Chương 65: Quá khứ của Đông Phương Vũ.
angel581992
24/10/2016
Đông Phương Vũ cười cười nhìn phía đang tò mò cô bé nào đó... suốt quãng đường tới nhà ăn lúc nào cũng hỏi đông hỏi tây... thật đáng yêu.
"Vũ ca ca lúc trước học ở đâu a~?" cô nhóc xoay người nhìn phía Đông Phương Vũ ngọt ngào hỏi...
Tên nam nhân nào đó cúi người ôm cô nhóc lên... vừa đi vừa nói "Vũ ca ca khi nhỏ học ở ...một nơi...rất...nhàm chán..." đó là một phòng thí nghiệm nhỏ dưới lòng đất... là một tổ chức nhỏ với cái tên là Die do một lũ gần 50 tên tự lập ra.
Tổ chức tạp nham đó chuyên phụ trách chế tạo các loại thuốc mang tính hủy diệt đối với não bộ con người.
Đông Phương Vũ là trong hơn hai trăm đứa bé bị bắt về để làm vật thí nghiệm.
Khi đó mười tuổi Đông Phương Vũ bị bắt cóc trên đường đi học về. Chiếc xe chở hắn khi cách nhà khoảng 500m thì gặp tai nạn giao thông. Tài xế khi đó chết ngay tại chỗ... còn hắn thì bị người ta ôm đi.
Khi tỉnh dậy hắn thấy mình đang bị nhốt trong một căn phòng chật chội cùng hơn 10 đứa trẻ đủ độ tuổi. Lớn nhất là 15 và nhỏ nhất là 3 tuổi.. sau đó.. một thời gian rất dài sau bọn hắn bị một người đàn ông dẫn đi. Họ đi xuống sâu dưới lòng đất... cứ đi... đi mãi ...đi mãi cho tới khi đụng phải nơi phát ra ánh sáng phía cuối hành lang.
Bọn họ đi ngang qua những căn phòng nhỏ màu trắng có cửa kính thủy tinh chặn lại... hơn cả trăm căn phòng... trong mỗi căn phòng đều có một đứa trẻ đủ mọi lứa tuổi bị cột vào chiếc ghế dựa bằng sắt... rồi hắn nhìn thấy một cậu bé với khuôn mặt vặn vẹo la thét thảm thiết khi bị một người đàn ông khác tim chất lỏng vào cơ thể...
"Họ đang làm gì a?" một tiếng thều thào vang lên bên tai... điều cậu nhóc năm tuổi kế bên cạnh hắn hỏi cũng là đều hắn đang muốn biết...
Đông Phương Vũ phụ thân là một nhà khoa học nổi tiếng Đông Phương Quân cho nên thân là hài tử đầu lòng và là người nối nghiệp của ông... từ nhỏ hắn đã được tiếp xúc với rất nhiều những bình bình chất chất khác nhau...
Ví dụ như kẹo biến hình cũng là mẫu thí nghiệm đơn giản nhất hắn chơi đùa lúc năm tuổi...
Đông Phương Vũ nhìn từng phản ứng trên khuôn mặt đứa bé đó thì bỗng dưng rùng mình... họ đang thí nghiệm một loại thuốc tên NY92X đây là loại thuốc hủy diệt tế bào thần kinh...
Chỉ cần uống một giọt hay bị tiêm vào người một lượng nhỏ cỡ một phần tư của một lóng tay út cũng đủ khiến người đó trở nên ngu đần. Hắn híp mắt lại nhìn những phản ứng trên thân thể cậu nhóc đó.
Gân máu nổi đầy... từng lớp da trên cơ thể bị nứt ra... máu chảy ra từ mắt, mũi miệng và hai bên lỗ tai... là một thành phẩm thất bại...
"Thành phẩm thất bại a~ xem ra đầu óc của các ngươi cũng chỉ có như thế. Thật vô dụng." Đông Phương Vũ cười cười giọng đầy mỉa mai.
*Bốp!* Tên nam nhân canh giữ bọn hắn nâng tay tát một phát thật mạnh vào má phải của Đông Phương Vũ. Rồi hắn quát "Câm mồm."
"Ar~ thẹn quá thành giận sao? Rõ ràng là rất vô dụng a~ ngay cả trò đùa trẻ con cũng không thể chế được." cậu nhóc 10 tuổi nào đó lau đi vết máu nơi khóe môi sau đó đưa lên miệng liếm sạch. Chậc... lần đầu tiên bị thương a~ Phải làm sao để đền đáp các ngươi đây.... Thật khó khăn đâu...
"Ngươi có cách để điều chế?" tên nam nhân nghi hoặc hỏi... loại thuốc NY92X này tổ chức đã nghiên cứu hơn ba năm... cũng thí nghiệm hơn 150 đứa trẻ nhưng đều thất bại. Nếu có thể thành công...đơn hàng lần này có hy vọng.
Ngô~ con mồi rơi vào bẫy sao? Nếu như vậy thì...con mồi của ta a~ chúng ta từ từ chơi đùa...
Bọn người tổ chức Die không hề hay biết trong đám trẻ mà bọn chúng xem như con kiến có thể giết bất cứ lúc nào có một đứa nhóc chân chính là một con sói...
Một con sói thích tính kế người khác... một con sói giảo hoạt thích chơi đùa co đến khi con mồi của hắn từ từ chết dần... trong hạnh phúc...
Từ sau hôm đó Đông Phương Vũ bắt đầu gia nhập phòng nghiên cứu lấy được sự tán thành của bọn chúng sau đó từ từ thu võng... một cái võng giăng cách đây năm năm từ từ thu lại...
Toàn bộ nhân viên trong phòng thí nghiệm từ tiến sĩ, nhà khoa học cho tới nhân viên bảo vệ, người gác cổng.... Không một ai sống sót trừ chín đứa trẻ bị giam chung với hắn... trong năm năm đó hắn đã lợi dụng trí tuệ của mình từ từ cứu những đứa bé thoát khỏi nanh vuốt của lũ người đó... sau đó liên lạc với Đông Phương gia để dàn xếp bọn chúng....
Đa số những đứa trẻ bị bọn chúng bắt đến thí nghiệm đều là những đứa trẻ mồ côi. Chỉ có mình Đông Phương Vũ là ngoại lệ vì kẻ bắt hắn chỉ muốn gom đủ số lượng giao cho cấp trên nên giữa đường khi thấy chiếc xe bị tai nạn hắn đã tóm lấy đứa bé đó.
Vì lẽ đó hài tử bị tóm cuối cùng cũng là bùa đòi mạng của tổ chức tạp nham Die... đúng với tên gọi của nó... cái chết...
Hắn trở về Đông Phương gia trong sự sợ hãi của mọi người... Tiểu ác ma nào đó đã quay về... bắt đầu từ từ bắt từng thành viên trong gia đình làm thuốc thí nghiệm... thê thảm nhất là Long gia gia chủ... ngoại công của hắn cũng là gia gia của Long Ngạo Thiên...
"Vũ ca ca lúc trước học ở đâu a~?" cô nhóc xoay người nhìn phía Đông Phương Vũ ngọt ngào hỏi...
Tên nam nhân nào đó cúi người ôm cô nhóc lên... vừa đi vừa nói "Vũ ca ca khi nhỏ học ở ...một nơi...rất...nhàm chán..." đó là một phòng thí nghiệm nhỏ dưới lòng đất... là một tổ chức nhỏ với cái tên là Die do một lũ gần 50 tên tự lập ra.
Tổ chức tạp nham đó chuyên phụ trách chế tạo các loại thuốc mang tính hủy diệt đối với não bộ con người.
Đông Phương Vũ là trong hơn hai trăm đứa bé bị bắt về để làm vật thí nghiệm.
Khi đó mười tuổi Đông Phương Vũ bị bắt cóc trên đường đi học về. Chiếc xe chở hắn khi cách nhà khoảng 500m thì gặp tai nạn giao thông. Tài xế khi đó chết ngay tại chỗ... còn hắn thì bị người ta ôm đi.
Khi tỉnh dậy hắn thấy mình đang bị nhốt trong một căn phòng chật chội cùng hơn 10 đứa trẻ đủ độ tuổi. Lớn nhất là 15 và nhỏ nhất là 3 tuổi.. sau đó.. một thời gian rất dài sau bọn hắn bị một người đàn ông dẫn đi. Họ đi xuống sâu dưới lòng đất... cứ đi... đi mãi ...đi mãi cho tới khi đụng phải nơi phát ra ánh sáng phía cuối hành lang.
Bọn họ đi ngang qua những căn phòng nhỏ màu trắng có cửa kính thủy tinh chặn lại... hơn cả trăm căn phòng... trong mỗi căn phòng đều có một đứa trẻ đủ mọi lứa tuổi bị cột vào chiếc ghế dựa bằng sắt... rồi hắn nhìn thấy một cậu bé với khuôn mặt vặn vẹo la thét thảm thiết khi bị một người đàn ông khác tim chất lỏng vào cơ thể...
"Họ đang làm gì a?" một tiếng thều thào vang lên bên tai... điều cậu nhóc năm tuổi kế bên cạnh hắn hỏi cũng là đều hắn đang muốn biết...
Đông Phương Vũ phụ thân là một nhà khoa học nổi tiếng Đông Phương Quân cho nên thân là hài tử đầu lòng và là người nối nghiệp của ông... từ nhỏ hắn đã được tiếp xúc với rất nhiều những bình bình chất chất khác nhau...
Ví dụ như kẹo biến hình cũng là mẫu thí nghiệm đơn giản nhất hắn chơi đùa lúc năm tuổi...
Đông Phương Vũ nhìn từng phản ứng trên khuôn mặt đứa bé đó thì bỗng dưng rùng mình... họ đang thí nghiệm một loại thuốc tên NY92X đây là loại thuốc hủy diệt tế bào thần kinh...
Chỉ cần uống một giọt hay bị tiêm vào người một lượng nhỏ cỡ một phần tư của một lóng tay út cũng đủ khiến người đó trở nên ngu đần. Hắn híp mắt lại nhìn những phản ứng trên thân thể cậu nhóc đó.
Gân máu nổi đầy... từng lớp da trên cơ thể bị nứt ra... máu chảy ra từ mắt, mũi miệng và hai bên lỗ tai... là một thành phẩm thất bại...
"Thành phẩm thất bại a~ xem ra đầu óc của các ngươi cũng chỉ có như thế. Thật vô dụng." Đông Phương Vũ cười cười giọng đầy mỉa mai.
*Bốp!* Tên nam nhân canh giữ bọn hắn nâng tay tát một phát thật mạnh vào má phải của Đông Phương Vũ. Rồi hắn quát "Câm mồm."
"Ar~ thẹn quá thành giận sao? Rõ ràng là rất vô dụng a~ ngay cả trò đùa trẻ con cũng không thể chế được." cậu nhóc 10 tuổi nào đó lau đi vết máu nơi khóe môi sau đó đưa lên miệng liếm sạch. Chậc... lần đầu tiên bị thương a~ Phải làm sao để đền đáp các ngươi đây.... Thật khó khăn đâu...
"Ngươi có cách để điều chế?" tên nam nhân nghi hoặc hỏi... loại thuốc NY92X này tổ chức đã nghiên cứu hơn ba năm... cũng thí nghiệm hơn 150 đứa trẻ nhưng đều thất bại. Nếu có thể thành công...đơn hàng lần này có hy vọng.
Ngô~ con mồi rơi vào bẫy sao? Nếu như vậy thì...con mồi của ta a~ chúng ta từ từ chơi đùa...
Bọn người tổ chức Die không hề hay biết trong đám trẻ mà bọn chúng xem như con kiến có thể giết bất cứ lúc nào có một đứa nhóc chân chính là một con sói...
Một con sói thích tính kế người khác... một con sói giảo hoạt thích chơi đùa co đến khi con mồi của hắn từ từ chết dần... trong hạnh phúc...
Từ sau hôm đó Đông Phương Vũ bắt đầu gia nhập phòng nghiên cứu lấy được sự tán thành của bọn chúng sau đó từ từ thu võng... một cái võng giăng cách đây năm năm từ từ thu lại...
Toàn bộ nhân viên trong phòng thí nghiệm từ tiến sĩ, nhà khoa học cho tới nhân viên bảo vệ, người gác cổng.... Không một ai sống sót trừ chín đứa trẻ bị giam chung với hắn... trong năm năm đó hắn đã lợi dụng trí tuệ của mình từ từ cứu những đứa bé thoát khỏi nanh vuốt của lũ người đó... sau đó liên lạc với Đông Phương gia để dàn xếp bọn chúng....
Đa số những đứa trẻ bị bọn chúng bắt đến thí nghiệm đều là những đứa trẻ mồ côi. Chỉ có mình Đông Phương Vũ là ngoại lệ vì kẻ bắt hắn chỉ muốn gom đủ số lượng giao cho cấp trên nên giữa đường khi thấy chiếc xe bị tai nạn hắn đã tóm lấy đứa bé đó.
Vì lẽ đó hài tử bị tóm cuối cùng cũng là bùa đòi mạng của tổ chức tạp nham Die... đúng với tên gọi của nó... cái chết...
Hắn trở về Đông Phương gia trong sự sợ hãi của mọi người... Tiểu ác ma nào đó đã quay về... bắt đầu từ từ bắt từng thành viên trong gia đình làm thuốc thí nghiệm... thê thảm nhất là Long gia gia chủ... ngoại công của hắn cũng là gia gia của Long Ngạo Thiên...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.