Nam Chính Yêu Tôi Tới Phát Điên Rồi!
Chương 29: Tức Giận Vì Nam Chính
Rosaria Nguyen
11/02/2023
“Tiểu thư quả nhiên là người từ vùng khác tới, chắn hẳn nàng chưa từng biết được quá khứ của ngài công tước…”
“Trước khi trở thành lãnh chúa của Ashton, Maximilian vốn dĩ chỉ là một đứa trẻ mồ được cố đại công tước nhặt về trong một lần đi săn!”
Eric nhắc đến xuất thân của Maximilian trước nàng với giọng điệu vô cùng cợt nhả. Nhìn những khuôn mặt tươi cười như đang kể chuyện vui ở đây, Rosie hoàn toàn không thấy được bất kỳ sự tôn trọng nào đối với lãnh chúa của bọn họ.
“Cái gì…”
Nàng nhíu chặt lông mày trước cách hành sự của bọn, một đám người được gọi là quý tộc nhưng lại hành xử chẳng khác nào những người không có học thức.
Trước thái độ kinh ngạc xen lẫn ghét bỏ của nàng, tên công tử nhà hầu tước còn tưởng rằng Rosie đã nảy sinh chán ghét với ngài công tước lại càng đắc ý. Hắn đưa mắt nhìn đồng bọn ra hiệu, muốn đổ thêm dầu vào lửa.
“Maximilian nhân được ân huệ của cố công tước mà được sống. Đáng lý ra hắn nên cảm thấy biết ơn vì điều đó chứ không phải giết chết chính ân nhân của mình chỉ vì quyền lực.”
“Thật đáng thương cho cố công tước và đứa con gái duy nhất của ngài là công nương Selina. Họ đã sống bên cạnh một con sói mắt trắng mà không hề hay biết.”
“Những kẻ có xuất thân tầm thương như ngài ta căn bản chẳng xứng đáng với vị trí cao quý này. Lại càng không xứng đáng với sự tin tưởng chân thành của tiểu thư. Ta nghĩ chắc rằng Maximilian cũng chỉ đang muốn lợi dụng người mà thôi.”
Từng lời lẽ cay độc mang ý chia cắt mối quan hệ của nàng và công tước được thốt lên. Eric cùng một vài công tử quý tộc khác còn tỏ vẻ muốn an ủi mà nhân cơ hội động chạm vào cơ thể nàng.
Một đám mặt người dạ thú ghê tởm đến cực cùng!
Maximilian được coi là chiến thần của Ashton, cũng nổi tiếng là một con người máu lạnh vì đã tự tay giết chết cha nuôi của mình khi nhìn thấy ông bị hành hạ một cách thống khổ vì lời nguyền của gia tộc. Chẳng ai nhìn nhận vào sự thực rằng đó chính là yêu cầu của cố công tước với chính anh để tìm lấy sự giải thoát, họ đã lấy việc Maximilian giết chết người thân làm cái cớ để xúc phạm, xỉ nhục và xem thường anh.
Maximilian cũng đã phải chịu đau khổ biết nhường nào khi giết chết chính cha nuôi của mình chứ. Đám quý tộc bám dai như đỉa hút máu này lại chỉ biết lợi dụng và coi thường người khác.
Eric cho rằng mình đã lừa được vị tiểu thư tóc đỏ xinh đẹp này liền ân cần tiến đến muốn an ủi. Bay tay đặt trên vài nàng dần dần trượt đến vòng eo thon thả mê người của thiếu nữ. Trong đầu hắn đã sớm tưởng tượng đến cảnh tượng cơ thể tuyệt mỹ này sẽ lắc lư trên người hắn mê hồn cơ nào vào đêm nay.
“Bộp!”
Cái tát nặng nề đến nỗi âm thanh lấn át cả nhạc cụ vang vọng khắp cả sảnh tiệc. Mọi sự tập chung đều đổ dồn vào đám người đang tụ tập bên cạnh vị tiểu thư tóc đỏ đi cùng ngài công tước hôm nay.
“Thật là ghê tởm!” Rosie lạnh lùng tặng cho tên công tử hầu tước kia một bạt tai không một chút nương tay.
Dáng vẻ tử tế đạo mạo của hắn cũng chẳng buồn diễn nữa muốn bước đến dạy dỗ nàng thì một ly rượu vang bất ngờ được tạt thẳng vào mặt khiến Eric trở nên chết sững.
“Dám náo loạn tại bữa tiệc mừng lễ tái sinh của công tước, thiếu gia Eric ngài muốn tôi báo lại chuyện này cho ngài hầu tước hay sao?” Một giọng nói già nua nghiêm nghị chợt cất lên. Ngài quản gia Baron ngay sau đó đã xuất hiện sau lưng nàng cùng với hai hiệp sĩ cao lớn với khí thế áp đảo.
Rosie biết mình cuối cùng cũng có người bảo hộ liền âm thầm thở phào một hơi, nàng còn nghĩ bản thân mình sắp tiêu tùng sau cái tát chính nghĩa đó rồi cơ chứ.
Baron vừa xuất hiện đám quý tộc trẻ tuổi đột nhiên trở nên câm nín mà thu lại dáng vẻ cợt nhả ban nãy của mình lại. Có vẻ như ông là người rất có uy quyền nên mới khiến bọn họ không thể không nể sợ.
Dù sao quản gia Baron cũng là người đã từng theo hầu cố đại công tước. Trong giới quý tộc ở Ashton này, ngài ấy chắc hẳn cũng là một người có trọng lượng nhất định.
“Thưa tiểu thư, ngài công tước muốn mời người ra bên ngoài một chút ạ!” Ngài quản gia đã lên tiếng giải vây cho nàng. Rosie biết rằng mình không cần phải ở lại cái nơi phức tạp này lâu thêm một chút nữa liền gật đầu đồng ý.
Eric biết rằng kết quả của mình sẽ tồi tệ đến mức nào nếu cha của hắn biết rằng mình lại gây sự với ngài công tước. Cuối cùng hắn ta cũng chỉ có thể nín nhịn cục tức của mình cùng đám đồng bọn khác quay lưng rời đi.
Nhưng trước khi bọn họ biến mất, Rosie cũng không muốn buông tha cho đám người đó một cách dễ dàng như vậy.
Trước mặt tất cả các quý tộc, Rosie mạnh mẽ lên án tâm tư dơ bẩn của bọn họ:
“Công tước có thể là một con người lạnh lùng nhưng cũng rất biết suy nghĩ đến người khác. Ngài ấy ngay thẳng và tử tế, sẽ luôn chịu trách nhiệm với mọi lỗi lầm mình gây ra dù chỉ là nhỏ nhất. Ngài ấy là một con người cứng rằn và rất có trách nhiệm, và đó cũng chính là lý do vì sao các người còn ở đây và được sống xa hoa như vậy dưới sự bảo hộ của một kẻ con hoang mà các người xem thường. Và quan trọng nhất, Maximilian sẽ chẳng bao giờ hèn nhát đến độ chỉ biết nói xấu sau lưng người khác.”
“Cuối cùng, cho dù ngài ấy không phải một quý tộc thực thụ đi chăng nữa. So với đám người được gọi là quý tộc nhưng nhân cách lại thối nát như các người còn cao quý hơn gấp trăm ngàn lần.” Sau khi kết thúc câu nói của cùng, nàng cũng chính thức gây sự với toàn bộ quý tộc của Ashton.
Rosie lại không cảm thấy sợ hãi hay tồi tệ gì ở đây cả, nàng cũng không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa liền lạnh lùng quay lưng rời đi.
Lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy phẫn nộ như vậy vì một người. Chưa bao giờ Rosie cảm thấy bản thân mình có thể tức giận đến mất kiểm soát như vậy. Rosie chỉ biết rằng Maximilian sẽ chẳng bao giờ như lời họ nói cả. Nàng đã trải nghiệm đủ để có thể đưa ra được kết luận chân thành đó.
Vị tiểu thư xinh đẹp tóc đỏ ngạo nghễ rời đi trong ánh mắt sững sờ của tất cả mọi người. Tâm trạng xấu hổ khi bị vạch trần khiến bọn họ chẳng còn mặt mũi nào ở lại đây lâu thêm được nữa.
Ngài quản gia Baron cũng nhìn tiểu thư Rosie bằng ánh mắt vô cùng tự hào. Ông chỉ cảm thấy chủ nhân nhà mình đã không hề nhìn nhầm người mà lựa chọn tiểu thư.
Quả nhiên cô ấy sẽ là một người vợ hoàn hảo để có thể sát cánh cùng ngài công tước!
“Trước khi trở thành lãnh chúa của Ashton, Maximilian vốn dĩ chỉ là một đứa trẻ mồ được cố đại công tước nhặt về trong một lần đi săn!”
Eric nhắc đến xuất thân của Maximilian trước nàng với giọng điệu vô cùng cợt nhả. Nhìn những khuôn mặt tươi cười như đang kể chuyện vui ở đây, Rosie hoàn toàn không thấy được bất kỳ sự tôn trọng nào đối với lãnh chúa của bọn họ.
“Cái gì…”
Nàng nhíu chặt lông mày trước cách hành sự của bọn, một đám người được gọi là quý tộc nhưng lại hành xử chẳng khác nào những người không có học thức.
Trước thái độ kinh ngạc xen lẫn ghét bỏ của nàng, tên công tử nhà hầu tước còn tưởng rằng Rosie đã nảy sinh chán ghét với ngài công tước lại càng đắc ý. Hắn đưa mắt nhìn đồng bọn ra hiệu, muốn đổ thêm dầu vào lửa.
“Maximilian nhân được ân huệ của cố công tước mà được sống. Đáng lý ra hắn nên cảm thấy biết ơn vì điều đó chứ không phải giết chết chính ân nhân của mình chỉ vì quyền lực.”
“Thật đáng thương cho cố công tước và đứa con gái duy nhất của ngài là công nương Selina. Họ đã sống bên cạnh một con sói mắt trắng mà không hề hay biết.”
“Những kẻ có xuất thân tầm thương như ngài ta căn bản chẳng xứng đáng với vị trí cao quý này. Lại càng không xứng đáng với sự tin tưởng chân thành của tiểu thư. Ta nghĩ chắc rằng Maximilian cũng chỉ đang muốn lợi dụng người mà thôi.”
Từng lời lẽ cay độc mang ý chia cắt mối quan hệ của nàng và công tước được thốt lên. Eric cùng một vài công tử quý tộc khác còn tỏ vẻ muốn an ủi mà nhân cơ hội động chạm vào cơ thể nàng.
Một đám mặt người dạ thú ghê tởm đến cực cùng!
Maximilian được coi là chiến thần của Ashton, cũng nổi tiếng là một con người máu lạnh vì đã tự tay giết chết cha nuôi của mình khi nhìn thấy ông bị hành hạ một cách thống khổ vì lời nguyền của gia tộc. Chẳng ai nhìn nhận vào sự thực rằng đó chính là yêu cầu của cố công tước với chính anh để tìm lấy sự giải thoát, họ đã lấy việc Maximilian giết chết người thân làm cái cớ để xúc phạm, xỉ nhục và xem thường anh.
Maximilian cũng đã phải chịu đau khổ biết nhường nào khi giết chết chính cha nuôi của mình chứ. Đám quý tộc bám dai như đỉa hút máu này lại chỉ biết lợi dụng và coi thường người khác.
Eric cho rằng mình đã lừa được vị tiểu thư tóc đỏ xinh đẹp này liền ân cần tiến đến muốn an ủi. Bay tay đặt trên vài nàng dần dần trượt đến vòng eo thon thả mê người của thiếu nữ. Trong đầu hắn đã sớm tưởng tượng đến cảnh tượng cơ thể tuyệt mỹ này sẽ lắc lư trên người hắn mê hồn cơ nào vào đêm nay.
“Bộp!”
Cái tát nặng nề đến nỗi âm thanh lấn át cả nhạc cụ vang vọng khắp cả sảnh tiệc. Mọi sự tập chung đều đổ dồn vào đám người đang tụ tập bên cạnh vị tiểu thư tóc đỏ đi cùng ngài công tước hôm nay.
“Thật là ghê tởm!” Rosie lạnh lùng tặng cho tên công tử hầu tước kia một bạt tai không một chút nương tay.
Dáng vẻ tử tế đạo mạo của hắn cũng chẳng buồn diễn nữa muốn bước đến dạy dỗ nàng thì một ly rượu vang bất ngờ được tạt thẳng vào mặt khiến Eric trở nên chết sững.
“Dám náo loạn tại bữa tiệc mừng lễ tái sinh của công tước, thiếu gia Eric ngài muốn tôi báo lại chuyện này cho ngài hầu tước hay sao?” Một giọng nói già nua nghiêm nghị chợt cất lên. Ngài quản gia Baron ngay sau đó đã xuất hiện sau lưng nàng cùng với hai hiệp sĩ cao lớn với khí thế áp đảo.
Rosie biết mình cuối cùng cũng có người bảo hộ liền âm thầm thở phào một hơi, nàng còn nghĩ bản thân mình sắp tiêu tùng sau cái tát chính nghĩa đó rồi cơ chứ.
Baron vừa xuất hiện đám quý tộc trẻ tuổi đột nhiên trở nên câm nín mà thu lại dáng vẻ cợt nhả ban nãy của mình lại. Có vẻ như ông là người rất có uy quyền nên mới khiến bọn họ không thể không nể sợ.
Dù sao quản gia Baron cũng là người đã từng theo hầu cố đại công tước. Trong giới quý tộc ở Ashton này, ngài ấy chắc hẳn cũng là một người có trọng lượng nhất định.
“Thưa tiểu thư, ngài công tước muốn mời người ra bên ngoài một chút ạ!” Ngài quản gia đã lên tiếng giải vây cho nàng. Rosie biết rằng mình không cần phải ở lại cái nơi phức tạp này lâu thêm một chút nữa liền gật đầu đồng ý.
Eric biết rằng kết quả của mình sẽ tồi tệ đến mức nào nếu cha của hắn biết rằng mình lại gây sự với ngài công tước. Cuối cùng hắn ta cũng chỉ có thể nín nhịn cục tức của mình cùng đám đồng bọn khác quay lưng rời đi.
Nhưng trước khi bọn họ biến mất, Rosie cũng không muốn buông tha cho đám người đó một cách dễ dàng như vậy.
Trước mặt tất cả các quý tộc, Rosie mạnh mẽ lên án tâm tư dơ bẩn của bọn họ:
“Công tước có thể là một con người lạnh lùng nhưng cũng rất biết suy nghĩ đến người khác. Ngài ấy ngay thẳng và tử tế, sẽ luôn chịu trách nhiệm với mọi lỗi lầm mình gây ra dù chỉ là nhỏ nhất. Ngài ấy là một con người cứng rằn và rất có trách nhiệm, và đó cũng chính là lý do vì sao các người còn ở đây và được sống xa hoa như vậy dưới sự bảo hộ của một kẻ con hoang mà các người xem thường. Và quan trọng nhất, Maximilian sẽ chẳng bao giờ hèn nhát đến độ chỉ biết nói xấu sau lưng người khác.”
“Cuối cùng, cho dù ngài ấy không phải một quý tộc thực thụ đi chăng nữa. So với đám người được gọi là quý tộc nhưng nhân cách lại thối nát như các người còn cao quý hơn gấp trăm ngàn lần.” Sau khi kết thúc câu nói của cùng, nàng cũng chính thức gây sự với toàn bộ quý tộc của Ashton.
Rosie lại không cảm thấy sợ hãi hay tồi tệ gì ở đây cả, nàng cũng không muốn ở đây thêm một giây phút nào nữa liền lạnh lùng quay lưng rời đi.
Lần đầu tiên trong đời nàng cảm thấy phẫn nộ như vậy vì một người. Chưa bao giờ Rosie cảm thấy bản thân mình có thể tức giận đến mất kiểm soát như vậy. Rosie chỉ biết rằng Maximilian sẽ chẳng bao giờ như lời họ nói cả. Nàng đã trải nghiệm đủ để có thể đưa ra được kết luận chân thành đó.
Vị tiểu thư xinh đẹp tóc đỏ ngạo nghễ rời đi trong ánh mắt sững sờ của tất cả mọi người. Tâm trạng xấu hổ khi bị vạch trần khiến bọn họ chẳng còn mặt mũi nào ở lại đây lâu thêm được nữa.
Ngài quản gia Baron cũng nhìn tiểu thư Rosie bằng ánh mắt vô cùng tự hào. Ông chỉ cảm thấy chủ nhân nhà mình đã không hề nhìn nhầm người mà lựa chọn tiểu thư.
Quả nhiên cô ấy sẽ là một người vợ hoàn hảo để có thể sát cánh cùng ngài công tước!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.