Nam Chủ Bệnh Kiều, Sủng Lên Trời
Chương 702: Cô gái, đã nói em sẽ nuôi tôi 41
Tg Tần Nguyên
19/08/2020
Edit: thuha5802
Beta: Tinh Niệm
Vừa đi, vừa nói
"Đã xả nước tắm, nhiệt độ ổn định, anh có thể tắm cho em."
Tô Yên tiến vào bể tắm.
Cô lắc đầu
"Em có thể tự tắm."
Cô nhắm mắt lại, dựa vào thành bể tắm.
Hơi nước bay lên làm khuôn mặt cô mông lung.
Diệp Tiêu lấy một cái ghế nhỏ ngồi ở bên cạnh, cũng không có rời đi.
Chỉ cần Tô Yên duỗi tay là có thể chạm đến, ngoan ngoãn ngồi.
Ánh mắt một khắc đều không có rời đi.
Đại khái là bị tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm.
Cô không cách nào hoàn toàn phớt lờ.
Tô Yên mở mắt, nghiêng đầu nhìn hắn
"Sao anh còn không đi?"
Diệp Tiêu nắm chặt góc áo
"Anh muốn ngồi cùng em."
Hắn nói, thanh âm khô cằn.
Đại khái là nhìn ra Tô Yên dường như không muốn hắn ở chỗ này.
Thế cho nên có chút vô thố.
Tô Yên thấy bộ dáng hắn lại sắp khóc.
Không muốn phản ứng hắn.
Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu.
Lại không nghĩ chính mình mới là người bại trận trước.
Rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi, sao cứ như là cô ức hiếp hắn vậy?
Tô Yên nâng lên cánh tay.
Quá nhức mỏi, lại đặt trở về bồn tắm.
Rất mệt, thật là không muốn động.
Cô lên tiếng
"Lại đây, tắm cho em."
Diệp Tiêu nhanh chóng gật gật đầu, thành thành thật thật đi đến trước mặt Tô Yên.
Ngồi xổm trước mặt cô.
Cầm sữa tắm, một chút một chút tắm cho cô.
Lúc này thời gian tắm cực kỳ lâu, sắp một giờ đồng hồ rồi.
Tiểu Hoa hầm canh gà một ngày một đêm, xương gà sớm đã mềm.
Rốt cuộc đến buổi chiều, ký chủ ra khỏi phòng ngủ.
Chỉ là khác với dự đoán của nó, ký chủ là được nam chủ đại nhân ôm ra.
Nam chủ đại nhân vẻ mặt thẹn thùng cùng vui mừng, ký chủ ngã vào trong lòng ngực hắn mí mắt động động, chứng minh không có ngủ.
Người máy Tiểu Hoa lập tức bưng canh gà tới trước mặt ký chủ.
Thanh âm non nớt nói
"Chủ nhân, chị rốt cuộc đã ra. Tiểu Hoa hầm canh gà cho chị nè."
Nói xong, bưng đưa qua.
Diệp Tiêu thật cẩn thận như là đối đãi một vật phẩm quý giá, đem người đặt ở trên sô pha.
Sau đó, lấy canh gà trong tay Tiểu Hoa.
Dùng thìa một muỗng một muỗng đút đến bên miệng Tô Yên.
Tô Yên há mồm, uống một ngụm.
Lâu như vậy một chút đồ cũng chưa ăn.
Đói đến mất hết cảm giác rồi.
Hiện giờ ngửi thấy canh gà, tức khắc liền đói bụng.
Diệp Tiêu đút, Tô Yên uống.
Thực mau một chén liền uống xong rồi.
Tiểu Hoa rất có nhãn lực, lập tức bưng nồi canh gà tới.
"Ký chủ, đều là của chị a."
Tiểu Hoa giọng điệu non nớt lẫn vui mừng nói.
Tô Yên mở mắt ra, nhìn về phía Tiểu Hoa.
Trong mắt khó được có chút tán thưởng.
Tiểu Hoa vẫn là rất hữu dụng.
Tô Yên uống ba chén.
Rốt cuộc khôi phục chút sức lực.
Cô hoạt động một chút thân mình, nhìn Diệp Tiêu
"Anh không đói bụng?"
Diệp Tiêu lắc đầu
"Anh không đói, em uống đi."
Khi hắn nói, nhìn qua còn rất có tinh thần.
Không giống như là đã đói bụng thật lâu.
Nhưng mà Tô Yên vẫn cưỡng chế để hắn uống hai chén canh gà.
"Leng keng, leng keng."
Tiếng chuông cửa vang lên
Tiểu Hoa lên tiếng
"Chủ nhân, người gõ cửa là Triệu Lâm."
"Đi mở cửa."
"Vâng, chủ nhân."
Sau đó, Tiểu Hoa đi ra mở cửa.
Sau đó trở lại
"Chủ nhân, hắn tới."
Triệu Lâm mặc quân trang tinh tế, đi theo phía sau Tiểu Hoa.
Đầu tiên là làm quân lễ với Tô Yên.
"Thượng tướng."
Tô Yên gật đầu
"Chuyện gì?"
Khàn khàn ra tiếng.
Triệu Lâm sửng sốt
"Thượng tướng, ngài sinh bệnh?"
Tô Yên nhìn Diệp Tiêu liếc mắt một cái, mơ hồ gật đầu
"Có việc?"
Cô lại hỏi một lần.
Beta: Tinh Niệm
Vừa đi, vừa nói
"Đã xả nước tắm, nhiệt độ ổn định, anh có thể tắm cho em."
Tô Yên tiến vào bể tắm.
Cô lắc đầu
"Em có thể tự tắm."
Cô nhắm mắt lại, dựa vào thành bể tắm.
Hơi nước bay lên làm khuôn mặt cô mông lung.
Diệp Tiêu lấy một cái ghế nhỏ ngồi ở bên cạnh, cũng không có rời đi.
Chỉ cần Tô Yên duỗi tay là có thể chạm đến, ngoan ngoãn ngồi.
Ánh mắt một khắc đều không có rời đi.
Đại khái là bị tầm mắt nóng rực nhìn chằm chằm.
Cô không cách nào hoàn toàn phớt lờ.
Tô Yên mở mắt, nghiêng đầu nhìn hắn
"Sao anh còn không đi?"
Diệp Tiêu nắm chặt góc áo
"Anh muốn ngồi cùng em."
Hắn nói, thanh âm khô cằn.
Đại khái là nhìn ra Tô Yên dường như không muốn hắn ở chỗ này.
Thế cho nên có chút vô thố.
Tô Yên thấy bộ dáng hắn lại sắp khóc.
Không muốn phản ứng hắn.
Vốn dĩ cho rằng thân thể hắn suy yếu.
Lại không nghĩ chính mình mới là người bại trận trước.
Rõ ràng là hắn chiếm tiện nghi, sao cứ như là cô ức hiếp hắn vậy?
Tô Yên nâng lên cánh tay.
Quá nhức mỏi, lại đặt trở về bồn tắm.
Rất mệt, thật là không muốn động.
Cô lên tiếng
"Lại đây, tắm cho em."
Diệp Tiêu nhanh chóng gật gật đầu, thành thành thật thật đi đến trước mặt Tô Yên.
Ngồi xổm trước mặt cô.
Cầm sữa tắm, một chút một chút tắm cho cô.
Lúc này thời gian tắm cực kỳ lâu, sắp một giờ đồng hồ rồi.
Tiểu Hoa hầm canh gà một ngày một đêm, xương gà sớm đã mềm.
Rốt cuộc đến buổi chiều, ký chủ ra khỏi phòng ngủ.
Chỉ là khác với dự đoán của nó, ký chủ là được nam chủ đại nhân ôm ra.
Nam chủ đại nhân vẻ mặt thẹn thùng cùng vui mừng, ký chủ ngã vào trong lòng ngực hắn mí mắt động động, chứng minh không có ngủ.
Người máy Tiểu Hoa lập tức bưng canh gà tới trước mặt ký chủ.
Thanh âm non nớt nói
"Chủ nhân, chị rốt cuộc đã ra. Tiểu Hoa hầm canh gà cho chị nè."
Nói xong, bưng đưa qua.
Diệp Tiêu thật cẩn thận như là đối đãi một vật phẩm quý giá, đem người đặt ở trên sô pha.
Sau đó, lấy canh gà trong tay Tiểu Hoa.
Dùng thìa một muỗng một muỗng đút đến bên miệng Tô Yên.
Tô Yên há mồm, uống một ngụm.
Lâu như vậy một chút đồ cũng chưa ăn.
Đói đến mất hết cảm giác rồi.
Hiện giờ ngửi thấy canh gà, tức khắc liền đói bụng.
Diệp Tiêu đút, Tô Yên uống.
Thực mau một chén liền uống xong rồi.
Tiểu Hoa rất có nhãn lực, lập tức bưng nồi canh gà tới.
"Ký chủ, đều là của chị a."
Tiểu Hoa giọng điệu non nớt lẫn vui mừng nói.
Tô Yên mở mắt ra, nhìn về phía Tiểu Hoa.
Trong mắt khó được có chút tán thưởng.
Tiểu Hoa vẫn là rất hữu dụng.
Tô Yên uống ba chén.
Rốt cuộc khôi phục chút sức lực.
Cô hoạt động một chút thân mình, nhìn Diệp Tiêu
"Anh không đói bụng?"
Diệp Tiêu lắc đầu
"Anh không đói, em uống đi."
Khi hắn nói, nhìn qua còn rất có tinh thần.
Không giống như là đã đói bụng thật lâu.
Nhưng mà Tô Yên vẫn cưỡng chế để hắn uống hai chén canh gà.
"Leng keng, leng keng."
Tiếng chuông cửa vang lên
Tiểu Hoa lên tiếng
"Chủ nhân, người gõ cửa là Triệu Lâm."
"Đi mở cửa."
"Vâng, chủ nhân."
Sau đó, Tiểu Hoa đi ra mở cửa.
Sau đó trở lại
"Chủ nhân, hắn tới."
Triệu Lâm mặc quân trang tinh tế, đi theo phía sau Tiểu Hoa.
Đầu tiên là làm quân lễ với Tô Yên.
"Thượng tướng."
Tô Yên gật đầu
"Chuyện gì?"
Khàn khàn ra tiếng.
Triệu Lâm sửng sốt
"Thượng tướng, ngài sinh bệnh?"
Tô Yên nhìn Diệp Tiêu liếc mắt một cái, mơ hồ gật đầu
"Có việc?"
Cô lại hỏi một lần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.