Nam Chính Yêu Tôi Tới Phát Điên Rồi!
Chương 5: Tỉnh Lại
Rosaria Nguyen
10/02/2023
Nói là kết thúc sớm nhưng tên khốn nam chính Maximilian kia lại giày vò cô hết nguyên đêm. Mọi việc chỉ dừng lại khi thể lực của Rosie cạn kiệt tới mức bất tỉnh.
Mặt trời bắt đầu ló dạng và mang theo chút ánh sáng cho căn phòng tối tăm này. Maximilian cũng tỉnh lại bởi vì động tác của người bên cạnh, anh tỉnh táo nhìn người con gái tóc đỏ đang ngủ say ôm chặt cánh tay mình. Thuốc đã hết tác dụng từ đêm qua, dù lúc đó có mơ hồ như thế nào ngài công tước vẫn còn nhớ rõ mình đã làm ra những chuyện gì. Nhưng đó cũng không phải là chuyện mà anh quan tâm nhất lúc này…
Khu nhà thổ đó chính là manh mối cuối cùng còn sót lại, nhưng một chút tin tức về mẹ, Maximilian cũng chẳng thể tìm thấy. Mỗi khi nghĩ tới việc người đàn ông đó vẫn có thể sống vui vẻ hưởng thụ trên ngai vị mà chính mẹ anh đã trao cho ông ta, trái tim anh lại càng rét lạnh.
Maximilian là đứa con đầu tiên của hoàng đế Carlos, trên người anh chảy dòng máu chính gốc của hoàng tộc đế quốc Eugene. Carlos ban đầu cũng chỉ là một hiệp sĩ thường dân bé nhỏ trong cung điện của hoàng gia. Nếu không phải năm ông ta cứu của mẹ của anh - công chúa Elizabeth Hypatia Eugene và có được tình yêu của bà. Carlos cũng chẳng bao giờ mơ tưởng được mình sẽ có được địa vị như ngày hôm nay.
Nhưng thay vì biết ơn trước tình cảm và sự tin tưởng của công chúa dành cho mình, ông ta đã phản bội lại bà ngay khi vừa mới đăng quang. Mẹ của anh đã bị buộc tội ám sát nhà vua một cách vô lý khi vừa sinh ra đứa con đầu lòng của chính ông ta. Bà đã bị người chồng mình tin tưởng yêu thương nhất biếm thành nô ɭệ và bị đuổi khỏi chính cung điện của mình chỉ trong một đêm. Nhưng chỉ riêng điều đó không thể đủ thỏa mãn sự độc ác của Carlos.
Bởi vì không muốn bất kỳ ai mang dòng máu hoàng tộc Eugene được sống sót và đe dọa đến địa vị hiện tại của mình, hoàng đế đã âm thần cho người truy sát bà ấy cùng đứa con bé bỏng vần còn nằm trong nôi của mình.
Dưới sự giúp sức của các quý tộc vẫn còn trung thành với hoàng thất cũ, Elizabeth và đứa con thơ có thể bình lần trốn được năm. Tưởng chừng nhưng chừng lấy thời gian có thể khiến hoàng đế buông tha tất cả, nhưng sau cùng hoàng hậu mới của Carlos lại không cam lòng để người phụ nữ tội nghiệp đó có thể sống tiếp. Vì để có thể bảo vệ Maximilian, bà đã để anh ở lại trước cổng lâu đài công tước xứ Ashton trước khi cả hai bị bắt.
Mẹ biến mất, Maximilian cũng được công tước Griffith nhận nuôi. Chỉ cần nhìn màu tóc bạch kim của Maximilian, ngài công tước cũng thừa nhận ra được thân phận hoàng tộc Eugene của anh. Sở dĩ ông giấu diếm hoàng đế và nhận nuôi Maximilian cũng chỉ để tìm kiếm một người có thể thay ông ta gánh vác lời nguyền của gia tộc. Lòng hận thù và sự quyết tâm khiến đứa trẻ mới chỉ mười tuổi không ngần ngại đánh đổi, Maximilian đã đồng ý gánh vác lời nguyền và trở thành công tước tiếp theo của Ashton chỉ để có thể tìm được mẹ và bảo vệ được bà ấy.
Đã mười sáu năm trôi qua, dù sở hữu quyền lực và địa vị lớn nhất nhì ở đế quốc, Maximilian vẫn không thể tìm được bà. Nhớ nhung chồng chất lại càng khiến nỗi hận thù về những kẻ ngồi trên cao kia càng lớn. Tất cả những kẻ đã khiến mẹ anh phải chịu những đau khổ đều không lên được sống tốt.
Ánh sáng trong mắt Maximilian bất chợt ngập tràn bởi một màu đỏ tươi, sát khí bao quanh người khiến người ta chỉ cảm thấy rét lạnh. Giờ phút này chỉ có nhìn thấy máu mới khiến tâm hồn anh được yên ổn.
Công tước ác ma của xứ Ashton là như thế, càng không thể không chế sở thích chết chóc của mình thì trên mặt ngài ta lại càng trở nên bình tĩnh.
“Lạnh quá…”Âm thanh yếu ớt của thiếu nữ vang lên khiến Maximilian bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ chết tróc của mình.
Anh cứ ngỡ rằng cô đã tỉnh nhưng Rosie chỉ đang nói mớ, cơ thể co do lại giống như cô thực sự đang rất lạnh. Trên người thiếu nưz lúc này chỉ đắp một chiếc áo sơ mi mỏng manh đến đáng thương của anh. Maximilian hoàn toàn có thể bóp chết cô trong một khắc nhưng không hiểu sao bản thân lại không thể xuống tat được.
Maximilian cuối cùng cũng cảm thấy chút tội nghiệp mà bế cô đi về phía phòng ngủ.
Dù không muốn nhưng anh cũng phải thừa nhận bản thân mình đã mắc nợ cô gái này, Maximilian đã cướp đi sự trong trắng của cô nên cũng sẽ trả ơn cô ta một cách thích đáng bằng vàng bạc và đá quý.
Nhưng tất cả cũng chỉ dừng ở đó mà thôi!
Sẽ không bất kì một mỗi quan hệ nào kể cả khi họ đã làm chuyện nhảy cảm nhất giữa nam và nữ. Maximilian không phải dạng người có quá nhiều tình cảm, khi còn nhỏ đã sỡ hữu tính cách lạnh lùng vô cảm. Anh không có sở thích càng không phải người có ham muốn, cả đời anh cố gắng chỉ là muốn gặp lại mẹ của mình.
Maximilian không hề biết được rằng, người con gái mà mình muốn chối bỏ lúc này trong tương lai lại chính là biến số lớn nhất trong cuộc đời anh.
…
Ban đêm “lao động” quá mệt mỏi, nàng Rosie xinh đẹp chỉ tỉnh lại khi mặt trời đã lên cao đến đỉnh đầu.
Cơ thể đau mỏi, dưới thân sưng đau như thể bị xé rách, Rosie chỉ vừa mới động đậy lại cảm giác được giữ hai chân đang chảy ra thứ gì đó. Ký ức lộn xộn cuối cùng cũng được sắp xếp một cách hoàn chỉnh, Rosie có chút run rẩy khi vén lớp chăn trên người mình lên.
Quả không ngoài dự đoán, trên người cô không nơi nào là không có dấu vết bị tàn phá bừa bãi, làn da trắng mịn ngày nào giờ lốp đốm những vết xanh đỏ nhìn vô cùng ghê rợn. Phía trên ngực, xung quanh eo, dấu vết bàn tay của người đàn ông vẫn còn lưu rõ khiến cô càng trở nên đen mặt.
Anh ta là cầm thú hay sao vậy, sao có thể hành hạ người ta ra mức này chứ!
Rosie hậm hực, muốn quay người tìm bóng dáng người đàn ông nào đó để báo thù, bàn tay bé nhỏ bất chợt chạm vào một nơi săn chắc ấm áp nào đó…
Ôi chúa ơi múi!
Những múi cơ săn chắc mlem như những múi sầu riêng!
Quả cực phẩm gì thế này!
Một bờ vai vững trãi dài rộng như thái bình dương, cơ thể rắn chắc, không nơi nào là không nổi nên những đường cơ bắp hoàn hảo đến mê người. Lại còn thêm quả cơ bụng tám múi chất lượng không cần phải tạo khối, mấy anh thần tượng nam mỹ của cô ở hiện đại căn bản đều không thể sánh bằng.
Rosie rụt rè ngước mắt nhìn dung mạo của người đàn ông đang ngủ, nam chính Maximilian sở hữu màu tóc bạch kim như phát sáng dưới ánh nắng mặt trời. Sống mũi cao và đôi môi mỏng, nhưng đường góc cạch trên gương mặt hoàn mỹ chẳng khác nào một tuyệt tác điêu khắc. Khuôn mặt đẹp đẽ và dáng vẻ lạnh lùng chưa hề biến mất kể cả khi nam chính đang say giấc. Cho đến giờ phút này thì Rosie vẫn chưa thể nào liên tưởng được con người trầm tĩnh vô cảm này chính là tên quái thú điên cuồng giày vò cơ thể cô suốt cả đêm qua.
Rosie bất giác cảm thấy sống mũi mình hơi nóng, cô vừa tính ngại ngùng xoay người trở về thì cặp lông mi cong vυ"t của người đàn ông khẽ rung lên mang theo dấu hiệu tỉnh lại. Maximilian mở bừng mắt, sát khí trong người liền trỗi dậy, sự cảnh giác khiến anh lật người đè lên kẻ lạ mặt nằm bên cạnh mình…
Mặt trời bắt đầu ló dạng và mang theo chút ánh sáng cho căn phòng tối tăm này. Maximilian cũng tỉnh lại bởi vì động tác của người bên cạnh, anh tỉnh táo nhìn người con gái tóc đỏ đang ngủ say ôm chặt cánh tay mình. Thuốc đã hết tác dụng từ đêm qua, dù lúc đó có mơ hồ như thế nào ngài công tước vẫn còn nhớ rõ mình đã làm ra những chuyện gì. Nhưng đó cũng không phải là chuyện mà anh quan tâm nhất lúc này…
Khu nhà thổ đó chính là manh mối cuối cùng còn sót lại, nhưng một chút tin tức về mẹ, Maximilian cũng chẳng thể tìm thấy. Mỗi khi nghĩ tới việc người đàn ông đó vẫn có thể sống vui vẻ hưởng thụ trên ngai vị mà chính mẹ anh đã trao cho ông ta, trái tim anh lại càng rét lạnh.
Maximilian là đứa con đầu tiên của hoàng đế Carlos, trên người anh chảy dòng máu chính gốc của hoàng tộc đế quốc Eugene. Carlos ban đầu cũng chỉ là một hiệp sĩ thường dân bé nhỏ trong cung điện của hoàng gia. Nếu không phải năm ông ta cứu của mẹ của anh - công chúa Elizabeth Hypatia Eugene và có được tình yêu của bà. Carlos cũng chẳng bao giờ mơ tưởng được mình sẽ có được địa vị như ngày hôm nay.
Nhưng thay vì biết ơn trước tình cảm và sự tin tưởng của công chúa dành cho mình, ông ta đã phản bội lại bà ngay khi vừa mới đăng quang. Mẹ của anh đã bị buộc tội ám sát nhà vua một cách vô lý khi vừa sinh ra đứa con đầu lòng của chính ông ta. Bà đã bị người chồng mình tin tưởng yêu thương nhất biếm thành nô ɭệ và bị đuổi khỏi chính cung điện của mình chỉ trong một đêm. Nhưng chỉ riêng điều đó không thể đủ thỏa mãn sự độc ác của Carlos.
Bởi vì không muốn bất kỳ ai mang dòng máu hoàng tộc Eugene được sống sót và đe dọa đến địa vị hiện tại của mình, hoàng đế đã âm thần cho người truy sát bà ấy cùng đứa con bé bỏng vần còn nằm trong nôi của mình.
Dưới sự giúp sức của các quý tộc vẫn còn trung thành với hoàng thất cũ, Elizabeth và đứa con thơ có thể bình lần trốn được năm. Tưởng chừng nhưng chừng lấy thời gian có thể khiến hoàng đế buông tha tất cả, nhưng sau cùng hoàng hậu mới của Carlos lại không cam lòng để người phụ nữ tội nghiệp đó có thể sống tiếp. Vì để có thể bảo vệ Maximilian, bà đã để anh ở lại trước cổng lâu đài công tước xứ Ashton trước khi cả hai bị bắt.
Mẹ biến mất, Maximilian cũng được công tước Griffith nhận nuôi. Chỉ cần nhìn màu tóc bạch kim của Maximilian, ngài công tước cũng thừa nhận ra được thân phận hoàng tộc Eugene của anh. Sở dĩ ông giấu diếm hoàng đế và nhận nuôi Maximilian cũng chỉ để tìm kiếm một người có thể thay ông ta gánh vác lời nguyền của gia tộc. Lòng hận thù và sự quyết tâm khiến đứa trẻ mới chỉ mười tuổi không ngần ngại đánh đổi, Maximilian đã đồng ý gánh vác lời nguyền và trở thành công tước tiếp theo của Ashton chỉ để có thể tìm được mẹ và bảo vệ được bà ấy.
Đã mười sáu năm trôi qua, dù sở hữu quyền lực và địa vị lớn nhất nhì ở đế quốc, Maximilian vẫn không thể tìm được bà. Nhớ nhung chồng chất lại càng khiến nỗi hận thù về những kẻ ngồi trên cao kia càng lớn. Tất cả những kẻ đã khiến mẹ anh phải chịu những đau khổ đều không lên được sống tốt.
Ánh sáng trong mắt Maximilian bất chợt ngập tràn bởi một màu đỏ tươi, sát khí bao quanh người khiến người ta chỉ cảm thấy rét lạnh. Giờ phút này chỉ có nhìn thấy máu mới khiến tâm hồn anh được yên ổn.
Công tước ác ma của xứ Ashton là như thế, càng không thể không chế sở thích chết chóc của mình thì trên mặt ngài ta lại càng trở nên bình tĩnh.
“Lạnh quá…”Âm thanh yếu ớt của thiếu nữ vang lên khiến Maximilian bừng tỉnh khỏi dòng suy nghĩ chết tróc của mình.
Anh cứ ngỡ rằng cô đã tỉnh nhưng Rosie chỉ đang nói mớ, cơ thể co do lại giống như cô thực sự đang rất lạnh. Trên người thiếu nưz lúc này chỉ đắp một chiếc áo sơ mi mỏng manh đến đáng thương của anh. Maximilian hoàn toàn có thể bóp chết cô trong một khắc nhưng không hiểu sao bản thân lại không thể xuống tat được.
Maximilian cuối cùng cũng cảm thấy chút tội nghiệp mà bế cô đi về phía phòng ngủ.
Dù không muốn nhưng anh cũng phải thừa nhận bản thân mình đã mắc nợ cô gái này, Maximilian đã cướp đi sự trong trắng của cô nên cũng sẽ trả ơn cô ta một cách thích đáng bằng vàng bạc và đá quý.
Nhưng tất cả cũng chỉ dừng ở đó mà thôi!
Sẽ không bất kì một mỗi quan hệ nào kể cả khi họ đã làm chuyện nhảy cảm nhất giữa nam và nữ. Maximilian không phải dạng người có quá nhiều tình cảm, khi còn nhỏ đã sỡ hữu tính cách lạnh lùng vô cảm. Anh không có sở thích càng không phải người có ham muốn, cả đời anh cố gắng chỉ là muốn gặp lại mẹ của mình.
Maximilian không hề biết được rằng, người con gái mà mình muốn chối bỏ lúc này trong tương lai lại chính là biến số lớn nhất trong cuộc đời anh.
…
Ban đêm “lao động” quá mệt mỏi, nàng Rosie xinh đẹp chỉ tỉnh lại khi mặt trời đã lên cao đến đỉnh đầu.
Cơ thể đau mỏi, dưới thân sưng đau như thể bị xé rách, Rosie chỉ vừa mới động đậy lại cảm giác được giữ hai chân đang chảy ra thứ gì đó. Ký ức lộn xộn cuối cùng cũng được sắp xếp một cách hoàn chỉnh, Rosie có chút run rẩy khi vén lớp chăn trên người mình lên.
Quả không ngoài dự đoán, trên người cô không nơi nào là không có dấu vết bị tàn phá bừa bãi, làn da trắng mịn ngày nào giờ lốp đốm những vết xanh đỏ nhìn vô cùng ghê rợn. Phía trên ngực, xung quanh eo, dấu vết bàn tay của người đàn ông vẫn còn lưu rõ khiến cô càng trở nên đen mặt.
Anh ta là cầm thú hay sao vậy, sao có thể hành hạ người ta ra mức này chứ!
Rosie hậm hực, muốn quay người tìm bóng dáng người đàn ông nào đó để báo thù, bàn tay bé nhỏ bất chợt chạm vào một nơi săn chắc ấm áp nào đó…
Ôi chúa ơi múi!
Những múi cơ săn chắc mlem như những múi sầu riêng!
Quả cực phẩm gì thế này!
Một bờ vai vững trãi dài rộng như thái bình dương, cơ thể rắn chắc, không nơi nào là không nổi nên những đường cơ bắp hoàn hảo đến mê người. Lại còn thêm quả cơ bụng tám múi chất lượng không cần phải tạo khối, mấy anh thần tượng nam mỹ của cô ở hiện đại căn bản đều không thể sánh bằng.
Rosie rụt rè ngước mắt nhìn dung mạo của người đàn ông đang ngủ, nam chính Maximilian sở hữu màu tóc bạch kim như phát sáng dưới ánh nắng mặt trời. Sống mũi cao và đôi môi mỏng, nhưng đường góc cạch trên gương mặt hoàn mỹ chẳng khác nào một tuyệt tác điêu khắc. Khuôn mặt đẹp đẽ và dáng vẻ lạnh lùng chưa hề biến mất kể cả khi nam chính đang say giấc. Cho đến giờ phút này thì Rosie vẫn chưa thể nào liên tưởng được con người trầm tĩnh vô cảm này chính là tên quái thú điên cuồng giày vò cơ thể cô suốt cả đêm qua.
Rosie bất giác cảm thấy sống mũi mình hơi nóng, cô vừa tính ngại ngùng xoay người trở về thì cặp lông mi cong vυ"t của người đàn ông khẽ rung lên mang theo dấu hiệu tỉnh lại. Maximilian mở bừng mắt, sát khí trong người liền trỗi dậy, sự cảnh giác khiến anh lật người đè lên kẻ lạ mặt nằm bên cạnh mình…
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.