Chương 100: Vũ Hạo Nhiên ghen (vi H) 2
angel581992
24/10/2016
"Dâm miêu~ nhìn xem hoa huyệt cùng hậu huyệt ướt át của ngươi bên trong có gì này...." Vũ Hạo Nhiên móc ra hai quả trứng rung đang kẹt trong hoa huyệt cùng hậu huyệt khiến Y Ngưng thở dài may mắn... bất quá chưa đợi cô kịp mừng thì cùng nhau đút hẳn vào trong hoa huyệt...
"A
" Nhiên.... Nhiên... cả hai...cả hai sao lại cùng vào hoa huyệt rồi a
~
Doãn Y Ngưng kêu lên tiếng la yêu kiều khiến Vũ Hạo Nhiên đột nhiên có phản ứng... hắn móc trong quần ra côn thịt đỏ hỏn sưng to đưa ra trước mặt cô rồi lạnh giọng ra lệnh...
"Bú nó." Doãn Y Ngưng khẽ cắn môi rồi há miệng ngậm lấy côn thịt đỏ hỏn.... Cô dùng lưỡi di chuyển dọc theo chiều dài côn thịt rồi đưa tay vân vê hai viên đản tròn dưới gốc rễ... ánh mắt Vũ Hạo Nhiên tối sầm lại rồi hắn đưa tay xuống mông cô chơi đùa... cúc hoa những năm nay bị hai vị ca ca điều giáo càng thêm mẫn cảm... Hạo Nhiên hài lòng bỏ vào một ngón tay sau đó làm động tác giao hợp...
Lúc đầu là từ từ... sau đó lại bỏ thêm vào một ngón tay rồi làm nhanh hơn.. hai thành thịt thấy dị vật đi vào thì thi nhau co bóp.. vừa ngưa ngứa lại vừa trống trãi khiến Y Ngưng ánh mắt đầy sương mù dục vọng...
Sharp đứng bên ngoài hứng thú nhìn phía đang ái muội hai đứa trẻ khẽ cười cười rồi cầm trên tay điện thoại ghi lại... mèo con bé nhỏ... chúng ta lại gặp nhau...
Jack đang đi thang bộ xuống lầu thì trông thấy hai bóng người xoẹt qua... rồi ánh mắt sắc bén thấy cái đuôi quen thuộc nơi cuối căn phòng niêm phong thì trở về văn phòng của mình rồi bật camera trong căn phòng đó ngồi nhìn...
Ánh mắt cùng sắc mặt khẽ trầm xuống... Đứa bé hư lại phát tao sao? Phát tao là phải được dạy dỗ a~ Doãn Y Ngưng... ngươi nói nếu vị hôn phu của ngươi nhìn thấy bé mèo hắn sủng ái đang rên rỉ cầu hoan dưới thân lão sư đứng lớp... thì sẽ có kết quả như thế nào? Ta thật trông đợi đâu....
Jack LoeKing vị lão sư đáng kính của học viện Lanka là một kẻ... e sợ cho thiên hạ bất loạn tên... chỉ cần có thể châm ngòi thổi gió... hắn sẽ làm một cách đầy hứng thú...
Trong khi kế ly gián của Jack đang dần hình thành thì trong phòng thí nghiệm Doãn Y Ngưng đang khóc không ra nước mắt...
"Nhiên~ đủ ..... ar~ ....rồi.... Meo ô
~" cô đã cao trào quá nhiều lần rồi... cũng không còn hơi sức để lần nữa cao trào a
~
Đủ sao? Mười năm điều giáo vẫn chưa bù đủ đâu... hắn nhìn phía những ống thí nghiệm đang thẳng tắp trong khay thì nhếch miệng cười... cầm lên ống nghiệm lạnh lẽo hắn từ từ rút ra hai ngón tay trong hậu huyệt rồi đút phần đít của ổng thí nghiệm vào...
A~ Doãn Y Ngưng cảm thấy muốn điên rồi... phần hậu huyệt đang có một vật dài lạnh đâm vào... những vách thịt bị kích thích co bóp mạnh hơn...
"Co bóp nhiều vậy ống nghiệm sẽ bị bể ngar vật nhỏ..." Vũ Hạo Nhiên sung sướng nhìn đang ngậm lấy côn thịt của mình Doãn Y Ngưng nở nụ cười thật sáng lạn... bảo bối... đây là trừng phạt vì đã khiến ta ghen...
Rồi hắn khẽ hừ bắn đi tinh hoa của mình trong cái miệng nhỏ nhắn... Doãn Y Ngưng ánh mắt lờ đờ nuốt lấy dòng tinh dịch đang bắn trong miệng mình rồi dùng lưỡi lau côn thịt đang mềm đi lại cho sạch...
Vũ Hạo Nhiên hài lòng vỗ vỗ đầu nhỏ của cô khen ngợi sau đó di chuyển ống thí nghiệm giao hợp trong cúc hoa của cô... ra vẻ cả hai lỗ nhỏ dưới hạ thể của mèo con chưa bị ai mở huân... thật ngoan...
Lễ trưởng thành... nhất định phải tự khai một đóa...
Hắn cúi người hút mạnh vào hoa huyệt cùng hạt châu... Doãn Y Ngưng khẽ run lên bần bật cao trào rồi ngất xỉu...
Khi thấy kịch hay đã kết thúc Sharp thu điện thoại vào túi quần rồi xoay người đi... hôm nay là một ngày đẹp trời... lại rất kích thích... thứ mùi thơm ngon đó thật nhiều... thật nhiều... thật muốn chạm vào... rồi thưởng thức nó...
Jack ánh mắt lóe ra tia sáng hứng thú rồi tắt đi camera trong phòng thí nghiệm... ra vẻ là bị ép a~ hóa ra... đứa bé hư vẫn không hư lắm...
Jack cảm thấy việc một đứa trẻ trốn tham gia lễ khai giảng là rất không tốt... bởi vì trong một đời người cả hàng chục năm hay cả vài trăm năm sống lâu chỉ có 18 lần ngắn ngủi được tham gia vào buổi lễ thiêng liêng này... buổi lễ cho một sự khởi đầu mới... nên là lão sư đầy đủ trách nhiệm việc trốn tham dự khai giảng là việc đáng xấu hổ...
Hơn nữa lại trốn vào toilet làm chuyện mờ ám lại là một đứa bé hư... cho nên buổi học đầu tiên hắn đã chú ý đến cô... có vẻ như cũng không hư lắm so với những tưởng tượng của hắn... thậm chí là rất thú vị...
Thuộc tính hắc ám của Jack lại trỗi dậy... hắn muốn biết dưới thân lão sư là hắn... con mèo nhỏ sẽ có những phản ứng như thế nào.... Meo meo kêu sao? Hay là... rên rỉ cầu hoan?
"A
" Nhiên.... Nhiên... cả hai...cả hai sao lại cùng vào hoa huyệt rồi a
~
Doãn Y Ngưng kêu lên tiếng la yêu kiều khiến Vũ Hạo Nhiên đột nhiên có phản ứng... hắn móc trong quần ra côn thịt đỏ hỏn sưng to đưa ra trước mặt cô rồi lạnh giọng ra lệnh...
"Bú nó." Doãn Y Ngưng khẽ cắn môi rồi há miệng ngậm lấy côn thịt đỏ hỏn.... Cô dùng lưỡi di chuyển dọc theo chiều dài côn thịt rồi đưa tay vân vê hai viên đản tròn dưới gốc rễ... ánh mắt Vũ Hạo Nhiên tối sầm lại rồi hắn đưa tay xuống mông cô chơi đùa... cúc hoa những năm nay bị hai vị ca ca điều giáo càng thêm mẫn cảm... Hạo Nhiên hài lòng bỏ vào một ngón tay sau đó làm động tác giao hợp...
Lúc đầu là từ từ... sau đó lại bỏ thêm vào một ngón tay rồi làm nhanh hơn.. hai thành thịt thấy dị vật đi vào thì thi nhau co bóp.. vừa ngưa ngứa lại vừa trống trãi khiến Y Ngưng ánh mắt đầy sương mù dục vọng...
Sharp đứng bên ngoài hứng thú nhìn phía đang ái muội hai đứa trẻ khẽ cười cười rồi cầm trên tay điện thoại ghi lại... mèo con bé nhỏ... chúng ta lại gặp nhau...
Jack đang đi thang bộ xuống lầu thì trông thấy hai bóng người xoẹt qua... rồi ánh mắt sắc bén thấy cái đuôi quen thuộc nơi cuối căn phòng niêm phong thì trở về văn phòng của mình rồi bật camera trong căn phòng đó ngồi nhìn...
Ánh mắt cùng sắc mặt khẽ trầm xuống... Đứa bé hư lại phát tao sao? Phát tao là phải được dạy dỗ a~ Doãn Y Ngưng... ngươi nói nếu vị hôn phu của ngươi nhìn thấy bé mèo hắn sủng ái đang rên rỉ cầu hoan dưới thân lão sư đứng lớp... thì sẽ có kết quả như thế nào? Ta thật trông đợi đâu....
Jack LoeKing vị lão sư đáng kính của học viện Lanka là một kẻ... e sợ cho thiên hạ bất loạn tên... chỉ cần có thể châm ngòi thổi gió... hắn sẽ làm một cách đầy hứng thú...
Trong khi kế ly gián của Jack đang dần hình thành thì trong phòng thí nghiệm Doãn Y Ngưng đang khóc không ra nước mắt...
"Nhiên~ đủ ..... ar~ ....rồi.... Meo ô
~" cô đã cao trào quá nhiều lần rồi... cũng không còn hơi sức để lần nữa cao trào a
~
Đủ sao? Mười năm điều giáo vẫn chưa bù đủ đâu... hắn nhìn phía những ống thí nghiệm đang thẳng tắp trong khay thì nhếch miệng cười... cầm lên ống nghiệm lạnh lẽo hắn từ từ rút ra hai ngón tay trong hậu huyệt rồi đút phần đít của ổng thí nghiệm vào...
A~ Doãn Y Ngưng cảm thấy muốn điên rồi... phần hậu huyệt đang có một vật dài lạnh đâm vào... những vách thịt bị kích thích co bóp mạnh hơn...
"Co bóp nhiều vậy ống nghiệm sẽ bị bể ngar vật nhỏ..." Vũ Hạo Nhiên sung sướng nhìn đang ngậm lấy côn thịt của mình Doãn Y Ngưng nở nụ cười thật sáng lạn... bảo bối... đây là trừng phạt vì đã khiến ta ghen...
Rồi hắn khẽ hừ bắn đi tinh hoa của mình trong cái miệng nhỏ nhắn... Doãn Y Ngưng ánh mắt lờ đờ nuốt lấy dòng tinh dịch đang bắn trong miệng mình rồi dùng lưỡi lau côn thịt đang mềm đi lại cho sạch...
Vũ Hạo Nhiên hài lòng vỗ vỗ đầu nhỏ của cô khen ngợi sau đó di chuyển ống thí nghiệm giao hợp trong cúc hoa của cô... ra vẻ cả hai lỗ nhỏ dưới hạ thể của mèo con chưa bị ai mở huân... thật ngoan...
Lễ trưởng thành... nhất định phải tự khai một đóa...
Hắn cúi người hút mạnh vào hoa huyệt cùng hạt châu... Doãn Y Ngưng khẽ run lên bần bật cao trào rồi ngất xỉu...
Khi thấy kịch hay đã kết thúc Sharp thu điện thoại vào túi quần rồi xoay người đi... hôm nay là một ngày đẹp trời... lại rất kích thích... thứ mùi thơm ngon đó thật nhiều... thật nhiều... thật muốn chạm vào... rồi thưởng thức nó...
Jack ánh mắt lóe ra tia sáng hứng thú rồi tắt đi camera trong phòng thí nghiệm... ra vẻ là bị ép a~ hóa ra... đứa bé hư vẫn không hư lắm...
Jack cảm thấy việc một đứa trẻ trốn tham gia lễ khai giảng là rất không tốt... bởi vì trong một đời người cả hàng chục năm hay cả vài trăm năm sống lâu chỉ có 18 lần ngắn ngủi được tham gia vào buổi lễ thiêng liêng này... buổi lễ cho một sự khởi đầu mới... nên là lão sư đầy đủ trách nhiệm việc trốn tham dự khai giảng là việc đáng xấu hổ...
Hơn nữa lại trốn vào toilet làm chuyện mờ ám lại là một đứa bé hư... cho nên buổi học đầu tiên hắn đã chú ý đến cô... có vẻ như cũng không hư lắm so với những tưởng tượng của hắn... thậm chí là rất thú vị...
Thuộc tính hắc ám của Jack lại trỗi dậy... hắn muốn biết dưới thân lão sư là hắn... con mèo nhỏ sẽ có những phản ứng như thế nào.... Meo meo kêu sao? Hay là... rên rỉ cầu hoan?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.