Nam Chính Né Ra Xa

Chương 117: Chương 19b

angel581992

24/10/2016

Từ phía sau một bà lão với nét mặt phúc hậu chậm rãi đi tới bà có một mái tóc bạc, khuôn mặt vẫn giữ được một chút gì đó của tuổi trẻ đôi mắt xanh thoáng đục ngầu... bà ôm lấy thân mình bé bỏng đang phát run của Pesta ...nhẹ giọng nói...

"Tiểu thư nha... nghe lời lão giao hài tử cho cô gia đi... lão sẽ thay ngươi chăm sóc đứa trẻ..." Pesta lưu luyến nhìn hài tử của mình được bà ôm vào lòng một cách cẩn thận che chở... cô cúi đầu hôn nhẹ vào cái trán non nớt khẽ run rẩy của cô bé...rồi lần nữa ôm chầm lấy người vú già thân tín nhất của mình...

Pesta lưu luyến nhìn phía đang dần dần đi xa những người cô xem trọng thì bật khóc... sinh mệnh của cô đang mất dần bởi vì lời nguyền đã đang thành hiện thực... những kiến trúc hoa lệ dần đổ vỡ ra từng mảnh... vị vú già khóe mắt trào ra từng giọt nước mắt tay ôm đứa bé tay kéo chàng thủy thủ quay trở lại thuyền... rồi nhìn phía hòn đảo đang dần chìm vào đáy đại dương...

"Vú... nhất định phải chăm sóc tốt con bé... nhất định..." Pesta nở một nụ cười hạnh phúc nhìn phía đang thương tâm rơi lệ người cô gọi là vú.... rồi nhìn đang đau khổ tột cùng định nhảy xuống thuyền Podius nhẹ lắc đầu.... "Podius... ta... yêu... chàng..."

Podius gào thét điên cuồng nhảy xuống biển định nắm lấy tay Pesta nhưng không được... một nguồn sức mạnh vô hình như ngăn cách cả hai người... tận mắt chứng kiến thê tử của mình phải đi tìm cái chết còn hài tử lại đang hôn mê vì trúng đạn Podius dùng thế lực của mình để làm suy yếu thế lực của vị hôn thê... là chính cô ta đã phá hoại gia đình nhỏ của hắn.. là chính cô ta sai người tiêm vào một loại thuốc khiến não của hắn từ từ tự động khóa đi ký ức của mình..

Khi hòn đảo chìm hẳn vào đáy biển chiếc du thuyền từ từ khởi động máy và rời đi... Podius được thuộc hạ mò lên du thuyền... chẳng mấy chốc chiếc du thuyền sang trọng chỉ còn lại một bóng đen bé nhỏ...

Cả tòa lâu đài nguy nga ban nãy như một giấc mơ... xung quanh họ lại là đống đất đá hoang tàn... một bàn tay đặt lên mái tóc Doãn Y Ngưng khẽ vuốt....

Đầu nhỏ giật mình xoay lại thì thấy một người phụ nữ trung niên đang đứng... phía sau là rất đông... những người trong tòa lâu đài ban nãy... "Hài tử của ta... chào mừng con đã về nhà...." giọng nói nhỏ nhẹ ngọt ngào khiến Y Ngưng càng thêm sửng sốt... này là có chuyện gì a? Người phụ nữ này có khuôn mặt rất giống ma ma...

Người phụ nữ như biết được suy nghĩ của cô thì bật cười một cách thú vị... sau đó chỉ thấy một người đàn ông sủng nịch đi lại gần người phụ nữ đó khẽ vuốt đầu cô rồi nhìn phía đang hóa đá đám người Doãn Y Ngưng...

"Podius. Chàng làm bọn nhỏ hoảng sợ rồi."... người phụ nữ vỗ nhẹ vào ngực người đàn ông rồi nhẹ nhàng trách cứ...

"Pesta... đó không phải là lỗi của ta..."

Người phụ nữ được gọi là Pesta khẽ lắc đầu nhìn phía đang bán manh trượng phu của mình cảm thấy thật bất đắc dĩ... từ khi Podius tìm thấy nàng hắn trở nên càng ngày càng trẻ con nhiều lúc Pesta cảm thấy rất đau đầu...



"Hài tử sao? Ách... Y Ngưng không phải a~" Doãn Y Ngưng tròn mắt nhìn phía ngọt ngào đôi vợ chồng cảm thấy thật khó hiểu... này là chuyện gì xảy ra nha?

"Hài tử... ta có thể giải thích..." Podius cười cười sủng ái nhìn phía ngơ ngác Doãn Y Ngưng đưa tay xoa đầu rồi nói...

"Những hình ảnh ban nãy các ngươi thấy là do máy quét những ký ức từng đã xảy ra... nhưng chỉ trong phạm vi đảo nhỏ... chỉ khi nào dòng máu của dòng họ Louis Rissin rơi vào ký hiệu này nó mới có thể khởi động..." Podius vừa nói vừa cúi người quẹt qua những lớp bụi che kín mặt đất... chỉ thấy phía dưới lớp bụi là một ký hiệu đỏ ửng hình một đóa hoa đang từ từ khô đi...

Đám người Doãn Y Ngưng đầu đầy hoắc tuyến nhìn phía dưới lớp đá ký hiệu nhỏ bé định mở miệng hỏi thì bị tiếng giải thích đánh gãy...

"Chỉ có dòng máu của gia tộc Louis Rissin khi ở trên bãi đá trên đảo này mới có thể hóa thành những hạt tròn nhỏ chạy tới ký hiệu..."

Máu có thể chạy sao? Đám người Doãn Y Ngưng bắt đầu cảm thấy đau đầu... này không khoa học a .. quá không khoa học...

"Bất quá... Podius.. không phải chàng đã nói hài tử đã đi du học sao? Sao con bé giống như chưa bao giờ biết sự tồn tại của chúng ta???" Pesta mềm mại dựa vào lồng ngực Podius nhẹ giọng hỏi...

Lại nói năm đó sau khi trở về lại đất liền...Podius đã dùng toàn bộ thế lực của mình để đã kích những người hại gia đình mình ly tán... Những kẻ tham gia cuộc thảm sát năm đó trên đảo đều bị Podius cùng bọn thuộc hạ của mình liên tục chém giết trong nhiều năm liền...

Sau đó Podius dùng đặc quyền của mình mở ra cánh cổng dịch chuyển mà gia tộc ông bí mật nghiên cứu đưa vị vú già của Pesta cùng hài tử đi tới một đất nước khác.

"Vú Milana hãy giúp ta chăm sóc tốt cho Lusalina... nàng là giọt máu cuối cùng của gia tộc Louis Rissin..."

Bản thân ông cùng gia tộc tìm cách để tìm lại hòn đảo của Pesta...

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính Né Ra Xa

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook