Chương 98: Giáo viên đứng lớp.
angel581992
24/10/2016
Góc lớp một chàng trai với mái tóc màu tím đang ngồi lạch cạch bấm laptop khẽ ngẩng đầu lên nhìn phía cánh cửa tự động đang mở... Vĩnh Linh ánh mắt nhu hòa khẽ mỉm cười.
Ngồi bàn trên đang ngậm kẹo quay xuống nói chuyện một thiếu niên với gương mặt chính thái khẽ nghiêng đầu nhìn phía đang vào lớp năm nữ hài... Phú Tài quay sang nhìn phía đang khí lạnh đầy người Vũ Hạo Nhiên khẽ lắc đầu.
"Mỹ nhân a~ có thể cùng đi ăn với ngẫu một bữa..." tay cầm cành hoa ánh mắt lấp lánh đi về phía cửa Vũ Ninh bị một cánh tay nâng lên kéo lại chỗ ngồi... sau đó là tiếng la oai oái của tên thiếu niên nào đó...
"Hoàng Tuấn a~ ngươi mau bảo tên trúc mã Trúc Viễn của ngươi rời xa lỗ tai của ngẫu..." Vũ Ninh xoay đầu nhìn đang chuyên tâm đọc sách khuôn mặt đeo kính mái tóc xanh lá khẽ rối tung hét lên..
Thiếu niên được gọi là Hoàng Tuấn khẽ đẩy gọng kính rồi ánh mắt nâng lên trầm giọng nói "Trúc mã không phải của riêng ta." sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách...
Vũ Ninh trong lòng gào thét trong khi lỗ tai của hắn đang xuất huyết đỏ bừng thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên...
"Đêm nay tới phòng huấn luyện." Vũ Hạo Nhiên đi tới phía Doãn Y Ngưng hôn nhẹ lên trán cô rồi nắm tay cô về phía chỗ ngồi của mình...
"Nhiên~ Sớm an. Mọi người... sớm an."
"Mèo con.. sớm an a~"....
......
"Tiểu mỹ nhân...sớm an..."
*Gào thét*
"Thiên Hạo ngươi dừng lại cho lão tư.̉" tóc đen thiếu niên bật dậy quay sang bên tay phải của mình la lớn... Hồn đạm... ngươi xem cái đầu của lão tử là bia bắn sao? Dám dùng nó để tập phóng phi tiêu...
"Mạnh Đình... ngươi nên may mắn vì Thiên Hạo chỉ phóng phi tiêu mà không phải phóng dao." đang ngủ thiếu niên tóc nâu khẽ ngẩng đầu nhìn phía một bên phóng một bên la lối hai vị đồng học...
Lâm Kiệt với mái tóc màu vàng đang đeo tai nghe gật đầu đồng ý... nên may mắn vì đó không phải là dao... hay kim...
"Khương Nhật nói đúng... cho nên Mạnh Đình .. ngươi nên cám ơn hắn đi..." Hỷ Hỷ nhìn phía đang nước mắt rưng rưng Mạnh Đình thì bật cười... thật sự là quá đậu...
Khanh khách...
Doãn Y Ngưng ngồi xuống lấy ra laptop của mình rồi bắt đầu giải đề thi mà Vũ Hạo Nhiên vừa đưa cho...
Buổi học đầu tiên hôm nay bắt đầu bằng việc bị khi dễ của Y Ngưng và kết thúc bằng tiếng cười của đám bạn...
Năm nay là một năm tràn đầy những điều mới lạ cùng những hy vọng của tương lai... cánh cửa tuổi 16 mở ra với biết bao mộng mơ cùng dự định.
"Xin chào. Tôi là Jack LoeKing. Sẽ là giáo viên đứng lớp của các em."
Jack là vị lão sư thần bí nhất khu nhà Darkruft nói riêng và học viện Lanka nói chung. Với mái tóc xanh đen cùng đôi mắt màu vàng mê hoặc. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh lớp đảo qua một lần rồi khẽ nhìn phía đang tập trung làm bài Doãn Y Ngưng sau đó ánh mắt phát ra tia sáng lạnh rồi cuối đầu điểm danh.
Ra vẻ đã tìm được mục tiêu... đứa bé hư...
Vũ Hạo Nhiên cau mày nhìn phía đang điểm danh vị lão sư mới rồi nghiền ngẫm..
Ban nãy hắn thấy vị lão sư đó lóe qua một chán ghét???
Là chán ghét sao? Y Ngưng quen biết hắn ta?
Đang làm bài Doãn Y Ngưng nhận thấy một luồng khí lạnh lẽo vây quanh mình... sau đó chỉ trong tích tắc sau lại biến mất... đôi mắt xanh biển khẽ nâng lên rồi xoay đầu dáo dác nhìn xung quanh... rồi không thấy điều gì khác thường lại cúi đầu làm bài...
Đây là một tiết học toán... phần hình học không gian... đúng với tên gọi của nó cả lớp học được bao quanh bởi những dải ngân hà bên trong không gian.. nhiệm vụ của từng học sinh là tính toán khoảng cách giữa các tinh cầu cùng những số liệu ánh sáng phức tạp...
Những con số dài ngoằn liên tục được tính ra và độ chính xác bắt buột là 100%... bởi vì nếu sai 1mm như Vũ Ninh thì...
*Rầm!*
"Vũ Ninh đồng học. Tinh cầu của em đã hóa thành bụi bay vào hố đen vũ trụ. Thí nghiệm thất bại." giọng nói trầm lạnh lẽo như lời phán xét cuối cùng cho cái thí nghiệm thất bại của Vũ Ninh... chỉ thấy thiếu niên vẻ mặt mếu máo nhìn phía tinh cầu đang từ từ bị phân giải và hóa thành bụi rồi biến mất...
"Mạnh Đình xém thất bại..."
"Hoàng Tuấn thành công."
"Lâm Kiệt thất bại."
"Những em còn lại thành công."
Đám những người thành công khẽ nhếch môi nhìn phía đang ngồi xổm góc tường những vị thí nghiệm thất bại đang loay hoay trồng nấm rồi cùng nhau bật cười...
Vũ Ninh, Lâm Kiệt cho các ngươi chừa a~ Dám hùng hồn tuyên bố bài tập quá dễ...
Hình những nam 9 còn lại nhá... cám ơn nàng Anxiaotuzi rất nhiều vì đã gửi ta hình... toàn giai đẹp... khụ . ...
Ngồi bàn trên đang ngậm kẹo quay xuống nói chuyện một thiếu niên với gương mặt chính thái khẽ nghiêng đầu nhìn phía đang vào lớp năm nữ hài... Phú Tài quay sang nhìn phía đang khí lạnh đầy người Vũ Hạo Nhiên khẽ lắc đầu.
"Mỹ nhân a~ có thể cùng đi ăn với ngẫu một bữa..." tay cầm cành hoa ánh mắt lấp lánh đi về phía cửa Vũ Ninh bị một cánh tay nâng lên kéo lại chỗ ngồi... sau đó là tiếng la oai oái của tên thiếu niên nào đó...
"Hoàng Tuấn a~ ngươi mau bảo tên trúc mã Trúc Viễn của ngươi rời xa lỗ tai của ngẫu..." Vũ Ninh xoay đầu nhìn đang chuyên tâm đọc sách khuôn mặt đeo kính mái tóc xanh lá khẽ rối tung hét lên..
Thiếu niên được gọi là Hoàng Tuấn khẽ đẩy gọng kính rồi ánh mắt nâng lên trầm giọng nói "Trúc mã không phải của riêng ta." sau đó tiếp tục cúi đầu đọc sách...
Vũ Ninh trong lòng gào thét trong khi lỗ tai của hắn đang xuất huyết đỏ bừng thì một giọng nói lạnh lẽo vang lên...
"Đêm nay tới phòng huấn luyện." Vũ Hạo Nhiên đi tới phía Doãn Y Ngưng hôn nhẹ lên trán cô rồi nắm tay cô về phía chỗ ngồi của mình...
"Nhiên~ Sớm an. Mọi người... sớm an."
"Mèo con.. sớm an a~"....
......
"Tiểu mỹ nhân...sớm an..."
*Gào thét*
"Thiên Hạo ngươi dừng lại cho lão tư.̉" tóc đen thiếu niên bật dậy quay sang bên tay phải của mình la lớn... Hồn đạm... ngươi xem cái đầu của lão tử là bia bắn sao? Dám dùng nó để tập phóng phi tiêu...
"Mạnh Đình... ngươi nên may mắn vì Thiên Hạo chỉ phóng phi tiêu mà không phải phóng dao." đang ngủ thiếu niên tóc nâu khẽ ngẩng đầu nhìn phía một bên phóng một bên la lối hai vị đồng học...
Lâm Kiệt với mái tóc màu vàng đang đeo tai nghe gật đầu đồng ý... nên may mắn vì đó không phải là dao... hay kim...
"Khương Nhật nói đúng... cho nên Mạnh Đình .. ngươi nên cám ơn hắn đi..." Hỷ Hỷ nhìn phía đang nước mắt rưng rưng Mạnh Đình thì bật cười... thật sự là quá đậu...
Khanh khách...
Doãn Y Ngưng ngồi xuống lấy ra laptop của mình rồi bắt đầu giải đề thi mà Vũ Hạo Nhiên vừa đưa cho...
Buổi học đầu tiên hôm nay bắt đầu bằng việc bị khi dễ của Y Ngưng và kết thúc bằng tiếng cười của đám bạn...
Năm nay là một năm tràn đầy những điều mới lạ cùng những hy vọng của tương lai... cánh cửa tuổi 16 mở ra với biết bao mộng mơ cùng dự định.
"Xin chào. Tôi là Jack LoeKing. Sẽ là giáo viên đứng lớp của các em."
Jack là vị lão sư thần bí nhất khu nhà Darkruft nói riêng và học viện Lanka nói chung. Với mái tóc xanh đen cùng đôi mắt màu vàng mê hoặc. Hắn đưa mắt nhìn xung quanh lớp đảo qua một lần rồi khẽ nhìn phía đang tập trung làm bài Doãn Y Ngưng sau đó ánh mắt phát ra tia sáng lạnh rồi cuối đầu điểm danh.
Ra vẻ đã tìm được mục tiêu... đứa bé hư...
Vũ Hạo Nhiên cau mày nhìn phía đang điểm danh vị lão sư mới rồi nghiền ngẫm..
Ban nãy hắn thấy vị lão sư đó lóe qua một chán ghét???
Là chán ghét sao? Y Ngưng quen biết hắn ta?
Đang làm bài Doãn Y Ngưng nhận thấy một luồng khí lạnh lẽo vây quanh mình... sau đó chỉ trong tích tắc sau lại biến mất... đôi mắt xanh biển khẽ nâng lên rồi xoay đầu dáo dác nhìn xung quanh... rồi không thấy điều gì khác thường lại cúi đầu làm bài...
Đây là một tiết học toán... phần hình học không gian... đúng với tên gọi của nó cả lớp học được bao quanh bởi những dải ngân hà bên trong không gian.. nhiệm vụ của từng học sinh là tính toán khoảng cách giữa các tinh cầu cùng những số liệu ánh sáng phức tạp...
Những con số dài ngoằn liên tục được tính ra và độ chính xác bắt buột là 100%... bởi vì nếu sai 1mm như Vũ Ninh thì...
*Rầm!*
"Vũ Ninh đồng học. Tinh cầu của em đã hóa thành bụi bay vào hố đen vũ trụ. Thí nghiệm thất bại." giọng nói trầm lạnh lẽo như lời phán xét cuối cùng cho cái thí nghiệm thất bại của Vũ Ninh... chỉ thấy thiếu niên vẻ mặt mếu máo nhìn phía tinh cầu đang từ từ bị phân giải và hóa thành bụi rồi biến mất...
"Mạnh Đình xém thất bại..."
"Hoàng Tuấn thành công."
"Lâm Kiệt thất bại."
"Những em còn lại thành công."
Đám những người thành công khẽ nhếch môi nhìn phía đang ngồi xổm góc tường những vị thí nghiệm thất bại đang loay hoay trồng nấm rồi cùng nhau bật cười...
Vũ Ninh, Lâm Kiệt cho các ngươi chừa a~ Dám hùng hồn tuyên bố bài tập quá dễ...
Hình những nam 9 còn lại nhá... cám ơn nàng Anxiaotuzi rất nhiều vì đã gửi ta hình... toàn giai đẹp... khụ . ...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.