Chương 121: Trở về Nanly: Bận rộn.
angel581992
24/10/2016
Từ sau vụ việc xảy ra nơi thư phòng... Podius luôn chạy tới xoát sự tồn tại cảm trước mặt bảo bối ngoại tôn nữ... bất quá cứ mỗi khi hắn lại gần cháu gái mình thì hai tiểu hồ ly lại run rẩy lợi hại sau đó Doãn Y Ngưng sẽ hồng hốc mắt nhìn phía đáng thương hề hề ngoại công nhà mình...
Những lúc đó xung quanh luôn có vài khuôn mặt đáng đánh đòn ngồi xem kịch vui... như Pesta thê tử của hắn... Như hai tên ranh Jack cùng Sharp... như hai con sủng vật ngóc đầu nhỏ nhìn phía hắn cười cợt... Podius trán nổi gân xanh sau đó rươm rướm nước mắt nhìn phía đanh dỗ dành hai con hồ ly Doãn Y Ngưng...
Doãn Y Ngưng thấy ngoại công mình muốn khóc thì vội đặt xuống giường hai vật nhỏ chạy tới ôm vị ngoại công đáng thương...
Podius cả người run run ôm bảo bối cháu gái vào lòng rồi ở nơi khuất khỏi tầm mắt cháu gái thì khuôn mặt cười hề hế đáng đánh đòn nhìn phía đang nghiến răng nghiến lợi bốn nam nhân...
Xem ra... gừng vẫn là lão lạt a
~
Cuộc đấu diễn ra cho đến buổi tối ngày thứ 3... Podius cùng Pesta dẫn cả đoàn người Doãn Y Ngưng tới nơi cánh cổng dịch chuyển rồi bấm nút đưa cô về lại phần đất liền trên đảo Seaperia.
Thấy thân ảnh tam nhân nhị thú biến mất Podius cầm lên điện thoại để liên lạc với bọn thuộc hạ của mình..
Tiểu công chúa của Louis Rissin đã trở về gia tộc... khắp các nơi trên thế giới bắt đầu tấp nập chuẩn bị những phần quà cho công chúa nhỏ... bởi vì chỉ gần hai tháng nữa thôi buổi lễ trưởng thành sẽ bắt đầu.
Doãn Y Ngưng đám người xuất hiện ở khu vực biển phía Nam... sau đó bắt xe về thẳng phía khu cửa Đông để tụ tập với đám 10A1...
Đám nhóc thấy cô trở về thì bay ra hỏi nhỏ... nhóm người Hiểu Ngọc nhìn thấy hai hồ ly nhỏ định đưa tay ra ôm thì bị cả hai con thoăn thoắt tránh né... nói đùa.. muốn ôm ngẫu sao? Mơ tưởng ...sau đó ngạo kiều đưa mông đối mặt với đám nữ hài... nhìn phản ứng đáng yêu của hai sủng vật bọn Hỷ Hỷ khanh khách bật cười...
Vũ Hạo Nhiên đôi mắt lóe qua tia sáng xanh liếc nhìn phía hai con hồ ly nở một nụ cười quỷ dị... là bọn chúng? Ra vẻ... đang bán manh... bất quá... vật nhỏ rất thích đám lông xù này... ta có nên... ân~ mai mốt có dịp sẽ thực hiện... hắn cũng rất muốn thử một vài thứ kích thích... nghe nói... lông hồ ly có thể làm áo lông rất đẹp lại ấm...
Đang ngạo kiều hai vật nhỏ cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua thì ngóc lên đầu nhỏ nhìn xung quanh... cái mũi nhẹ nhẹ ngửi ngửi mùi hương xung quanh thì khẽ giật mình... bọn chúng liếc nhau nhìn phía cười quỷ dị Vũ Hạo Nhiên... ánh mắt lóe ra từng tia sáng thú vị... xem ra cần phải so tài rồi...
Một tháng sau mọi người thu thập hành lý rồi lên chuyến bay trở về Nanly... kết thúc chuyến dã ngoại đầy vui vẻ cùng hào hứng...
.........
Sau một tháng học tập sau chuyến dã ngoại đầu năm sẽ có một cuộc thi nhỏ để khảo sát việc học... sau khi kết thúc buổi thi cuối cùng cũng là ngày nghỉ quy định của trường quốc tế Lanka ... học sinh mỗi khu nhà đều sẽ có một tháng nghĩ lễ... cô nhóc háo hức trông chờ ngày trưởng thành của mình... bởi vì mỹ nhân bà ngoại đã nói... Mặc sẽ trở lại vào ngày này... thật sự rất mong chờ a
~
Doãn Y Ngưng... nếu ngươi biết ngươi sẽ bị làm thịt... ngay cả xương cốt cũng không còn... ngươi còn có thể háo hức như vậy sao?......
.........
Đám người Đông Phương Vũ cũng rất bận rộn vào những ngày lễ trưởng thành gần kề... nhất là Đông Phương Vũ... hầu như toàn bộ thời gian của hắn đều ở phòng nghiên cứu vài loại dược vật .... Cứ mỗi lần điều chế xong một loại hắn sẽ đáng khinh cười một lần sau đó lại cặm cụi pha pha chế chế tiếp tục... cho đến khi trên chiếc bàn thí nghiệm trống trơn lúc đầu được bày đầy ra mặt bàn những viên thuốc đủ kiểu dáng.. đủ màu sắc rực rỡ...
Đông Phương Vũ vừa phân loại chúng vừa bỏ vào những bình thủy tinh khác nhau... rồi như cảm thấy vẫn chưa đủ hắn lại bắt đầu chế tiếp... chế tiếp cho đến khi cả căn phòng thí nghiệm rộng lớn chỉ còn một chỗ đặt chân của hắn là trống hắn mới cảm thấy thỏa mãn...
Nhiêu đây chắc đủ xài cho... một năm... ra vẻ vẫn không đủ... bất quá chỉ còn vài ngày nữa là bắt đầu ngày lễ... tạm chấp nhận cũng được...
Đông Phương Vũ bỏ một đống bình bình lọ lọ vào chiếc balo nhỏ của mình rồi huýt sáo đi ra khỏi phòng...
Ở một nơi nào đó ở Nanly... Doãn Mặc cũng đang bận rộn vẽ một bộ đầm thật lộng lẫy cho muội muội nhà mình... 10 năm không gặp đối với hắn như một cơn đau dằn vặt ... mỗi khi màn đêm buông xuống hắn đều mở ra những tấm hình của cô rồi niệm tưởng... từng tấm hình của từng độ tuổi được bọn thuộc hạ chụp lại kỹ lưỡng...
Nhìn bộ đầm màu đen tuyền với ren hắn cảm thấy... cô trông sẽ thật tuyệt khi ở trên chiếc giường đỏ...
Sau buổi lễ trưởng thành sẽ là khoảng thời gian họ ở bên cô...
Những lúc đó xung quanh luôn có vài khuôn mặt đáng đánh đòn ngồi xem kịch vui... như Pesta thê tử của hắn... Như hai tên ranh Jack cùng Sharp... như hai con sủng vật ngóc đầu nhỏ nhìn phía hắn cười cợt... Podius trán nổi gân xanh sau đó rươm rướm nước mắt nhìn phía đanh dỗ dành hai con hồ ly Doãn Y Ngưng...
Doãn Y Ngưng thấy ngoại công mình muốn khóc thì vội đặt xuống giường hai vật nhỏ chạy tới ôm vị ngoại công đáng thương...
Podius cả người run run ôm bảo bối cháu gái vào lòng rồi ở nơi khuất khỏi tầm mắt cháu gái thì khuôn mặt cười hề hế đáng đánh đòn nhìn phía đang nghiến răng nghiến lợi bốn nam nhân...
Xem ra... gừng vẫn là lão lạt a
~
Cuộc đấu diễn ra cho đến buổi tối ngày thứ 3... Podius cùng Pesta dẫn cả đoàn người Doãn Y Ngưng tới nơi cánh cổng dịch chuyển rồi bấm nút đưa cô về lại phần đất liền trên đảo Seaperia.
Thấy thân ảnh tam nhân nhị thú biến mất Podius cầm lên điện thoại để liên lạc với bọn thuộc hạ của mình..
Tiểu công chúa của Louis Rissin đã trở về gia tộc... khắp các nơi trên thế giới bắt đầu tấp nập chuẩn bị những phần quà cho công chúa nhỏ... bởi vì chỉ gần hai tháng nữa thôi buổi lễ trưởng thành sẽ bắt đầu.
Doãn Y Ngưng đám người xuất hiện ở khu vực biển phía Nam... sau đó bắt xe về thẳng phía khu cửa Đông để tụ tập với đám 10A1...
Đám nhóc thấy cô trở về thì bay ra hỏi nhỏ... nhóm người Hiểu Ngọc nhìn thấy hai hồ ly nhỏ định đưa tay ra ôm thì bị cả hai con thoăn thoắt tránh né... nói đùa.. muốn ôm ngẫu sao? Mơ tưởng ...sau đó ngạo kiều đưa mông đối mặt với đám nữ hài... nhìn phản ứng đáng yêu của hai sủng vật bọn Hỷ Hỷ khanh khách bật cười...
Vũ Hạo Nhiên đôi mắt lóe qua tia sáng xanh liếc nhìn phía hai con hồ ly nở một nụ cười quỷ dị... là bọn chúng? Ra vẻ... đang bán manh... bất quá... vật nhỏ rất thích đám lông xù này... ta có nên... ân~ mai mốt có dịp sẽ thực hiện... hắn cũng rất muốn thử một vài thứ kích thích... nghe nói... lông hồ ly có thể làm áo lông rất đẹp lại ấm...
Đang ngạo kiều hai vật nhỏ cảm thấy một luồng gió lạnh thổi qua thì ngóc lên đầu nhỏ nhìn xung quanh... cái mũi nhẹ nhẹ ngửi ngửi mùi hương xung quanh thì khẽ giật mình... bọn chúng liếc nhau nhìn phía cười quỷ dị Vũ Hạo Nhiên... ánh mắt lóe ra từng tia sáng thú vị... xem ra cần phải so tài rồi...
Một tháng sau mọi người thu thập hành lý rồi lên chuyến bay trở về Nanly... kết thúc chuyến dã ngoại đầy vui vẻ cùng hào hứng...
.........
Sau một tháng học tập sau chuyến dã ngoại đầu năm sẽ có một cuộc thi nhỏ để khảo sát việc học... sau khi kết thúc buổi thi cuối cùng cũng là ngày nghỉ quy định của trường quốc tế Lanka ... học sinh mỗi khu nhà đều sẽ có một tháng nghĩ lễ... cô nhóc háo hức trông chờ ngày trưởng thành của mình... bởi vì mỹ nhân bà ngoại đã nói... Mặc sẽ trở lại vào ngày này... thật sự rất mong chờ a
~
Doãn Y Ngưng... nếu ngươi biết ngươi sẽ bị làm thịt... ngay cả xương cốt cũng không còn... ngươi còn có thể háo hức như vậy sao?......
.........
Đám người Đông Phương Vũ cũng rất bận rộn vào những ngày lễ trưởng thành gần kề... nhất là Đông Phương Vũ... hầu như toàn bộ thời gian của hắn đều ở phòng nghiên cứu vài loại dược vật .... Cứ mỗi lần điều chế xong một loại hắn sẽ đáng khinh cười một lần sau đó lại cặm cụi pha pha chế chế tiếp tục... cho đến khi trên chiếc bàn thí nghiệm trống trơn lúc đầu được bày đầy ra mặt bàn những viên thuốc đủ kiểu dáng.. đủ màu sắc rực rỡ...
Đông Phương Vũ vừa phân loại chúng vừa bỏ vào những bình thủy tinh khác nhau... rồi như cảm thấy vẫn chưa đủ hắn lại bắt đầu chế tiếp... chế tiếp cho đến khi cả căn phòng thí nghiệm rộng lớn chỉ còn một chỗ đặt chân của hắn là trống hắn mới cảm thấy thỏa mãn...
Nhiêu đây chắc đủ xài cho... một năm... ra vẻ vẫn không đủ... bất quá chỉ còn vài ngày nữa là bắt đầu ngày lễ... tạm chấp nhận cũng được...
Đông Phương Vũ bỏ một đống bình bình lọ lọ vào chiếc balo nhỏ của mình rồi huýt sáo đi ra khỏi phòng...
Ở một nơi nào đó ở Nanly... Doãn Mặc cũng đang bận rộn vẽ một bộ đầm thật lộng lẫy cho muội muội nhà mình... 10 năm không gặp đối với hắn như một cơn đau dằn vặt ... mỗi khi màn đêm buông xuống hắn đều mở ra những tấm hình của cô rồi niệm tưởng... từng tấm hình của từng độ tuổi được bọn thuộc hạ chụp lại kỹ lưỡng...
Nhìn bộ đầm màu đen tuyền với ren hắn cảm thấy... cô trông sẽ thật tuyệt khi ở trên chiếc giường đỏ...
Sau buổi lễ trưởng thành sẽ là khoảng thời gian họ ở bên cô...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.