Nam Chính! Ta Thích Anh Trai Của Ngươi Rồi
Chương 34: Đến rồi
Sunny funny’s
27/07/2023
Hoàng Đế ra lệnh điều tra và làm rõ mọi chuyện sau lần này có lẽ sẽ là một vụ thanh trừ bộ máy chính quyền thối nát này đây. Mọi người cứ mải mê suy tư về việc mình đã và đang làm bọn họ lo sợ mình sẽ là một trong số đó. Nhưng đó là phía bên những tên đã vơ vét làm trái với quốc pháp còn nửa bên những con người tận trung với nước với dân thì đang thử nghĩ xem chuyện lần này sẽ đi về đâu. Đó là suy tư của những vị quan liêu trong triều còn những công tử, tiểu thư thì bàn tán về những việc mà Ngọc Vy đã làm và trải qua căn bọn họ đang lo cho cái miệng của bọn họ xem xem từ trước đến giờ toàn nói những lời xấu về Ngọc Vy kết cục của bọn họ sẽ như thế nào. Người thì lo lắng, người suy tư, bàn tán còn một nhóm người khác đó chính là nhóm ăn uống
- Tiểu thư! Người đừng ăn nữa được không? Người ăn nhiều quá trang phục sẽ không vừa mất
Ngọc Vy vừa ăn, vừa nói miệng đầy bánh kẹo
- Không sao! Không sao! Chốc nữa phải dùng rất nhiều sức lực nên ta phải ăn nhiều một chút để có sức
Tướng công ngốc kia cũng góp phần đưa thêm nhiều đồ ăn cho Ngọc Vy nhìn kiểu này giống như câu nói “người yêu em sẽ khiến em béo” vậy, cẩu độc thân ngưỡng mộ quá
- Nương tử! Đây món gà quay nè để ta lột cho nàng ha!
- Ưm...ừm! Ngà hoay ẩn hận ó ộc ó ( gà quay cần thận có độc đó)
- Hừmm...à! Hiểu rồi, cẩn thận có độc đúng không?
- Úng òi ( đúng rồi)
- Tiểu thư à! Người hãy ăn uống từ từ thôi
- Nương tử yên tâm ta sẽ kiểm tra mà
Tướng công ngốc đó cho thử một miếng vào trong miệng ăn thử thấy cơ thể bình thường cậu ta liền đút miếng thịt tiếp theo vào miệng của Ngọc Vy
- Nương tử! Không sao cả...
- Ưm! Mặc dù không có vị gì đặc biệt nhưng thịt khá ngọt ăn cũng ngon
Lăng Yến đột ngột ghé vào tai của Ngọc Vy nói
- Tiểu thư! Có phải người nên cử hành hôn lễ không! Em thấy thời gian không còn nhiều nữa ấy
- Ừm! Được rồi! Căn bản mình chưa cho cử hành hôn lễ là vì còn chờ đợi, *nhưng có lẽ không cần nữa đâu lần này dù có bao nhiêu tên thì mình sẽ không có tha thứ cho chúng đâu tiện thể tìm ra kẻ đằng sau luôn chăng? Hầy...tên Hoàng Đế đó không phải dạng vừa đâu mọi chuyện này hắn giả vờ không biết nhưng thực ra đã nằm trong kế hoạch của hắn rồi. Cái việc mình đi khắp nơi tống cổ những tên quan tham ô kia lẽ nào hắn lại không biết chứ chỉ là hắn giả ngốc thôi*, luôn cho người theo dõi thân chủ còn gì. Nhìn cười cười nói nói vậy chứ thực ra cũng là một kẻ tâm cơ không thẳng. Ừm tất nhiên điều đó phải có trong tố chất của Hoàng cung rồi nếu như không có tâm cơ thì làm sao mà vượt qua bao nhiêu con người sống sờ sờ kia mà lên ngôi vị Hoàng Đế được chứ. Việc hắn làm như thế này theo như thuyết âm mưu của mình thì. Hắn và mẫu thân của thân chủ hiện tại là mình đây có tình cảm nhưng đó là tình đơn phương từ tên Hoàng Đế. Theo một góc độ thì nhìn mình hắn có thể nhìn ra được người mà hắn thương. Điều này không cần đọc cuốn sách mình cũng biết điều đó căn bản nói ra thì mình không có kinh nghiệm tình trường nhưng mình là một bad girl chính hiệu. Ừm…ờ…bỏ cái phần kinh nghiệm tình trường đi nhá chúng ta tiếp tục. Cái ánh mắt đầy sự lưu luyến mỗi khi hắn nhìn mình chả nhẽ mình ngốc đến nỗi không nhìn ra sao! Hầy…tình yêu đúng là một thứ gì đó đáng yêu nhưng cũng thật đáng sợ. Đây chỉ là thuyết âm mưu của bản thân mình thôi còn thật hay không thời gian sẽ trả lời tất cả
*Bộp* tiếng vỗ tay của Ngọc Vy vang lên
- Các vị chuyện chính sự hãy để ngày khác đi, hôm nay là đại hỉ của ta mọi người hãy tập trung tận hưởng và những thắc mắc trong lòng của các vị ở đây đã được giải đáp ha, vậy nên luận về mọi mặt ta đều xứng với Thái Tử cho nên hãy biết điều mà khoá chặt cái miệng của mình lại để khỏi cái miệng nó vạ cái thân ha hì...hì...
Ngọc Vy nở nụ cười thân thiện khiến ai đấy cũng phải có chút sợ sệt mà biết lui
- Hoàng Thượng! Cử hành hôn lễ chứ ạ!
*Giật mình*
- Ồ! À! Bắt đầu cử hành hôn lễ
Hoàng Đế ra hiệu bắt đầu hôn lễ. Ngọc Vy đội lại chiếc khăn trùm đầu, tướng công giả đó vui mừng đến ngượng ngùng hai người họ bước thành đôi lên trên đàn tế trời
- Nhất bái...thiên địa...bái...
Những người lo lắng đều cố tỏ vẻ mình ổn, khoái chí, đắc ý
- Nhị bái...cao đường...bái...
Trong đám người, người vui có, người không vui cũng có
- /Hệ thống chuẩn bị vũ khí /
Hệ thống bắt đầu chuẩn bị vũ khí Nham Thuẫn
- Phụ thê...giao...
- A......*tiếng hét thảm thiết*
Chưa kịp nói xong thì bọn thích đã xong vào, từ những bộ áo giáp binh sĩ cũng có rất nhiều thích khách lao ra
Thái Giám lo lắng, vội vàng, hốt hoảng
- Mau mau...mau bảo vệ Hoàng Thượng và Hoàng Hậu
Các binh lính bên cạnh Hoàng đế bắt đầu xúm lại, Thừa Tướng bắt đầu rút kiếm chuẩn bị tư thế chiến đấu. Ông ấy lúc này đã hoàn toàn tin vào những gì mà Ngọc Vy đã nói
- Hầy! Đúng là không để người ta thành công cử hành hôn lễ mà
Vy lại một lần nữa hất chiếc khăn che mặt của cô dâu lên
- Tướng công chàng mau chạy ra chỗ Hoàng Đế đi, ta sẽ xử lí cái bọn chuột đen này và xử lí cong chúng ta hãy bái lễ bái cuối cùng này nha
Ngôn Bạch-tướng công ngốc của cô tỏ vẻ lo lắng nắm lấy tay áo của cô níu giữ lại
- Nương tử! Nguy hiểm lắm, nàng ở đây với ta, ta...ta sẽ bảo vệ nàng
Ngọc Vy phì cười
- Tiểu thư! Người đừng ăn nữa được không? Người ăn nhiều quá trang phục sẽ không vừa mất
Ngọc Vy vừa ăn, vừa nói miệng đầy bánh kẹo
- Không sao! Không sao! Chốc nữa phải dùng rất nhiều sức lực nên ta phải ăn nhiều một chút để có sức
Tướng công ngốc kia cũng góp phần đưa thêm nhiều đồ ăn cho Ngọc Vy nhìn kiểu này giống như câu nói “người yêu em sẽ khiến em béo” vậy, cẩu độc thân ngưỡng mộ quá
- Nương tử! Đây món gà quay nè để ta lột cho nàng ha!
- Ưm...ừm! Ngà hoay ẩn hận ó ộc ó ( gà quay cần thận có độc đó)
- Hừmm...à! Hiểu rồi, cẩn thận có độc đúng không?
- Úng òi ( đúng rồi)
- Tiểu thư à! Người hãy ăn uống từ từ thôi
- Nương tử yên tâm ta sẽ kiểm tra mà
Tướng công ngốc đó cho thử một miếng vào trong miệng ăn thử thấy cơ thể bình thường cậu ta liền đút miếng thịt tiếp theo vào miệng của Ngọc Vy
- Nương tử! Không sao cả...
- Ưm! Mặc dù không có vị gì đặc biệt nhưng thịt khá ngọt ăn cũng ngon
Lăng Yến đột ngột ghé vào tai của Ngọc Vy nói
- Tiểu thư! Có phải người nên cử hành hôn lễ không! Em thấy thời gian không còn nhiều nữa ấy
- Ừm! Được rồi! Căn bản mình chưa cho cử hành hôn lễ là vì còn chờ đợi, *nhưng có lẽ không cần nữa đâu lần này dù có bao nhiêu tên thì mình sẽ không có tha thứ cho chúng đâu tiện thể tìm ra kẻ đằng sau luôn chăng? Hầy...tên Hoàng Đế đó không phải dạng vừa đâu mọi chuyện này hắn giả vờ không biết nhưng thực ra đã nằm trong kế hoạch của hắn rồi. Cái việc mình đi khắp nơi tống cổ những tên quan tham ô kia lẽ nào hắn lại không biết chứ chỉ là hắn giả ngốc thôi*, luôn cho người theo dõi thân chủ còn gì. Nhìn cười cười nói nói vậy chứ thực ra cũng là một kẻ tâm cơ không thẳng. Ừm tất nhiên điều đó phải có trong tố chất của Hoàng cung rồi nếu như không có tâm cơ thì làm sao mà vượt qua bao nhiêu con người sống sờ sờ kia mà lên ngôi vị Hoàng Đế được chứ. Việc hắn làm như thế này theo như thuyết âm mưu của mình thì. Hắn và mẫu thân của thân chủ hiện tại là mình đây có tình cảm nhưng đó là tình đơn phương từ tên Hoàng Đế. Theo một góc độ thì nhìn mình hắn có thể nhìn ra được người mà hắn thương. Điều này không cần đọc cuốn sách mình cũng biết điều đó căn bản nói ra thì mình không có kinh nghiệm tình trường nhưng mình là một bad girl chính hiệu. Ừm…ờ…bỏ cái phần kinh nghiệm tình trường đi nhá chúng ta tiếp tục. Cái ánh mắt đầy sự lưu luyến mỗi khi hắn nhìn mình chả nhẽ mình ngốc đến nỗi không nhìn ra sao! Hầy…tình yêu đúng là một thứ gì đó đáng yêu nhưng cũng thật đáng sợ. Đây chỉ là thuyết âm mưu của bản thân mình thôi còn thật hay không thời gian sẽ trả lời tất cả
*Bộp* tiếng vỗ tay của Ngọc Vy vang lên
- Các vị chuyện chính sự hãy để ngày khác đi, hôm nay là đại hỉ của ta mọi người hãy tập trung tận hưởng và những thắc mắc trong lòng của các vị ở đây đã được giải đáp ha, vậy nên luận về mọi mặt ta đều xứng với Thái Tử cho nên hãy biết điều mà khoá chặt cái miệng của mình lại để khỏi cái miệng nó vạ cái thân ha hì...hì...
Ngọc Vy nở nụ cười thân thiện khiến ai đấy cũng phải có chút sợ sệt mà biết lui
- Hoàng Thượng! Cử hành hôn lễ chứ ạ!
*Giật mình*
- Ồ! À! Bắt đầu cử hành hôn lễ
Hoàng Đế ra hiệu bắt đầu hôn lễ. Ngọc Vy đội lại chiếc khăn trùm đầu, tướng công giả đó vui mừng đến ngượng ngùng hai người họ bước thành đôi lên trên đàn tế trời
- Nhất bái...thiên địa...bái...
Những người lo lắng đều cố tỏ vẻ mình ổn, khoái chí, đắc ý
- Nhị bái...cao đường...bái...
Trong đám người, người vui có, người không vui cũng có
- /Hệ thống chuẩn bị vũ khí /
Hệ thống bắt đầu chuẩn bị vũ khí Nham Thuẫn
- Phụ thê...giao...
- A......*tiếng hét thảm thiết*
Chưa kịp nói xong thì bọn thích đã xong vào, từ những bộ áo giáp binh sĩ cũng có rất nhiều thích khách lao ra
Thái Giám lo lắng, vội vàng, hốt hoảng
- Mau mau...mau bảo vệ Hoàng Thượng và Hoàng Hậu
Các binh lính bên cạnh Hoàng đế bắt đầu xúm lại, Thừa Tướng bắt đầu rút kiếm chuẩn bị tư thế chiến đấu. Ông ấy lúc này đã hoàn toàn tin vào những gì mà Ngọc Vy đã nói
- Hầy! Đúng là không để người ta thành công cử hành hôn lễ mà
Vy lại một lần nữa hất chiếc khăn che mặt của cô dâu lên
- Tướng công chàng mau chạy ra chỗ Hoàng Đế đi, ta sẽ xử lí cái bọn chuột đen này và xử lí cong chúng ta hãy bái lễ bái cuối cùng này nha
Ngôn Bạch-tướng công ngốc của cô tỏ vẻ lo lắng nắm lấy tay áo của cô níu giữ lại
- Nương tử! Nguy hiểm lắm, nàng ở đây với ta, ta...ta sẽ bảo vệ nàng
Ngọc Vy phì cười
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.