Nam Chính! Ta Thích Anh Trai Của Ngươi Rồi
Chương 21: Quá khứ trước hôn nhân (2)
Sunny funny’s
27/07/2023
Mọi người xung quanh thấy Lê Ngọc Vy đi vào thì vô cùng hoảng sợ chạy toán loạn, những làng chơi ở đây cũng không khác biệt. Bởi bọn họ sợ đụng vào cô ấy, ở phần giới thiệu nhân vật có ghi một đặc điểm sở thích của đại tiểu thư thừa phủ đó là: thích làm người khác tán gia bại sản, giết người không cần gì nhiều chỉ cần một câu nói
Chuyển sang phân cảnh khác. Phủ Thừa Tướng
- Cha!
*Chạy một bạch đến thư phòng*
- Ôi con gái của cha con đến đây có việc gì sao? Chạy từ từ thôi, đừng để bị ngã. Lăng Yến ngươi cẩn trọng tiểu thư nhà ngươi nhà chưa để con gái ta ngã là ngươi không xong với ta đâu
Lăng Yến với khuân mặt kiểu clgt gì vậy, cô ấy ngã tại sao lại phạt tôi. Đấy các gương thể hiện sự bất mãn lại hiện lên
- Cha con hai người không có lần nào để tôi thanh thản hết...
Lăng Yến bèn nhấc Lăng Ngọc Vy lên bế kiểu công chúa à không phải đó là kiểu vác gỗ á. Hầy...tôi không biết gì trong trường hợp này nữa
- Này...này...Lăng Yến em làm gì vậy...mau thật ta xuống đi lúc này ta đang làm việc quan trọng chứ không phải là lúc chơi đâu, mau thả ta xuống đi
Lăng Yến vừa chạy vừa nói
- Tiểu thư tin em định em làm như này thì sẽ đến thuê phòng nhanh hơn đấy
- Hả? Vậy sao? Được rồi mau chuẩn bị tiến công nào đến chỗ thư phòng của cha nào
Lăng Yến bế Lăng Ngọc Vy chạy như bay, chạy kiểu tạo ra khói luôn ấy đến chỗ thư phòng của thừa tướng, nói thì nói vậy cho ngầu thôi chứ khoảng cách khá gần nên đi có mấy bước tới à, làm hơi lố nhể! Đến nơi
Thư phòng
- Lần sau, đừng chạy nhảy như thế nữa nhỡ con bị ngã thì phải làm sao đây
- Vâng con biết rồi cha...cha ơi con có chuyện muốn nói
Lão gia chưa kịp để Ngọc Vy nói thì đã kéo cô ấy đến chỗ chiếc bàn, tự tay mình rót nước cho cô ấy uống
- Chuyện gì cũng phải bình tĩnh...lại đây, lại đây uống miếng nước cho mát cổ họng rồi nói gì thì nói
- Vâng! Con cảm ơn cha
Lăng Yến lại bất mãn x2
- Cha con hai người có nhầm lẫn gì không vậy, rõ ràng người chạy, người mệt phải là tôi chứ tại sao lại thành tiểu thư vậy. Thôi mình cũng quen với cái tình cảnh này rồi, phải tự đi rót nước uống thôi
Lăng Yến đến chỗ bàn uống nước tự lấy cái ấm với cái chén rót trà vào cốc uống, lão gia và Ngọc Vy có vẻ như đã quen với sự tự tiện đến nỗi có thể chém đầu này rồi nên không để tâm
- Cha! Con có chuyện muốn nói
- Con nói đi cha nghe đây!
- Đây là việc quan trọng nên cha phải nghe kĩ nhá. Con muốn thành hôn với thái tử trong tuần này
Lão gia bình thản cầm chén trà, gật gù
- Ừ...
Nhưng vừa dứt tiếng thì ông nhận ra có gì đó sai sai và ngay sau đó miếng nướcc trong miệng nó đã phun trào ra ngoài sau khi ông ấy load xong
*Rầm...*Tiếng để mạnh chén trà xuống
- Hả? Cái gì? Trong tuần này con muốn thành hôn với thái tử. Con muốn chọc chết ta sao hả? Con là con gái ta...con muốn cưới ai không cưới tại sao cứ nhất quyết là phải cưới tên lăng nhăng, phóng túng đó chứ. Tại sao con cứ cố chấp muốn thành hôn với hắn như vậy hả?
- Cha à! Chả biết là dù cha có nói gì thì cả đời này con chỉ muốn thành hôn với mình thái tử ca ca thôi. Nếu cha không đồng ý thì cả đời này con sẽ không cưới bất kì một ái cả để con sống cô độc với cha cả đời, thành và cô già một mình còn hơn
Lão gia tức giận không nói nên lời
- Con...con...con đây là muốn chọc tức chết ta mà phải không? Con muốn ta tức chết mà. Hầy…do ta đó ta nuôi dạy con không tốt nuông chiều con quá rồi phải không?
- Cha à!
- Được rồi! Được rồi ta đồng ý là được chứ gì. Con như bây giờ tất cả là do ta mà
Lê Ngọc Vy với cùng vui mừng nhảy cẫng lên, đây là cái niềm vui khiến cô có thể lên tận trời mây vậy. Cô ấy chạy vào ôm chầm lấy người cha
- Yêh...con cảm ơn cha...con biết cha thương con nhất mà. Cha là người cha tuyệt vời nhất, tuyệt nhất Trần đời này luôn. Vậy không còn chuyện gì nữa con xin lui trước đây...cha giữ gìn sức khỏe
Lê Ngọc Vy vui vẻ rời đi với tâm trạng vui vẻ như tiên. Lão gia ở lại trong thư phòng nhìn theo bóng lưng rời đi của Ngọc Vy mà 7 phần nuông chiều 3 phần bất lực
Quay lại hiện tại
- À! Hoá ra viên thuốc này cho mình kí ức về việc tại sao lại có cuộc hôn nhân ngày hôm đang diễn ra. Hoá ra nữ phụ mang tên mình này đã phải lòng thái tử của Đại Lục to lớn này rồi. Thái tử sao! Hừm...theo như kí ức của nguyên chủ thì có vẻ hắn là một tên tra nam theo góc nhìn của mình và nhiều người khác chứ còn theo góc nhìn của nguyên chủ thì kiểu giống như...ừm...thôi bỏ qua đi. Ồ mình cũng hiểu ra tại sao trên mặt của thị nữ nguyên chủ lại thể hiện sự bất mãn khi cuộc hôn nhân này diễn ra rồi. Tên thái tử đó không biết đã làm cách gì mà khiến cho nguyên chủ đấy đấm hắn thế nhỉ...Hừm...hệ thống mau cho ta xem một chút thông tin về thái tử của Đại Lục này ngay đi nào
Hệ thống chấp nhận lời yêu cầu của linh chủ, hệ thống sẽ nhanh chóng xử lí thông tin mà cấp độ có thể biết để linh chủ có thể nắm bắt tình hình một cách nhanh nhất
Spoi: chap sau
- Tên thái tử đó mình cảm thấy khó hiểu nha tại sao hắn tâm cơ nhưng lại là trọng tình cảm hình như cái này nó sai sai làm sai á
Chuyển sang phân cảnh khác. Phủ Thừa Tướng
- Cha!
*Chạy một bạch đến thư phòng*
- Ôi con gái của cha con đến đây có việc gì sao? Chạy từ từ thôi, đừng để bị ngã. Lăng Yến ngươi cẩn trọng tiểu thư nhà ngươi nhà chưa để con gái ta ngã là ngươi không xong với ta đâu
Lăng Yến với khuân mặt kiểu clgt gì vậy, cô ấy ngã tại sao lại phạt tôi. Đấy các gương thể hiện sự bất mãn lại hiện lên
- Cha con hai người không có lần nào để tôi thanh thản hết...
Lăng Yến bèn nhấc Lăng Ngọc Vy lên bế kiểu công chúa à không phải đó là kiểu vác gỗ á. Hầy...tôi không biết gì trong trường hợp này nữa
- Này...này...Lăng Yến em làm gì vậy...mau thật ta xuống đi lúc này ta đang làm việc quan trọng chứ không phải là lúc chơi đâu, mau thả ta xuống đi
Lăng Yến vừa chạy vừa nói
- Tiểu thư tin em định em làm như này thì sẽ đến thuê phòng nhanh hơn đấy
- Hả? Vậy sao? Được rồi mau chuẩn bị tiến công nào đến chỗ thư phòng của cha nào
Lăng Yến bế Lăng Ngọc Vy chạy như bay, chạy kiểu tạo ra khói luôn ấy đến chỗ thư phòng của thừa tướng, nói thì nói vậy cho ngầu thôi chứ khoảng cách khá gần nên đi có mấy bước tới à, làm hơi lố nhể! Đến nơi
Thư phòng
- Lần sau, đừng chạy nhảy như thế nữa nhỡ con bị ngã thì phải làm sao đây
- Vâng con biết rồi cha...cha ơi con có chuyện muốn nói
Lão gia chưa kịp để Ngọc Vy nói thì đã kéo cô ấy đến chỗ chiếc bàn, tự tay mình rót nước cho cô ấy uống
- Chuyện gì cũng phải bình tĩnh...lại đây, lại đây uống miếng nước cho mát cổ họng rồi nói gì thì nói
- Vâng! Con cảm ơn cha
Lăng Yến lại bất mãn x2
- Cha con hai người có nhầm lẫn gì không vậy, rõ ràng người chạy, người mệt phải là tôi chứ tại sao lại thành tiểu thư vậy. Thôi mình cũng quen với cái tình cảnh này rồi, phải tự đi rót nước uống thôi
Lăng Yến đến chỗ bàn uống nước tự lấy cái ấm với cái chén rót trà vào cốc uống, lão gia và Ngọc Vy có vẻ như đã quen với sự tự tiện đến nỗi có thể chém đầu này rồi nên không để tâm
- Cha! Con có chuyện muốn nói
- Con nói đi cha nghe đây!
- Đây là việc quan trọng nên cha phải nghe kĩ nhá. Con muốn thành hôn với thái tử trong tuần này
Lão gia bình thản cầm chén trà, gật gù
- Ừ...
Nhưng vừa dứt tiếng thì ông nhận ra có gì đó sai sai và ngay sau đó miếng nướcc trong miệng nó đã phun trào ra ngoài sau khi ông ấy load xong
*Rầm...*Tiếng để mạnh chén trà xuống
- Hả? Cái gì? Trong tuần này con muốn thành hôn với thái tử. Con muốn chọc chết ta sao hả? Con là con gái ta...con muốn cưới ai không cưới tại sao cứ nhất quyết là phải cưới tên lăng nhăng, phóng túng đó chứ. Tại sao con cứ cố chấp muốn thành hôn với hắn như vậy hả?
- Cha à! Chả biết là dù cha có nói gì thì cả đời này con chỉ muốn thành hôn với mình thái tử ca ca thôi. Nếu cha không đồng ý thì cả đời này con sẽ không cưới bất kì một ái cả để con sống cô độc với cha cả đời, thành và cô già một mình còn hơn
Lão gia tức giận không nói nên lời
- Con...con...con đây là muốn chọc tức chết ta mà phải không? Con muốn ta tức chết mà. Hầy…do ta đó ta nuôi dạy con không tốt nuông chiều con quá rồi phải không?
- Cha à!
- Được rồi! Được rồi ta đồng ý là được chứ gì. Con như bây giờ tất cả là do ta mà
Lê Ngọc Vy với cùng vui mừng nhảy cẫng lên, đây là cái niềm vui khiến cô có thể lên tận trời mây vậy. Cô ấy chạy vào ôm chầm lấy người cha
- Yêh...con cảm ơn cha...con biết cha thương con nhất mà. Cha là người cha tuyệt vời nhất, tuyệt nhất Trần đời này luôn. Vậy không còn chuyện gì nữa con xin lui trước đây...cha giữ gìn sức khỏe
Lê Ngọc Vy vui vẻ rời đi với tâm trạng vui vẻ như tiên. Lão gia ở lại trong thư phòng nhìn theo bóng lưng rời đi của Ngọc Vy mà 7 phần nuông chiều 3 phần bất lực
Quay lại hiện tại
- À! Hoá ra viên thuốc này cho mình kí ức về việc tại sao lại có cuộc hôn nhân ngày hôm đang diễn ra. Hoá ra nữ phụ mang tên mình này đã phải lòng thái tử của Đại Lục to lớn này rồi. Thái tử sao! Hừm...theo như kí ức của nguyên chủ thì có vẻ hắn là một tên tra nam theo góc nhìn của mình và nhiều người khác chứ còn theo góc nhìn của nguyên chủ thì kiểu giống như...ừm...thôi bỏ qua đi. Ồ mình cũng hiểu ra tại sao trên mặt của thị nữ nguyên chủ lại thể hiện sự bất mãn khi cuộc hôn nhân này diễn ra rồi. Tên thái tử đó không biết đã làm cách gì mà khiến cho nguyên chủ đấy đấm hắn thế nhỉ...Hừm...hệ thống mau cho ta xem một chút thông tin về thái tử của Đại Lục này ngay đi nào
Hệ thống chấp nhận lời yêu cầu của linh chủ, hệ thống sẽ nhanh chóng xử lí thông tin mà cấp độ có thể biết để linh chủ có thể nắm bắt tình hình một cách nhanh nhất
Spoi: chap sau
- Tên thái tử đó mình cảm thấy khó hiểu nha tại sao hắn tâm cơ nhưng lại là trọng tình cảm hình như cái này nó sai sai làm sai á
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.