Chương 51: Noel ấm áp.
angel581992
24/10/2016
Mùa noel năm nay là một ngày cực kỳ đặc biệt với cô nhóc... đây là năm đầu tiên sau khi xuyên qua đây đón Giáng sinh.
Trước Giáng sinh một ngày bé mèo nào đó cảm thấy đặc biệt hưng phấn... cô nhóc tay lôi kéo Vũ ca ca... tay lại kéo Hàn ca ca chạy tới quảng trường Rubie để mua sắm đồ trang trí cho cây thông Noel to đùng trong nhà mình.
Về phần Doãn Mặc thì đang bận rộn nấu buổi tối ở nhà cùng chuẩn bị những món quà bí mật cho nên không thể đi theo mọi người... bất quá lần này hắn không cảm thấy tiếc nuối... bởi hắn đang chuẩn bị một món quà bất ngờ cho cô bé... Doãn Mặc cảm thấy tiểu Y Ngưng sẽ thích món quà đặc biệt này...
Quảng trường Rubie hôm nay thật lạnh... đầy ắp không khí của mùa Giáng sinh. Một cây thông to lớn hơn ba tầng lầu được đặt ở giữa quảng trường..... sau đó là bầu không khí mát lạnh cùng tuyết rơi xung quanh...
Tiểu Y Ngưng hôm nay khoác trên mình rất nhiều lớp quần áo... nào là áo đầm...áo ấm...áo khoác trong...áo khoác ngoài... bao tay...vớ...khăn quàng cổ... đồ bịt tai và cả chiếc mũ len trên đầu...
Cô nhóc nhìn phía ăn mặc ..... "mỏng manh" hai vị ca ca nào đó thì lại bỉu môi rồi dùng cặp mắt sùng bái hâm mộ nhìn hai người... Hàn ca ca cùng Vũ ca ca chịu lạnh giỏi quá a~ chỉ mặc như mọi ngày rồi mặc thêm cái áo khoác đeo bao tay rồi quấn khăn.... Thật ít đồ a~
Không giống Y Ngưng nha~ quấn thật nhiều...thật nhiều... ca ca nói trông Y Ngưng cứ như một con lật đật tròn trịa ấy... thật là bất công a~
Hai tên nam nhân nào đó bỏ qua vẻ oán niệm mãnh liệt của cô nhóc rồi dắt cô vào khu trung tâm mua sắm ở gần đó...
Bên trong thật ấm áp ... những bài hát giáng sinh vui nhộn cùng với những chùm đèn giáng sinh lung linh sắc màu... tuyệt quá...
Cả ba đi dạo xung quanh một chút, chụp vài tấm ảnh làm kỷ niệm sau đó mua rất rất...rất nhiều đồ giáng sinh để trang trí... rồi cùng về nhà...
Tất nhiên cả đống đồ sẽ được nhân viên khu mua sắm giao đến tận nhà a~
Về tới nhà thì cũng đã tối... mọi người ăn tối xong thì cùng nhau trang trí cho cây thông Noel... cây thông nhà Y Ngưng cao khoảng 2 mét và là màu trắng... nhìn thật đẹp...
Những đồ trang trí được từ từ treo lên cao... cho tới ngôi sao đặt trên đỉnh cây thông thì tiểu Y Ngưng được ba vị ca ca cùng nhau bế lên... cô nhóc đặt lên đỉnh cây thông ngôi sao lớn... và thế là hoàn thành...
Doãn Mặc cười cười nhìn cô nhóc rồi cắm đèn... cả cây thông sáng rực lên khiến cả căn nhà bớt đi sự lạnh lẽo...
Mọi việc xong đâu đó cô nhóc bị ba nam nhân đuổi về phòng ngủ...
Ngày Noel.
Bé con nào đó giật mình tỉnh dậy thật sớm rồi chạy ù ra khỏi phòng... bất quá thật lạ a~ mọi người đâu hết rồi?
"Ca ca~ meo~?" không nghe ai trả lời a~
"Meo~ ô... Hàn ca ca a~?" không có...
Hức... không phải chứ...? Bắt Y Ngưng ở nhà một mình sao? Ngay đêm Giáng sinh á?
"Vũ ca ca ar~?" vẫn không có ai trả lời...
Tâm trạng hưng phấn ban nãy bỗng nhiên biến mất... bé mèo nào đó bắt đầu ủ rũ sau đó cụp đuôi và tai lại bước chậm xuống lầu...
Dưới lầu tối om... rèm cửa không ai vén lên... bỗng nhiên tiểu Y Ngưng cảm thấy muốn khóc...
Cô nhóc ngồi thụp xuống giữa cầu thang bắt đầu khóc nức nở... sau đó khóc lên thật lớn... cô cảm thấy căn nhà này lớn quá... lại thật lạnh... không có tí hơi ấm nào...
Rồi bất chợt cô nhóc nghe thấy tiếng leng keng nho nhỏ vang lên... sau đó căn phòng khách tối om le lói ra từng vệt sáng lấp lánh...
Là cây thông a~
Cô nhóc vội vàng chùi chùi nước mắt rồi nâng chân nhỏ đặng đặng chạy vào phòng khách nơi cây thông màu trắng đang phát sáng. Sau đó bé mèo nào đó chợt sững sờ...
Phía dưới gốc cây tối qua trống trơn vắng vẻ bây giờ đã đầy ắp những món quà. To có ...nhỏ có... vừa vừa cũng có.. đủ kích cỡ...đủ màu sắc...từng món quà đều được đóng gói một cách rất tinh xảo cùng kỹ lưỡng...
Có cả nghìn món quà oa~ thật nhiều...thật nhiều... cô chưa bao giờ thấy nhiều quà như vậy... ngập gần phân nửa của căn phòng khách to lớn...
Cây thông đẹp quá a~
Ta thích thông trắng ...nhìn nó rất tinh khiết...
Cầu like...cầu cất chứa a~
"Khanh khách..."
Trước Giáng sinh một ngày bé mèo nào đó cảm thấy đặc biệt hưng phấn... cô nhóc tay lôi kéo Vũ ca ca... tay lại kéo Hàn ca ca chạy tới quảng trường Rubie để mua sắm đồ trang trí cho cây thông Noel to đùng trong nhà mình.
Về phần Doãn Mặc thì đang bận rộn nấu buổi tối ở nhà cùng chuẩn bị những món quà bí mật cho nên không thể đi theo mọi người... bất quá lần này hắn không cảm thấy tiếc nuối... bởi hắn đang chuẩn bị một món quà bất ngờ cho cô bé... Doãn Mặc cảm thấy tiểu Y Ngưng sẽ thích món quà đặc biệt này...
Quảng trường Rubie hôm nay thật lạnh... đầy ắp không khí của mùa Giáng sinh. Một cây thông to lớn hơn ba tầng lầu được đặt ở giữa quảng trường..... sau đó là bầu không khí mát lạnh cùng tuyết rơi xung quanh...
Tiểu Y Ngưng hôm nay khoác trên mình rất nhiều lớp quần áo... nào là áo đầm...áo ấm...áo khoác trong...áo khoác ngoài... bao tay...vớ...khăn quàng cổ... đồ bịt tai và cả chiếc mũ len trên đầu...
Cô nhóc nhìn phía ăn mặc ..... "mỏng manh" hai vị ca ca nào đó thì lại bỉu môi rồi dùng cặp mắt sùng bái hâm mộ nhìn hai người... Hàn ca ca cùng Vũ ca ca chịu lạnh giỏi quá a~ chỉ mặc như mọi ngày rồi mặc thêm cái áo khoác đeo bao tay rồi quấn khăn.... Thật ít đồ a~
Không giống Y Ngưng nha~ quấn thật nhiều...thật nhiều... ca ca nói trông Y Ngưng cứ như một con lật đật tròn trịa ấy... thật là bất công a~
Hai tên nam nhân nào đó bỏ qua vẻ oán niệm mãnh liệt của cô nhóc rồi dắt cô vào khu trung tâm mua sắm ở gần đó...
Bên trong thật ấm áp ... những bài hát giáng sinh vui nhộn cùng với những chùm đèn giáng sinh lung linh sắc màu... tuyệt quá...
Cả ba đi dạo xung quanh một chút, chụp vài tấm ảnh làm kỷ niệm sau đó mua rất rất...rất nhiều đồ giáng sinh để trang trí... rồi cùng về nhà...
Tất nhiên cả đống đồ sẽ được nhân viên khu mua sắm giao đến tận nhà a~
Về tới nhà thì cũng đã tối... mọi người ăn tối xong thì cùng nhau trang trí cho cây thông Noel... cây thông nhà Y Ngưng cao khoảng 2 mét và là màu trắng... nhìn thật đẹp...
Những đồ trang trí được từ từ treo lên cao... cho tới ngôi sao đặt trên đỉnh cây thông thì tiểu Y Ngưng được ba vị ca ca cùng nhau bế lên... cô nhóc đặt lên đỉnh cây thông ngôi sao lớn... và thế là hoàn thành...
Doãn Mặc cười cười nhìn cô nhóc rồi cắm đèn... cả cây thông sáng rực lên khiến cả căn nhà bớt đi sự lạnh lẽo...
Mọi việc xong đâu đó cô nhóc bị ba nam nhân đuổi về phòng ngủ...
Ngày Noel.
Bé con nào đó giật mình tỉnh dậy thật sớm rồi chạy ù ra khỏi phòng... bất quá thật lạ a~ mọi người đâu hết rồi?
"Ca ca~ meo~?" không nghe ai trả lời a~
"Meo~ ô... Hàn ca ca a~?" không có...
Hức... không phải chứ...? Bắt Y Ngưng ở nhà một mình sao? Ngay đêm Giáng sinh á?
"Vũ ca ca ar~?" vẫn không có ai trả lời...
Tâm trạng hưng phấn ban nãy bỗng nhiên biến mất... bé mèo nào đó bắt đầu ủ rũ sau đó cụp đuôi và tai lại bước chậm xuống lầu...
Dưới lầu tối om... rèm cửa không ai vén lên... bỗng nhiên tiểu Y Ngưng cảm thấy muốn khóc...
Cô nhóc ngồi thụp xuống giữa cầu thang bắt đầu khóc nức nở... sau đó khóc lên thật lớn... cô cảm thấy căn nhà này lớn quá... lại thật lạnh... không có tí hơi ấm nào...
Rồi bất chợt cô nhóc nghe thấy tiếng leng keng nho nhỏ vang lên... sau đó căn phòng khách tối om le lói ra từng vệt sáng lấp lánh...
Là cây thông a~
Cô nhóc vội vàng chùi chùi nước mắt rồi nâng chân nhỏ đặng đặng chạy vào phòng khách nơi cây thông màu trắng đang phát sáng. Sau đó bé mèo nào đó chợt sững sờ...
Phía dưới gốc cây tối qua trống trơn vắng vẻ bây giờ đã đầy ắp những món quà. To có ...nhỏ có... vừa vừa cũng có.. đủ kích cỡ...đủ màu sắc...từng món quà đều được đóng gói một cách rất tinh xảo cùng kỹ lưỡng...
Có cả nghìn món quà oa~ thật nhiều...thật nhiều... cô chưa bao giờ thấy nhiều quà như vậy... ngập gần phân nửa của căn phòng khách to lớn...
Cây thông đẹp quá a~
Ta thích thông trắng ...nhìn nó rất tinh khiết...
Cầu like...cầu cất chứa a~
"Khanh khách..."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.