Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại !!!

Chương 110: Mạc Thiên và Mạc Chi Tuyệt

Tác giả Hà Vũ

14/12/2020

Mạc Thiên nhìn mấy thứ đồ quý giá trên bàn, bất giác chau mày. Bộ trang phục này đột nhiên được đưa đến đây, nói là do Mạc Chi Tuyệt phân phó, thế nhưng nhìn kiểu gì cũng giống đồ của người vợ sắp được gả đi.

Tuy kiểu dáng này giành cho nam, thế nhưng nhìn vào chẳng khác gì đồ cô dâu cả. Mạc Chi Tuyệt tính làm gì vậy cơ chứ.

Cầm lên tay vạt áo màu đỏ, chất liệu đúng là rất tốt, dải chỉ vàng thêu rất cẩn thận tỉ mỉ. Cậu không hiểu hoạ tiết này có ý gì, thế nhưng vẫn có thể thưởng thức ra sự chăm chút qua từng đường may.

- Ca.

Cửa phòng mở ra, tiếng nói trầm thấp của Mạc Chi Tuyệt lọt vào. Mạc Thiên quay người nhìn hắn, thấy hắn đang nở một nụ cười mê hoặc.

- A Tuyệt, cái này là sao?

Mạc Thiên đưa lên, giọng nói chứa đầy thắc mắc.

- Thấy được không, cái này ta chuẩn bị cho huynh.

- Để làm gì cơ?

- Trước mắt thử mặc vào đã.

Tay hắn đoạt lấy bộ quần áo trên tay cậu, đưa lên nhìn một chút rồi gật đầu.

Thoáng thấy Mạc Chi Tuyệt định cởi những thứ trên người mình ra, Mạc Thiên hơi lùi lại.

- Để ta giúp huynh.

Mạc Chi Tuyệt ôm chặt lấy cậu, lần từng đường từng đường mà cởi áo ra. Mạc Thiên xấu hổ đỏ mặt, hơi thở ấm nóng phả vào bên tai.

- Có phải lần đầu tiên thấy đâu, ca xấu hổ cái gì.

Hàm răng cắn nhẹ lên thùy tai của Mạc Thiên khiến cậu giật mình, tiếng cười khe khẽ lọt vào, không khí ám muội này càng khiến cậu trở nên xấu hổ hơn.

Tay hắn nhanh nhẹn lột hết toàn bộ thứ bám víu trên người Mạc Thiên, đến lúc quần bị cởi ra, mặt cậu đã nóng cháy. Bình thường cậu cũng hay tùy ý Mạc Chi Tuyệt làm mọi chuyện, cho nên hiện tại tuy cảm thấy thẹn nhưng vẫn cố gắng phối hợp.

Ngắm nhìn cơ thể trắng nõn trần trụi trước mặt, yết hầu Mạc Chi Tuyệt hơi giật, hắn kìm nén chưa động thủ, tay nhanh chóng cầm trang phục mặc vào người cậu.



Mạc Thiên ít khi mặc những bộ màu sáng kiểu này, nhất là màu đỏ, số lượng chỉ đếm trên đầu ngón tay. Vậy nên lần này lại tạo hiểu quả đáng kinh ngạc, khuôn mặt lập tức trút đi vẻ ôn nhuận mà trở nên yêu diễm lạ thường. Mạc Chi Tuyệt càng nhìn càng thấy ngứa ngáy.

- Ca.

Tiếng nói bị đè nén trong cổ họng, ngay lúc Mạc Thiên ngẩng đầu lên liền bị một nụ hôn nóng rực phủ xuống. Tiếng kêu đều bị nuốt vào cổ họng.

Lúc dứt ra còn kéo theo một sợi chỉ mảnh dài. Mạc Thiên thở dốc, khuôn mặt đỏ gần hệt như trang phục đang mặc trên người.

Mạc Chi Tuyệt luồn tay vào bên trong chiếc áo mềm mại, cảm nhận làn da tinh tế ấy. Cậu hơi nhột nên né tránh, thế nhưng lập tức liền bị hắn bắt lại.

Nụ hôn triền miên lại đến tiếp, Mạc Chi Tuyệt xoa nắn ngực cậu rồi chạm đến đầu nhũ yếu ớt. Mạc Thiên run lên, trong miệng ngâm vài tiếng không rõ.

Hắn chơi đùa nhũ tiêm cho đến khi nó sưng lên, liền đứng trước mặt cậu cúi đầu ngậm lấy. Mạc Thiên thở dốc, quần áo vừa mặc vào đã trở nên xộc xệch lỏng lẻo.

Đầu lưỡi lướt đến đâu lại tạo ra dấu hôn đến đó, Mạc Chi Tuyệt dừng lại ở cơ bụng cậu mà nhay cắn. Nơi này là điểm khoái cảm vậy nên chẳng mấy chốc, hạ thân cậu đã cứng lên.

- Nơi này, toàn bộ đều bị ta đánh dấu.

Mạc Chi Tuyệt mỉm cười độc chiếm, tay lướt từ cổ xuống bụng cậu. Sau đó liền lật người Mạc Thiên, để cho cậu xoay lại đối diện với bàn.

- Ca, ngoan, nhếch mông lên.

Tay hắn mơn trớn, điểm hoả trên làn da nhạy cảm do bị dạy dỗ nhiều lần. Mạc Thiên mơ hồ nghe theo, tay vịn bên mép bàn, đưa mông về phía Mạc Chi Tuyệt.

Hắn cười cười, lấy cao dược trong túi ra, vỗ vỗ vào mông cậu mấy cái. Cú đánh không hề có lực nhưng lại thừa sức tăng thêm tình thú.

Mạc Chi Tuyệt không lột trần cậu toàn bộ, để lại vạt áo nửa che nửa hở. Nhìn vào chẳng khác gì yêu tinh dụ dỗ con người phạm tội.

- A... A Tuyệt?

Thấy hắn lâu không chịu hành động, Mạc Thiên thắc mắc quay đầu. Tính khí đã trướng khó chịu lắm rồi, vậy nên cậu rất gấp.

- Ngoan, đừng vội.

Đầu tiên hắn xoa nhẹ ở nếp ngoài, xoa cho Mạc Thiên bật ra tiếng than. Cúi đầu cắn nhẹ lên cặp mông mềm mại ấy, hài lòng khi thấy dấu răng hằn lên.



Mạc Thiên càng cuống hơn nữa, hậu huyệt co rút theo bản năng. Mạc Chi Tuyệt cười xấu xa khi thực hiện trò xấu, sau đó nhấn một đốt ngón tay đi vào.

- A.

Mạc Thiên kêu lên một tiếng vì sự bất ngờ này, sau đó cố gắng thả lỏng thừa nhận ngón tay tàn phá. Bước dạo đầu lúc nào hắn cũng làm từ từ hết sức cẩn thận, Mạc Chi Tuyệt không muốn Mạc Thiên cảm thấy khó chịu.

Mỗi lần cho thêm ngón tay, hắn đều đổ vào một lượng cao dược bôi trơn vừa đủ. Vậy nên Mạc Thiên chỉ hơi khó chịu mà thôi.

Thấy ba ngón tay đã đi vào thuận lợi, Mạc Chi Tuyệt liền rút ra thay thế nhục bổng của mình vào.

Hắn cọ nhẹ vào hậu huyệt bị mình làm cho trở nên mềm mại, cúi đầu hạ giọng nói với Mạc Thiên.

- Ta vào nhé?

Ánh mắt mờ sương, Mạc Thiên xấu hổ gật đầu, môi mở ra chủ động hôn hắn. Đáy mắt Mạc Chi Tuyệt hiện lên ý cười, không do dự nữa mà đẩy thẳng vào bên trong.

- Ưm...

Mạc Thiên mở lớn mắt, môi bị chặn nên không thể kêu tròn câu, nước bọt mất tự chủ chảy xuống. Dáng vẻ quyến rũ mê người.

Mạc Chi Tuyệt nhẹ nhàng vài cái đầu, sau đó ngày càng gia tăng tốc độ, đâm đến chỗ sâu nhất. Điểm G bị chọc trúng nên Mạc Thiên chỉ còn biết kêu rên mà thôi.

Nước mắt sinh lý trào ra, bị Mạc Chi Tuyệt hôn lấy. Tay hắn cầm lấy hạ thân bừng bừng sinh khí của Mạc Thiên mà tuốt lộng. Chọc cho cậu sung sướng đánh mất suy nghĩ.

- Chậm... chút.

Cậu nói không ra hơi, rồi nghiến răng, hậu huyệt vặn xoắn kẹp cho Mạc Chi Tuyệt thoải mái. Chất lỏng trắng đục do cao trào phun ta trên nền phòng.

Tay nắm trên bàn đã trở nên vô lực, bị Mạc Chi Tuyệt đan vào kéo lên. Hắn xoay người bế cậu, tư thế này ra vào càng sâu, Mạc Chi Tuyệt ôm mông Mạc Thiên rồi tiếp tục luật động.

Mạc Thiên lại bắn ra lần nữa, xụi lơ mặc Mạc Chi Tuyệt bày bố. Cảm giác như muốn ngất đến nơi.

- Huynh đã ra hai lần rồi, ta còn chưa có ra đây, huynh phải chịu trách nhiệm chứ.

Hắn thở hổn hển cắn vào cằm cậu một cái, cũng gần đến cao trào. Đâm đến lúc eo hông Mạc Thiên tê dại, liền cắn lên cổ cậu, trực tiếp bắn thẳng vào bên trong.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Nam Chính, Thỉnh Thẳng Lại !!!

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook