn tán chuyện hắn ta thân thiết với Tống Mộc Thanh.
“Hạo Phàm? Sao anh lại đến đây?” Tống Mộc Thanh sửng sốt, hiển nhiên không dự đoán được hắn ta sẽ xuất hiện ở đây, nhưng cô ta lại nhanh chóng liếc nhìn Tống Quân Nghiên một cái, độ ấm trong mắt giảm xuống.
“À, vừa rồi thầy giáo tìm anh có vài việc, đúng lúc đi ngang qua nhìn thấy em.”
Nhậm Hạo Phàm cười đi vào lớp học, vô cùng tự nhiên chào hỏi với Quân Nghiên.
“Vậy sao?” Trên mặt Tống Mộc Thanh nở nụ cười, nhưng đáy mắt lại là một mảnh lạnh lẽo, hắn ta không nói thì cô ta cũng biết, chắc chắn Nhậm Hạo Phàm sang đây tìm Tống Quân Nghiên.
Người khác có thể tin vào những lời đường mật giả dối của hắn ta, nhưng cô ta thì không tin.
Đời trước cô ta còn không phải bị lời ngon tiếng ngọt của hắn ta lừa đến xoay quanh?
Đến cả khi nào hắn ta lén ở bên em gái ruột của mình cũng không biết!
Kiếp trước, Nhậm Hạo Phàm giả vờ yêu cô ta, chờ đến khi cô ta cam tâm tình nguyện gả cho hắn ta thì hắn ta lại đột nhiên trở mặt vô tình, vứt bỏ cô ta, quay đầu liền đính hôn với em gái cô ta!
Tống Mộc Thanh nhớ lại tình cảm bi thảm kiếp trước, trong lòng đau đớn như bị axit ăn mòn, kiếp trước những gì mà đôi cẩu nam nữ này làm, cô ta sẽ trả lại gấp trăm lần gấp ngàn lần!
“Thì ra là học bù!” Hai mắt Tống Mộc Thanh sáng lên, kiêu ngạo ưỡn ngực nói, “Để em giúp anh! Gần đây em học rất giỏi, thầy giáo cũng khen em tiến bộ nhanh. Kỳ thi tháng lần trước em còn đứng thứ tám đó! Trước kia đều là anh giúp em học bù, hiện giờ cũng đến lượt em giúp anh!”
Khóe miệng Tiêu Lăng Huyền nhếch lên, hắn không muốn quan tâm đến Tống Mộc Thanh, rõ ràng trước đó còn tỏ vẻ hận không thể khiến hắn biến mất, bây giờ sắc mặt thay đổi cũng nhanh thật, không hiểu cô ta đang tính toán gì trong đầu.
Thi tháng Tống Quân Nghiên còn đứng thứ nhất đấy, cô ấy không đáng tin cậy hơn Tống Mộc Thanh chắc?
Tiêu Lăng Huyền đang muốn từ chối, lại bị đánh gãy.
“Thanh Thanh? Không phải em nói hôm nay muốn về sớm sao, em còn ở đây làm gì?”
Lại một người nữa xuất hiện ở cửa phòng học.
Một thiếu niên vóc dáng cao gầy mặc đồng phục sơ mi, ngũ quan tuy kém Tiêu Lăng Huyền nhưng cũng đoan chính tươi sáng, khi cười làm lộ hàm răng trắng tinh, vừa đẹp trai vừa hoạt bát.
Hắn ta là Nhậm Hạo Phàm, vì đẹp trai, lại biết ăn nói nên rất nổi tiếng trong trường, nữ sinh thích hắn ta thậm chí còn nhiều hơn Tiêu Lăng Huyền.
Nhưng gần đây trong trường học đang bàn tán chuyện hắn ta thân thiết với Tống Mộc Thanh.
“Hạo Phàm? Sao anh lại đến đây?” Tống Mộc Thanh sửng sốt, hiển nhiên không dự đoán được hắn ta sẽ xuất hiện ở đây, nhưng cô ta lại nhanh chóng liếc nhìn Tống Quân Nghiên một cái, độ ấm trong mắt giảm xuống.
“À, vừa rồi thầy giáo tìm anh có vài việc, đúng lúc đi ngang qua nhìn thấy em.”
Nhậm Hạo Phàm cười đi vào lớp học, vô cùng tự nhiên chào hỏi với Quân Nghiên.
“Vậy sao?” Trên mặt Tống Mộc Thanh nở nụ cười, nhưng đáy mắt lại là một mảnh lạnh lẽo, hắn ta không nói thì cô ta cũng biết, chắc chắn Nhậm Hạo Phàm sang đây tìm Tống Quân Nghiên.
Người khác có thể tin vào những lời đường mật giả dối của hắn ta, nhưng cô ta thì không tin.
Đời trước cô ta còn không phải bị lời ngon tiếng ngọt của hắn ta lừa đến xoay quanh?
Đến cả khi nào hắn ta lén ở bên em gái ruột của mình cũng không biết!
Kiếp trước, Nhậm Hạo Phàm giả vờ yêu cô ta, chờ đến khi cô ta cam tâm tình nguyện gả cho hắn ta thì hắn ta lại đột nhiên trở mặt vô tình, vứt bỏ cô ta, quay đầu liền đính hôn với em gái cô ta!
Tống Mộc Thanh nhớ lại tình cảm bi thảm kiếp trước, trong lòng đau đớn như bị axit ăn mòn, kiếp trước những gì mà đôi cẩu nam nữ này làm, cô ta sẽ trả lại gấp trăm lần gấp ngàn lần!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.