Chương 116: Đấu kì (1)
Vanil
29/11/2019
Khoảng một khắc sau, Liễu Minh Châu bắt đầu có dấu hiệu đàn chậm lại, La Nguyên Nguyên vẫn giữ nguyên trạng thái.
La Nguyên Nguyên lại đánh đàn, ném ngọc sang cho Liễu Minh Châu. Liễu Minh Châu bắt ngọc, đánh được một đoạn thì "Teeng!" một tiếng rõ kêu phát ra từ cây đàn. Do Liễu Minh Châu bắt đầu thấy mỏi, vô thức không kiềm được lực, nhấn quá mạnh vào dây đàn làm nó đứt ra.
"Bát công chúa bị loại!"
"Người thắng là nhị công chúa!" hai người kia reo lên.
Bây giờ thay vì tiếng chiêng thì lại là một điệu nhạc mừng phát ra, người phía dưới vỗ tay tán thưởng không ngớt. Rất nhiều người bắt đầu dành lời khen cho La Nguyên Nguyên và lấp đầy cái ấn tượng mờ nhạt của mình.
Hai người đứng phía trên đều được chuyển sang bục kia nhưng lại với hai chiếc khuy cài hình hoa nhỏ, một vàng một bạc. (ai vàng ai bạc thì biết rồi)
"Với một chiếc khuy vàng, công chúa có hai điểm, khuy bạc có một điểm, không có khuy đồng đâu!"
Vậy là La Nguyên Nguyên có hai điểm đầu tiên, Liễu Minh Châu có một điểm.
.....
"Nào, chúng ta cùng bắt đầu thi kì luôn đi! Năm nay các vị công chúa sẽ phải đấu loại cờ gì đây?"
"Mời đưa cờ lên!"
Theo lời ra hiệu của nữ dẫn, thủ hạ phía dưới đem sáu bộ cờ lên, bày lên sáu cái bàn trên sàn đấu."Xem ra các công chúa sẽ phải đấu với nhau một môn cờ khá mới lạ tới từ Tây Vực và cũng là do sứ giả Tây Vực - ngài Bố Đinh gợi ý. Đó là Cờ Vua!"
Hiển nhiên cả mười ba vị công chúa cao quý phía trên đều hơi bất ngờ trước môn cờ này. Tuy vậy, ngoại trừ Y Dạ mỉm cười hạnh phúc thì mười hai người còn lại bắt đầu có biểu hiện lo lắng.
*Môn cờ này mình có học qua luật nhưng chưa chơi thử bao giờ...* Liễu Y Tịnh lo lắng, hiển nhiên đó cũng là nỗi lo lắng chung của những người còn lại. Trong mười hai người có người còn chưa từng nghe tới loại cờ này nữa cơ.
"Theo luật, người đứng đầu và nhì của phần thi trước sẽ được chọn đối thủ đấu với mình. Mời nhị công chúa chọn đối thủ trước!"
La Nguyên Nguyên suy nghĩ, nhìn tất cả tỷ muội một lượt, cố gắng nhìn biểu hiện của từng người. Phần thắng hay thua của La Nguyên Nguyên có khả năng đều tùy thuộc vào lượt chọn này.
"Ta chọn thập muội!" Liễu Văn bị La Nguyên Nguyên chỉ điểm.
Không biết nên nói là Liễu Văn này thật xui xẻo hay La Nguyên Nguyên thật may mắn nữa, chọn đúng người không biết một tí gì về cờ vua.
"Vậy là nhị công chúa chọn thập công chúa. Tiếp theo mời bát công chúa chọn"
Liễu Minh Châu cũng chăm chú nhìn các tỷ muội một lượt rồi đưa ra quyết định. Hai quyết định đúng đắn của Liễu Minh Châu trong phần thi kì một là: Tránh xa Y Dạ! - ưu tiên đầu tiên và hai là: Không chọn những người bình thường chơi thân với mình.
Hiển nhiên là cái quyết định tránh xa Y Dạ cũng được La Nguyên Nguyên đưa lên đầu với một suy nghĩ chúng của hai người là *Tiểu thập tam thường là người hiểu biết nhất về mấy cái kì lạ hay bất bình thường, nên tránh xa đầu tiên*
Không rõ lý do từ đâu những người bình thường Liễu Minh Châu chơi thân hay đúng hơn là những người thường vây quanh Y Dạ đều biết luật chơi cờ, bao gồm cả Liễu Minh Châu. Vậy nên, cô liền quyết định"Ta chọn cửu muội!"
Liễu Lăng hơi giật mình, bây giờ mới tự trách bản thân đã không nghe theo mẫu thân cô ta, đọc qua luật chơi cờ vua.
"Vậy là hai người đứng đầu đã chọn được đối thủ. Tiếp theo là đặc quyền riêng của người đứng đầu, người đứng đầu phần thi trước sẽ được chọn một cặp đấu tùy ý" nam dẫn cầm tờ luật chơi đọc lên.
"Nhị công chúa, người sẽ cho ai chơi với ai đây?" nữ dẫn quay sang hỏi La Nguyên Nguyên.
"Một cặp đấu sao? Ta ghép đại tỷ tỷ với thập tam muội!" La Nguyên Nguyên cười tươi, không đế ý mình đã thẳng tay ném cho Liễu Y Tịnh một cái thẻ phán tử.
Liễu Y Tịnh nghe xong liền mắt nhăn nhó, nhìn sang Y Dạ đang cười ngây thơ còn vẫy tay với mình mà muốn đấm cho hai muội muội của mình mỗi người một đấm.
*La Nguyên Nguyên, muội được lắm! Lại ném đứa khó xử nhất cho ta* Liễu Y Tịnh ngoải mặt cười thánh thiện, bên trong chửi thầm La Nguyên Nguyên n lần.
"Ba cặp đầu tiên sẽ đấu là cặp bát công chúa - cửu công chúa, tứ công chúa - thất công chúa, ngũ công chúa - thập nhất công chúa. Mời các vị ngồi vào bàn!"
Theo hướng dẫn của nữ dẫn kia, sáu người đấu lượt đầu theo cặp ngồi vào từng bàn.
Ngay khi ngồi xuống, nhìn vào bàn cờ trắng đen trước mặt, cả sáu người đã không giấu được vẻ mặt bối rối, lúng túng.
"Bàn cờ đã được xếp, người ngồi bên trái theo hướng tay tôi đây sẽ là người đi lượt đầu. Lượt đi của các vị công chúa sẽ bị giới hạn, khi số cát trong đồng hồ chảy hết thì lượt của người cũng kết thúc. Các vị công chúa hãy cố gắng bảo vệ quân vua của mình trước đối thủ nhé!"
"Nào, ba vị công chúa đi lượt đầu! Lượt của các vị... Bắt đầu!" ngay khi khẩu hiệu bắt đầu vang lên, ba người đi lượt đầu đều lật đồng hồ cát và bắt đầu đi quân cờ đầu tiên.
La Nguyên Nguyên lại đánh đàn, ném ngọc sang cho Liễu Minh Châu. Liễu Minh Châu bắt ngọc, đánh được một đoạn thì "Teeng!" một tiếng rõ kêu phát ra từ cây đàn. Do Liễu Minh Châu bắt đầu thấy mỏi, vô thức không kiềm được lực, nhấn quá mạnh vào dây đàn làm nó đứt ra.
"Bát công chúa bị loại!"
"Người thắng là nhị công chúa!" hai người kia reo lên.
Bây giờ thay vì tiếng chiêng thì lại là một điệu nhạc mừng phát ra, người phía dưới vỗ tay tán thưởng không ngớt. Rất nhiều người bắt đầu dành lời khen cho La Nguyên Nguyên và lấp đầy cái ấn tượng mờ nhạt của mình.
Hai người đứng phía trên đều được chuyển sang bục kia nhưng lại với hai chiếc khuy cài hình hoa nhỏ, một vàng một bạc. (ai vàng ai bạc thì biết rồi)
"Với một chiếc khuy vàng, công chúa có hai điểm, khuy bạc có một điểm, không có khuy đồng đâu!"
Vậy là La Nguyên Nguyên có hai điểm đầu tiên, Liễu Minh Châu có một điểm.
.....
"Nào, chúng ta cùng bắt đầu thi kì luôn đi! Năm nay các vị công chúa sẽ phải đấu loại cờ gì đây?"
"Mời đưa cờ lên!"
Theo lời ra hiệu của nữ dẫn, thủ hạ phía dưới đem sáu bộ cờ lên, bày lên sáu cái bàn trên sàn đấu."Xem ra các công chúa sẽ phải đấu với nhau một môn cờ khá mới lạ tới từ Tây Vực và cũng là do sứ giả Tây Vực - ngài Bố Đinh gợi ý. Đó là Cờ Vua!"
Hiển nhiên cả mười ba vị công chúa cao quý phía trên đều hơi bất ngờ trước môn cờ này. Tuy vậy, ngoại trừ Y Dạ mỉm cười hạnh phúc thì mười hai người còn lại bắt đầu có biểu hiện lo lắng.
*Môn cờ này mình có học qua luật nhưng chưa chơi thử bao giờ...* Liễu Y Tịnh lo lắng, hiển nhiên đó cũng là nỗi lo lắng chung của những người còn lại. Trong mười hai người có người còn chưa từng nghe tới loại cờ này nữa cơ.
"Theo luật, người đứng đầu và nhì của phần thi trước sẽ được chọn đối thủ đấu với mình. Mời nhị công chúa chọn đối thủ trước!"
La Nguyên Nguyên suy nghĩ, nhìn tất cả tỷ muội một lượt, cố gắng nhìn biểu hiện của từng người. Phần thắng hay thua của La Nguyên Nguyên có khả năng đều tùy thuộc vào lượt chọn này.
"Ta chọn thập muội!" Liễu Văn bị La Nguyên Nguyên chỉ điểm.
Không biết nên nói là Liễu Văn này thật xui xẻo hay La Nguyên Nguyên thật may mắn nữa, chọn đúng người không biết một tí gì về cờ vua.
"Vậy là nhị công chúa chọn thập công chúa. Tiếp theo mời bát công chúa chọn"
Liễu Minh Châu cũng chăm chú nhìn các tỷ muội một lượt rồi đưa ra quyết định. Hai quyết định đúng đắn của Liễu Minh Châu trong phần thi kì một là: Tránh xa Y Dạ! - ưu tiên đầu tiên và hai là: Không chọn những người bình thường chơi thân với mình.
Hiển nhiên là cái quyết định tránh xa Y Dạ cũng được La Nguyên Nguyên đưa lên đầu với một suy nghĩ chúng của hai người là *Tiểu thập tam thường là người hiểu biết nhất về mấy cái kì lạ hay bất bình thường, nên tránh xa đầu tiên*
Không rõ lý do từ đâu những người bình thường Liễu Minh Châu chơi thân hay đúng hơn là những người thường vây quanh Y Dạ đều biết luật chơi cờ, bao gồm cả Liễu Minh Châu. Vậy nên, cô liền quyết định"Ta chọn cửu muội!"
Liễu Lăng hơi giật mình, bây giờ mới tự trách bản thân đã không nghe theo mẫu thân cô ta, đọc qua luật chơi cờ vua.
"Vậy là hai người đứng đầu đã chọn được đối thủ. Tiếp theo là đặc quyền riêng của người đứng đầu, người đứng đầu phần thi trước sẽ được chọn một cặp đấu tùy ý" nam dẫn cầm tờ luật chơi đọc lên.
"Nhị công chúa, người sẽ cho ai chơi với ai đây?" nữ dẫn quay sang hỏi La Nguyên Nguyên.
"Một cặp đấu sao? Ta ghép đại tỷ tỷ với thập tam muội!" La Nguyên Nguyên cười tươi, không đế ý mình đã thẳng tay ném cho Liễu Y Tịnh một cái thẻ phán tử.
Liễu Y Tịnh nghe xong liền mắt nhăn nhó, nhìn sang Y Dạ đang cười ngây thơ còn vẫy tay với mình mà muốn đấm cho hai muội muội của mình mỗi người một đấm.
*La Nguyên Nguyên, muội được lắm! Lại ném đứa khó xử nhất cho ta* Liễu Y Tịnh ngoải mặt cười thánh thiện, bên trong chửi thầm La Nguyên Nguyên n lần.
"Ba cặp đầu tiên sẽ đấu là cặp bát công chúa - cửu công chúa, tứ công chúa - thất công chúa, ngũ công chúa - thập nhất công chúa. Mời các vị ngồi vào bàn!"
Theo hướng dẫn của nữ dẫn kia, sáu người đấu lượt đầu theo cặp ngồi vào từng bàn.
Ngay khi ngồi xuống, nhìn vào bàn cờ trắng đen trước mặt, cả sáu người đã không giấu được vẻ mặt bối rối, lúng túng.
"Bàn cờ đã được xếp, người ngồi bên trái theo hướng tay tôi đây sẽ là người đi lượt đầu. Lượt đi của các vị công chúa sẽ bị giới hạn, khi số cát trong đồng hồ chảy hết thì lượt của người cũng kết thúc. Các vị công chúa hãy cố gắng bảo vệ quân vua của mình trước đối thủ nhé!"
"Nào, ba vị công chúa đi lượt đầu! Lượt của các vị... Bắt đầu!" ngay khi khẩu hiệu bắt đầu vang lên, ba người đi lượt đầu đều lật đồng hồ cát và bắt đầu đi quân cờ đầu tiên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.