Chương 94: Đến trường (Vi H)
angel581992
24/10/2016
"Gia gia... ba ba.. ma ma.. nhị ca... Hàn.. Vũ... buổi sáng an." phía trên cầu thang đi xuống năm cô nhóc mỗi người mỗi vẻ đều xinh xắn như những cô búp bê bằng sứ...
Đã thành thiếu nữ Doãn Y Ngưng trông càng thêm tinh xảo... đôi mắt xanh biển trong suốt khẽ cụp xuống khiến đôi mi dài cong vút khẽ run như cánh bướm... khuôn mặt nhỏ nhắn mất đi dáng vẻ phúng phính năm nào thay vào đó là khuôn mặt thon nhỏ cùng chiếc cằm hơi nhọn... cánh môi hồng như đóa anh đào làm cả khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm có sức sống...
Làn da trắng hồng mềm mại như da em bé kết hợp với đôi tai mèo cùng mái tóc bạch kim dài ngang lưng... trông cô vừa lạnh lùng lại vừa xa cách....
Trên người là bộ đồng phục màu trắng sang trọng dành riêng cho khu nhà Darkruft ôm sát ngực cùng eo tạo nên đường cong hoàn hảo của cơ thể..
Âu Dương Hàn cùng Đông Phương Vũ nhìn chằm chằm về phía cực kỳ quyến rũ Doãn Y Ngưng thầm nuốt nuốt miếng... Con mèo bé nhỏ càng ngày càng như đóa hoa anh túc động lòng người... thật muốn hung hăng đè bẹp nó dưới thân ... bắt nó rên rỉ khóc lóc cầu xin tha thứ...
Cảm nhận được hai song nóng cháy đôi mắt Doãn Y Ngưng khẽ nâng nhẹ mí mắt lên... đôi mi run rẩy như móng vuốt chú mèo khẽ cào nhẹ... khiến lòng của hai con sói thật ngứa...
Hàn... Vũ các ngươi... nhìn cứ như muốn...Ách... đôi mắt ôn nhu nhìn phía hai nam nhân sau đó gò má đỏ hồng cô thẹn thùng cúi đầu xuống ngồi vào bàn ăn...
Những vị trưởng bối trong lòng buồn cười rồi cúi đầu bắt đầu dùng bữa sáng...
Đám Hiểu Ngọc dường như đã quá quen thuộc với những việc này nên cũng không nói gì mà ái muội khẽ liếc mắt phía Doãn Y Ngưng...
Hai chiếc xe từ từ rời khỏi Doãn gia...
Vừa vào trong xe bảo tiêu của Âu Dương Hàn bấm nút để kéo tấm màn cách âm lên... ánh mắt của thiếu chủ nóng rực một cách dọa người... xem ra Doãn tiểu thư có đau khổ...
"Bảo bối... mặc đồng phục bó sát như vậy là muốn câu dẫn ai a~" Âu Dương Hàn đưa tay tốc lên làn váy ngắn rồi thò tay vào quần ren nhỏ xoa nhẹ hoa huyệt nhỏ bé của Y Ngưng .... Hơi thở nóng phả vào cổ khiến làn da trắng nõn hồng hồng.... bàn tay xấu xa khẽ vuốt rồi đưa ngón tay sờ sờ hạt trân châu đang sưng đỏ vì sung sướng...
Doãn Y Ngưng ngửa đầu nhỏ khẽ rướn người... miệng nhỏ anh đào khẽ nhếch khuôn mặt đầy dục vọng khiến người khác muốn chà đạp...
Đông Phương Vũ dùng tay tháo đi những chiếc cúc áo trên đồng phục khiến bộ ngực ngạo nhân bị run run... hắn đưa lưỡi liếm lấy bầu ngực sữa của cô qua lớp áo ngực ren trắng khiêu gợi sau đó gỡ chiếc nơ phía trước bộ ngực khiến cặp vú căng tròn thoát ra không khí khẽ săn lại ửng hồng....
Doãn Y Ngưng hồng mặt thở dốc ánh mắt khẽ cụp chỉ còn sương mù... Hàn... Vũ... đừng mà
~~
"Tài xế... sẽ... ân~~ sẽ nghe thấy..."
Âu Dương Hàn kéo xuống quần lót ren trắng của cô xuống đôi chân thon dài sau đó đặt một chân cô lên vai mình rồi dùng lưỡi liếm nhẹ khe huyệt đang ướt đẫm...
*Chậc...chậc...*
Từng tiếng mút ái muội dâm mỹ vang lên trong xe khiến Doãn Y Ngưng càng thêm kích động... cô khẽ bật lên tiếng rên rỉ mê người... mười năm điều giáo khiến cơ thể cô càng ngày càng trở nên mẫn cảm... chỉ cần một cái kiêu khích nhẹ cũng có thể khiến cô cao trào... huống chi là đang liếm mút chơi đùa thật sự Âu Dương Hàn...
Đông Phương Vũ cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa đang cứng khẽ run rẩy vì hơi lạnh của không khí bắt đầu dùng lưỡi vân vê nó... tay kia bóp lấy ngực trái của cô đè ép thành những hình dạng bất đồng...
"Ar~ Hàn... Vũ... không cần~ meo ô
"
Tiếng rên rỉ của cô khiến hai nam nhân trở nên càng thêm hưng phấn... côn thịt thô to hồng hồng được lấy ra rồi đưa vào cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy nó vuốt ve chơi đùa... Đông Phương Vũ hút vào khí lạnh rồi thở dài một cách thỏa mãn... mèo nhỏ của hắn những năm nay lại có tiến bộ...
Cái miệng ấm áp ướt át bao lấy côn thịt khẽ mút... bên trong miệng chiếc lưỡi mềm mại khẽ xoắn nhẹ vào mắt côn thịt khiến nó khẽ run run... chỉ chốc sau thì một dòng sữa ấm nóng phun ra trong miệng cô... Doãn Y Ngưng cố nuốt thật nhanh những dòng tinh dịch đó để chúng không kịp trào ra ngoài bắn dơ bộ đồng phục cô mặc trên người...
Âu Dương Hàn khinh bỉ nhìn phía mau xuất tinh Đông Phương Vũ cười khẩy... xuất tinh sớm như vậy làm gì... dù sao hắn cũng đã gọi cho hiệu trưởng khu Darkruft nói Doãn Y Ngưng sẽ không tham gia buổi lễ vì mệt... cho nên... bọn họ còn nhiều thời gian trước khi buổi lễ kết thúc.
Đã thành thiếu nữ Doãn Y Ngưng trông càng thêm tinh xảo... đôi mắt xanh biển trong suốt khẽ cụp xuống khiến đôi mi dài cong vút khẽ run như cánh bướm... khuôn mặt nhỏ nhắn mất đi dáng vẻ phúng phính năm nào thay vào đó là khuôn mặt thon nhỏ cùng chiếc cằm hơi nhọn... cánh môi hồng như đóa anh đào làm cả khuôn mặt nhỏ nhắn càng thêm có sức sống...
Làn da trắng hồng mềm mại như da em bé kết hợp với đôi tai mèo cùng mái tóc bạch kim dài ngang lưng... trông cô vừa lạnh lùng lại vừa xa cách....
Trên người là bộ đồng phục màu trắng sang trọng dành riêng cho khu nhà Darkruft ôm sát ngực cùng eo tạo nên đường cong hoàn hảo của cơ thể..
Âu Dương Hàn cùng Đông Phương Vũ nhìn chằm chằm về phía cực kỳ quyến rũ Doãn Y Ngưng thầm nuốt nuốt miếng... Con mèo bé nhỏ càng ngày càng như đóa hoa anh túc động lòng người... thật muốn hung hăng đè bẹp nó dưới thân ... bắt nó rên rỉ khóc lóc cầu xin tha thứ...
Cảm nhận được hai song nóng cháy đôi mắt Doãn Y Ngưng khẽ nâng nhẹ mí mắt lên... đôi mi run rẩy như móng vuốt chú mèo khẽ cào nhẹ... khiến lòng của hai con sói thật ngứa...
Hàn... Vũ các ngươi... nhìn cứ như muốn...Ách... đôi mắt ôn nhu nhìn phía hai nam nhân sau đó gò má đỏ hồng cô thẹn thùng cúi đầu xuống ngồi vào bàn ăn...
Những vị trưởng bối trong lòng buồn cười rồi cúi đầu bắt đầu dùng bữa sáng...
Đám Hiểu Ngọc dường như đã quá quen thuộc với những việc này nên cũng không nói gì mà ái muội khẽ liếc mắt phía Doãn Y Ngưng...
Hai chiếc xe từ từ rời khỏi Doãn gia...
Vừa vào trong xe bảo tiêu của Âu Dương Hàn bấm nút để kéo tấm màn cách âm lên... ánh mắt của thiếu chủ nóng rực một cách dọa người... xem ra Doãn tiểu thư có đau khổ...
"Bảo bối... mặc đồng phục bó sát như vậy là muốn câu dẫn ai a~" Âu Dương Hàn đưa tay tốc lên làn váy ngắn rồi thò tay vào quần ren nhỏ xoa nhẹ hoa huyệt nhỏ bé của Y Ngưng .... Hơi thở nóng phả vào cổ khiến làn da trắng nõn hồng hồng.... bàn tay xấu xa khẽ vuốt rồi đưa ngón tay sờ sờ hạt trân châu đang sưng đỏ vì sung sướng...
Doãn Y Ngưng ngửa đầu nhỏ khẽ rướn người... miệng nhỏ anh đào khẽ nhếch khuôn mặt đầy dục vọng khiến người khác muốn chà đạp...
Đông Phương Vũ dùng tay tháo đi những chiếc cúc áo trên đồng phục khiến bộ ngực ngạo nhân bị run run... hắn đưa lưỡi liếm lấy bầu ngực sữa của cô qua lớp áo ngực ren trắng khiêu gợi sau đó gỡ chiếc nơ phía trước bộ ngực khiến cặp vú căng tròn thoát ra không khí khẽ săn lại ửng hồng....
Doãn Y Ngưng hồng mặt thở dốc ánh mắt khẽ cụp chỉ còn sương mù... Hàn... Vũ... đừng mà
~~
"Tài xế... sẽ... ân~~ sẽ nghe thấy..."
Âu Dương Hàn kéo xuống quần lót ren trắng của cô xuống đôi chân thon dài sau đó đặt một chân cô lên vai mình rồi dùng lưỡi liếm nhẹ khe huyệt đang ướt đẫm...
*Chậc...chậc...*
Từng tiếng mút ái muội dâm mỹ vang lên trong xe khiến Doãn Y Ngưng càng thêm kích động... cô khẽ bật lên tiếng rên rỉ mê người... mười năm điều giáo khiến cơ thể cô càng ngày càng trở nên mẫn cảm... chỉ cần một cái kiêu khích nhẹ cũng có thể khiến cô cao trào... huống chi là đang liếm mút chơi đùa thật sự Âu Dương Hàn...
Đông Phương Vũ cúi đầu ngậm lấy nhũ hoa đang cứng khẽ run rẩy vì hơi lạnh của không khí bắt đầu dùng lưỡi vân vê nó... tay kia bóp lấy ngực trái của cô đè ép thành những hình dạng bất đồng...
"Ar~ Hàn... Vũ... không cần~ meo ô
"
Tiếng rên rỉ của cô khiến hai nam nhân trở nên càng thêm hưng phấn... côn thịt thô to hồng hồng được lấy ra rồi đưa vào cái miệng nhỏ nhắn ngậm lấy nó vuốt ve chơi đùa... Đông Phương Vũ hút vào khí lạnh rồi thở dài một cách thỏa mãn... mèo nhỏ của hắn những năm nay lại có tiến bộ...
Cái miệng ấm áp ướt át bao lấy côn thịt khẽ mút... bên trong miệng chiếc lưỡi mềm mại khẽ xoắn nhẹ vào mắt côn thịt khiến nó khẽ run run... chỉ chốc sau thì một dòng sữa ấm nóng phun ra trong miệng cô... Doãn Y Ngưng cố nuốt thật nhanh những dòng tinh dịch đó để chúng không kịp trào ra ngoài bắn dơ bộ đồng phục cô mặc trên người...
Âu Dương Hàn khinh bỉ nhìn phía mau xuất tinh Đông Phương Vũ cười khẩy... xuất tinh sớm như vậy làm gì... dù sao hắn cũng đã gọi cho hiệu trưởng khu Darkruft nói Doãn Y Ngưng sẽ không tham gia buổi lễ vì mệt... cho nên... bọn họ còn nhiều thời gian trước khi buổi lễ kết thúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.