Chương 34:
Vụ Chi
09/05/2024
“Như vậy thì sao? Dù cậu tích góp một trăm đời thì cũng chưa chắc nhiều hơn tiền trong nhà người ta đâu!”
“Nhà Tống Quân Nghiên cũng có tiền đó, cậu ấy không cần vì tiền mà ở bên Tiêu Lăng Huyền đúng không?”
“Dù sao hai người bọn họ chắc chắn có gì đó! Nghiên Nghiên đối với Tiêu Lăng Huyền không giống những người khác!” Về chuyện này, Phương Điềm là người có quyền lên tiếng nhất.
“Thật không? Cậu nói rõ mọi chuyện xem nào…”
Các bạn học lập tức bị thu hút, dựng lỗ tai muốn hóng chuyện, Phương Điềm lúc này mới đắc ý kể ra những chuyện mà mình biết.
Vì Tiêu Lăng Huyền bị gãy chân, mặc dù vẫn có nữ sinh thích hắn nhưng mị lực của hắn cũng giảm nhiều, phần lớn nữ sinh ở đây đều muốn hóng chuyện.
Nhưng nam sinh thích Quân Nghiên vẫn có khối người, nghe được nữ thần mà mình thích bị người khác đồn đoán đang ở bên Tiêu Lăng Huyền, trong lòng tất nhiên không thoải mái nên phản bác.
“Tống Quân Nghiên giúp Tiêu Lăng Huyền cũng chỉ là nhiệm vụ mà cô chủ nhiệm giao cho cậu ấy, hơn nữa bọn họ đã quen nhau từ trước, đi nhà Tiêu Lăng Huyền học bù cũng để thuận tiện hơn, các cậu đừng suy đoán lung tung!”
Các bạn học đang có hứng hóng hớt lại đột nhiên bị một chậu nước lạnh giội thẳng vào tim, ánh mắt bất mãn nhìn nam sinh kia, đang có người chuẩn bị phản bác thì lại bị đoạt trước.
“Đúng vậy, tôi và Tống Quân Nghiên mỗi ngày chỉ học bù thôi, mọi người suy nghĩ nhiều rồi.”
Xe lăn của Tiêu Lăng Huyền từ từ di chuyển vào phòng học.
Các bạn học không ngờ nhân vật chính trong lần hóng hớt này lại đột nhiên xuất hiện, mọi người có hơi xấu hổ, nghe thấy Tiêu Lăng Huyền nói thế, hiển nhiên là đang bác bỏ tin đồn.
Trong lúc mọi người đang mất hứng, lại nghe Tiêu Lăng Huyền nói tiếp, “Nhưng lúc tôi nằm viện Tống Quân Nghiên mỗi ngày đều tới thăm, đưa cơm cho tôi, còn bón cơm giúp tôi, mỗi ngày đều đến.”
Tiêu Lăng Huyền cố ý nhấn mạnh câu cuối cùng.
Lời vừa nói ra, các bạn học vốn đang định về chỗ ngồi mắt lại sáng lên, Tiêu Lăng Huyền đang làm gì thế?
Tuyên bố chủ quyền?!
“Nhà Tống Quân Nghiên cũng có tiền đó, cậu ấy không cần vì tiền mà ở bên Tiêu Lăng Huyền đúng không?”
“Dù sao hai người bọn họ chắc chắn có gì đó! Nghiên Nghiên đối với Tiêu Lăng Huyền không giống những người khác!” Về chuyện này, Phương Điềm là người có quyền lên tiếng nhất.
“Thật không? Cậu nói rõ mọi chuyện xem nào…”
Các bạn học lập tức bị thu hút, dựng lỗ tai muốn hóng chuyện, Phương Điềm lúc này mới đắc ý kể ra những chuyện mà mình biết.
Vì Tiêu Lăng Huyền bị gãy chân, mặc dù vẫn có nữ sinh thích hắn nhưng mị lực của hắn cũng giảm nhiều, phần lớn nữ sinh ở đây đều muốn hóng chuyện.
Nhưng nam sinh thích Quân Nghiên vẫn có khối người, nghe được nữ thần mà mình thích bị người khác đồn đoán đang ở bên Tiêu Lăng Huyền, trong lòng tất nhiên không thoải mái nên phản bác.
“Tống Quân Nghiên giúp Tiêu Lăng Huyền cũng chỉ là nhiệm vụ mà cô chủ nhiệm giao cho cậu ấy, hơn nữa bọn họ đã quen nhau từ trước, đi nhà Tiêu Lăng Huyền học bù cũng để thuận tiện hơn, các cậu đừng suy đoán lung tung!”
Các bạn học đang có hứng hóng hớt lại đột nhiên bị một chậu nước lạnh giội thẳng vào tim, ánh mắt bất mãn nhìn nam sinh kia, đang có người chuẩn bị phản bác thì lại bị đoạt trước.
“Đúng vậy, tôi và Tống Quân Nghiên mỗi ngày chỉ học bù thôi, mọi người suy nghĩ nhiều rồi.”
Xe lăn của Tiêu Lăng Huyền từ từ di chuyển vào phòng học.
Các bạn học không ngờ nhân vật chính trong lần hóng hớt này lại đột nhiên xuất hiện, mọi người có hơi xấu hổ, nghe thấy Tiêu Lăng Huyền nói thế, hiển nhiên là đang bác bỏ tin đồn.
Trong lúc mọi người đang mất hứng, lại nghe Tiêu Lăng Huyền nói tiếp, “Nhưng lúc tôi nằm viện Tống Quân Nghiên mỗi ngày đều tới thăm, đưa cơm cho tôi, còn bón cơm giúp tôi, mỗi ngày đều đến.”
Tiêu Lăng Huyền cố ý nhấn mạnh câu cuối cùng.
Lời vừa nói ra, các bạn học vốn đang định về chỗ ngồi mắt lại sáng lên, Tiêu Lăng Huyền đang làm gì thế?
Tuyên bố chủ quyền?!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.