Chương 124: Món quà trưởng thành (vi H => H+) 6P
angel581992
24/10/2016
Vũ Hạo Nhiên cúi đầu nhìn đang khẽ run rẫy Doãn Y Ngưng thì bật cười... bây giờ mới biết sợ sao? Lúc trước cô nhóc trêu hoa ghẹo nguyệt đều rất vui vẻ ...
Trong căn phòng tối là những ánh nến đang le lói trong đêm.. tám nam nhân nhìn phía đang ôm mèo nhỏ bước vào thì cười cười.... Sau đó Jack...Sharp cùng hai huynh đệ Hiên Viên Dạ cùng Hiên Viên Nhật lui ra ngoài.. đêm mai mới đến lượt bọn họ... thật chờ mong đâu... Sharp khẽ liếm cánh môi đỏ bừng của hắn rồi xẹt qua chiếc răng nanh đang dài ra... liếc phía được đặt lên giường Doãn Y Ngưng khẽ cười cười rồi đóng cửa lại...
Trên chiếc giường mềm mại Doãn Y Ngưng nhẹ ngồi dậy định đưa tay tháo ruy băng buột trên mặt thì bị hai đôi tay ngăn lại...
Doãn Mặc cùng Long Ngạo Thiên mỗi người cầm một bên cánh tay hôn nhẹ lên mu bàn tay mềm mại rồi dùng ruy băng buột hai tay cô vào thành giường ..
Mùi hương này là... Mặc cùng Thiên? Nhưng mà...sao lại buột Y Ngưng lại a
~
"Mặc!... Thiên!" Doãn Y Ngưng giọng nói khẽ run mềm mại kêu hai cái tên cô giâu kín 10 năm trong lòng... từng giọt lệ hạnh phúc rơi ướt tấm ruy băng đen ...vài giọt trượt xuống hai bên gò má...
"Bảo bối.. rất nhớ ngươi.."
"Ngưng Ngưng~"
Hai chiếc lưỡi liếm nhẹ vào hai dòng nước mắt nhợt nhạt lăn trên má rồi mờ ám nhìn phía những người còn lại...
"Mèo con... hôm nay là lễ trưởng thành của ngươi nha~ Vũ ca ca có quà muốn tặng Ngưng Ngưng đây này.." Đông Phương Vũ đem hai viên kẹo nhét vào cánh môi hồng khẽ mở của Doãn Y Ngưng rồi lui xuống phía cuối giường lục lọi vài vật...
"Vũ!"
"Bảo bối... còn có ta cùng Hạo Nhiên nữa a~ Đều chuẩn bị quà cho bảo bối." Âu Dương Hàn thổi nhẹ bên tai cô khiến cô lúng túng cực kỳ...
"Hàn! Nhiên!" mọi người sao lại ở đây hết... quà không phải đã tặng Y Ngưng tối qua rồi sao?
Trong bóng tối Doãn Y Ngưng đột nhiên cảm thấy vài đôi tay đang di chuyển trên cơ thể mình... cô khẽ uốn éo thân mình muốn né tránh nhưng càng ngày cảm giác lại càng mãnh liệt...
"Ân~~ các...các ngươi..."
Từng chiếc nơ trên chiếc đầm Gothic đen được từ từ tháo ra... từng chiếc từng chiếc bung ra rồi lộ dần ra thân mình trắng nõn ửng hồng sau chiếc áo lót mỏng manh...
Doãn Y Ngưng thấy hơi lạnh chợt rùng mình mà không hề hay biết hành động này sẽ làm cho vài con sói càng thêm hứng thú...
Doãn Mặc cùng Ngạo Thiên đưa tay xoa nhẹ hai bên ngực căng tròn rồi vân vê nhẹ nhũ hoa đang căng cứng... cả hai cúi người xuống cách tấm áo lót mỏng manh ngoạm lấy mỗi bên nhũ hoa... chiếc lưỡi run rẩy trêu đùa nhũ hoa cưng cứng trong miệng...
Âu Dương Hàn cúi người hôn lên cánh môi hồng đang thở dốc của cô rồi cắn lên môi dưới khiến Doãn Y Ngưng chợt nhói hơi mở ra cánh môi... đầu lưỡi hắn thừa cơ đi nhanh vào chạm vào từng ngóc ngách trong khoang miệng ...rồi tìm được đinh hương chiếc lưỡi cùng nhau trêu đùa nó... ánh mắt hắn liếc phía Đông Phương Vũ như muốn nói *Có thể*
Vũ Hạo Nhiên liếm nhẹ bên tai cô rồi từ từ liếm xuống tấm lưng qua lớp áo mỏng sau đó đưa tay bóp nhẹ bờ mông tròn trịa nõn nà...
Đông Phương Vũ thấy Doãn Y Ngưng đang dời đi sự chú ý thì cầm bốn viên thuốc nhét nhẹ hai viên vài hoa huyệt cùng hậu huyệt của cô rồi đưa lưỡi liếm hai huyệt cách tấm vải quần lót mỏng manh...
Vũ Hạo Nhiên nhìn phía viên thuốc đã được nhét vào thì dời đi trận địa của mình.. hắn đi tới cuối giường rồi cùng Đông Phương Vũ giúp cô dần dần ra nước để làm tan viên thuốc...
Doãn Y Ngưng khó chịu khẽ lắc đầu... cô thấy cả người đều rất ngứa ngáy.. lại nóng quá... cứ như đang ở trong một lò than vậy... từng điểm mẫn cảm trong cơ thể như dần dần được khơi dậy dục vọng...
Nhũ hoa cùng hoa huyệt.. hậu huyệt cả chiếc lưỡi đinh hương tron khoang miệng cũng bị trêu chọc cho thật ngứa...
"Hức... ar~~ Y Ngưng thật khó chịu... ô
"
"Thật ngứa....ar...har
~~"
Nghe vậy năm nam nhân cười khẽ ngẩng đầu lên nhìn phía thở dốc mèo nhỏ... rồi từ từ đưa tay tháo đi bộ nội y đã ướt đẫm vì nước bọt...
Cả thân thể ửng hồng khẽ run rẩy vì dục vọng làm nổi bật những lớp hoa hồng đỏ thẫm... như một món ăn ngon miệng... cà năm người khẽ nuốt nuốt miếng rồi tự tháo hết đồ ra sau đó lại trèo lên giường...
Bất quá lần này tháo lấy chiếc ruy băng màu đen trên mặt cô xuống... Doãn Y Ngưng mơ hồ mở ra đôi mắt đầy dục vọng của mình uốn éo tìm kiếm sự an ủi... thân thể mẫn cảm đang nóng như hỏa cần một thứ gì đó man mát vuốt ve...
Đông Phương Vũ cúi người hôn lên làn da mềm mại mịn màng như đang đối đãi một tác phẩm nghệ thuật... Doãn Mặc cùng Ngạo Thiên đi phía cuối giường bắt đầu người liếm mút cánh hoa run rẩy.. người liếm hôn vào hậu huyệt không nếp nhăn...
"Mặc~~ Nhiên
đừng mà.... Ar
"
Hạo Nhiên cùng Âu Dương Hàn ngậm lấy nhũ hoa nhẹ nhàng mút hấp duẫn...
Trong căn phòng tối là những ánh nến đang le lói trong đêm.. tám nam nhân nhìn phía đang ôm mèo nhỏ bước vào thì cười cười.... Sau đó Jack...Sharp cùng hai huynh đệ Hiên Viên Dạ cùng Hiên Viên Nhật lui ra ngoài.. đêm mai mới đến lượt bọn họ... thật chờ mong đâu... Sharp khẽ liếm cánh môi đỏ bừng của hắn rồi xẹt qua chiếc răng nanh đang dài ra... liếc phía được đặt lên giường Doãn Y Ngưng khẽ cười cười rồi đóng cửa lại...
Trên chiếc giường mềm mại Doãn Y Ngưng nhẹ ngồi dậy định đưa tay tháo ruy băng buột trên mặt thì bị hai đôi tay ngăn lại...
Doãn Mặc cùng Long Ngạo Thiên mỗi người cầm một bên cánh tay hôn nhẹ lên mu bàn tay mềm mại rồi dùng ruy băng buột hai tay cô vào thành giường ..
Mùi hương này là... Mặc cùng Thiên? Nhưng mà...sao lại buột Y Ngưng lại a
~
"Mặc!... Thiên!" Doãn Y Ngưng giọng nói khẽ run mềm mại kêu hai cái tên cô giâu kín 10 năm trong lòng... từng giọt lệ hạnh phúc rơi ướt tấm ruy băng đen ...vài giọt trượt xuống hai bên gò má...
"Bảo bối.. rất nhớ ngươi.."
"Ngưng Ngưng~"
Hai chiếc lưỡi liếm nhẹ vào hai dòng nước mắt nhợt nhạt lăn trên má rồi mờ ám nhìn phía những người còn lại...
"Mèo con... hôm nay là lễ trưởng thành của ngươi nha~ Vũ ca ca có quà muốn tặng Ngưng Ngưng đây này.." Đông Phương Vũ đem hai viên kẹo nhét vào cánh môi hồng khẽ mở của Doãn Y Ngưng rồi lui xuống phía cuối giường lục lọi vài vật...
"Vũ!"
"Bảo bối... còn có ta cùng Hạo Nhiên nữa a~ Đều chuẩn bị quà cho bảo bối." Âu Dương Hàn thổi nhẹ bên tai cô khiến cô lúng túng cực kỳ...
"Hàn! Nhiên!" mọi người sao lại ở đây hết... quà không phải đã tặng Y Ngưng tối qua rồi sao?
Trong bóng tối Doãn Y Ngưng đột nhiên cảm thấy vài đôi tay đang di chuyển trên cơ thể mình... cô khẽ uốn éo thân mình muốn né tránh nhưng càng ngày cảm giác lại càng mãnh liệt...
"Ân~~ các...các ngươi..."
Từng chiếc nơ trên chiếc đầm Gothic đen được từ từ tháo ra... từng chiếc từng chiếc bung ra rồi lộ dần ra thân mình trắng nõn ửng hồng sau chiếc áo lót mỏng manh...
Doãn Y Ngưng thấy hơi lạnh chợt rùng mình mà không hề hay biết hành động này sẽ làm cho vài con sói càng thêm hứng thú...
Doãn Mặc cùng Ngạo Thiên đưa tay xoa nhẹ hai bên ngực căng tròn rồi vân vê nhẹ nhũ hoa đang căng cứng... cả hai cúi người xuống cách tấm áo lót mỏng manh ngoạm lấy mỗi bên nhũ hoa... chiếc lưỡi run rẩy trêu đùa nhũ hoa cưng cứng trong miệng...
Âu Dương Hàn cúi người hôn lên cánh môi hồng đang thở dốc của cô rồi cắn lên môi dưới khiến Doãn Y Ngưng chợt nhói hơi mở ra cánh môi... đầu lưỡi hắn thừa cơ đi nhanh vào chạm vào từng ngóc ngách trong khoang miệng ...rồi tìm được đinh hương chiếc lưỡi cùng nhau trêu đùa nó... ánh mắt hắn liếc phía Đông Phương Vũ như muốn nói *Có thể*
Vũ Hạo Nhiên liếm nhẹ bên tai cô rồi từ từ liếm xuống tấm lưng qua lớp áo mỏng sau đó đưa tay bóp nhẹ bờ mông tròn trịa nõn nà...
Đông Phương Vũ thấy Doãn Y Ngưng đang dời đi sự chú ý thì cầm bốn viên thuốc nhét nhẹ hai viên vài hoa huyệt cùng hậu huyệt của cô rồi đưa lưỡi liếm hai huyệt cách tấm vải quần lót mỏng manh...
Vũ Hạo Nhiên nhìn phía viên thuốc đã được nhét vào thì dời đi trận địa của mình.. hắn đi tới cuối giường rồi cùng Đông Phương Vũ giúp cô dần dần ra nước để làm tan viên thuốc...
Doãn Y Ngưng khó chịu khẽ lắc đầu... cô thấy cả người đều rất ngứa ngáy.. lại nóng quá... cứ như đang ở trong một lò than vậy... từng điểm mẫn cảm trong cơ thể như dần dần được khơi dậy dục vọng...
Nhũ hoa cùng hoa huyệt.. hậu huyệt cả chiếc lưỡi đinh hương tron khoang miệng cũng bị trêu chọc cho thật ngứa...
"Hức... ar~~ Y Ngưng thật khó chịu... ô
"
"Thật ngứa....ar...har
~~"
Nghe vậy năm nam nhân cười khẽ ngẩng đầu lên nhìn phía thở dốc mèo nhỏ... rồi từ từ đưa tay tháo đi bộ nội y đã ướt đẫm vì nước bọt...
Cả thân thể ửng hồng khẽ run rẩy vì dục vọng làm nổi bật những lớp hoa hồng đỏ thẫm... như một món ăn ngon miệng... cà năm người khẽ nuốt nuốt miếng rồi tự tháo hết đồ ra sau đó lại trèo lên giường...
Bất quá lần này tháo lấy chiếc ruy băng màu đen trên mặt cô xuống... Doãn Y Ngưng mơ hồ mở ra đôi mắt đầy dục vọng của mình uốn éo tìm kiếm sự an ủi... thân thể mẫn cảm đang nóng như hỏa cần một thứ gì đó man mát vuốt ve...
Đông Phương Vũ cúi người hôn lên làn da mềm mại mịn màng như đang đối đãi một tác phẩm nghệ thuật... Doãn Mặc cùng Ngạo Thiên đi phía cuối giường bắt đầu người liếm mút cánh hoa run rẩy.. người liếm hôn vào hậu huyệt không nếp nhăn...
"Mặc~~ Nhiên
đừng mà.... Ar
"
Hạo Nhiên cùng Âu Dương Hàn ngậm lấy nhũ hoa nhẹ nhàng mút hấp duẫn...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.