Chương 85: Tránh nữ chính
Vanil
31/10/2019
"Người nói là sau này sẽ còn nhiều lần như thế này nữa ư?"
"Đúng, trước hết nên cái thiện tình trạng của Anh Chi và Anh Dạ, hai đứa nó dù là một mối nguy hại nhưng vẫn là công chúa của trẫm. Ta không muốn chúng phải chịu thiệt thòi! Nếu Y Dạ và những công chúa có thể giúp được chúng, vậy cứ giao chúng cho họ đi!"
"Nhưng..." Chiêu Mẫu Đơn ngập ngừng "Vâng, vậy thì thân thiếp sẽ cố tạo cơ hội cho hại vị công chúa qua lại với những người khác. Hi vọng họ có thể cái thiện được tâm trạng và tính kiểm soát của mình"
Ừm! Nhờ vào nàng và Y Dạ vậy!" Liễu Vân Phong gật đầu.
"Vậy thần thiếp xin cáo lui! Xin hoàng thượng cũng sớm đi nghỉ đi ạ! Bảo toàn long thể!" Chiêu Mẫu Đơn đem áo choàng của mình lên người Liễu Vân Phong.
"Ta sẽ xong việc sớm, cũng sẽ đi nghỉ sớm! Như ý của nàng!" Liễu Vân Phong mỉm cười.
Chiêu Mẫu Đơn không nói gì hơn, cười đáp lệ rồi nhẹ nhàng lui ra.
......
Ngày hôm sau...
"Chào buổi sáng, kí chủ thân mến!" sáng sớm Y Dạ mới mở mắt thì cái màn hình hệ thống đã xuất hiện thù lù trước mặt.
"Chúc cô buổi..."
"Oái! Cút ra!" 'Bốp' Y Dạ hất văng cái màn hình kia.
"Ưm... có chuyện gì vậy ạ?" tiểu Viên mơ hồ nói.
"À! Không có gì, không có gì! Chị hất con muỗi đáng ghét ra ấy mà!" Y Dạ tỉnh cả ngủ.
"Ừm... vâng" giọng tiểu Viên thì thào, cậu dụi dụi mắt rồi lại tiếp tục ngủ.
"Má cái hệ thống chết tiệt nhà mi! Mới sáng sớm mà đã dọa người rồi!" Y Dạ mắng cái con muỗi đang nằm một chù ù ra kia.
"Kí chủ! Cô thật quá đáng, ta chỉ hảo tâm muốn chúc cô buổi sáng tốt lành thôi mà!" cái hệ thống kia ôm mặt huhu.
"Hừ, mới sáng sớm mà mở mắt ra đã thấy quả mặt to chình ình của mi hiện ra là hết muốn buổi sáng vui vẻ gì gì đó rồi!" Y Dạ thở hắt một hơi.
"Ta tự dưng thấy hối hận khi đem cô đi trọng sinh quá!" hệ thống chán nản.
"Ta đâu có ép" Y Dạ thì vẫn phũ phàng.
"Xem nào, hôm nay có gì làm đây?" Y Dạ xuống giường, chải tóc, sửa soạn rồi ra ngoài, bắt đầu một ngày bằng việc đi dạo loanh quanh.
"Kí chủ, cô chỉ chăm chăm hướng vào nam chính, cô không muốn gặp nữ chính sao?" hệ thống tò mò hỏi.
"Nữ chính à... Cũng có nghĩ tới nhưng..." Y Dạ vừa thong dong bước đi, vừa suy ngẫm.
"nhưng... ?"
"Cái cô nữ chính đó tên cái gì mà Nhu ấy nhỉ?"
"Là Bạch Nhu!" hệ thống lắc đầu bất lực.
"Dù sao thì, ta không nghĩ là ta có mấy thiện cảm với cai tên hai chữ một chứ là Nhu đó! Kiếp trước chết trong tay một Đàm Nhu, kiếp này ta không muốn dính líu gì tới thêm một Bạch Nhu nữa đâu!" Y Dạ khua tay.
"Ta tưởng cô không ghét hay hận gì cái cô Đàm Nhu đó?" hệ thống khó hiểu.
"Tất nhiên là ta không sợ cũng không hận nhưng mà ta là bị người ta chuốc thuốc độc chết đấy a! Nói không có tí ác cảm nào, vẫn vui vẻ như thường thì hiển nhiên là ta nói dối đấy!" Y Dạ cười trừ.
"A... ta nghĩ cô sẽ không tránh được cô ta đâu!" Hệ thống cười trừ.
"Tất nhiên là cái gì tới thì cũng nên tới a! Có điều hiện tại ta vẫn là muốn tránh những kẻ tên hai chữ mà một chữ là Nhu!" Y Dạ mặt bất lực.
"... Ta không biết nói gì với cô nữa" hệ thống nói rồi biến mất.
Y Dạ mặc kệ, tiếp tục thong dong dạo bộ một hồi lâu nữa rồi mới trở về ăn bữa sáng.
.....
"Công chúa, hôm nay các vị công chúa đều ra ngoài đi dạo sắm đồ để chuẩn bị cho lễ rước thần năm sau. Công chúa, hay là chúng ta cũng đi đi?" A Tiêu bưng đồ ăn đặt trước mặt Y Dạ rồi nói.
"Đi mua sắm à? Không phải quần áo của chúng ta đều được phường thêu trong cung thiết kế rồi may cho sao?" Y Dạ vừa ăn vừa nói.
"Công chúa, vừa ăn vừa nói không hay đâu ạ!" A Tiêu phút chốc cau mày, đem khăn cho Y Dạ rồi nói tiếp "Đúng là quần áo của chúng ta được phường thêu may cho nhưng mấy năm gần đây thấy chả có mẫu gì mới hay đẹp cả! Cũng chỉ là một bộ lễ phục màu vàng hoặc đỏ rồi còn thêu hoa văn màu mè sặc sỡ. Nô tì thấy bọn họ năm sau cứ có xu hướng màu mè hơn năm trước!"
"... Vậy theo chị nói thì chúng ta nên đi đâu để may đồ đây?" Y Dạ quay quay cái đũa.
"Công chúa, không nên dùng đũa nghịch thế đâu ạ!" "Ừm... nô tì nghe nói có một phường thêu mới mở ở trong kinh thành, dù mới nhưng cũng khá có tiếng. Bọn nô tì trong cung đều nói quần áo trong đó rất đẹp, đủ mọi kiểu dáng, nhất định phải nói với chủ tử!" A Tiêu vui vẻ.
*À à ~! Hình như mình biết cái này này, đây chẳng phải là hiệu ứng tin đồn hay hiệu hứng truyền miệng gì đó sao? Cái này ở thế giới trước nhân viên makerting toàn tìm cách để tạo ra nó với khách hàng đây mà! Không ngờ ở thế giới này lại được gặp lại* Y Dạ chú ý lệch vấn đề.
"Vậy, công chúa, chúng ta cũng đi xem thử chứ ạ?" A Tiêu hai mắt long lanh trông chờ câu trả lời của Y Dạ.
"... Chúng ta cứ mặc đồ của phường thêu trong cung cũng được mà! Đâu cần phải quan trọng gì lắm vấn đề quần áo cơ chứ?" Y Dạ gãi đầu.
"Đúng, trước hết nên cái thiện tình trạng của Anh Chi và Anh Dạ, hai đứa nó dù là một mối nguy hại nhưng vẫn là công chúa của trẫm. Ta không muốn chúng phải chịu thiệt thòi! Nếu Y Dạ và những công chúa có thể giúp được chúng, vậy cứ giao chúng cho họ đi!"
"Nhưng..." Chiêu Mẫu Đơn ngập ngừng "Vâng, vậy thì thân thiếp sẽ cố tạo cơ hội cho hại vị công chúa qua lại với những người khác. Hi vọng họ có thể cái thiện được tâm trạng và tính kiểm soát của mình"
Ừm! Nhờ vào nàng và Y Dạ vậy!" Liễu Vân Phong gật đầu.
"Vậy thần thiếp xin cáo lui! Xin hoàng thượng cũng sớm đi nghỉ đi ạ! Bảo toàn long thể!" Chiêu Mẫu Đơn đem áo choàng của mình lên người Liễu Vân Phong.
"Ta sẽ xong việc sớm, cũng sẽ đi nghỉ sớm! Như ý của nàng!" Liễu Vân Phong mỉm cười.
Chiêu Mẫu Đơn không nói gì hơn, cười đáp lệ rồi nhẹ nhàng lui ra.
......
Ngày hôm sau...
"Chào buổi sáng, kí chủ thân mến!" sáng sớm Y Dạ mới mở mắt thì cái màn hình hệ thống đã xuất hiện thù lù trước mặt.
"Chúc cô buổi..."
"Oái! Cút ra!" 'Bốp' Y Dạ hất văng cái màn hình kia.
"Ưm... có chuyện gì vậy ạ?" tiểu Viên mơ hồ nói.
"À! Không có gì, không có gì! Chị hất con muỗi đáng ghét ra ấy mà!" Y Dạ tỉnh cả ngủ.
"Ừm... vâng" giọng tiểu Viên thì thào, cậu dụi dụi mắt rồi lại tiếp tục ngủ.
"Má cái hệ thống chết tiệt nhà mi! Mới sáng sớm mà đã dọa người rồi!" Y Dạ mắng cái con muỗi đang nằm một chù ù ra kia.
"Kí chủ! Cô thật quá đáng, ta chỉ hảo tâm muốn chúc cô buổi sáng tốt lành thôi mà!" cái hệ thống kia ôm mặt huhu.
"Hừ, mới sáng sớm mà mở mắt ra đã thấy quả mặt to chình ình của mi hiện ra là hết muốn buổi sáng vui vẻ gì gì đó rồi!" Y Dạ thở hắt một hơi.
"Ta tự dưng thấy hối hận khi đem cô đi trọng sinh quá!" hệ thống chán nản.
"Ta đâu có ép" Y Dạ thì vẫn phũ phàng.
"Xem nào, hôm nay có gì làm đây?" Y Dạ xuống giường, chải tóc, sửa soạn rồi ra ngoài, bắt đầu một ngày bằng việc đi dạo loanh quanh.
"Kí chủ, cô chỉ chăm chăm hướng vào nam chính, cô không muốn gặp nữ chính sao?" hệ thống tò mò hỏi.
"Nữ chính à... Cũng có nghĩ tới nhưng..." Y Dạ vừa thong dong bước đi, vừa suy ngẫm.
"nhưng... ?"
"Cái cô nữ chính đó tên cái gì mà Nhu ấy nhỉ?"
"Là Bạch Nhu!" hệ thống lắc đầu bất lực.
"Dù sao thì, ta không nghĩ là ta có mấy thiện cảm với cai tên hai chữ một chứ là Nhu đó! Kiếp trước chết trong tay một Đàm Nhu, kiếp này ta không muốn dính líu gì tới thêm một Bạch Nhu nữa đâu!" Y Dạ khua tay.
"Ta tưởng cô không ghét hay hận gì cái cô Đàm Nhu đó?" hệ thống khó hiểu.
"Tất nhiên là ta không sợ cũng không hận nhưng mà ta là bị người ta chuốc thuốc độc chết đấy a! Nói không có tí ác cảm nào, vẫn vui vẻ như thường thì hiển nhiên là ta nói dối đấy!" Y Dạ cười trừ.
"A... ta nghĩ cô sẽ không tránh được cô ta đâu!" Hệ thống cười trừ.
"Tất nhiên là cái gì tới thì cũng nên tới a! Có điều hiện tại ta vẫn là muốn tránh những kẻ tên hai chữ mà một chữ là Nhu!" Y Dạ mặt bất lực.
"... Ta không biết nói gì với cô nữa" hệ thống nói rồi biến mất.
Y Dạ mặc kệ, tiếp tục thong dong dạo bộ một hồi lâu nữa rồi mới trở về ăn bữa sáng.
.....
"Công chúa, hôm nay các vị công chúa đều ra ngoài đi dạo sắm đồ để chuẩn bị cho lễ rước thần năm sau. Công chúa, hay là chúng ta cũng đi đi?" A Tiêu bưng đồ ăn đặt trước mặt Y Dạ rồi nói.
"Đi mua sắm à? Không phải quần áo của chúng ta đều được phường thêu trong cung thiết kế rồi may cho sao?" Y Dạ vừa ăn vừa nói.
"Công chúa, vừa ăn vừa nói không hay đâu ạ!" A Tiêu phút chốc cau mày, đem khăn cho Y Dạ rồi nói tiếp "Đúng là quần áo của chúng ta được phường thêu may cho nhưng mấy năm gần đây thấy chả có mẫu gì mới hay đẹp cả! Cũng chỉ là một bộ lễ phục màu vàng hoặc đỏ rồi còn thêu hoa văn màu mè sặc sỡ. Nô tì thấy bọn họ năm sau cứ có xu hướng màu mè hơn năm trước!"
"... Vậy theo chị nói thì chúng ta nên đi đâu để may đồ đây?" Y Dạ quay quay cái đũa.
"Công chúa, không nên dùng đũa nghịch thế đâu ạ!" "Ừm... nô tì nghe nói có một phường thêu mới mở ở trong kinh thành, dù mới nhưng cũng khá có tiếng. Bọn nô tì trong cung đều nói quần áo trong đó rất đẹp, đủ mọi kiểu dáng, nhất định phải nói với chủ tử!" A Tiêu vui vẻ.
*À à ~! Hình như mình biết cái này này, đây chẳng phải là hiệu ứng tin đồn hay hiệu hứng truyền miệng gì đó sao? Cái này ở thế giới trước nhân viên makerting toàn tìm cách để tạo ra nó với khách hàng đây mà! Không ngờ ở thế giới này lại được gặp lại* Y Dạ chú ý lệch vấn đề.
"Vậy, công chúa, chúng ta cũng đi xem thử chứ ạ?" A Tiêu hai mắt long lanh trông chờ câu trả lời của Y Dạ.
"... Chúng ta cứ mặc đồ của phường thêu trong cung cũng được mà! Đâu cần phải quan trọng gì lắm vấn đề quần áo cơ chứ?" Y Dạ gãi đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.